Thiếu Tướng Lạnh Lùng, Nổi Loạn Vô Cùng

Chương 27:

Cố Tây Dạ

21/11/2024

Hầu hết học sinh đều lộ vẻ lo lắng, mặt mày ủ rũ, nhưng Thiên Lạc vẫn thản nhiên như không. Nàng vốn đã quen với những thử thách khắc nghiệt, hơn nữa, hồn tuyền của nàng từ lâu đã bị phong ấn, hồn lực tạm thời không thể sử dụng. Điều này đối với nàng chẳng có gì đáng ngại.

Quý Phong tiếp tục nói, giọng lạnh lùng: “Hiện tại, các ngươi sẽ đối mặt với thử thách đầu tiên – chạy phụ trọng. Trong vòng sáu phút, nếu ai không chạy tới được cổng lớn của mật huấn căn cứ, kẻ đó sẽ bị loại!”

Hai ngàn trượng với phụ trọng năm cân trong thời gian sáu phút – tưởng đơn giản, nhưng đối với đám học trò vừa trải qua một hành trình dài trên phi thuyền, đây thực sự là thử thách không nhỏ. Không khí xung quanh lập tức trở nên căng thẳng, bọn học sinh nhấp nhổm không yên. Ngay khi vừa đặt chân đến nơi, họ đã phải đối mặt với bài kiểm tra khắc nghiệt như vậy. Không ai dám nghĩ phía trước còn những thử thách nào còn tàn khốc hơn đang chờ đợi.

Thiên Lạc hít sâu một hơi, ánh mắt thầm lóe lên tia sáng cứng cỏi. Nàng biết rõ, muốn sống sót và chiến thắng trong môi trường tàn nhẫn này, chỉ có dựa vào bản thân mà thôi. ***Hãy để ta xem, cái gọi là mật huấn căn cứ, có bao nhiêu phần đáng để ta kỳ vọng!***

Theo tiếng còi sắc bén vang lên, bọn học sinh lao đi như ong vỡ tổ, tranh nhau hướng về cổng lớn của mật huấn căn cứ. May mắn thay, con đường dẫn tới cổng đủ rộng, bằng không hơn hai ngàn học sinh chen chúc nhau, e rằng sẽ giẫm đạp thành cảnh hỗn loạn khó coi.

Tiếng bước chân rầm rập dội vang, hợp thành âm thanh đinh tai nhức óc, tựa như sấm động giữa trời quang. Chạy với phụ trọng năm cân trong sáu phút để vượt qua hai ngàn trượng, với kiếp trước của Thiên Lạc, chỉ là trò trẻ con. Nhưng thân thể nàng hiện giờ, yếu ớt hơn rất nhiều so với kiếp trước – một thân thể không được rèn luyện, không chút sức bền.

Mới chạy được năm trăm trượng, mồ hôi đã túa đầy trên trán Thiên Lạc, nhỏ giọt ướt đẫm cả vạt áo. Không chỉ riêng nàng, rất nhiều học sinh lớp C cũng bắt đầu thở hồng hộc, bước chân nặng nề, không còn nhẹ nhàng như lúc mới xuất phát.

Dù thể lực yếu hơn mong đợi, Thiên Lạc vẫn không giảm tốc độ. Ánh mắt nàng kiên định, lòng nàng rõ ràng – đây chỉ là khởi đầu, nàng tuyệt đối không thể bị đào thải ở ngay cửa ải đầu tiên này.



Bỗng, một bóng người cao gầy nhẹ nhàng lướt tới bên cạnh nàng, tiếng nói trầm thấp vang lên, mang theo vài phần ý cười:

“Kiên trì không nổi thì cứ nói, đừng cố gượng ép làm gì.”

Thiên Trạch Huân nhìn Thiên Lạc, sắc mặt nàng tái nhợt, ngay cả đôi môi xinh đẹp cũng mất đi huyết sắc. Rõ ràng, mỗi bước chạy đối với nàng đều vô cùng nặng nhọc. Nhưng trong ánh mắt nàng, hắn không tìm thấy chút sợ hãi hay lùi bước nào, chỉ thấy một sự cứng cỏi và không chịu thua.

Nàng như biến thành một con người hoàn toàn khác. Cả dáng vẻ lẫn thần thái của Thiên Lạc giờ đây toát ra sự trầm ổn, kiên định đến đáng kinh ngạc.

Thiên Lạc liếc nhìn Thiên Trạch Huân, ánh mắt nhàn nhạt, nhưng giọng nói lại đầy thách thức:

“Ngươi lo cho bản thân ngươi trước đi.”

Nói rồi, nàng lập tức tăng tốc, vượt lên trước.

Thiên Trạch Huân lặng lẽ chạy theo sau, ánh mắt dõi theo bóng lưng nhỏ bé nhưng đầy kiên cường của nàng. Trong đáy mắt hắn, một tia sáng kỳ lạ lóe lên. Làm sao một người lại có thể thay đổi nhiều đến vậy trong thời gian ngắn ngủi? Hắn thực sự cảm thấy tò mò – rốt cuộc Thiên Lạc đã trải qua điều gì, để có thể lột xác thành một con người hoàn toàn khác thế này?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Thiếu Tướng Lạnh Lùng, Nổi Loạn Vô Cùng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook