Thiếu Soái, Phu Nhân Trốn Nữa Rồi
Chương 38: Như yêu tinh được giải trừ phong ấn
Hoàng Sansan
09/12/2020
Âu Hân lén đưa tay ra sau , xoay chiếc nhẫn , lưỡi dao sắc nhọn từ từ hiện ra .
Yo , phải cảm ơn Y nhiều lắm nha ! Cô đang vướng víu với cái còng , thêm cái váy nên chưa dám làm gì , mới nghĩ ra cái cách ngồi khóc sưng mắt , diễn sâu như đang tranh giải Oscar . May nhờ hắn ta tháo hộ cái còng nên dễ dàng hơn . Bây giờ cô xử lý cái váy nữa là xong rồi .
Lúc này , tên Y giận giữ quát lên :
- Vương Kì Hạo , tao biết mày đang ở gần đây . Nếu mày vẫn không chịu thò cái đầu ra vậy cho ông chủ tao xin con vợ xinh đẹp này của mày về vậy .
Âu Hân nghe nói , khoé miệng giật giật . Mắt cô dáo dác nhìn xung quanh .
Vương Kì Hạo ở gần đây sao . Vậy mà để cô một mình đối mặt với cái lũ ' bảng chữ cái ' này . Định thử thách khả năng diễn xuất của cô hay gì ?
Không , Kì Hạo là muốn thử thách cô , muốn rèn cô có thể không sợ hãi mà đối mặt với kẻ thù . Chính là như vậy . Kẻ thù của anh và cô lúc nào cũng có thể ra tay . Cô với những chuyện như này , bắt buộc phải đối mặt một cách quen thuộc .
Mẹ kiếp ! Âu Hân khẽ chửi bậy một tiếng rồi ngồi thụp xuống .
Thấy cô bất ngờ ngồi thụp xuống , Y giận giữ quát lên :
- Mày định giở trò gì ? Lại tính diễn gì lừa bọn tao ?
- Tôi đâu có lừa ai đâu . Nghĩ gì mà sâu xa thế .
Không còn là gương mặt lấm lem nước mắt khiến người khác nhìn vào là thấy đau thương . Gương mặt cô lúc này tỏ vẻ thản nhiên , thậm chí cô còn nhếch môi cười . Giọng điệu của cô còn mang theo ý cười cợt , chán ghét .
Bọn chúng nhìn thái độ của cô bây giờ thì đều tròn xoe mắt , kinh ngạc nhìn nhau như không thể tin vào mắt mình .
Mới vài phút trước thôi , trước mặt họ là một đóa Tiểu liên hoa xinh đẹp đau thương . Vậy mà vài phút sau đã hóa thành Bá liên hoa , gương mặt yêu mị như yêu tinh . Dáng vẻ vài phút trước đã hoàn toàn là của vài phút trước .
Nếu không phải bọn chúng nhìn chăm chăm cô nãy giờ thì có khi đã nghĩ : cô bây giờ và cô vài phút trước là hai người hoàn toàn khác nhau .
Theo thái độ của Y thì hắn chắc chắn đã biết mọi thứ cô làm , cô nói đều là diễn . Vương Kì Hạo thật ra không hề đối xử như vậy với cô .
Đúng rồi , anh ta đối xử với cô là sự biến thái , vô liêm sỉ , lừa đảo .
Biết hết rồi , diễn cũng đâu có tác dụng gì . Chẳng may tên Y điên tiết vì bị dắt mũi mà bắn súng loạn xạ thì ai vui chứ Âu Hân cô thì vui không nổi .
Bắn súng sao ? Cô là ai ? Là " nữ hoàng viên đạn " . Cái danh đó gắn cho cô cũng đâu phải để trưng .
Nhưng bây giờ , tay cô không súng . Nhìn xung quanh xem , 8 tên kia , tên nào cũng có súng . Mà 8 đầu súng đều chĩa thẳng vào cô .
Âu Hân khẽ tặc lưỡi , rồi dùng lưỡi dao nhỏ cắt gấu váy . Rồi dùng lực mạnh xé " toạc " chiếc váy lên đến quá đầu gối . Bây giờ nhìn chiếc váy như một chiếc váy khác , được xẻ tà chứ không phải kiểu váy xòe nữa .
Yo, thế này có thể dễ dàng chạy rồi .
Mọi hành động của cô lại khiến 8 người kia tròn mắt nhìn nhau lần hai .
Sau đó đôi mắt của bọn chúng đều không hẹn mà nhìn vào đôi chân thon dài trắng nõn của cô ẩn hiện sau làn váy trắng .
- Còn đĩ này , tạo đang hỏi mày là mày tính giở trò gì ?
- Không nhìn thấy sao còn hỏi . Mặc chiếc váy vướng víu như này tôi chạy sao có nổi .
Càng nghĩ cô càng thấy Vương Kì Hạo là muốn chơi cô . Không phải anh ta đoán được hôm nay có phúc kích nên bắt cô ăn mặc như này , đã thế cô chỉ quay đi rồi quay lại không biết người đã đi đâu mất . Giữa cái chốn rừng cây này có biết bao chỗ có thể trốn .
Vương Kì Hạo , anh nấp vào chỗ nào , còn không mau mau lộ mặt ra .
Nhân lúc họ đang ngơ ngác với sự thay đổi bất ngờ của cô , Âu Hân nhanh chân trèo vào xe , đóng chặt cửa lại . Cô lục tìm tất cả mọi ngóc ngách trong xe với tốc độ nhanh không tưởng .
Âu Hân nghĩ , đây là xe quân đội của anh , chắc anh cũng phải để súng trong đây chứ .
Mắt Âu Hân lóe nhanh như tia chớp , vồ lấy khẩu súng . Cô đúng là một người thông minh , đầu óc thiên tài . Không ngờ có súng thật . Âu Hân nhìn kĩ thì biết đây là khẩu hôm qua cô đã dùng trong bồn tắm với Kì Hạo .
Nhưng khẩu súng quá lạ , cô chưa thấy bao giờ . Không biết cách thức của súng cũng là một khó khăn .
Đoàng ...
Đúng lúc này , một viên đạn ghim vào cửa kính xe ngay sau lưng cô . Âu Hân quay lại nhìn thì thấy một viên đạn ghim ở đấy .
Cửa kính xe này dày thật !
Y đã nổ súng , nhưng hắn ta hơi bất ngờ vì không ngờ cửa kính lại chịu được cường lực tốt như vậy . Phải biết hắn đã sử dụng khẩu súng này với lực đạn bắn ra mạnh như thế nào .
Âu Hân nhân cớ đó kiểm tra súng thấy đủ một băng đạn 17 viên , còn có một hộp tiếp đạn dự phòng nữa . Âu Hân cầm hộp tiếp đạn nhét vào dây vòng quanh cổ chân cô của đôi giày cao gót . Cô lên nòng súng rồi quay lại nhìn bọn chúng , khẽ cười .
" Có súng rồi thì Đồng Âu Hân tôi sẵn sàng chơi với các người "
Cô lúc này như yêu tinh được giải trừ phong ấn . Hoàn toàn nhìn mọi vật như chỉ muốn tàn sát hết .
Yo , phải cảm ơn Y nhiều lắm nha ! Cô đang vướng víu với cái còng , thêm cái váy nên chưa dám làm gì , mới nghĩ ra cái cách ngồi khóc sưng mắt , diễn sâu như đang tranh giải Oscar . May nhờ hắn ta tháo hộ cái còng nên dễ dàng hơn . Bây giờ cô xử lý cái váy nữa là xong rồi .
Lúc này , tên Y giận giữ quát lên :
- Vương Kì Hạo , tao biết mày đang ở gần đây . Nếu mày vẫn không chịu thò cái đầu ra vậy cho ông chủ tao xin con vợ xinh đẹp này của mày về vậy .
Âu Hân nghe nói , khoé miệng giật giật . Mắt cô dáo dác nhìn xung quanh .
Vương Kì Hạo ở gần đây sao . Vậy mà để cô một mình đối mặt với cái lũ ' bảng chữ cái ' này . Định thử thách khả năng diễn xuất của cô hay gì ?
Không , Kì Hạo là muốn thử thách cô , muốn rèn cô có thể không sợ hãi mà đối mặt với kẻ thù . Chính là như vậy . Kẻ thù của anh và cô lúc nào cũng có thể ra tay . Cô với những chuyện như này , bắt buộc phải đối mặt một cách quen thuộc .
Mẹ kiếp ! Âu Hân khẽ chửi bậy một tiếng rồi ngồi thụp xuống .
Thấy cô bất ngờ ngồi thụp xuống , Y giận giữ quát lên :
- Mày định giở trò gì ? Lại tính diễn gì lừa bọn tao ?
- Tôi đâu có lừa ai đâu . Nghĩ gì mà sâu xa thế .
Không còn là gương mặt lấm lem nước mắt khiến người khác nhìn vào là thấy đau thương . Gương mặt cô lúc này tỏ vẻ thản nhiên , thậm chí cô còn nhếch môi cười . Giọng điệu của cô còn mang theo ý cười cợt , chán ghét .
Bọn chúng nhìn thái độ của cô bây giờ thì đều tròn xoe mắt , kinh ngạc nhìn nhau như không thể tin vào mắt mình .
Mới vài phút trước thôi , trước mặt họ là một đóa Tiểu liên hoa xinh đẹp đau thương . Vậy mà vài phút sau đã hóa thành Bá liên hoa , gương mặt yêu mị như yêu tinh . Dáng vẻ vài phút trước đã hoàn toàn là của vài phút trước .
Nếu không phải bọn chúng nhìn chăm chăm cô nãy giờ thì có khi đã nghĩ : cô bây giờ và cô vài phút trước là hai người hoàn toàn khác nhau .
Theo thái độ của Y thì hắn chắc chắn đã biết mọi thứ cô làm , cô nói đều là diễn . Vương Kì Hạo thật ra không hề đối xử như vậy với cô .
Đúng rồi , anh ta đối xử với cô là sự biến thái , vô liêm sỉ , lừa đảo .
Biết hết rồi , diễn cũng đâu có tác dụng gì . Chẳng may tên Y điên tiết vì bị dắt mũi mà bắn súng loạn xạ thì ai vui chứ Âu Hân cô thì vui không nổi .
Bắn súng sao ? Cô là ai ? Là " nữ hoàng viên đạn " . Cái danh đó gắn cho cô cũng đâu phải để trưng .
Nhưng bây giờ , tay cô không súng . Nhìn xung quanh xem , 8 tên kia , tên nào cũng có súng . Mà 8 đầu súng đều chĩa thẳng vào cô .
Âu Hân khẽ tặc lưỡi , rồi dùng lưỡi dao nhỏ cắt gấu váy . Rồi dùng lực mạnh xé " toạc " chiếc váy lên đến quá đầu gối . Bây giờ nhìn chiếc váy như một chiếc váy khác , được xẻ tà chứ không phải kiểu váy xòe nữa .
Yo, thế này có thể dễ dàng chạy rồi .
Mọi hành động của cô lại khiến 8 người kia tròn mắt nhìn nhau lần hai .
Sau đó đôi mắt của bọn chúng đều không hẹn mà nhìn vào đôi chân thon dài trắng nõn của cô ẩn hiện sau làn váy trắng .
- Còn đĩ này , tạo đang hỏi mày là mày tính giở trò gì ?
- Không nhìn thấy sao còn hỏi . Mặc chiếc váy vướng víu như này tôi chạy sao có nổi .
Càng nghĩ cô càng thấy Vương Kì Hạo là muốn chơi cô . Không phải anh ta đoán được hôm nay có phúc kích nên bắt cô ăn mặc như này , đã thế cô chỉ quay đi rồi quay lại không biết người đã đi đâu mất . Giữa cái chốn rừng cây này có biết bao chỗ có thể trốn .
Vương Kì Hạo , anh nấp vào chỗ nào , còn không mau mau lộ mặt ra .
Nhân lúc họ đang ngơ ngác với sự thay đổi bất ngờ của cô , Âu Hân nhanh chân trèo vào xe , đóng chặt cửa lại . Cô lục tìm tất cả mọi ngóc ngách trong xe với tốc độ nhanh không tưởng .
Âu Hân nghĩ , đây là xe quân đội của anh , chắc anh cũng phải để súng trong đây chứ .
Mắt Âu Hân lóe nhanh như tia chớp , vồ lấy khẩu súng . Cô đúng là một người thông minh , đầu óc thiên tài . Không ngờ có súng thật . Âu Hân nhìn kĩ thì biết đây là khẩu hôm qua cô đã dùng trong bồn tắm với Kì Hạo .
Nhưng khẩu súng quá lạ , cô chưa thấy bao giờ . Không biết cách thức của súng cũng là một khó khăn .
Đoàng ...
Đúng lúc này , một viên đạn ghim vào cửa kính xe ngay sau lưng cô . Âu Hân quay lại nhìn thì thấy một viên đạn ghim ở đấy .
Cửa kính xe này dày thật !
Y đã nổ súng , nhưng hắn ta hơi bất ngờ vì không ngờ cửa kính lại chịu được cường lực tốt như vậy . Phải biết hắn đã sử dụng khẩu súng này với lực đạn bắn ra mạnh như thế nào .
Âu Hân nhân cớ đó kiểm tra súng thấy đủ một băng đạn 17 viên , còn có một hộp tiếp đạn dự phòng nữa . Âu Hân cầm hộp tiếp đạn nhét vào dây vòng quanh cổ chân cô của đôi giày cao gót . Cô lên nòng súng rồi quay lại nhìn bọn chúng , khẽ cười .
" Có súng rồi thì Đồng Âu Hân tôi sẵn sàng chơi với các người "
Cô lúc này như yêu tinh được giải trừ phong ấn . Hoàn toàn nhìn mọi vật như chỉ muốn tàn sát hết .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.