Chương 6: Bao che khuyết điểm.
Quân Lai
11/04/2017
“Bệ hạ, Hiền phi nương nương đến.”
Bên ngoài truyền đến thanh âm của Cao Hòa, tay Thẩm Ấu An cứng đờ, thiếu chút nữa thất thố, Hiền phi Tống Uyển Sương, nữ nhi của thái phó đương triều, lúc nàng còn là quận chúa, khuê trung giao hảo chỉ có hai người, Hiền phi là một người trong số đó, một người khác, là Vân phi Tưởng Lăng bây giờ.
“Để cho nàng ấy đi vào.”
Thẩm Ấu An càng cúi đầu thấp hơn, đây là thói quen làm nữ quan hơn nửa năm qua, thu nhỏ lại cảm giác tồn tại của bản thân.
Bên tai truyền đến thanh âm trầm thấp “Chuyên tâm mài mực.”
Thẩm Ấu An cúi đầu nói nhanh “Vâng.”
“Bệ hạ vạn an.”
Thanh âm uyển chuyển du dương truyền đến, thanh âm của Hiền phi trước sau như một trong suốt êm tai.
Ánh mắt Tề Cảnh Hoán dời khỏi tấu chương, ngẩng đầu lên cười nói “Miễn lễ, ban thưởng ngồi.”
“Tạ bệ hạ.”
Hiền phi cười đứng dậy, ánh mắt khi nhìn đến Thẩm Ấu An thì xen lẫn chút phức tạp.
Thẩm Ấu An dừng lại công việc đang làm, quay về phía Hiền phi nghiêng người thi lễ, Hiền phi lại giống như không nhìn thấy nàng, dời ánh mắt đi.
Tề Cảnh Hoán đặt bút trong tay xuống, nói với Hiền phi “Hiền phi lúc này đến là có chuyện gì sao?”
“Bệ hạ, nhận được tín nhiệm của bệ hạ, để cho thần thiếp xử lý hậu cung, chỉ là trong lúc thần thiếp xử lý lại phát hiện chút ít vấn đề.”
“A?” Tề Cảnh Hoán âm cuối nâng lên, lại nói tiếp “Hậu cung đã giao cho nàng xử lý, xảy ra vấn đề gì thì nàng tự xử lý là được, nếu có người giở trò trộm cắp, nàng đánh phạt là được, chút chuyện nhỏ này, sau này không cần bẩm báo với trẫm.”
Thanh âm của Tề Cảnh Hoán mơ hồ có chút không kiên nhẫn, Tống Uyển Sương là nữ nhi của thái phó, thuở nhỏ đã tinh thông cầm kỳ thư họa, Tề Cảnh Hoán cũng vì nhìn trúng điểm này mới yên tâm giao cho nàng ta xử lý hậu cung, không nghĩ rằng, chỉ một chút chuyện nhỏ cũng tới hỏi hắn, hắn không tin chút chuyện vặt ở hậu cung này nàng ta cũng xử lý không xong, nghĩ tới đây sắc mặt hắn càng thêm khó chịu, hắn chán ghét những nữ nhân chơi chiêu trò trước mặt hắn.
Tống Uyển Sương lại giống như không phát hiện sắc mặt hắn khác thường, tiếp tục nói “Nếu là việc khác, thần thiếp cũng xử lý được, chỉ là việc này liên quan đến người bên cạnh bệ hạ, thần thiếp không dám tự mình xử trí.”
Không biết sao, nghe nàng ta nói như vậy, trong lòng Thẩm Ấu An giật mình một cái, có dự cảm điềm xấu xuất hiện.
Tề Cảnh Hoán hừ lạnh một tiếng “Người bên cạnh trẫm làm sao vậy?”
“Hồi bệ hạ, gần đây thần thiếp phát hiện một vài phi tần phân vị thấp luôn có hiện tượng bị cắt xén phần lệ, nhất là bên trong phần lệ gạo tẻ mới tất cả đều bị đổi thành gạo tẻ thường, tổ yến đều bị đổi thành hàng kém chất lượng, còn có rất nhiều thứ vốn nên là hàng chất lượng tốt nhất, phân lượng thiếu chút cũng không sao, chủ nhân các cung cũng ăn không nhiều, chỉ là những thứ kia vốn là hàng thượng hàng đều bị đổi thành hàng kém chất lượng, đều là những tiểu thư được nuông chiều trong nhà, đến đây lại không được ăn uống tinh tế như ở nhà, làm những phi tần kia đến trước mặt thần thiếp khóc lóc kể lể.”
“Lại có chuyện này, đám người nội vụ phủ kia có lẽ có người chống lưng, nếu không có người bảo sao dám cắt xén phân lệ của chủ nhân, điều tra rõ ràng, nhất định phải nghiêm trị.”
Sắc mặt Tề Cảnh Hoán âm trầm nói, những nữ nhân ở hậu cung kia cho dù hắn thích hay không thích, nhưng trên danh nghĩa đều là nữ nhân của mình, bây giờ lại có người dám cắt phân lệ, khiến cho các phi tử oán giận buồn bã, nếu truyền ra ngoài không phải làm cho hắn mất mặt sao, đường đường một hoàng đế, thế nhưng phi tử trong hậu cung lại không ăn uống được tinh xảo như những thê thiếp của các đại thần.
“Bệ hạ, thần thiếp cũng biết rằng những người ở nội vụ phủ kia không dám làm, cho nên đặc biệt để cho người Cung Chính Tư cùng nhau hỏi thăm, mới biết được, vì sao đám người nội vụ phủ kia lớn gan, lại dám lấy phân lệ của chủ nhân đổi lấy bạc.”
“Bệ hạ.”
Tay Thẩm Ấu An run lên, hai chân mềm nhũn, quỳ gối xuống đất.
Tề Cảnh Hoán sững sờ, tại sao lại như vậy, tại sao lại quỳ xuống.
Hiền phi mặt mày hưng phấn, vừa cười vừa nói “Thẩm Tư Tẩm thật sự là tỷ muội tình thâm nha, chỉ riêng chuyện lợi dụng thân phận nữ quan bên cạnh bệ hạ, lén lút nhận hối lộ đã là tội lớn, Thẩm Tư Tẩm ngài vội vã cầu tình như vậy, chỉ sợ bệ hạ cũng không dễ dàng tha thứ cho Lưu Tư Tẩm.”
Con mắt sắc của Tề Cảnh Hoán trầm xuống, nói “Chuyện gì xảy ra.”
“Bệ hạ, đám người nội vụ phủ kia vốn thấy tiền là sáng mắt, thần thiếp chỉ đe dọa một chút liền hù dọa bọn họ nói ra hết sự thật, hóa ra là Lưu Tư Tẩm bên cạnh bệ hạ mượn thân phận nữ quan, lấy bạc mua những thứ đồ tốt kia, đám người nội vụ phủ cầm được bạc, liền cắt xén phân lệ của những phi tử phân vị thấp, thật sự là cả gan làm loạn.”
Nghe nàng nói như vậy, tâm Thẩm Ấu An đều lạnh lẽo, một người lấy bạc đổi chút lương thực tốt không có gì, nhưng khi bị đồn đại ra ngoài thì lại thành nhận hối lộ, cắt xén lương thực, lại là tội lớn.
Tề Cảnh Hoán trầm ngâm trong chốc lát nói “Lưu Tư Tẩm muốn nhiều đồ như vậy để làm gì?”
“Việc này phải tuyên Lưu Tư Tẩm tới hỏi, Lưu Tư Tẩm là người hầu hạ bên cạnh bệ hạ, thần thiếp không dám tùy tiện thẩm vấn, đành phải đến bẩm báo Hoàng thượng.”
Nàng ta nói như đại công vô tư, nhưng Thẩm Ấu An lại biết rõ ràng, nàng ta đây chính là mượn đề tài để nói chuyện của mình, cũng chỉ là lấy bạc đổi vài thứ, tại sao lại liên quan tới chuyện nội vụ phủ cắt xén phân lệ của chủ nhân được? Hiền phi ơi Hiền phi, ta bây giờ đã như vậy rồi, ngươi cần gì phải tìm đủ mọi cách để bức bách chứ?
“Bệ hạ.”
Nàng quỳ lên phía trước hai bước, dập đầu quỳ trên mặt đất: " Bệ hạ, chuyện này là do nô tỳ, không liên quan tới Lưu Tư Tẩm, thỉnh bệ hạ trách phạt.”
Tề Cảnh Hoán bối rối, chuyện này sao lại có liên quan đến nàng được? Ở trong ấn tượng của hắn, nàng là một người vô cùng thủ lễ, lập tức kịphiểu, xem ra, mục đích hôm nay của Hiền phi không phải đòi công bằng cho những thứ phi tần thấp kém kia, mà là mượn cơ hội muốn trừng phạt Ấu An, có lẽ thái độ trước kia của mình đối với Ấu An khiến nàng ta cho rằng mình không để ý tới Ấu An, ngược lại thời gian này thái độ của mình đối với Ấu An có chuyển biến khiến những người ở hậu cung kia không kiềm chế được phải không?
“Nói.”
“Bệ hạ.”
Hiền phi vừa muốn nói tiếp, lại bị Tề Cảnh Hoán cắt ngang.
“Trầm không bảo ngươi nói.” Nói xong chỉ Thẩm Ấu An đang quỳ trên mặt đất nói “Ngươi nói đi.”
“Bệ hạ, là nô tỳ kén ăn, mỗi khi dùng bữa cùng Bích Đồng tỷ tỷ đều ăn không được những món đó, Bích Đồng tỷ tỷ thương hại nô tỳ cho nên mới cầm chút đồ ăn ngon từ chỗ nội vụ phủ về, nhưng tuyệt đối không dám xui khiến những người ở nội vụ phủ cắt xén phân lệ của các chủ nhân, xin bệ hạ minh xét.”
Thẩm Ấu An run lẩy bẩy quỳ trên mặt đất, Bích Đồng là vì nàng mới đi đổi đồ với đám người ở nội vụ phủ kia, nếu phạt nàng thì thôi, nhưng nếu liên lụy tới Bích Đồng thì thật không tốt.
“A.” Tề Cảnh Hoán giận quá hóa cười, trầm giọng nói “Trẫm đúng là không biết hậu cung nghèo nàn tới trình độ này, một nữ quan phải đổi bạc để lấy đồ ăn, chỉ vậy thôi cũng khiến cho nội vụ phủ phải đi cắt xén phân lệ của các phi tần khác.”
Hiền phi vốn đang đắc ý thoáng cái mặt trở nên trắng bệch, nàng ta cũng biết dùng lý do này đến để trừng phạt Thẩm Ấu An thì không đúng, nhưng mà trước kia bệ hạ đều nhắm một con mắt mở một con mắt để các nàng trừng phạt Thẩm Ấu An, có thể thấy được là bệ hạ chán ghét Thẩm Ấu An, vốn là lần này tùy tiện lấy một lý do để trừng phạt Thẩm Ấu An, mượn cơ hội điều nàng ta đi khỏi ngự tiền, không ngờ bệ hạ lại mở miệng che chở.
“Bệ hạ, chuyện này cũng không phải là chuyện lớn gì, chỉ là Lưu Tư Tẩm cùng người ta dùng bạc hối lộ như thế như vậy quả thực đáng hận, mong bệ hạ nghiêm trị.”
“Hiền phi.”
“Có thần thiếp.”
“Trẫm vốn cho rằng ngươi là người thông mình, mới yên tâm đem chuyện của hậu cung cho ngươi xử lý, không nghĩ tới ngươi lại dám có chủ ý muốn hãm hại ngự tiền của trẫm.”
“Không phải vậy, bệ hạ, thần thiếp…”
Hai đầu gối Hiền phi mềm nhũn, quỳ trên mặt đất, vội vàng thanh minh.
“Lưu Tư Tẩm đã hầu hạ bên cạnh trẫm từ nhỏ, ngươi muốn trẫm phạt nàng, vậy mục đích là gì, còn có đám người ở nội vụ phủ kia rõ ràng là do ngươi không thể quản giáo, cắt xén phân lệ của phi tử, bây giờ còn muốn đem mọi chuyện đổ hết đến người ở ngự tiền của trẫm, thực sự cho rằng người ở ngự tiền của trẫm dễ khi dễ quá phải không.”
Hắn nói lời cuối cùng xong đã là vô cùng tức giận, thâm chí có thể nghe thấy thanh âm hắn nghiến răng, Hiền phi biết rõ hôm nay cho dù như thế nào cũng không thể trừng phạt Thẩm Ấu An, hành động lần này của bệ hạ rõ ràng là muốn bảo vệ, liền cúi đầu nhận tội “Là thần thiếp quản giáo không nghiêm, trở về sẽ cẩn thận điều tra, đem những người làm loạn kia tìm ra.”
Hiền phi là người thông minh, hiểu được tiến lùi, cho nên đời trước mới có thể liên tục thay mình xử lý hậu cung, chỉ là hiện giờ xem ra, đời trước là do mình đối đãi không tốt với Thẩm Ấu An, mới không để cho nàng ta tìm cách đối phó với Ấu An, bây giờ xem ra vì thái độ của mình chuyển biến, nên đã khiến người này sinh ra tâm tư khác, nếu đã như vậy, thì mình không cần nàng ta nữa.
“Biết sai là tốt rồi, trẫm vừa nặng lời, nàng đừng để trong lòng.”
Hiền phi khổ sở cười một tiếng, đây gọi là gì, tát một bạt tai, rồi cho một miếng táo ăn?
“Lui ra đi.”
“Vâng, thần thiếp cáo lui.”
Hiền phi đứng dậy, nhìn Thẩm Ấu An một cái, không cam lòng xoay người rời đi.
“Đứng dậy đi.”
Tề Cảnh Hoán nhìn thoáng qua Thẩm Ấu An từ nãy giờ vẫn giống như người tàng hình quỳ trên đất, có chút bất đắc dĩ nói, đúng vậy, hắn bây giờ nhìn thẳng vào Thẩm Ấu An, thực ra là tràn đầy bất đắc dĩ, nàng ngược lại thông minh, gặp nguy hiểm liền dời đi, liên tục làm bộ như người tàng hình, thu nhỏ cảm giác tồn tại của bản thân.
Thẩm Ấu An nắm mép váy, cẩn thận đứng dậy, Tề Cảnh Hoán đột nhiên cười một tiếng, Thẩm Ấu An lại sợ hãi đầu gối mềm nhũn, lại quỳ xuống đất.
Hiển nhiên, tiếng cười của hoàng đế bệ hạ nghe vào trong lỗ tai của Ấu An cô nương là vô cùng dọa người.
Bộ dáng tươi cười của hoàng đế bệ hạ còn chưa thể hiện rõ, khóe miệng cũng không đạt đến đường cong tối đa, liền cứng lại rồi.
Tề Cảnh Hoán bất đắc dĩ buông tay, “Lá gan sao lại nhỏ như vậy, trẫm cũng không ăn thịt ngươi, mau đứng dậy, đừng quỳ, vết thương ở chân chưa lành.”
Tề Cảnh Hoán đột nhiên nghĩ đến trước đó vài ngày vết thương trên chân nàng phải dưỡng nửa tháng, trực tiếp đưa tay tới muốn vén lên y phục của nàng để xem vết thương, tay mới chạm đến xiêm y của nàng liền bị Thẩm Ấu An cản lại.
Bên ngoài truyền đến thanh âm của Cao Hòa, tay Thẩm Ấu An cứng đờ, thiếu chút nữa thất thố, Hiền phi Tống Uyển Sương, nữ nhi của thái phó đương triều, lúc nàng còn là quận chúa, khuê trung giao hảo chỉ có hai người, Hiền phi là một người trong số đó, một người khác, là Vân phi Tưởng Lăng bây giờ.
“Để cho nàng ấy đi vào.”
Thẩm Ấu An càng cúi đầu thấp hơn, đây là thói quen làm nữ quan hơn nửa năm qua, thu nhỏ lại cảm giác tồn tại của bản thân.
Bên tai truyền đến thanh âm trầm thấp “Chuyên tâm mài mực.”
Thẩm Ấu An cúi đầu nói nhanh “Vâng.”
“Bệ hạ vạn an.”
Thanh âm uyển chuyển du dương truyền đến, thanh âm của Hiền phi trước sau như một trong suốt êm tai.
Ánh mắt Tề Cảnh Hoán dời khỏi tấu chương, ngẩng đầu lên cười nói “Miễn lễ, ban thưởng ngồi.”
“Tạ bệ hạ.”
Hiền phi cười đứng dậy, ánh mắt khi nhìn đến Thẩm Ấu An thì xen lẫn chút phức tạp.
Thẩm Ấu An dừng lại công việc đang làm, quay về phía Hiền phi nghiêng người thi lễ, Hiền phi lại giống như không nhìn thấy nàng, dời ánh mắt đi.
Tề Cảnh Hoán đặt bút trong tay xuống, nói với Hiền phi “Hiền phi lúc này đến là có chuyện gì sao?”
“Bệ hạ, nhận được tín nhiệm của bệ hạ, để cho thần thiếp xử lý hậu cung, chỉ là trong lúc thần thiếp xử lý lại phát hiện chút ít vấn đề.”
“A?” Tề Cảnh Hoán âm cuối nâng lên, lại nói tiếp “Hậu cung đã giao cho nàng xử lý, xảy ra vấn đề gì thì nàng tự xử lý là được, nếu có người giở trò trộm cắp, nàng đánh phạt là được, chút chuyện nhỏ này, sau này không cần bẩm báo với trẫm.”
Thanh âm của Tề Cảnh Hoán mơ hồ có chút không kiên nhẫn, Tống Uyển Sương là nữ nhi của thái phó, thuở nhỏ đã tinh thông cầm kỳ thư họa, Tề Cảnh Hoán cũng vì nhìn trúng điểm này mới yên tâm giao cho nàng ta xử lý hậu cung, không nghĩ rằng, chỉ một chút chuyện nhỏ cũng tới hỏi hắn, hắn không tin chút chuyện vặt ở hậu cung này nàng ta cũng xử lý không xong, nghĩ tới đây sắc mặt hắn càng thêm khó chịu, hắn chán ghét những nữ nhân chơi chiêu trò trước mặt hắn.
Tống Uyển Sương lại giống như không phát hiện sắc mặt hắn khác thường, tiếp tục nói “Nếu là việc khác, thần thiếp cũng xử lý được, chỉ là việc này liên quan đến người bên cạnh bệ hạ, thần thiếp không dám tự mình xử trí.”
Không biết sao, nghe nàng ta nói như vậy, trong lòng Thẩm Ấu An giật mình một cái, có dự cảm điềm xấu xuất hiện.
Tề Cảnh Hoán hừ lạnh một tiếng “Người bên cạnh trẫm làm sao vậy?”
“Hồi bệ hạ, gần đây thần thiếp phát hiện một vài phi tần phân vị thấp luôn có hiện tượng bị cắt xén phần lệ, nhất là bên trong phần lệ gạo tẻ mới tất cả đều bị đổi thành gạo tẻ thường, tổ yến đều bị đổi thành hàng kém chất lượng, còn có rất nhiều thứ vốn nên là hàng chất lượng tốt nhất, phân lượng thiếu chút cũng không sao, chủ nhân các cung cũng ăn không nhiều, chỉ là những thứ kia vốn là hàng thượng hàng đều bị đổi thành hàng kém chất lượng, đều là những tiểu thư được nuông chiều trong nhà, đến đây lại không được ăn uống tinh tế như ở nhà, làm những phi tần kia đến trước mặt thần thiếp khóc lóc kể lể.”
“Lại có chuyện này, đám người nội vụ phủ kia có lẽ có người chống lưng, nếu không có người bảo sao dám cắt xén phân lệ của chủ nhân, điều tra rõ ràng, nhất định phải nghiêm trị.”
Sắc mặt Tề Cảnh Hoán âm trầm nói, những nữ nhân ở hậu cung kia cho dù hắn thích hay không thích, nhưng trên danh nghĩa đều là nữ nhân của mình, bây giờ lại có người dám cắt phân lệ, khiến cho các phi tử oán giận buồn bã, nếu truyền ra ngoài không phải làm cho hắn mất mặt sao, đường đường một hoàng đế, thế nhưng phi tử trong hậu cung lại không ăn uống được tinh xảo như những thê thiếp của các đại thần.
“Bệ hạ, thần thiếp cũng biết rằng những người ở nội vụ phủ kia không dám làm, cho nên đặc biệt để cho người Cung Chính Tư cùng nhau hỏi thăm, mới biết được, vì sao đám người nội vụ phủ kia lớn gan, lại dám lấy phân lệ của chủ nhân đổi lấy bạc.”
“Bệ hạ.”
Tay Thẩm Ấu An run lên, hai chân mềm nhũn, quỳ gối xuống đất.
Tề Cảnh Hoán sững sờ, tại sao lại như vậy, tại sao lại quỳ xuống.
Hiền phi mặt mày hưng phấn, vừa cười vừa nói “Thẩm Tư Tẩm thật sự là tỷ muội tình thâm nha, chỉ riêng chuyện lợi dụng thân phận nữ quan bên cạnh bệ hạ, lén lút nhận hối lộ đã là tội lớn, Thẩm Tư Tẩm ngài vội vã cầu tình như vậy, chỉ sợ bệ hạ cũng không dễ dàng tha thứ cho Lưu Tư Tẩm.”
Con mắt sắc của Tề Cảnh Hoán trầm xuống, nói “Chuyện gì xảy ra.”
“Bệ hạ, đám người nội vụ phủ kia vốn thấy tiền là sáng mắt, thần thiếp chỉ đe dọa một chút liền hù dọa bọn họ nói ra hết sự thật, hóa ra là Lưu Tư Tẩm bên cạnh bệ hạ mượn thân phận nữ quan, lấy bạc mua những thứ đồ tốt kia, đám người nội vụ phủ cầm được bạc, liền cắt xén phân lệ của những phi tử phân vị thấp, thật sự là cả gan làm loạn.”
Nghe nàng nói như vậy, tâm Thẩm Ấu An đều lạnh lẽo, một người lấy bạc đổi chút lương thực tốt không có gì, nhưng khi bị đồn đại ra ngoài thì lại thành nhận hối lộ, cắt xén lương thực, lại là tội lớn.
Tề Cảnh Hoán trầm ngâm trong chốc lát nói “Lưu Tư Tẩm muốn nhiều đồ như vậy để làm gì?”
“Việc này phải tuyên Lưu Tư Tẩm tới hỏi, Lưu Tư Tẩm là người hầu hạ bên cạnh bệ hạ, thần thiếp không dám tùy tiện thẩm vấn, đành phải đến bẩm báo Hoàng thượng.”
Nàng ta nói như đại công vô tư, nhưng Thẩm Ấu An lại biết rõ ràng, nàng ta đây chính là mượn đề tài để nói chuyện của mình, cũng chỉ là lấy bạc đổi vài thứ, tại sao lại liên quan tới chuyện nội vụ phủ cắt xén phân lệ của chủ nhân được? Hiền phi ơi Hiền phi, ta bây giờ đã như vậy rồi, ngươi cần gì phải tìm đủ mọi cách để bức bách chứ?
“Bệ hạ.”
Nàng quỳ lên phía trước hai bước, dập đầu quỳ trên mặt đất: " Bệ hạ, chuyện này là do nô tỳ, không liên quan tới Lưu Tư Tẩm, thỉnh bệ hạ trách phạt.”
Tề Cảnh Hoán bối rối, chuyện này sao lại có liên quan đến nàng được? Ở trong ấn tượng của hắn, nàng là một người vô cùng thủ lễ, lập tức kịphiểu, xem ra, mục đích hôm nay của Hiền phi không phải đòi công bằng cho những thứ phi tần thấp kém kia, mà là mượn cơ hội muốn trừng phạt Ấu An, có lẽ thái độ trước kia của mình đối với Ấu An khiến nàng ta cho rằng mình không để ý tới Ấu An, ngược lại thời gian này thái độ của mình đối với Ấu An có chuyển biến khiến những người ở hậu cung kia không kiềm chế được phải không?
“Nói.”
“Bệ hạ.”
Hiền phi vừa muốn nói tiếp, lại bị Tề Cảnh Hoán cắt ngang.
“Trầm không bảo ngươi nói.” Nói xong chỉ Thẩm Ấu An đang quỳ trên mặt đất nói “Ngươi nói đi.”
“Bệ hạ, là nô tỳ kén ăn, mỗi khi dùng bữa cùng Bích Đồng tỷ tỷ đều ăn không được những món đó, Bích Đồng tỷ tỷ thương hại nô tỳ cho nên mới cầm chút đồ ăn ngon từ chỗ nội vụ phủ về, nhưng tuyệt đối không dám xui khiến những người ở nội vụ phủ cắt xén phân lệ của các chủ nhân, xin bệ hạ minh xét.”
Thẩm Ấu An run lẩy bẩy quỳ trên mặt đất, Bích Đồng là vì nàng mới đi đổi đồ với đám người ở nội vụ phủ kia, nếu phạt nàng thì thôi, nhưng nếu liên lụy tới Bích Đồng thì thật không tốt.
“A.” Tề Cảnh Hoán giận quá hóa cười, trầm giọng nói “Trẫm đúng là không biết hậu cung nghèo nàn tới trình độ này, một nữ quan phải đổi bạc để lấy đồ ăn, chỉ vậy thôi cũng khiến cho nội vụ phủ phải đi cắt xén phân lệ của các phi tần khác.”
Hiền phi vốn đang đắc ý thoáng cái mặt trở nên trắng bệch, nàng ta cũng biết dùng lý do này đến để trừng phạt Thẩm Ấu An thì không đúng, nhưng mà trước kia bệ hạ đều nhắm một con mắt mở một con mắt để các nàng trừng phạt Thẩm Ấu An, có thể thấy được là bệ hạ chán ghét Thẩm Ấu An, vốn là lần này tùy tiện lấy một lý do để trừng phạt Thẩm Ấu An, mượn cơ hội điều nàng ta đi khỏi ngự tiền, không ngờ bệ hạ lại mở miệng che chở.
“Bệ hạ, chuyện này cũng không phải là chuyện lớn gì, chỉ là Lưu Tư Tẩm cùng người ta dùng bạc hối lộ như thế như vậy quả thực đáng hận, mong bệ hạ nghiêm trị.”
“Hiền phi.”
“Có thần thiếp.”
“Trẫm vốn cho rằng ngươi là người thông mình, mới yên tâm đem chuyện của hậu cung cho ngươi xử lý, không nghĩ tới ngươi lại dám có chủ ý muốn hãm hại ngự tiền của trẫm.”
“Không phải vậy, bệ hạ, thần thiếp…”
Hai đầu gối Hiền phi mềm nhũn, quỳ trên mặt đất, vội vàng thanh minh.
“Lưu Tư Tẩm đã hầu hạ bên cạnh trẫm từ nhỏ, ngươi muốn trẫm phạt nàng, vậy mục đích là gì, còn có đám người ở nội vụ phủ kia rõ ràng là do ngươi không thể quản giáo, cắt xén phân lệ của phi tử, bây giờ còn muốn đem mọi chuyện đổ hết đến người ở ngự tiền của trẫm, thực sự cho rằng người ở ngự tiền của trẫm dễ khi dễ quá phải không.”
Hắn nói lời cuối cùng xong đã là vô cùng tức giận, thâm chí có thể nghe thấy thanh âm hắn nghiến răng, Hiền phi biết rõ hôm nay cho dù như thế nào cũng không thể trừng phạt Thẩm Ấu An, hành động lần này của bệ hạ rõ ràng là muốn bảo vệ, liền cúi đầu nhận tội “Là thần thiếp quản giáo không nghiêm, trở về sẽ cẩn thận điều tra, đem những người làm loạn kia tìm ra.”
Hiền phi là người thông minh, hiểu được tiến lùi, cho nên đời trước mới có thể liên tục thay mình xử lý hậu cung, chỉ là hiện giờ xem ra, đời trước là do mình đối đãi không tốt với Thẩm Ấu An, mới không để cho nàng ta tìm cách đối phó với Ấu An, bây giờ xem ra vì thái độ của mình chuyển biến, nên đã khiến người này sinh ra tâm tư khác, nếu đã như vậy, thì mình không cần nàng ta nữa.
“Biết sai là tốt rồi, trẫm vừa nặng lời, nàng đừng để trong lòng.”
Hiền phi khổ sở cười một tiếng, đây gọi là gì, tát một bạt tai, rồi cho một miếng táo ăn?
“Lui ra đi.”
“Vâng, thần thiếp cáo lui.”
Hiền phi đứng dậy, nhìn Thẩm Ấu An một cái, không cam lòng xoay người rời đi.
“Đứng dậy đi.”
Tề Cảnh Hoán nhìn thoáng qua Thẩm Ấu An từ nãy giờ vẫn giống như người tàng hình quỳ trên đất, có chút bất đắc dĩ nói, đúng vậy, hắn bây giờ nhìn thẳng vào Thẩm Ấu An, thực ra là tràn đầy bất đắc dĩ, nàng ngược lại thông minh, gặp nguy hiểm liền dời đi, liên tục làm bộ như người tàng hình, thu nhỏ cảm giác tồn tại của bản thân.
Thẩm Ấu An nắm mép váy, cẩn thận đứng dậy, Tề Cảnh Hoán đột nhiên cười một tiếng, Thẩm Ấu An lại sợ hãi đầu gối mềm nhũn, lại quỳ xuống đất.
Hiển nhiên, tiếng cười của hoàng đế bệ hạ nghe vào trong lỗ tai của Ấu An cô nương là vô cùng dọa người.
Bộ dáng tươi cười của hoàng đế bệ hạ còn chưa thể hiện rõ, khóe miệng cũng không đạt đến đường cong tối đa, liền cứng lại rồi.
Tề Cảnh Hoán bất đắc dĩ buông tay, “Lá gan sao lại nhỏ như vậy, trẫm cũng không ăn thịt ngươi, mau đứng dậy, đừng quỳ, vết thương ở chân chưa lành.”
Tề Cảnh Hoán đột nhiên nghĩ đến trước đó vài ngày vết thương trên chân nàng phải dưỡng nửa tháng, trực tiếp đưa tay tới muốn vén lên y phục của nàng để xem vết thương, tay mới chạm đến xiêm y của nàng liền bị Thẩm Ấu An cản lại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.