Chương 197: Phong ba nổi lên
Dạ Hoang
11/03/2016
Hỉ Ca gật đầu coi như xác định cô đã biết. Trước kia, Hỉ Ca tuyệt đối chưa từng gặp qua Lục Đạo Cẩm Y (gọi tắt là Lục Y). Xem ra, sau khi cô rời khỏi Đông Châu Xích Hỏa thì Lục Y mới xuất hiện bên cạnh Niếp Lãng. Có khi nào đây chính là người bị Hỉ Ca bức (bách) phải san hào là Sánh Cùng Phong Nguyệt hay không? Bất quá, khí chất của người trước mặt này hoàn toàn bất đồng.
“Sự thật thì… Niếp Lãng là hôn phu của ta ở ngoài đời. Sau khi ngươi rời khỏi Đông Châu, ta mới đi đến đó.” – Lục Y bình tĩnh nhìn Hỉ Ca, phát hiện Hỉ Ca không lộ ra biểu tình kinh hách nào, nên nói tiếp – “Hiện tại, chúng ta đã chia tay.”
Quả nhiên, Hỉ Ca đã đoán đúng một phần của câu chuyện.
“Vì sao lại chọn bang phái của ta?”
“Ta không còn chỗ để đi.” – Lục Y nhìn thấy Hỉ Ca lộ ra thần sắc không tin, trên mặt không khỏi lộ ra một tia cười khổ – “Bạn gái mới của anh ấy xuất hiện. Ta không thể không tìm chỗ lánh mặt.”
Lần này đến phiên Hỉ Ca cười khổ. Mấy người thất tình vì sao cứ thích chạy đến chỗ của cô thế nhỉ?
“Nhận ngươi vào bang hội thật ra không có cái gì khó. Bất quá, thân phận của ngươi có bao nhiêu phiền toái, ngươi hẳn cũng biết chứ? Nếu ta thu ngươi, nghĩa là ta phải thay ngươi xuất đầu lộ diện để giải quyết phiền toái rồi.” – Hỉ Ca cố ý nói vòng vo. Lời của Lục Y, cô tin tưởng. Nhưng muốn cho cô xuất đầu, vậy phải đưa ra chút ưu đãi mới được.
“Chức nghiệp thợ may của ta sắp đột phá đến cấp bậc đại tông sư. Hẳn ta cũng coi như có điểm hữu dụng đi?” – Lục Y bình thản nói. Nếu Hỉ Ca không nói gì liền thu nhận, ngược lại sẽ khiến Lục Y có chút nghi ngờ. Hiện tại, thoạt nhìn tính cách của Hỉ Ca quả nhiên giống như lời đồn đãi, rất thú vị. Lục Y buông lỏng tinh thần. Cô không giống Hỉ Ca, sau khi vấp ngã vẫn có thể mạnh mẽ đứng lên làm lại từ đầu. Tạm trú ở nơi này chắc sẽ giúp cô tìm thấy sự thanh thản đi!
“Nói vậy… ngươi tính sẽ tạm lánh ở đây bao lâu?”
“Chỉ cần ngươi không đuổi ta đi, ta vẫn sẽ ở lại.”
Hỉ Ca sờ sờ mũi, cúi đầu cười: – “Cũng tốt. Nhưng phải nói trước, nơi này của ta không có chức phó bang chủ để đưa cho ngươi đâu.”
Hỉ Ca nghĩ, nếu quả thật đây là vị hôn thê của Niếp Lãng, vậy chính là cô gái mặc áo trắng ở cửa hàng bách hóa lần trước. Xem như hai người có chút hữu duyên. Lại nói, nếu Niếp Lãng là bang chủ của Cẩm Y, hắn chắc chắn sẽ không chạy tới đây gây chuyện với bạn gái cũ nhanh như vậy.
“Chức vị đó ngươi vẫn tự mình giữ lại thì hơn.”
Sau khi thu nhận Lục Y vào bang phái, Hỉ Ca ngồi ở tổng đàn gửi tin cho Cuồng Vũ, nhờ tra tin tức của Lục Y. Dù sao, người cũng là do cô thu vào, tổng không thể cứ như thế tin hết lời người ta nói chứ?! Vốn tưởng Cuồng Vũ đang bận dẫn người đi đánh thống lĩnh boss, phải rất lâu mới có thể trả lời tin nhắn. Ai ngờ, chỉ chốc lát sau thông tấn khí của Hỉ Ca đã vang lên.
“Cuồng Vũ, ngươi không phải đang đánh thống lĩnh boss sao? Còn có tâm tư theo ta nói chuyện phiếm hả?”
“Hừ… như ngươi tiên đoán, đúng là có gián điệp của Thần Điện trà trộn vào.” – Cuồng Vũ âm trầm hừ lạnh.
“Tinh anh đoàn sao?” – Hỉ Ca biết rõ, trong bang phái nhất định có gián điệp. Bất quá, số người gần đây gia nhập bang phái tăng lên rất nhiều mà nhiệm vụ dò la tin tức chỉ có một mình Cuồng Vũ, đương nhiên sẽ có cá lọt lưới.
“Ừ, là thuộc đoàn số 8. Có 2 tên. Con bà nó, một ngày nào đó lão nương nhất định khiến bọn hắn biết đắc tội với ta sẽ trả giá ra sao.” – Cuồng Vũ hung tợn nói. Cũng may, chỉ có 2 tên trà trộn vào gây nhiễu, không gây thiệt hại quá lớn nào. Nhưng chuyện này, đối với Cuồng Vũ đúng là một sự sĩ nhục. Trong một bang hội, người quản lý tất cả tin tức mật rất là trọng yếu. Hỉ Ca đã giao chức vụ này cho cô, Cuồng Vũ không thể thẹn với sự tin tưởng đó được.
“Đừng nổi nóng. Hai tên kia đã bị loại trừ rồi?”
Theo lý thuyết, khi đánh thống lĩnh boss, tinh anh đoàn là những người xuất trận đầu tiên, đi phía sau mới là đại đội thành viên. Hiện tại lòi ra 2 tên gian tế, nghĩa là Thần Điện đã biết các bước hành động của bọn họ. Đảm bảo bọn họ không thể nào thoải mái đánh boss cho được. Nếu làm không tốt, có thể bị Thần Điện cướp boss không biết chừng.
“Ừ… đã xáp lá cà rồi. Nhưng boss vẫn còn trong tay chúng ta. Ngươi yên tâm, lần này là ta mang đội, nhất định sẽ mang một cái kiến thành lệnh về.” – Cuồng Vũ nói xong liền tắt tiếng.
Đúng là phiền toái lớn. Mặc dù Cuồng Vũ nói chuyện rất tỉnh táo. Nhưng Hỉ Ca hiểu rõ, hai bang phái lao vào đánh nhau, thế lực ngang ngửa, mà bọn họ còn phải canh chừng boss, nói làm sao cũng là Long Môn chịu thiệt. E là tỷ lệ để thắng trận này không quá lớn. Bây giờ chỉ có thể thuận theo lẽ trời. Bất quá, cảm giác bất lực này đúng là không tốt. Sau đó, Hỉ Ca không đi ra ngoài. Cô ngồi ở đại sảnh bang phái, hồi hộp chờ kết quả.
Ba giờ sau, mọi người trở lại. Như Hỉ Ca sở liệu, Long Môn cuối cùng thua trận.
Thành viên bang hội đau lòng cỡ nào, Hỉ Ca biết. Bởi vì, cô cũng đau lòng y như vậy. Cuồng Vũ ngồi thừ người ở đại sảnh, không nói một câu nào. Mặc dù không ai chỉ trích gì Cuồng Vũ, nhưng tâm sự Cuồng Vũ vẫn rất nặng nề.
“Bang chủ, đây không phải là lỗi của phó bang chủ. Bang chủ đừng la cô ấy. Đều là do thực lực của chúng ta không đủ mạnh.” – Có người ở kênh bang phái mở miệng nói chuyện.
Một người lên tiếng, sau đó mọi người đều ào ào góp lời. Nói loạn thất bát tao hết 10 phút, Hỉ Ca nghe ra, mọi người đều đang cầu tình giùm cho Cuồng Vũ. Hỉ Ca buồn cười liếc mắt nhìn Cuồng Vũ. Phó bang chủ đúng là làm người rất thành công. Sai phạm một lần liền có cả bang phái ra mặt nói giúp. Chẳng lẽ bang chủ cô đây chính là mẹ ghẻ của Lọ Lem? Kỳ thật, chuyện này không thể trách mọi người khẩn trương. Lần trước, Thần Điện bởi vì đánh mất kiến thành lệnh mà phó bang chủ bị bang chủ tống xuất. Đó là nói hai người ấy vốn là huynh đệ sát cánh kề vai đó. Cuồng Vũ biết, Hỉ Ca sẽ không vì chuyện này mà sinh khí, nhưng trong lòng vẫn thấy khó chịu. A Ly ngồi kế bên Cuồng Vũ, vẻ mặt thấp thỏm lo âu. Còn hơn Hỉ Ca, đám A Ly càng lo lắng Cuồng Vũ bị đả kích. Ở chung thời gian dài, bọn họ quá biết tính tình của Hỉ Ca. Chuyện này đương nhiên Hỉ Ca sẽ không đổ tội lên đầu Cuồng Vũ, nhưng nếu Cuồng Vũ bị đả kích, tự ý muốn rời khỏi bang phái, kia liền không hay ho.
“Ta không nói sẽ phạt phó bang chủ, mọi người không cần lo lắng. Bất quá, lần này sở dĩ chúng ta bị thua, mọi người có lẽ cần phải biết nguyên nhân?”
Sau đó Hỉ Ca ở kênh bang phái chậm rãi thuật lại mọi sự. Lần này thất bại xem như xong. Bởi vì mục đích chính của cô đã đạt được. Hỉ Ca cảm thấy, hiện tại, lực ngưng tụ của bang phái phát triển mạnh hơn sức tưởng tượng của cô nữa.
“Đệch!!! (tiếng chửi bậy) Chúng ta nhất định không buông tha cho Thần Điện!!!”
“Đúng, phải báo thù!!!”
“Phải khiến cho bọn chúng không thể kiến thành!!!”
Kênh bang phái nhất thời loạn thành một đoàn, mọi người đều là nghiến răng nghiến lợi nói.
“Mọi người đừng kích động. Chuyện báo thù có thể tính sau. Trước mắt, chúng ta còn có chuyện quan trọng khác cần làm. Hy vọng mọi người chuẩn bị cho tốt… cuối tuần sau, Long Môn chúng ta sẽ xây thành.”
“Sự thật thì… Niếp Lãng là hôn phu của ta ở ngoài đời. Sau khi ngươi rời khỏi Đông Châu, ta mới đi đến đó.” – Lục Y bình tĩnh nhìn Hỉ Ca, phát hiện Hỉ Ca không lộ ra biểu tình kinh hách nào, nên nói tiếp – “Hiện tại, chúng ta đã chia tay.”
Quả nhiên, Hỉ Ca đã đoán đúng một phần của câu chuyện.
“Vì sao lại chọn bang phái của ta?”
“Ta không còn chỗ để đi.” – Lục Y nhìn thấy Hỉ Ca lộ ra thần sắc không tin, trên mặt không khỏi lộ ra một tia cười khổ – “Bạn gái mới của anh ấy xuất hiện. Ta không thể không tìm chỗ lánh mặt.”
Lần này đến phiên Hỉ Ca cười khổ. Mấy người thất tình vì sao cứ thích chạy đến chỗ của cô thế nhỉ?
“Nhận ngươi vào bang hội thật ra không có cái gì khó. Bất quá, thân phận của ngươi có bao nhiêu phiền toái, ngươi hẳn cũng biết chứ? Nếu ta thu ngươi, nghĩa là ta phải thay ngươi xuất đầu lộ diện để giải quyết phiền toái rồi.” – Hỉ Ca cố ý nói vòng vo. Lời của Lục Y, cô tin tưởng. Nhưng muốn cho cô xuất đầu, vậy phải đưa ra chút ưu đãi mới được.
“Chức nghiệp thợ may của ta sắp đột phá đến cấp bậc đại tông sư. Hẳn ta cũng coi như có điểm hữu dụng đi?” – Lục Y bình thản nói. Nếu Hỉ Ca không nói gì liền thu nhận, ngược lại sẽ khiến Lục Y có chút nghi ngờ. Hiện tại, thoạt nhìn tính cách của Hỉ Ca quả nhiên giống như lời đồn đãi, rất thú vị. Lục Y buông lỏng tinh thần. Cô không giống Hỉ Ca, sau khi vấp ngã vẫn có thể mạnh mẽ đứng lên làm lại từ đầu. Tạm trú ở nơi này chắc sẽ giúp cô tìm thấy sự thanh thản đi!
“Nói vậy… ngươi tính sẽ tạm lánh ở đây bao lâu?”
“Chỉ cần ngươi không đuổi ta đi, ta vẫn sẽ ở lại.”
Hỉ Ca sờ sờ mũi, cúi đầu cười: – “Cũng tốt. Nhưng phải nói trước, nơi này của ta không có chức phó bang chủ để đưa cho ngươi đâu.”
Hỉ Ca nghĩ, nếu quả thật đây là vị hôn thê của Niếp Lãng, vậy chính là cô gái mặc áo trắng ở cửa hàng bách hóa lần trước. Xem như hai người có chút hữu duyên. Lại nói, nếu Niếp Lãng là bang chủ của Cẩm Y, hắn chắc chắn sẽ không chạy tới đây gây chuyện với bạn gái cũ nhanh như vậy.
“Chức vị đó ngươi vẫn tự mình giữ lại thì hơn.”
Sau khi thu nhận Lục Y vào bang phái, Hỉ Ca ngồi ở tổng đàn gửi tin cho Cuồng Vũ, nhờ tra tin tức của Lục Y. Dù sao, người cũng là do cô thu vào, tổng không thể cứ như thế tin hết lời người ta nói chứ?! Vốn tưởng Cuồng Vũ đang bận dẫn người đi đánh thống lĩnh boss, phải rất lâu mới có thể trả lời tin nhắn. Ai ngờ, chỉ chốc lát sau thông tấn khí của Hỉ Ca đã vang lên.
“Cuồng Vũ, ngươi không phải đang đánh thống lĩnh boss sao? Còn có tâm tư theo ta nói chuyện phiếm hả?”
“Hừ… như ngươi tiên đoán, đúng là có gián điệp của Thần Điện trà trộn vào.” – Cuồng Vũ âm trầm hừ lạnh.
“Tinh anh đoàn sao?” – Hỉ Ca biết rõ, trong bang phái nhất định có gián điệp. Bất quá, số người gần đây gia nhập bang phái tăng lên rất nhiều mà nhiệm vụ dò la tin tức chỉ có một mình Cuồng Vũ, đương nhiên sẽ có cá lọt lưới.
“Ừ, là thuộc đoàn số 8. Có 2 tên. Con bà nó, một ngày nào đó lão nương nhất định khiến bọn hắn biết đắc tội với ta sẽ trả giá ra sao.” – Cuồng Vũ hung tợn nói. Cũng may, chỉ có 2 tên trà trộn vào gây nhiễu, không gây thiệt hại quá lớn nào. Nhưng chuyện này, đối với Cuồng Vũ đúng là một sự sĩ nhục. Trong một bang hội, người quản lý tất cả tin tức mật rất là trọng yếu. Hỉ Ca đã giao chức vụ này cho cô, Cuồng Vũ không thể thẹn với sự tin tưởng đó được.
“Đừng nổi nóng. Hai tên kia đã bị loại trừ rồi?”
Theo lý thuyết, khi đánh thống lĩnh boss, tinh anh đoàn là những người xuất trận đầu tiên, đi phía sau mới là đại đội thành viên. Hiện tại lòi ra 2 tên gian tế, nghĩa là Thần Điện đã biết các bước hành động của bọn họ. Đảm bảo bọn họ không thể nào thoải mái đánh boss cho được. Nếu làm không tốt, có thể bị Thần Điện cướp boss không biết chừng.
“Ừ… đã xáp lá cà rồi. Nhưng boss vẫn còn trong tay chúng ta. Ngươi yên tâm, lần này là ta mang đội, nhất định sẽ mang một cái kiến thành lệnh về.” – Cuồng Vũ nói xong liền tắt tiếng.
Đúng là phiền toái lớn. Mặc dù Cuồng Vũ nói chuyện rất tỉnh táo. Nhưng Hỉ Ca hiểu rõ, hai bang phái lao vào đánh nhau, thế lực ngang ngửa, mà bọn họ còn phải canh chừng boss, nói làm sao cũng là Long Môn chịu thiệt. E là tỷ lệ để thắng trận này không quá lớn. Bây giờ chỉ có thể thuận theo lẽ trời. Bất quá, cảm giác bất lực này đúng là không tốt. Sau đó, Hỉ Ca không đi ra ngoài. Cô ngồi ở đại sảnh bang phái, hồi hộp chờ kết quả.
Ba giờ sau, mọi người trở lại. Như Hỉ Ca sở liệu, Long Môn cuối cùng thua trận.
Thành viên bang hội đau lòng cỡ nào, Hỉ Ca biết. Bởi vì, cô cũng đau lòng y như vậy. Cuồng Vũ ngồi thừ người ở đại sảnh, không nói một câu nào. Mặc dù không ai chỉ trích gì Cuồng Vũ, nhưng tâm sự Cuồng Vũ vẫn rất nặng nề.
“Bang chủ, đây không phải là lỗi của phó bang chủ. Bang chủ đừng la cô ấy. Đều là do thực lực của chúng ta không đủ mạnh.” – Có người ở kênh bang phái mở miệng nói chuyện.
Một người lên tiếng, sau đó mọi người đều ào ào góp lời. Nói loạn thất bát tao hết 10 phút, Hỉ Ca nghe ra, mọi người đều đang cầu tình giùm cho Cuồng Vũ. Hỉ Ca buồn cười liếc mắt nhìn Cuồng Vũ. Phó bang chủ đúng là làm người rất thành công. Sai phạm một lần liền có cả bang phái ra mặt nói giúp. Chẳng lẽ bang chủ cô đây chính là mẹ ghẻ của Lọ Lem? Kỳ thật, chuyện này không thể trách mọi người khẩn trương. Lần trước, Thần Điện bởi vì đánh mất kiến thành lệnh mà phó bang chủ bị bang chủ tống xuất. Đó là nói hai người ấy vốn là huynh đệ sát cánh kề vai đó. Cuồng Vũ biết, Hỉ Ca sẽ không vì chuyện này mà sinh khí, nhưng trong lòng vẫn thấy khó chịu. A Ly ngồi kế bên Cuồng Vũ, vẻ mặt thấp thỏm lo âu. Còn hơn Hỉ Ca, đám A Ly càng lo lắng Cuồng Vũ bị đả kích. Ở chung thời gian dài, bọn họ quá biết tính tình của Hỉ Ca. Chuyện này đương nhiên Hỉ Ca sẽ không đổ tội lên đầu Cuồng Vũ, nhưng nếu Cuồng Vũ bị đả kích, tự ý muốn rời khỏi bang phái, kia liền không hay ho.
“Ta không nói sẽ phạt phó bang chủ, mọi người không cần lo lắng. Bất quá, lần này sở dĩ chúng ta bị thua, mọi người có lẽ cần phải biết nguyên nhân?”
Sau đó Hỉ Ca ở kênh bang phái chậm rãi thuật lại mọi sự. Lần này thất bại xem như xong. Bởi vì mục đích chính của cô đã đạt được. Hỉ Ca cảm thấy, hiện tại, lực ngưng tụ của bang phái phát triển mạnh hơn sức tưởng tượng của cô nữa.
“Đệch!!! (tiếng chửi bậy) Chúng ta nhất định không buông tha cho Thần Điện!!!”
“Đúng, phải báo thù!!!”
“Phải khiến cho bọn chúng không thể kiến thành!!!”
Kênh bang phái nhất thời loạn thành một đoàn, mọi người đều là nghiến răng nghiến lợi nói.
“Mọi người đừng kích động. Chuyện báo thù có thể tính sau. Trước mắt, chúng ta còn có chuyện quan trọng khác cần làm. Hy vọng mọi người chuẩn bị cho tốt… cuối tuần sau, Long Môn chúng ta sẽ xây thành.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.