Thiếu Tướng, Vợ Ngài Nổi Giận Rồi
Chương 263: Cô cầu xin vì tình yêu đích thực
Ngoc
12/05/2021
Khi Phó Quân Tiêu cảm thấy nghi ngờ, Đồng Kỳ Anh lúng ta lúng túng mở miệng, yếu ớt hỏi: “Quân Bác anh ấy... anh ấy đã làm chuyện gì phạm luật" sao?"
“Không có.” Phó Quân Tiêu giả vờ bình tĩnh cười.
Đồng Kỳ Anh mím môi, giọng nói nghẹn ngào nức nở: “Em cũng học qua kiến trúc, cho nên em đại khái có thể hiểu được nội dụng anh vừa nói trong cuộc gọi..".
“Kỳ Anh, em đừng suy nghĩ nhiều” Phó Quân Tiêu cố gắng trấn an tâm trạng của Đồng Kỳ Anh.
Đồng Kỳ Anh buồn bã ngẩng đầu lên, chân thành nhìn vào mắt Phó Quân Tiêu, gần như cầu xin nói: "Anh cả, nếu Quân Bác thật sự làm sai chuyện gì, anh cả, anh nhất định phải bảo vệ anh ấy, được không?”
Phó Quân Tiêu gật đầu, nặng nề trả lời: “Cho dù em không nói, anh cũng sẽ tìm cách bảo vệ Quân Bác”. Nói đến đây, Phó Quân Tiêu mới hơi trầm xuống, không có ý định lại giấu giếm Đồng Kỳ Anh nữa.
“Dù sao khả năng của anh cũng có hạn. Bởi vì chuyện này huyên náo rất lớn. Nếu bên trên phải người xuống điều tra, nếu không có ông nội ra mặt thì khó có thể đảm bảo an toàn cho Quân Bác.” Phó Quân Tiêu có chút đăm chiêu nói.
Những gì anh nói với Đồng Kỳ Anh là sự thật, anh có “quyền lực” trong giới quân đội, nhưng những người quen biết trong giới chính trị còn phải dựa vào ông nội để lôi kéo.
Trịnh Minh Hâm đã truyền đạt ý kiến của ông nội Phó Hoàng Khôn cho anh, nếu ông nội kiên quyết đầy Quân Bác đi, điều đó cũng có nghĩa là ông sẽ không cứu Quân Bác.
Hay nói cách khác, ông nội đang trừng phạt Quân Bác, Quân Bác phạm phải lỗi, phải tự gánh chịu.
Phó Quân Tiêu hiểu được ý định của ông nội Phó Hoằng Khôn, một khi ông nội đã hạ quyết tâm thì khó ai có thể thay đổi quyết định của ông.
| Khuôn mặt xinh xắn của Đồng Kỳ Anh đột nhiên lộ ra vẻ kiên định: “Anh cả, anh dẫn em đi gặp ông nội nhé? Em có chuyện muốn nói với ông nội”
“Em muốn đi cầu xin ông nội?" Phó Quân Tiêu một câu đánh thẳng vào ý định của Đồng Kỳ Anh. Đồng Kỳ Anh cũng không định giấu giếm, thẳng thắn gật đầu với Phó Quân Tiêu Thần. Thực ra, trong lòng Phó Quân Tiêu cũng không chắc, nhưng anh vẫn đồng ý yêu cầu của Đồng Kỳ Anh.
Anh rõ ràng biết rằng Kỳ Anh đi cũng vô ích, nhưng anh cũng biết rằng nếu anh không đồng ý yêu cầu của Kỳ Anh, Kỳ Anh nhất định sẽ không cam tâm.
Đồng Kỳ Anh bỏ qua tâm trạng tồi tệ khi bị Lý Dạ Lạc “làm nhục”. So với "bất hạnh” của mình, cô càng lo lắng cho Phó Quân Bác hơn. | Cô trở về ký túc xá để thay quần áo, lên xe của Phó Quân Tiêu, cùng Phó Quân Tiêu trở về trạng viên lớn của nhà họ Phỏ.
Đồng Kỳ Anh trở về vừa đúng lúc, khi người trong phòng bếp đang chuẩn bị đồ ăn khuya cho ông cụ Phỏ. Để lấy lòng ông cụ Phỏ, Đồng Kỳ Anh đích thân xuống bếp nấu ăn cho ông cụ.
Khi Đồng Kỳ Anh mang món cháo nhẹ dưỡng dạ dày đến phòng làm việc của ông cụ Phó, ông cụ Phó liếc mắt một cái liền nhận ra ý định khi đến đây của Đồng Kỳ Anh.
Lần trước ông cụ Phó Hoằng Khôn bảo Hoàng Minh thử dò xét chuyện của Đồng Kỳ Anh, sự bướng bỉnh của Đồng Kỳ Anh thật sự khiến ông ấy phải nhìn cô với cặp mắt khác xưa.
Dưới tình huống như vậy, dù có hi sinh cả tính mạng cũng giữ kín được bí mật, chứng tỏ cô quả thật là một cô gái biết giữ lời hứa.
| Ngược lại, hành vi của Tô Hoài Lan không làm ông cụ Phó hài lòng. Dù cuối cùng Tô Hoài Lan không nói ra bí mật, nhưng những gì cô ta làm có hơi quá đáng.
Ông cụ Phó nhìn ra được, Tô Hoài Lan cực kỳ kiêng dè Đồng Kỳ Anh. Cũng chính do lần dò xét này mới làm cho công cụ Phó nghi ngờ Tô Hoài Lan. Tô Hoài Lan và Đồng Kỳ Anh không có quan hệ huyết thống, vì sao lớn lên lại giống hệt nhau? Tại sao Tô Hoài Lan lại muốn đẩy Đồng Kỳ Anh vào chỗ chết?
Cho dù Đồng Kỳ Anh và Phó Quân Bác liên hợp muốn gây bất lợi cho Phó Quân Tiêu, chẳng phải Phó Quân Bác mới là người mà Tô Hoài Lan cần diệt trừ sao? | Đủ loại nghi ngờ khiến ông cụ phải ra lệnh điều tra cặn kẽ mọi chuyện giữa Tô Hoài Lan và Đồng Kỳ Anh.
Mặc dù cháu trai cả Phó Quân Tiêu luôn giữ im lặng về chuyện giữa Tô Hoài Lan và Đồng Kỳ Anh, nhưng vị này chính là "gừng già", nhiều tai mắt, cho nên không việc gì là ông không biết.
Đêm cháu trai cả Phó Quân Tiếu làm nhiệm vụ rồi bị thương nặng, thực ra người cứu anh chính là Đồng Kỳ Anh, để lại miếng ngọc bội của tổ tiên nhà họ Phỏ. Tô Hoài Lan nhất thời nổi lên lòng tham đã thay thế thân phận của Đồng Kỳ Anh và trở thành bà chủ nhỏ của nhà họ Phỏ. | Tô Hoài Lan sợ bị lộ tẩy nên phẫu thuật thẩm mỹ cho giống Đồng Kỳ Anh, muốn đánh lừa cháu trai cả của ông ta bằng chuyện này.
Nếu lúc đó không phải vì nhiệm vụ của Phó Quân Tiêu, anh chưa bao giờ hoài nghi quản gia Lưu có đón đúng người hay không, bằng không, làm sao anh có thể để cho Tô Hoài Lan làm xằng làm bậy lâu như vậy!
Tô Hoài Lan có thể dỗ dành mẹ của Phó Quân Tiêu, nhưng lại không thể dỗ dành Phố Hoằng Khốn ông đây được, từng trải qua "cuộc chiến kinh doanh”, nhìn thấu không biết bao con "cáo già”.
Về phần Đồng Kỳ Anh, cô là người trong sáng thiện lương, Phó Hoàng Khôn hoàn toàn chắc chắn về điều này.
Phó Hoằng Khôn có thể hiểu được cháu trai trưởng của ông Phó Quân Tiêu vi yêu mà ẩn nhẫn chịu đựng, tất nhiên ông cũng có thể hiểu được sự chân thành của Đồng Kỳ Anh với Phó Quần Bác.
| Đồng Kỳ Anh vẫn còn cầm trên tay bát cháo, còn chưa kịp đặt lên bàn của Phó Hoằng Khôn, Phó Hoằng Khôn đã lạnh lùng nói: "Đồ cháu làm, ông sẽ không ăn”
“Không có.” Phó Quân Tiêu giả vờ bình tĩnh cười.
Đồng Kỳ Anh mím môi, giọng nói nghẹn ngào nức nở: “Em cũng học qua kiến trúc, cho nên em đại khái có thể hiểu được nội dụng anh vừa nói trong cuộc gọi..".
“Kỳ Anh, em đừng suy nghĩ nhiều” Phó Quân Tiêu cố gắng trấn an tâm trạng của Đồng Kỳ Anh.
Đồng Kỳ Anh buồn bã ngẩng đầu lên, chân thành nhìn vào mắt Phó Quân Tiêu, gần như cầu xin nói: "Anh cả, nếu Quân Bác thật sự làm sai chuyện gì, anh cả, anh nhất định phải bảo vệ anh ấy, được không?”
Phó Quân Tiêu gật đầu, nặng nề trả lời: “Cho dù em không nói, anh cũng sẽ tìm cách bảo vệ Quân Bác”. Nói đến đây, Phó Quân Tiêu mới hơi trầm xuống, không có ý định lại giấu giếm Đồng Kỳ Anh nữa.
“Dù sao khả năng của anh cũng có hạn. Bởi vì chuyện này huyên náo rất lớn. Nếu bên trên phải người xuống điều tra, nếu không có ông nội ra mặt thì khó có thể đảm bảo an toàn cho Quân Bác.” Phó Quân Tiêu có chút đăm chiêu nói.
Những gì anh nói với Đồng Kỳ Anh là sự thật, anh có “quyền lực” trong giới quân đội, nhưng những người quen biết trong giới chính trị còn phải dựa vào ông nội để lôi kéo.
Trịnh Minh Hâm đã truyền đạt ý kiến của ông nội Phó Hoàng Khôn cho anh, nếu ông nội kiên quyết đầy Quân Bác đi, điều đó cũng có nghĩa là ông sẽ không cứu Quân Bác.
Hay nói cách khác, ông nội đang trừng phạt Quân Bác, Quân Bác phạm phải lỗi, phải tự gánh chịu.
Phó Quân Tiêu hiểu được ý định của ông nội Phó Hoằng Khôn, một khi ông nội đã hạ quyết tâm thì khó ai có thể thay đổi quyết định của ông.
| Khuôn mặt xinh xắn của Đồng Kỳ Anh đột nhiên lộ ra vẻ kiên định: “Anh cả, anh dẫn em đi gặp ông nội nhé? Em có chuyện muốn nói với ông nội”
“Em muốn đi cầu xin ông nội?" Phó Quân Tiêu một câu đánh thẳng vào ý định của Đồng Kỳ Anh. Đồng Kỳ Anh cũng không định giấu giếm, thẳng thắn gật đầu với Phó Quân Tiêu Thần. Thực ra, trong lòng Phó Quân Tiêu cũng không chắc, nhưng anh vẫn đồng ý yêu cầu của Đồng Kỳ Anh.
Anh rõ ràng biết rằng Kỳ Anh đi cũng vô ích, nhưng anh cũng biết rằng nếu anh không đồng ý yêu cầu của Kỳ Anh, Kỳ Anh nhất định sẽ không cam tâm.
Đồng Kỳ Anh bỏ qua tâm trạng tồi tệ khi bị Lý Dạ Lạc “làm nhục”. So với "bất hạnh” của mình, cô càng lo lắng cho Phó Quân Bác hơn. | Cô trở về ký túc xá để thay quần áo, lên xe của Phó Quân Tiêu, cùng Phó Quân Tiêu trở về trạng viên lớn của nhà họ Phỏ.
Đồng Kỳ Anh trở về vừa đúng lúc, khi người trong phòng bếp đang chuẩn bị đồ ăn khuya cho ông cụ Phỏ. Để lấy lòng ông cụ Phỏ, Đồng Kỳ Anh đích thân xuống bếp nấu ăn cho ông cụ.
Khi Đồng Kỳ Anh mang món cháo nhẹ dưỡng dạ dày đến phòng làm việc của ông cụ Phó, ông cụ Phó liếc mắt một cái liền nhận ra ý định khi đến đây của Đồng Kỳ Anh.
Lần trước ông cụ Phó Hoằng Khôn bảo Hoàng Minh thử dò xét chuyện của Đồng Kỳ Anh, sự bướng bỉnh của Đồng Kỳ Anh thật sự khiến ông ấy phải nhìn cô với cặp mắt khác xưa.
Dưới tình huống như vậy, dù có hi sinh cả tính mạng cũng giữ kín được bí mật, chứng tỏ cô quả thật là một cô gái biết giữ lời hứa.
| Ngược lại, hành vi của Tô Hoài Lan không làm ông cụ Phó hài lòng. Dù cuối cùng Tô Hoài Lan không nói ra bí mật, nhưng những gì cô ta làm có hơi quá đáng.
Ông cụ Phó nhìn ra được, Tô Hoài Lan cực kỳ kiêng dè Đồng Kỳ Anh. Cũng chính do lần dò xét này mới làm cho công cụ Phó nghi ngờ Tô Hoài Lan. Tô Hoài Lan và Đồng Kỳ Anh không có quan hệ huyết thống, vì sao lớn lên lại giống hệt nhau? Tại sao Tô Hoài Lan lại muốn đẩy Đồng Kỳ Anh vào chỗ chết?
Cho dù Đồng Kỳ Anh và Phó Quân Bác liên hợp muốn gây bất lợi cho Phó Quân Tiêu, chẳng phải Phó Quân Bác mới là người mà Tô Hoài Lan cần diệt trừ sao? | Đủ loại nghi ngờ khiến ông cụ phải ra lệnh điều tra cặn kẽ mọi chuyện giữa Tô Hoài Lan và Đồng Kỳ Anh.
Mặc dù cháu trai cả Phó Quân Tiêu luôn giữ im lặng về chuyện giữa Tô Hoài Lan và Đồng Kỳ Anh, nhưng vị này chính là "gừng già", nhiều tai mắt, cho nên không việc gì là ông không biết.
Đêm cháu trai cả Phó Quân Tiếu làm nhiệm vụ rồi bị thương nặng, thực ra người cứu anh chính là Đồng Kỳ Anh, để lại miếng ngọc bội của tổ tiên nhà họ Phỏ. Tô Hoài Lan nhất thời nổi lên lòng tham đã thay thế thân phận của Đồng Kỳ Anh và trở thành bà chủ nhỏ của nhà họ Phỏ. | Tô Hoài Lan sợ bị lộ tẩy nên phẫu thuật thẩm mỹ cho giống Đồng Kỳ Anh, muốn đánh lừa cháu trai cả của ông ta bằng chuyện này.
Nếu lúc đó không phải vì nhiệm vụ của Phó Quân Tiêu, anh chưa bao giờ hoài nghi quản gia Lưu có đón đúng người hay không, bằng không, làm sao anh có thể để cho Tô Hoài Lan làm xằng làm bậy lâu như vậy!
Tô Hoài Lan có thể dỗ dành mẹ của Phó Quân Tiêu, nhưng lại không thể dỗ dành Phố Hoằng Khốn ông đây được, từng trải qua "cuộc chiến kinh doanh”, nhìn thấu không biết bao con "cáo già”.
Về phần Đồng Kỳ Anh, cô là người trong sáng thiện lương, Phó Hoàng Khôn hoàn toàn chắc chắn về điều này.
Phó Hoằng Khôn có thể hiểu được cháu trai trưởng của ông Phó Quân Tiêu vi yêu mà ẩn nhẫn chịu đựng, tất nhiên ông cũng có thể hiểu được sự chân thành của Đồng Kỳ Anh với Phó Quần Bác.
| Đồng Kỳ Anh vẫn còn cầm trên tay bát cháo, còn chưa kịp đặt lên bàn của Phó Hoằng Khôn, Phó Hoằng Khôn đã lạnh lùng nói: "Đồ cháu làm, ông sẽ không ăn”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.