Thịnh Thế Độc Sủng: Cô Vợ Nhỏ Của Diêm Vương Sống
Chương 38: Không Chỉ Là Một Vụ Án
Nam Tinh Tử
29/07/2022
Lệ Thù cau mày, cao ốc Lăng Vân? Kẻ nào lại dám động tay chân ngay dưới mí mắt của anh rồi?
Tần Hải Đường lo lắng nhìn anh, Lệ Thù quay lại nắm lấy tay trấn an cô.
Đạt Đáp đắc chí cười, anh ta nhướng mày nói với Lệ Thù:
"Lệ tổng, chúng ta cùng nhau đi đi? Lần này tôi e rằng phải làm phiền đến luật sư Vương thật rồi!"
Lệ Thù không thèm nhìn anh ta, Trang Nhất biết ý lập tức lái xe tới cửa.
Vụ án xảy ra tại phòng chứa rác trên tầng ba, xung quanh đã căng dây phong tỏa.
Khi đến hiện trường, Đạt Đáp nhanh chóng kiểm tra tình hình xung quanh, không gian nhỏ tối đen và đầy rác, bên cạnh là một cái cầu thang.
Lúc này Lệ Thù không được phép đi vào hiện trường cho nên liền đưa mọi người về văn phòng chủ tịch.
Năm thư ký nam khom lưng chỉnh tề cung kính nói:
"Chào chủ tịch."
Trang Nhị cảm khái nói: "Đúng thật là, bình thường chủ tịch không có biểu hiện gì, hôm nay đột nhiên lại khiến người khác kinh nhạc nha. Trước đây chưa từng có một cô gái nào được lên tầng này, lần này thì hay rồi, trong tay một cô, đằng sau còn có thêm hai cô nữa, quả nhiên chủ tịch vẫn là chủ tịch!"
Trang Tam thấy Trang Nhị đang ngẩn ngơ thì lập tức đẩy anh ta một cái:
"Anh ngây người gì đấy! Lệ tổng đang gọi anh vào báo cáo tình hình kia kìa."
"Hả! À à à"
Trang Nhị tỉnh táo lại, nhanh chóng quay người chạy vào phòng làm việc.
Anh ta thấy Tần Hải Đường đang ngồi trên ghế của sếp, còn sếp lại đang đứng cạnh cô.
Trang Nhị không dám nhìn nhiều, lập tức báo cáo:
"Thưa sếp, là như thế này, buổi sáng nay ông Trần là công nhân vệ sinh đến lấy rác như thường lệ. Lúc đầu ông ấy phát hiện một thứ giống như tay người, ông Trần tưởng rằng đó là một món đồ chơi nên cũng không nghĩ gì nhiều."
"Tuy nhiên, dần dần ông ấy phát hiện những túi rác tiếp theo đều có mấy thứ giống với những bộ phận người, cho nên liền gọi ông Lý đến xem, kết quả đúng là tay chân người, vì vậy bọn họ đã báo cảnh sát."
Sau đó, anh ta lại nói thêm: "Ông chủ, ông Trần bị dọa sợ rồi, tinh thần có hơi không bình thường. Bây giờ, ông ta mở miệng là lại nói có quỷ có quỷ, chúng ta có cần đưa một chút phí an ủi không ạ?"
Tần Hải Đường nhíu mày, có quỷ? Xem ra đây không chỉ đơn giản là một vụ án hình sự đâu..
Tần Hải Đường lo lắng nhìn anh, Lệ Thù quay lại nắm lấy tay trấn an cô.
Đạt Đáp đắc chí cười, anh ta nhướng mày nói với Lệ Thù:
"Lệ tổng, chúng ta cùng nhau đi đi? Lần này tôi e rằng phải làm phiền đến luật sư Vương thật rồi!"
Lệ Thù không thèm nhìn anh ta, Trang Nhất biết ý lập tức lái xe tới cửa.
Vụ án xảy ra tại phòng chứa rác trên tầng ba, xung quanh đã căng dây phong tỏa.
Khi đến hiện trường, Đạt Đáp nhanh chóng kiểm tra tình hình xung quanh, không gian nhỏ tối đen và đầy rác, bên cạnh là một cái cầu thang.
Lúc này Lệ Thù không được phép đi vào hiện trường cho nên liền đưa mọi người về văn phòng chủ tịch.
Năm thư ký nam khom lưng chỉnh tề cung kính nói:
"Chào chủ tịch."
Trang Nhị cảm khái nói: "Đúng thật là, bình thường chủ tịch không có biểu hiện gì, hôm nay đột nhiên lại khiến người khác kinh nhạc nha. Trước đây chưa từng có một cô gái nào được lên tầng này, lần này thì hay rồi, trong tay một cô, đằng sau còn có thêm hai cô nữa, quả nhiên chủ tịch vẫn là chủ tịch!"
Trang Tam thấy Trang Nhị đang ngẩn ngơ thì lập tức đẩy anh ta một cái:
"Anh ngây người gì đấy! Lệ tổng đang gọi anh vào báo cáo tình hình kia kìa."
"Hả! À à à"
Trang Nhị tỉnh táo lại, nhanh chóng quay người chạy vào phòng làm việc.
Anh ta thấy Tần Hải Đường đang ngồi trên ghế của sếp, còn sếp lại đang đứng cạnh cô.
Trang Nhị không dám nhìn nhiều, lập tức báo cáo:
"Thưa sếp, là như thế này, buổi sáng nay ông Trần là công nhân vệ sinh đến lấy rác như thường lệ. Lúc đầu ông ấy phát hiện một thứ giống như tay người, ông Trần tưởng rằng đó là một món đồ chơi nên cũng không nghĩ gì nhiều."
"Tuy nhiên, dần dần ông ấy phát hiện những túi rác tiếp theo đều có mấy thứ giống với những bộ phận người, cho nên liền gọi ông Lý đến xem, kết quả đúng là tay chân người, vì vậy bọn họ đã báo cảnh sát."
Sau đó, anh ta lại nói thêm: "Ông chủ, ông Trần bị dọa sợ rồi, tinh thần có hơi không bình thường. Bây giờ, ông ta mở miệng là lại nói có quỷ có quỷ, chúng ta có cần đưa một chút phí an ủi không ạ?"
Tần Hải Đường nhíu mày, có quỷ? Xem ra đây không chỉ đơn giản là một vụ án hình sự đâu..
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.