Thiếu Tướng, Vợ Ngài Nổi Giận Rồi
Chương 1104: Anh nói ra ngoài tán gái
Ngoc
18/07/2021
"Xin chào, tôi quên mang thẻ phòng, cô có thể mang thẻ dự phòng lên mở cửa giúp tôi được không?" Tần Sơ Hạ gọi cho bên chăm sóc khách hàng của khách sạn hỏi.
"Mời cung cấp thông tin của cô." Nhân viên chăm sóc khách hàng nói.
Tần Sơ Hạ đọc thông tin của mình, sau đó nhân viên chăm sóc liền xin lỗi trả lời: "Thật xin lỗi, cô Tần, cô không phải là người đăng ký phòng nên chúng tôi không thể mở cửa cho cô. Có lẽ cô nên gọi điện thoại cho bạn mình để mở cửa giúp cô."
"Vậy cô giúp tôi đặt thêm phòng nữa, tôi sẽ xuống làm thủ tục nhận phòng luôn."
"Thật xin lỗi cô Tần, hiện tại trong khoảng thời gian này toàn bộ phòng đều kín lịch. Nhưng cô có thể đặt trước phòng cho ngày mai".
"Được rồi, cảm ơn!" Tần Sơ Hạ thất bại cúp điện thoại.
Đã trễ như vậy cô cũng không thể đánh thức mấy người Nhan Huệ Phương được!
Hơn nữa cô cũng không có số điện thoại của mấy người họ.
Đột nhiên Tần Sơ Hạ nhớ đến Phó Diệc Phàm, ngón tay theo bản năng bấm tìm số anh định gọi.
Nhưng đến cuối cùng cô lại dừng lại. Giờ này chắc Phó Diệc Phàm cũng nghỉ ngơi rồi.
Không bằng...
Cô về biệt thự nhà họ Tần trước, sáng mai đến sớm một chút sau đó giải thích với Phó Diệc Phàm, cô không phải đi chơi quên làm.
Tần Sơ Hạ nghĩ vậy, nhanh chóng cất điện thoại, xoay người liền thấy Phó Diệc Phàm đang đi đến.
"Sao anh còn chưa ngủ?"
Thấy Phó Diệc Phàm bình tĩnh đi về phía mình, Tân Sơ Hạ không khỏi giật mình.
Phó Diệc Phàm đưa tay lên chỉ vào đồng hồ, khuôn mặt tuấn tú lạnh lùng nói: "Không phải nói sẽ về trước rạng sáng sao? Bây giờ đã qua rạng sáng"
Tần Sơ Hạ thành thật giải thích: "Tôi trở về đúng giờ! Nhưng không mang thẻ phòng, bị nhốt bên ngoài nên mới tốn thêm thời gian thôi. Nhưng...".
Cô cố tình kéo dài âm cuối, rút ngắn khoảng cách với Phó Diệc Phàm, nhẹ nhàng hít một hơi.
Đối với hành động lại gần này của cô, Phó Diệc Phàm cảm thấy cả lưng mình cứng ngắc.
Cô ngửi ngửi trước người anh xong liền cười nhẹ, trêu ghẹo nói: "Woa! Phó Diệc Phàm, thật không ngờ nha! Anh đúng là người tràn đầy tinh lực, rảnh rỗi ra ngoài tán gái Tây nữa!"
"Mời cung cấp thông tin của cô." Nhân viên chăm sóc khách hàng nói.
Tần Sơ Hạ đọc thông tin của mình, sau đó nhân viên chăm sóc liền xin lỗi trả lời: "Thật xin lỗi, cô Tần, cô không phải là người đăng ký phòng nên chúng tôi không thể mở cửa cho cô. Có lẽ cô nên gọi điện thoại cho bạn mình để mở cửa giúp cô."
"Vậy cô giúp tôi đặt thêm phòng nữa, tôi sẽ xuống làm thủ tục nhận phòng luôn."
"Thật xin lỗi cô Tần, hiện tại trong khoảng thời gian này toàn bộ phòng đều kín lịch. Nhưng cô có thể đặt trước phòng cho ngày mai".
"Được rồi, cảm ơn!" Tần Sơ Hạ thất bại cúp điện thoại.
Đã trễ như vậy cô cũng không thể đánh thức mấy người Nhan Huệ Phương được!
Hơn nữa cô cũng không có số điện thoại của mấy người họ.
Đột nhiên Tần Sơ Hạ nhớ đến Phó Diệc Phàm, ngón tay theo bản năng bấm tìm số anh định gọi.
Nhưng đến cuối cùng cô lại dừng lại. Giờ này chắc Phó Diệc Phàm cũng nghỉ ngơi rồi.
Không bằng...
Cô về biệt thự nhà họ Tần trước, sáng mai đến sớm một chút sau đó giải thích với Phó Diệc Phàm, cô không phải đi chơi quên làm.
Tần Sơ Hạ nghĩ vậy, nhanh chóng cất điện thoại, xoay người liền thấy Phó Diệc Phàm đang đi đến.
"Sao anh còn chưa ngủ?"
Thấy Phó Diệc Phàm bình tĩnh đi về phía mình, Tân Sơ Hạ không khỏi giật mình.
Phó Diệc Phàm đưa tay lên chỉ vào đồng hồ, khuôn mặt tuấn tú lạnh lùng nói: "Không phải nói sẽ về trước rạng sáng sao? Bây giờ đã qua rạng sáng"
Tần Sơ Hạ thành thật giải thích: "Tôi trở về đúng giờ! Nhưng không mang thẻ phòng, bị nhốt bên ngoài nên mới tốn thêm thời gian thôi. Nhưng...".
Cô cố tình kéo dài âm cuối, rút ngắn khoảng cách với Phó Diệc Phàm, nhẹ nhàng hít một hơi.
Đối với hành động lại gần này của cô, Phó Diệc Phàm cảm thấy cả lưng mình cứng ngắc.
Cô ngửi ngửi trước người anh xong liền cười nhẹ, trêu ghẹo nói: "Woa! Phó Diệc Phàm, thật không ngờ nha! Anh đúng là người tràn đầy tinh lực, rảnh rỗi ra ngoài tán gái Tây nữa!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.