Chương 34: Ngoại truyện 11: yêu thương sâu đậm
Huynh huynh
04/04/2021
Tư thần đang chạy từng bệnh viện lớn nhỏ để tìm sở phi thì có cuộc gọi đến , là ba của sở phi gọi đến nói cho anh biết sở phi đang nằm bệnh viện lớn XXX , ông nói anh hãy đến ngay
Tư thần nghe xong cuộc gọi anh lao nhanh đến bệnh viện nơi cô đang nằm.
Khi đến nơi , đứng ngoài cửa phòng bệnh với đôi mắt đỏ hoe , anh hít hơi thật sâu mới mở cửa bước vào
Vào Trong phòng ...,,,,thấy ba mẹ sở anh cúi đầu xem như chào hỏi , sở phi đang nằm ngủ ngon trên giường bệnh, hô hấp của cô đều đều, từ lúc bước vào phòng ánh mắt của anh chưa từng rời khỏi người cô , mới phút trước đó nghe tin cô nhập viện , ngay cả đến thở anh cũng không có sức ,bây giờ nhìn thấy cô và con đều bình an , tư thần mới được thở phào nhẹ nhõm .
Thấy tư thần thẩn thờ người cứ đứng ở cửa nhìn sở phi , ba sở lên tiếng " cậu ngồi xuống đây đi ,sở phi mệt nên ngủ từ nảy giờ "
Tư thần hít hít mũi kềm chế cảm xúc đi lại chiếc ghế cạnh giường cô ngồi xuống, mẹ sở ngồi bên cũng lén lâu nước mắt
Tư thần nắm nhẹ bàn tay mềm mại của cô , trong mắt anh ,cô mỏng manh như thủy tinh , chỉ cần sơ xuất sẽ vỡ ngay , vì thế anh rất nhẹ nhàng nắm tay cô đặt bên má của anh ,
Ba sở thấy vậy liền muốn đưa vợ ra ngoài để lại sự riêng tư cho đôi trẻ.
" bà đừng khóc nữa .....con nó bình an rồi......tôi đưa bà ra ngoài hóng chút gió cho thư giãn.ở đây có cậu ấy chăm sóc con bé là được rồi " ba sở đưa vợ ra ngoài .
Ba mẹ sở đi rồi trong phòng còn lại mỗi tư thần với sở phi . Anh đưa tay vuốt mấy sợi tóc trên mặt cô , anh hôn mu bàn tay cô, " tỉnh lại đi em "
sở phi cảm giác như nghe ai nói chuyện bên tai mình, cô mở mắt mờ mờ nhìn anh " tư thần .là anh sao ? "
" ừ .........anh đây !"
Sở phi muốn ngồi dậy nói chuyện với anh , nhưng tư thần không cho , anh ngồi sát lại gần cô hơn " em đừng ngồi dậy.....cứ nằm cho khỏe, có cần gì nói anh "
Sở phi đưa tay vuốt ve khuông mặt anh nhìn thấy đôi mắt buồn và đỏ hoe của anh
" tư thần.anh khóc đó sao ? "
" không có .....chỉ là không biết có gì bay vào mắt anh rất khó chịu " giọng anh khàn khàn nói
Sở phi mỉm cười " vậy giờ mắt anh đỡ hơn chưa ?
" ừ ...đỡ một chút " anh nhìn cô Rồi nói tiếp " 2 mẹ con em làm anh sợ quá ."
" em và con không sao mà , chỉ là hơi mệt nên ngất thôi . Anh đừng quá lo lắng "
Anh bật dậy,ngồi trên giường ôm lấy cô .
" từ nay anh hứa sẽ không để em một mình nữa "
Cô mỉm cười hạnh phúc ôm chặt lấy anh .
Vợ chồng Trình khiêm sở nghiên nghe ba sở nói liền đến thăm sở phi .
Trình khiêm.Sở nghiên ôm bó hoa đi đi vào thấy 2 người đang ôm nhau
" xin lỗi.....em có làm phiền hai người không....?"
Sở nghiên nhìn hai người rồi nhìn trình khiêm đứng bên cạnh .
Sở phi nghe thấy liền đẩy nhẹ tư thần ra
" không có ....hai người vào đi " sở phi ngượng ngùng nói
Sở nghiên và trình khiêm đến ghế ngồi, lúc này sở nghiên mới có thai nên đi đứng rất cẩn thận
" em ngồi từ từ thôi " trình khiêm đỡ sở nghiên ngồi xuống
Thấy vợ chồng em gái hạnh phúc, sở phi cười vui vẻ , nhìn qua người đàn ông đang nắm tay nắm chặt tay cô .
Sở nghiên nhìn người đàn ông của chị cô , sẽ là anh rể của cô , nhìn anh ta cao lớn , những đường nét rắn rỏi , tướng mạo rất điển trai nhìn rất mạnh mẽ và sắc bén ,nhìn rất khó gần ,rất cứng rắn nam tính .nhìn qua ánh mắt có thể thấy được sự chiếm hữu mạnh mẽ đối với người phụ nữ của mình , anh ta không hề thua kém gì trình khiêm chồng cô ,
nói đi nói lại trong mắt sở nghiên,chồng cô vẫn đẹp vẫn tốt hơn nhiều .
Sau khi thăm sở phi xong , trình khiêm lái xe đưa sở nghiên về ...thấy anh tập trung lái xe sở nghiên xấu xa cố ý trêu đùa ông xã cô một chút
" ông xã ...."
" sao em !"
" anh có thấy anh rễ rất đẹp trai không? .......anh ấy trẻ quá mới có 25 , nghe đâu nhỏ hơn chị phi 2 tuổi .....nói vậy là trẻ hơn anh đến 7 tuổi cơ đây " sở nghiên vừa nói vừa cười vừa nhìn vẻ mặt đen xì của chồng cô .
" ừ ......anh rể của em vừa trẻ thì vừa đẹp .....anh già rồi không bằng anh rể em đâu "
Anh ghen tuông giận dỗi nói mà không thèm để ý đến cô ....
Sở nghiên lâu lắm rồi mới thấy dáng vẻ ghen tuông của chồng , cô vừa vui vừa buồn cười . Đợi về nhà cô sẽ dỗ ngọt anh , 1 phút là hết giận ngay ấy mà ....
Về đến nhà vừa mở cửa vào ,sở nghiên bị anh ép vào tường hôn dồn dập , khiến cô choáng váng nhưng kịp hiểu lí do vì sao ông xã cô như vậy , sở nghiên càng đáp trả nhiệt tình nụ hôn của anh , 1 lúc sau anh mới chịu tha cho cô , giọng nói khàn đục vang bên tai cô
" ở trước mặt chồng mà khen người đàn ông khác đẹp trai sao .........gan em lớn quá rồi bà xã " anh nói xong cắn nhẹ vành tai cô ,
Sở nghiên biết mình trêu anh , làm anh buồn, liền ôm lấy anh nũng nịu nói
" em xin lỗi ông xã ...... em chỉ trêu anh một chút thôi .....chứ trong mắt em anh là đẹp trai nhất, không ai bằng ông xã em hết "
Trình khiêm nghe cô nói liền vui vẻ dễ chịu, biết là cô nói để trêu anh , nhưng không biết vì sao khi nghe miệng nhỏ của bà xã khen người đàn ông khác anh lại không chịu được mà giận dỗi như trẻ con vậy .
" được....lần này anh tha cho em ...nếu còn lần sau .....anh đợi con ra ngoài rồi sẽ xử phạt nặng " anh cưng chiều nói
Sở nghiên cười khúc khích " dạ ....tuân lệnh ông xã đại nhân "
Sau khi xuất viện , vì con gái mẹ sở không còn cấm cản gì nữa ,cố gắng chấp nhận tư thần ,nhưng không đồng ý cho cô đến nhà tư thần ở như vậy , dù gì cũng là con gái nhà danh giá , mẹ sở không muốn hai người chưa kết hôn mà đã sống chung ,như thế vừa mang tiếng,con gái bà sẽ thiệt thòi . Đợi Khi nào kết hôn rồi mới được ở cùng nhau
sở phi mang thai bụng ngày càng lớn nên đợi sau khi sinh mới tổ chức hôn lễ, vì thế một tuần cứ cách một ngày cô ở nhà ba mẹ ,một ngày ở nhà anh
tư thần có ý định sẽ bán ngôi nhà nhỏ này cùng với số tiền mấy năm tích góp của anh ,mua căn nhà rộng hơn một chút cho sở phi thoải mái .
Đêm lạnh trên giường.....anh ôm cô ủ ấm "
Phi phi em ngủ chưa "
Sở phi mắt nhắm mắt mở buồn ngủ mè nheo với anh " em buồn ngủ lắm rồi"
" tưởng em còn thức ....anh định tặng quà cho em "
Sở phi mở mắt to hơn một chút " quà gì vậy anh ?"
" không có gì ....em mệt thì ngủ đi ...mai rồi xem sau cũng được "
" dạ " cô ôm anh dựa vào lồng ngực anh nhắm mắt hít thở đều đều ,chìm vào giấc ngủ ngon
Tư thần biết cô ngủ rồi. Anh cầm chiếc nhẫn ra đeo vào ngón giáp út của cô . Anh không biết khi tặng sẽ nói gì với cô ,anh không có hoa , không có nến , không nói được những lời mật ngọt như người ta .....Thôi thì nhân lúc cô ngủ đeo nhẫn vào tay , ngày mai thức dậy nhìn thấy cô sẽ tự hiểu..
Anh thoã mãn hôn lên đỉnh đầu cô , ôm cô chìm vào giấc ngủ .
Tư thần nghe xong cuộc gọi anh lao nhanh đến bệnh viện nơi cô đang nằm.
Khi đến nơi , đứng ngoài cửa phòng bệnh với đôi mắt đỏ hoe , anh hít hơi thật sâu mới mở cửa bước vào
Vào Trong phòng ...,,,,thấy ba mẹ sở anh cúi đầu xem như chào hỏi , sở phi đang nằm ngủ ngon trên giường bệnh, hô hấp của cô đều đều, từ lúc bước vào phòng ánh mắt của anh chưa từng rời khỏi người cô , mới phút trước đó nghe tin cô nhập viện , ngay cả đến thở anh cũng không có sức ,bây giờ nhìn thấy cô và con đều bình an , tư thần mới được thở phào nhẹ nhõm .
Thấy tư thần thẩn thờ người cứ đứng ở cửa nhìn sở phi , ba sở lên tiếng " cậu ngồi xuống đây đi ,sở phi mệt nên ngủ từ nảy giờ "
Tư thần hít hít mũi kềm chế cảm xúc đi lại chiếc ghế cạnh giường cô ngồi xuống, mẹ sở ngồi bên cũng lén lâu nước mắt
Tư thần nắm nhẹ bàn tay mềm mại của cô , trong mắt anh ,cô mỏng manh như thủy tinh , chỉ cần sơ xuất sẽ vỡ ngay , vì thế anh rất nhẹ nhàng nắm tay cô đặt bên má của anh ,
Ba sở thấy vậy liền muốn đưa vợ ra ngoài để lại sự riêng tư cho đôi trẻ.
" bà đừng khóc nữa .....con nó bình an rồi......tôi đưa bà ra ngoài hóng chút gió cho thư giãn.ở đây có cậu ấy chăm sóc con bé là được rồi " ba sở đưa vợ ra ngoài .
Ba mẹ sở đi rồi trong phòng còn lại mỗi tư thần với sở phi . Anh đưa tay vuốt mấy sợi tóc trên mặt cô , anh hôn mu bàn tay cô, " tỉnh lại đi em "
sở phi cảm giác như nghe ai nói chuyện bên tai mình, cô mở mắt mờ mờ nhìn anh " tư thần .là anh sao ? "
" ừ .........anh đây !"
Sở phi muốn ngồi dậy nói chuyện với anh , nhưng tư thần không cho , anh ngồi sát lại gần cô hơn " em đừng ngồi dậy.....cứ nằm cho khỏe, có cần gì nói anh "
Sở phi đưa tay vuốt ve khuông mặt anh nhìn thấy đôi mắt buồn và đỏ hoe của anh
" tư thần.anh khóc đó sao ? "
" không có .....chỉ là không biết có gì bay vào mắt anh rất khó chịu " giọng anh khàn khàn nói
Sở phi mỉm cười " vậy giờ mắt anh đỡ hơn chưa ?
" ừ ...đỡ một chút " anh nhìn cô Rồi nói tiếp " 2 mẹ con em làm anh sợ quá ."
" em và con không sao mà , chỉ là hơi mệt nên ngất thôi . Anh đừng quá lo lắng "
Anh bật dậy,ngồi trên giường ôm lấy cô .
" từ nay anh hứa sẽ không để em một mình nữa "
Cô mỉm cười hạnh phúc ôm chặt lấy anh .
Vợ chồng Trình khiêm sở nghiên nghe ba sở nói liền đến thăm sở phi .
Trình khiêm.Sở nghiên ôm bó hoa đi đi vào thấy 2 người đang ôm nhau
" xin lỗi.....em có làm phiền hai người không....?"
Sở nghiên nhìn hai người rồi nhìn trình khiêm đứng bên cạnh .
Sở phi nghe thấy liền đẩy nhẹ tư thần ra
" không có ....hai người vào đi " sở phi ngượng ngùng nói
Sở nghiên và trình khiêm đến ghế ngồi, lúc này sở nghiên mới có thai nên đi đứng rất cẩn thận
" em ngồi từ từ thôi " trình khiêm đỡ sở nghiên ngồi xuống
Thấy vợ chồng em gái hạnh phúc, sở phi cười vui vẻ , nhìn qua người đàn ông đang nắm tay nắm chặt tay cô .
Sở nghiên nhìn người đàn ông của chị cô , sẽ là anh rể của cô , nhìn anh ta cao lớn , những đường nét rắn rỏi , tướng mạo rất điển trai nhìn rất mạnh mẽ và sắc bén ,nhìn rất khó gần ,rất cứng rắn nam tính .nhìn qua ánh mắt có thể thấy được sự chiếm hữu mạnh mẽ đối với người phụ nữ của mình , anh ta không hề thua kém gì trình khiêm chồng cô ,
nói đi nói lại trong mắt sở nghiên,chồng cô vẫn đẹp vẫn tốt hơn nhiều .
Sau khi thăm sở phi xong , trình khiêm lái xe đưa sở nghiên về ...thấy anh tập trung lái xe sở nghiên xấu xa cố ý trêu đùa ông xã cô một chút
" ông xã ...."
" sao em !"
" anh có thấy anh rễ rất đẹp trai không? .......anh ấy trẻ quá mới có 25 , nghe đâu nhỏ hơn chị phi 2 tuổi .....nói vậy là trẻ hơn anh đến 7 tuổi cơ đây " sở nghiên vừa nói vừa cười vừa nhìn vẻ mặt đen xì của chồng cô .
" ừ ......anh rể của em vừa trẻ thì vừa đẹp .....anh già rồi không bằng anh rể em đâu "
Anh ghen tuông giận dỗi nói mà không thèm để ý đến cô ....
Sở nghiên lâu lắm rồi mới thấy dáng vẻ ghen tuông của chồng , cô vừa vui vừa buồn cười . Đợi về nhà cô sẽ dỗ ngọt anh , 1 phút là hết giận ngay ấy mà ....
Về đến nhà vừa mở cửa vào ,sở nghiên bị anh ép vào tường hôn dồn dập , khiến cô choáng váng nhưng kịp hiểu lí do vì sao ông xã cô như vậy , sở nghiên càng đáp trả nhiệt tình nụ hôn của anh , 1 lúc sau anh mới chịu tha cho cô , giọng nói khàn đục vang bên tai cô
" ở trước mặt chồng mà khen người đàn ông khác đẹp trai sao .........gan em lớn quá rồi bà xã " anh nói xong cắn nhẹ vành tai cô ,
Sở nghiên biết mình trêu anh , làm anh buồn, liền ôm lấy anh nũng nịu nói
" em xin lỗi ông xã ...... em chỉ trêu anh một chút thôi .....chứ trong mắt em anh là đẹp trai nhất, không ai bằng ông xã em hết "
Trình khiêm nghe cô nói liền vui vẻ dễ chịu, biết là cô nói để trêu anh , nhưng không biết vì sao khi nghe miệng nhỏ của bà xã khen người đàn ông khác anh lại không chịu được mà giận dỗi như trẻ con vậy .
" được....lần này anh tha cho em ...nếu còn lần sau .....anh đợi con ra ngoài rồi sẽ xử phạt nặng " anh cưng chiều nói
Sở nghiên cười khúc khích " dạ ....tuân lệnh ông xã đại nhân "
Sau khi xuất viện , vì con gái mẹ sở không còn cấm cản gì nữa ,cố gắng chấp nhận tư thần ,nhưng không đồng ý cho cô đến nhà tư thần ở như vậy , dù gì cũng là con gái nhà danh giá , mẹ sở không muốn hai người chưa kết hôn mà đã sống chung ,như thế vừa mang tiếng,con gái bà sẽ thiệt thòi . Đợi Khi nào kết hôn rồi mới được ở cùng nhau
sở phi mang thai bụng ngày càng lớn nên đợi sau khi sinh mới tổ chức hôn lễ, vì thế một tuần cứ cách một ngày cô ở nhà ba mẹ ,một ngày ở nhà anh
tư thần có ý định sẽ bán ngôi nhà nhỏ này cùng với số tiền mấy năm tích góp của anh ,mua căn nhà rộng hơn một chút cho sở phi thoải mái .
Đêm lạnh trên giường.....anh ôm cô ủ ấm "
Phi phi em ngủ chưa "
Sở phi mắt nhắm mắt mở buồn ngủ mè nheo với anh " em buồn ngủ lắm rồi"
" tưởng em còn thức ....anh định tặng quà cho em "
Sở phi mở mắt to hơn một chút " quà gì vậy anh ?"
" không có gì ....em mệt thì ngủ đi ...mai rồi xem sau cũng được "
" dạ " cô ôm anh dựa vào lồng ngực anh nhắm mắt hít thở đều đều ,chìm vào giấc ngủ ngon
Tư thần biết cô ngủ rồi. Anh cầm chiếc nhẫn ra đeo vào ngón giáp út của cô . Anh không biết khi tặng sẽ nói gì với cô ,anh không có hoa , không có nến , không nói được những lời mật ngọt như người ta .....Thôi thì nhân lúc cô ngủ đeo nhẫn vào tay , ngày mai thức dậy nhìn thấy cô sẽ tự hiểu..
Anh thoã mãn hôn lên đỉnh đầu cô , ôm cô chìm vào giấc ngủ .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.