Thịnh Thế Phong Hoa

Quyển 2 - Chương 14: Hoàng Phủ Trác không được tự nhiên

Vô Ý Bảo Bảo

04/05/2015

Ở trong một cửa hàng Hoàng Phủ gia, Bạch Phong Hoa vì Trường Không Kiếm lựa chọn vật liệu cùng kiểu dáng hắn thích rèn vỏ kiếm. Trường Không kiếm không thể biểu đạt ra ngoài, đều là giao tiếp cùng Tiểu Mộc, để cho Tiểu Mộc nói lại với Bạch Phong Hoa. Chọn thật lâu, rốt cuộc mới xong. Trưởng Không kiếm thực vừa lòng với vật liệu cùng kiểu dáng. Tiền công tự nhiên là không lấy một xu. Cuối cùng ở Uy Xa thành đi dạo một ngày, nên nhìn thì nhìn, nên ăn đều ăn, thẳng đến chạng vạng ( hoàng hôn ) một hàng bốn người mới trở lại Hoàng Phủ gia.

Ngày kế tiếp, Bạch Phong Hoa nhàn rỗi vài ngày. Trưởng Tôn Phi Yến vội vàng tìm dược liệu cũng không đến quấy rầy Bạch Phong Hoa, mà cái lão hồ ly Hoàng Phủ Thành còn lại cứ ba ngày năm bữa phái người đưa chút lễ vật đến, chính mình cũng không có xuất hiện quấy rầy Bạch Phong Hoa. Thế nhưng nha đầu Hoàng Phủ Nhã kia thường thường hướng bên này chạy tới. Đây cũng không Hoàng Phủ Thành phân phó, mà do Hoàng Phủ Nhã tích cực chạy tới. Nàng sợ chính mình vừa xoay người một cái, Bạch Phong Hoa đã bị hồ ly Thượng Quan Oánh Nhi quyến rũ chạy đi.

Sau vài ngày nhàn nhã, lão hồ ly Hoàng Phủ Thành cười tủm tỉm đã tìm tới cửa.

Bạch Phong Hoa đang ở trong viện ăn nho được hái xuống cùng Hoàng Phủ Nhã, bên cạnh, Tô Mông Vân phe phảy cây quạt quạt mát cho Bạch Phong Hoa. Trên cái bàn đặt nho hái xuống được ướp lạnh, ăn nho ướp lạnh cùng chơi cờ, ngày này thật sự là tiêu dao ( tự tại )

Hoàng Phủ Thành đến xem đúng là một phen cảnh tượng như vậy. Mà đối với cảnh tượng trước mặt này Hoàng Phủ Thành tương đối vừa lòng.

“Bạch đại sư, thật nhã hứng a!” Hoàng Phủ Thành sang sảng tiếng cười truyền đến. Ở Phía sau theo hắn là hai người trong tộc, Bạch Phong Hoa đều đã gặp qua. Đi sau hai tộc nhân là bốn thị nữ, trên tay đều cầm bốn hộp gấm được đóng gói tinh mỹ ( tinh xảo + hoàn mỹ ), hiển nhiên là đem lễ vật đến tặng Bạch Phong Hoa. Trước đây Hoàng Phủ Thành không có tự mình đến, mà lần này lại tự mình đưa đến, Bạch Phong Hoa liền biết hắn ắt hằn là có chuyện.

“Ha ha, gia chủ đại nhân, hôm nay ngọn gió nào đưa ngài thổi tới?” Bạch Phong Hoa cười đứng lên đón tiếp.

Hoàng Phủ Thành nghe Bạch Phong Hoa đổi cách xưng hô, trong lòng thật vừa lòng. Xem ra Bạch Phong Hoa trong lòng đều đứng ở Hoàng Phủ gia, mà Bạch Phong Hoa cũng đặt hắn ở trong mắt.

“Ha ha, ta hôm nay đến, có việc muốn nhờ a.” Hoàng Phủ Thành ý bảo thị nữ phía sau đặt lễ vật cầm đi lên.

“Gia chủ đại nhân có việc phân phó, không cần khách khí như vậy đâu!” Bạch Phong Hoa nhìn hộp gấm tinh mỹ trên bàn mỉm cười khách sáo nói.

“Thật không dám giấu diễm, lúc này đây sự tình trọng đại, cần Bạch đại sư luyện chế cho chúng ta một ít đan dược.” Hoàng Phủ Thành thu hồi mỉm cười, trịnh trọng nói chuyện.

“A? Cần đan gì?” Bạch Phong Hoa nhìn biểu tình Hoàng Phủ Thành, tò mò không khỏi nổi lên.

“Bạch đại sư đã là người một nhà, ta cũng không gạt ngươi.” Hoàng Phủ Thành vẫy tay ý bảo hai tộc nhân cùng thị nữ lui ra, lại để Hoàng Phủ Nhã cũng cùng nhau lui xuống, tiếp theo nhìn nhìn Tô Mộng Vân.

“Không ngại, người của ta không cần lo lắng.” Bạch Phong Hoa nhìn ra ý tứ Hoàng Phủ Thành, nói, ý bảo không cần phòng bị Tô Mộng Vân.

“Được rồi, Bạch đại sư mời ngồi.” Hoàng Phủ Thành làm cái động tác thỉnh, cùng Bạch Phong Hoa ngồi xuống.

Tô Mộng Vân xoay người vào nhà vì hai người. Không cho nàng nghe, nàng còn không có thích nghe đâu.

Hoàng Phủ Thành nhìn thấy tất cả mọi người đều lui xuống, thế này mới trầm tĩnh lại.Quay đầu nhìn Bạch Phong Hoa, sắt mặt nghiêm trọng thấp giọng nói: ”Bạch đại sư, chúng ta bí mật điều tra đến, phía nam Cố Tư sơn ban đêm có kỳ quang bỗng nhiên xuất hiện, chúng ta hoài nghi có bảo vật xuất thế. Cho nên chúng ta quyết định tiến đến.”

“Bảo vật xuất thế?” Bạch Phong Hoa trong lòng khẽ động, trên mặt lại cười nhẹ, ”Bảo vật bình thường sợ là không nhập vào mắt gia chủ đi. Hơn nữa, chỉ là bảo vật bình thường, ta luyện chế một ít đan thường ngày dùng cần đi? Vậy, bảo vật kia là gì?” Bạch Phong Hoa nói xong lời cuối cùng, ý vị thâm trường ( thích thú ) nhíu mày. Tình huống quen thuộc, thời điểm thần khí xuất thế cũng như vậy. Chẳng lẽ, lúc này đây thần khí xuất thế? Khi Hoàng Phủ Thành nói vậy, Bạch Phong Hoa lập tức nghĩ tới khả năng này.

“Bạch đại sư quả nhiên kiến thức bất đồng người thường.” Hoàng Phủ Thành nở nụ cười, đè thấp thanh âm nói, ”Ta hoài nghi, đó là thần khí truyền thuyết muốn xuất thế.”

Bạch Phong Hoa trên mặt làm bộ như kinh ngạc hô nhỏ,”Thật sao?”

“Có khả năng sáu thành khác cũng phát hiện!” Hoàng Phủ Thành khẳng định nói.

“Nói vậy, Thất đại gia tộc khác cũng biết chuyện này? Cũng đều phái người tiến đến?” Bạch Phong Hoa đáy mắt hiện lên ý cười không dễ phát giác. Bát đại gia tộc lánh đời, đến lúc đó lực lượng trọng tâm đều nhất tề tụ tập, lần hội tụ này là một cảnh tượng hùng vĩ? Hoàng Phủ gia có thể nghe được, thế gia khác tất nhiên cũng có thể. Hơn nữa, Cố Tư sơn (núi ) thuộc Đông Phương gia đi. Đông Phương Lưu Phong, nam nhân có một đôi mắt hoa đào mê người. Tuyệt đối không phải người nhìn đơn giản.

“Đúng, đến lúc đó rất nhiều người đều đi. Cho nên, ta đây mới thỉnh cầu Bạch đại sư luyện một ít đan dược.” Hoàng Phủ Thành cười nói.



“Đây, tất nhiên không thành vấn đề. Gia chủ đại nhân muốn luyện đan dược nào nói cho ta biết, chuẩn bị tốt dược liệu, ta sẽ nhanh chóng luyện chế.” Bạch Phong Hoa gật gật đầu, nói tiếp, ”Bất quá, ta có thỉnh cầu nho nhỏ.”

Bạch đại sư yêu cầu gì thỉnh cứ nói.” Hoàng Phủ Thành vừa nghe Bạch Phong Hoa thoải mái đáp ứng luyện đan, chính mình cũng khoái chi đáp lời.

“Hy vọng gia chủ đai nhân có thể cùng mang ta tiến đến. Ta chưa tưng thấy qua thần khí truyền thuyết, cũng nghĩ mở mang kiến thức.” Bạch Phong Hoa nói lời này thật đúng là mặt không đỏ tim không đập nhanh, khấu khí rành mạch nói. Ô phi, cái gì gọi là chưa từng thấy qua thần khí truyền thuyết? Cả ngày bên hông là thần khí đứng đầu, thần khí khác cũng thấy không ít. Túi càn khôn còn có Thiên Dựợc đỉnh không có hợp hai thành một. Cái này gọi là chưa thấy qua thần khí? Điều này khiến người ta thật sự chưa thấy qua thần khí làm sao chịu nổi a?

“Đơn giản, đơn giản! Đến lúc đó cùng đi.” Hoàng Phủ Thành còn tưởng rằng Bạch Phong Hoa yêu cầu gì, vừa nghe là thế, miệng đáp ứng đi xuống. Chuyện này có gì đáng nào? Mang theo không có trờ ngại gì. Người cường hãn so với Bạch Phong Hoa chỗ nào cũng có, như thế nào cũng không có khả năng đến phiên Bạch Phong Hoa cướp đoạt thần khí. Hoàng Phủ Thành cười tủm tỉm cứ như vậy đáp ứng xuống.

“Khi nào thì xuất phát?” Bạch Phong Hoa có vẻ quan tâm, bởi vì thần khí đối với nàng ý nghĩ không giống mọi người.

“Đợi Bạch đại sư luyện đan dược hảo chúng ta lập tức xuất phát.” Hoàng Phủ Thành nói.

“Vậy đơn giản, đem dược liệu cùng danh sách đan dược cần luyện tới. Luyện xong ta gọi người thông tri cho gia chủ đại nhân mau chóng xuất phát.” Bạch Phong Hoa ra quyết định.

“Hảo, thật sự là quá tốt. Ta lập tức kêu người đem dược liệu tới.” Hoàng Phủ Thành vừa nghe Bạch Phong Hoa nói, vui sướng không thôi, vội vàng đứng lên.

“Hảo, ta chờ gia chủ đưa dược liệu đến.” Bạch Phong Hoa đứng lên mỉm cười đưa tiễn.

Hoàng Phủ Thành cứ như vậy vội vội vàng vàng mang theo người rời đi.

Đợi mọi người sau khi rời đi, Tô Mộng Vân mới bưng ra một chén nước ô mai đi ra, hướng mời lão hồ ly Hoàng Phủ Thành uống? Nghĩ hay a!

“Công tử, uống nước.” Tô Mộng Vân tay đưa nước ô mai cho Bạch Phong Hoa.

Bạch Phong Hoa cười tủm tỉm tiếp nhận, uống một hớp xuống, ánh mắt đều híp lại.

“Chuẩn bị mở lô, có việc làm.” Bạch Phong Hoa đem bát trả lại cho Tô Mộng Vân, giảo hoạt nói.

“Chuyện gì?” Tô Mộng Vân tiếp nhận bát nghi ngờ hỏi.

“Có thần khí xuất thế.” Bạch Phong Hoa ngẩng đầu nhìn bầu trời, trên mặt lộ ra chút tươi cười, tháp giọng nói, “Đi thôi, nói cho Thanh Tuyệt cùng bọn sư huynh biết, để bọn họ đến núi Cố Tư chờ chúng ta.”

Tô Mộng Vân ngẩn ra, tiếp theo cũng cười rộ lên, thật mạnh gật đầu : ”Ân!”

Xế chiều hôm đó, Hoàng Phủ Thành lập tức phái người đưa tới không ít dược liệu cùng danh sách đan dược muốn luyện chế. Bạch Phong Hoa vừa nhìn thấy đều là một ít đan dược thuốc trị thương cùng đan dược phụ trợ, cơ bản đều là đan dược cao cấp.

Bạch Phong Hoa vào nhà cũng không lãnh phí thời gian, kêu Tiểu Mộc cùng Khốc Khốc Ly Yên, ba đoàn hỏa nhanh chóng xuất trận, rất nhanh bắt đầu luyện ra đan dược. Nàng cũng nghĩ mau xuất phát đi núi Cố Tư, thần khí nếu dừng ở người trong nhà rất hoàn hảo, nếu dừng ở trong tay người khác, sự tình lập tức phiền toái. Chính mình còn phải tập hợp mười thần khí sau đó trở lại đại lục kia, đem nhóm thần thú giải phóng, mới có thể lấy máu. Ở thời điểm nàng luyện đan, Tô Mộng Vân một mình đi ra cửa báo tin cho Thanh Tuyệt cùng đoàn người Nam Cung Vân. Lúc này đây, Hoàng Phủ Thành không phải người tiến đến theo dõi nữa.

Từ sau giờ Ngọ vẫn luyện đan đến rạng sáng ngày hôm sau, Bạc Phong Hoa không ngủ không nghỉ, rốt cuộc sáng sớm đem toàn bộ đan dược luyện chế xong. Cả người mệt mỏi không chụi nổi. Tô Mộng Vân sau khi trở lại lập tức canh giữ bên người nàng, nhìn dáng vẻ Bạch Phong Hoa mệt mỏi cũng chỉ lo lắng suông. Tưởng hỗ trợ lại không xuất thủ.

Khi Bạch Phong Hoa đem một lò luyện đan luyện chế xong, mỏi mệt ngồi ở trên ghế. Nhóm Tiểu Mộc cũng chui vào trong cơ thể Bạch Phong Hoa bắt đầu nghỉ ngơi. Tô Mộng Vân đau lòng vội bưng lên bát canh nóng cùng ăn.

“Trời vừa sáng, phải đi thông tri cho cái lão hồ ly kia, gọi hắn phái người đến lấy đan dược, sau đó mau chóng xuất phát.” Bạch Phong Hoa uống canh phân phó Tô Mộng Vân.

“Nhưng mà, công tử ngươi hiện tai mệt mỏi như vậy, nghỉ ngơi một ngày hẵng lại lên đường, người của Hoàng Phủ gia khẳng định cùng giả cũng nguyện ý chờ thêm một ngày xuất phát đi.” Tô Mộng Vân nhìn Bạch Phong Hoa mệt mỏi đau lòng ngăn cản nói.

“Không.” Bạch Phong Hoa khẽ lắc đầu, “Không thể đợi, Nói vậy người gia tộc khác đã ở trên đường.”



“Ân…Hảo, ta đây hừng đông ( bình minh ) đi thông báo cho người Hoàng Phủ gia.” Tô Mộng Vân nhìn con ngươi Bạch Phong Hoa kiên định, chỉ có gật đầu đáp ứng xuống.

Ngày mới hiện ra, Tô Mộng Vân phải đi thông báo cho ngươi của Hoàng Phủ gia. Rất nhanh, Hoàng Phủ Thành cùng Hoàng Phủ Ngự còn có Hoàng Phủ Trác đều tự mình đến. Khi Hoàng Phủ Thành cùng Hoàng Phủ Ngự nhìn đến một bàn tràn đầy bình sứ, miệng cười không khép lại được. Bọn họ trăm triệu lần thật không ngờ Bạch Phong Hoa cư nhiên trong một đêm đưa đầy đủ số đan dược bọn họ cần.Đây là chỗ tốt khi có được Ngũ Hành chi hỏa sao? Ngũ Hành chi hỏa quả nhiên lợi hại. Thế nhưng, người có thể người khống chế Ngũ Hành chi hỏa, cũng càng hại hơn. Hoàng Phủ Thành cùng Hoàng Phủ Ngự trong lòng đều sợ hãi than thực lực Bạch Phong Hoa, Mà Hoàng Phủ Trác còn lại nhìn Bạch Phong Hoa mệt mỏi, hơi nhíu mày không nói gì.

“Bạch đại sư, thật vất vả cho ngươi.” Hoàng Phủ Thành cười tủm tỉm nói lời cảm tạ.

“Không cần, vì gia chủ đại nhân tận lực mới phải.” Bạch Phong Hoa mỉm cười trả lời, “Chỉ có chuẩn bị những thứ này, mới có thể để cho gia chủ đại nhân yên tâm xuất phát.”

“Ha ha, đúng vậy đúng vậy.” Hoàng Phủ Thành cười sáng lạn, “Hết thảy đều chuẩn bị sắp xếp xong, tùy thời có thể xuất phát. Thoạt nhìn sắc mặt Bạch đại sư không được tốt, nếu không chúng ta nghỉ ngơi một ngày rồi xuất phát.”

“Không cần. Ta ở trên xe ngựa nghỉ ngơi là được.” Bạch Phong Hoa lắc đầu khước từ,

“Như vậy, chúng ta đây một lúc sau bắt đầu xuất phát đi.” Hoàng Phủ Thành cũng chỉ ngoài miệng nói mà thôi, kỳ thực nội tâm so với ai khác đều sốt ruột hơn. Núi Cố Tư kỳ quang thoáng xuất hiên, rất có thể là thần khí truyền thuyết. Chuyện công, dục, thiện. tất đạo lý này Hoàng Phủ Thành biết, cho nên hắn mới để Bạch Phong Hoa luyện không ít đan dược cần dùng gấp.

Bạch Phong Hoa gật gật đầu đồng ý. Hoàng Phủ Thành cùng Hoàng Phủ Ngự vội vàng lấy đan dược khẩn trương trở về chuẩn bị. Hoàng Phủ Trác vẫn đứng ở trong phòng một lúc lâu không có di chuyển bước chân.

“Có việc?” Bạch Phong Hoa nhíu mày nhìn Hoàng Phủ Trác đứng yên tại chỗ.

“Ngươi, như thế nào?” Hoàng Phủ Trác khó khăn nặn ra vài từ.

“Hoàn hảo, chịu đựng được.” Bạch Phong Hoa nghe được Hoàng Phủ Trác nói, đầu tiên là sửng sốt, tiếp theo đó thản nhiên đáp. Rối gỗ cũng biết hỏi cảm nhận người khác, thật ngạc nhiên.

“Vậy là tốt rồi.” Hoàng Phủ Trác mặt không chút thay đổi, xoay người rời đi.

Tô Mộng Vân nhìn ngoài cửa, hừ lạnh một tiếng, bất mãn nói: ”Công tử, người Hoàng Phủ gia, người người đều là ‘vàng đỏ nhọ lòng son’ ( lợi ích làm mê muội tâm can ), cũng không phải thứ tốt. Trừ bỏ tiểu thư Hoàng Phủ Nhã kia khá tốt.”

“Sinh ở trong đại gia tộc, hoàn cảnh giáo dục tử nhỏ cũng chính là như vậy.” Bạch Phong Hoa lơ đễnh nói: “Ta cũng không phải giúp bọn hắn, đôi bên cùng có lợi thôi.”

Tô Mộng Vân bĩu môi, trong lòng khó chịu. Đặc biệt nghĩ tới sắc mặt tươi cười của Hoàng Phủ Thành kia, đã nghĩ muốn một quyền đánh vào mắt hắn.

Bạch Phong Hoa cùng đoàn người Hoàng Phủ Thành rời nhà, đám người Trưởng Tôn Phi Yến hiểu chuyện không phản ứng gì. Trưởng Tôn gia đương nhiên cũng chiếm được tin tức, cũng phái người tiến đến núi Cố Tư. Trưởng Tôn Phi Hồng cùng Trưởng Tôn Kim trước đó vài ngày đã ly khai khỏi Hoàng Phủ gia, nói vậy cũng là vì chuyện này đi. Còn lại Trưởng Tôn Phi Yến như trước vì chuyện Trưởng Tôn Ngạn mà bân rộn. Trưởng Tôn Ngạn cũng đã rời đi, rốt cuộc là về nhà tĩnh dưỡng hay cứng rắn đi theo cùng đến núi Cố Tư thì không biết.

Một lâu sau, cửa sau Hoàng Phủ phủ đệ dừng mấy cỗ xe ngựa, cơ bản không có trang trí gì. Bạch Phong Hoa cùng Tô Mộng Vân ngồi một chiếc trong số đó, Hoàng Phủ Trác cùng Hoàng Phủ Nhã ngồi một chiếc, Hoàng Phủ Thành cùng Hoàng Phủ Ngự ngồi một chiếc, một chiếc khác là Hoàng Phủ Nguyên cùng tộc nhân khác ngồi. Đi theo chỉ có tám thị về, cưỡi tám con ngựa, Bạch Phong Hoa vừa nhìn đã biết, tám người này đều là cao thủ.

Xe ngựa rất nhanh chuyển động chạy nhanh ra khỏi Uy Xa thành.

Trong xe ngựa, Tô Mộng Vân thấp giọng nói: ”Công tử, cướp lấy thần khí chuyện lớn như vậy, Hoàng Phủ gia chằng lẽ chỉ phái vài người đi?”

“Chỉ sợ có người đã đi tìm hiểu trước, còn có người bí mật đi theo sau.” Bạch Phong Hoa cười nhẹ, bổ sung nói.”Tuy rằng ít người, nhưng vài người này, chỉ sợ tại phiến đại lục này, đều có thể đứng vào hàng cao thủ đi.”

Đặc biệt Hoàng Phủ Thành cùng Hoàng Phủ Trác, Hoàng Phủ Thành hơi thở vô cùng hùng hậu, khiến người ta không thê không cân nhắc. Mà Hoàng Phủ Trác cũng là người thâm tàng bất lộ ( giấu tài năng ). Chỉ bằng hắn chính là một vãn bối, đã có tư cách ngồi cùng một chỗ với tiền bối. chỉ biết thực lực của hắn tuyệt không đơn giản. Hoàng Phủ gia ở Bát đại gia tộc thế lực lớn nhất tất nhiên là cũng có nguyên nhân.

“Công tử, cái Thượng Quan Oánh Nhi kia khẳng định nàng cũng sẽ xuất hiện. Chúng ta phải cẩn thận cảnh giác, tổng cảm thấy lai giả bất thiện ( sắp xảy ra chuyện )” Tô Mộng Vân nhíu mày nói.

Bạch Phong Hoa mỉm cười từ chối cho ý kiến. Lai giả bất thiện sao? Này Thượng Quan Oánh Nhi, lần này thật muốn nhìn trong hồ lô nàng rốt cuộc đựng cái gì. Không biết Thanh Tuyệt cùng sư huynh bọn họ hiện tại ở nơi nào, mọi chuyện hết thảy đều thuận lợi không?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Thịnh Thế Phong Hoa

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook