Thịnh Thế Xấu Phi

Chương 10: Bị hôn?

Ảnh Lạc Nguyệt Tâm

11/03/2014

Ngay tại răng nanh Tiêu Nhiên sắp cắn được vành tai Lam Ẩn Nhan, cánh tay Lam Ẩn Nhan nhanh chóng nâng lên, cho một kích thật mạnh vào trong ngực Tiêu Nhiên, sau đó nàng nhanh chóng nhảy ra khỏi Tiêu Nhiên ôm ấp. Sau đó lại thấy nàng lấy chủy thủ từ trong tay áo ra, đem chủy thủ kia đặt trên ngực Tiêu Nhiên.

“Hướng ta xin lỗi, xin lỗi phát ra từ nội tâm! Ngươi không chỉ có đụng vào thân thể ta, ngươi còn thiếu chút nữa cắn ta bị thương, đòi ngươi một câu thành tâm xin lỗi, tuyệt không quá đáng!” Lam Ẩn Nhan híp mắt nhìn về phía Tiêu Nhiên nói.

“Ô ô ô,Tiểu Tứ Tứ vì sao phải xin lỗi, Tiểu Tứ Tứ không có sai, là tỷ tỷ khi dễ Tiểu Tứ Tứ trước! Tiểu Tứ Tứ sẽ không xin lỗi, sẽ không xin lỗi!” Tiêu Nhiên con ngươi ngập nước nhìn về phía Lam Ẩn Nhan, thanh âm nghẹn ngào nói.

“Còn trang?” Lam Ẩn Nhan nhíu mày nhìn về phía Tiêu Nhiên, gằn từng chữ một “Hướng ta xin lỗi, nếu không ta đem cái chuôi chủy thủ này đam vào trong ngực ngươi!”

“Ô ô ô, tỷ tỷ ngươi dùng đao hù dọa Tiểu Tứ Tứ! Tiểu Tứ Tứ muốn đi nói cho hoàng đế ca ca, hoàng đế ca ca ta rất lợi hại, hắn cũng rất đau Tiểu Tứ Tứ, hắn nễu biết tỷ tỷ ngươi khi dễ Tiểu Tứ Tứ như vậy, hắn nhất định phái thiệt nhiều người đến bắt tỷ tỷ, sau đó đem ngươi khảm đầu!” Tiểu Nhiên mâu trung chứa đầy lệ, giọt lớn lại giọt lớn chảy xuống dưới.

“Hoàng đến thì sao? Lam Ẩn Nhan ta nếu gặp được thế lực cường đại làm ta khiếp đảm, không bằng đã chễt quên đi! Không ngại nói thật cho ngươi biết, bất luận kẻ nào ở trước mặt Lam Ẩn Nhan ta đều uy hiếp không thành, cho dù trong miệng ngươi nói hoàng đế có một ngày muốn lấy mạng ta, ta tất cũng sẽ lấy mạng của hắn trước, trước khi hắn muốn mạng của ta!” Lam Ẩn Nhan con ngươi lạnh lùng nói.

Nghe được Lam Ẩn Nhan nói, tâm Tiêu Nhiên đột nhiên chấn động, bởi vì những lời Lam Ẩn Nhan vừa nói ra tuy rằng thực cuồng, nhưng trên người nàng bỗng nhiên phát ra ngạo khí, lại rõ ràng như giãi bày sự thật. Lam Ẩn Nhan như vậy, không khỏi làm hắn càng cảm thấy hứng thú.

“Oa… Tỷ tỷ ngươi thật hung dữ, ngươi dọa phá hư Tiểu Tứ Tứ!” Con ngươi Tiêu Nhiên sợ hãi nhìn Lam Ẩn Nhan, sau đó hắn cả người một trận run rẩy, cuối cùng thế nhưng hắn ngửa đầu khóc rống lên, hoàn toàn không nhìn về phía chủy thủ Lam Ẩn Nhan để trên ngực mình.

Thoáng chốc, khóe miệng Lam Ẩn Nhan run rẩy nhìn về phía Tiêu Nhiên oa oa khóc lớn, giờ khắc này nàng quả thật cảm giác được toàn thân Tiêu Nhiên đều tràn ngập mười phần ngu đần.

Không sai, nàng lúc trước làm mọi việc, bao gồm bây giờ dùng chủy thủ uy hiếp Tiêu Nhiên, đều là thử Tiêu Nhiên này.

Hiện tại chỉ cần chính mình hơi dùng lực một chút, chủy thủ này nháy mắt có thể đâm vào ngực làm hắn trí mạng, mà hắn thế nhưng hoàn toàn không để ý đến chủy thủ trong tay mình, chỉ lo ngửa đầu khóc lớn.

Hắn là biết chính mình sẽ không giết hắn sao? Vậy hắn không khỏi cũng quá mạo hiểm đi?

Hay vẫn là chính mình kỳ thật đã đoán sai? Hắn không phải giả ngu, mà là khờ thật?

Kia cũng không hẳn đúng a? Một cái ngốc tử, có thể đem một con hổ hung hãn phục tùng nghe lời như vậy sao? Hơn nữa sáu thị vệ vừa mới cùng Tiêu Nhiên đến, nàng có thể cảm giác được, bọn họ đối với Tiêu Nhiên không chỉ có thuộc hạ tôn kính đối với chủ tử, mà là trong mắt đều hoàn toàn thần phục. Nếu Tiêu Nhiên chính là một Vương gia danh hiệu ngốc tử, bọn họ vì sao lại đối với hắn thuần phục như vậy?



“Được rồi, đừng khóc! Một đại nam nhân đứng trước mặt mọi người khóc thành như vậy, ngươi không biết là dọa người sao?” Lam Ẩn Nhan ninh mi mắt nhìn Tiêu Nhiên, sau đó đem chủy thủ để trước ngực Tiêu Nhiên thu vào trong tay áo, rồi tức giận nói.

“Tiểu Tứ Tứ liền khóc! Ai kêu tỷ tỷ ngươi khi dễ Tiểu Tứ Tứ!! Ô ô ô… Tỷ tỷ ngươi là đại phôi đản!” Tiêu Nhiên liều mạng hít mũi vài cái, sau đó hai mắt đẫm lệ nhìn về phía Lam Ẩn Nhan.

Nghe Tiêu Nhiên ngữ khí ai oán, nhìn Tiêu Nhiên tuy rằng lộ nước mắt trên mặt, nhưng khuôn mặt lại vẫn lưu chuyển quyến rũ say lòng người như cũ.

Tâm Lam Ẩn Nhan đột nhiên bị kiềm hãm, nàng thế nhưng buông xuống hoài nghi của mình đối với hắn, sau đó ma xui quỷ khiến nâng đầu ngón tay lên, dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng giúp Tiêu Nhiên lau nước mắt trên mặt.

“Ngoan! Đừng khóc a!” Lam Ẩn Nhan ôn nhu nói, vừa dứt lời, thân thể hắn rõ ràng cứng đờ, nàng đây là trúng tà sao? Nàng là muốn an ủi hắn?

“Kia tỷ tỷ ngươi về sau đừng khi dễ Tiểu Tứ Tứ nữa, như vậy Tiểu Tứ Tứ sẽ không khóc!” Tiêu Nhiên lại còn dùng hai tay bứt lên vạt áo Lam Ẩn Nhan, một bên loạng choạng, một bên quyệt cái miệng nhỏ nhắn nói.

Không đợi Lam Ẩn Nhan phản ứng, hắn buông cánh tay lay đang lay động vạt áo Lam Ẩn Nhan ra, sau đó đem chính đầu mình vùi trong lòng Lam Ẩn Nhan, nhẹ nhàng vuốt phẳng lên.

Thoáng chốc, Lam Ẩn Nhan đảo cặp mắt trắng dã, nàng vươn tay muốn dùng lực đẩy Tiêu Nhiên, nhưng mà khi nàng dùng tay ấn trên đầu Tiêu Nhiên, lại không tự chủ được hướng lên trên di động, sau đó nàng nhẹ nhàng vỗ vỗ đầu Tiêu Nhiên nói “Được rồi, được rồi! Tỷ tỷ về sau không khi dễ Tiểu Tứ Tứ!” Lúc này Lam Ẩn Nhan không có phát hiện, Tiêu Nhiên đầu chôn ở trong lòng nàng, môi ướt át kiều diễm hơi câu lên, sâu trong con mắt cũng cất dấu tràn đầy ý cười.

“Tiểu Tứ Tứ không thích cái tỷ tỷ vừa rồi hung dữ, Tiểu Tứ Tứ thích ôn nhu tỷ tỷ như bây giờ!” Tiêu Nhiên nói xong, đột nhiên ngẩng đầu lên, đem chính môi mình thiếp lên môi Lam Ẩn Nhan nói.

Bỗng dưng, Lam Ẩn Nhan giống như bị sét đánh, tuy rằng nàng giờ phút này đeo màng che mặt, nhưng mà môi nàng vẫn cảm nhận được ấm áp trên môi Tiêu Nhiên.

Dừa vào, trên thế giới này có nàng bị thúc giục xuyên qua sao?

Thứ nhất xuyên qua đã bị người hạ độc, sau đó bị chính phu quân tương lai của mình phái người ám sát, sau đó lại bị một cái ngốc tử trộm hôn?

Được rồi, tuy rằng thân thể này không phải của chính mình, nhưng mà linh hồn trong thân thể này là của chính mình a?

Như vậy nói đúng là, nàng ngậm đắng nuốt cay bảo trì nụ hôn đầu tiên liền bị mất như vậy?



“Ngươi muốn chết a!” Lam Ẩn Nhan một phen đẩy Tiêu Nhiên ra, con ngươi phẫn nộ nâng tay lên chưởng, chuẩn bị bổ về phía Tiêu Nhiên.

Đúng lúc này, sáu gã thị vệ mà Tiêu Nhiên mang đến liền chớp mắt xuất hiện sau lưng Tiêu Nhiên, sau đó một tay kéo Tiêu Nhiên rớt ra ngoài.

“Ô ô ô.. Tỷ tỷ, ngươi vì sao muốn đánh Tiểu Tứ Tứ a?” Tiêu Nhiên bị bọn thị vệ kéo ra, lập tức vẻ mặt nghi hoặc nhìn về phía Lam Ẩn Nhan nói.

“Dựa vào, ngươi chiếm tiện nghi lão nương, không có sự cho phép của lão nương liền thân lão nương, lão nương không đánh ngươi thì đánh ai?” Lam Ẩn Nhan cắn răng, con ngươi bốc hỏa nhìn về phía Tiêu Nhiên nói.

“Hoàng đế ca ca nói, thích một người sẽ thân ái nàng, Tiểu Tứ Tứ rất thích ngươi, cho nên Tiểu Tứ Tứ mới thân ái ngươi a? Thời điểm Hoàng đế mỗi lần thân các vị phi tử tỷ tỷ, cái vị phi tử tỷ tỷ đều rất vui vẻ, vì sao Tiểu Tứ Tứ thân tỷ tỷ, tỷ tỷ lại rất tức giận a?” Tiêu Nhiên hoang mang gãi đầu nói.

“Ngươi…” Lam Ẩn Nhan khóe miệng run rẩy nghiêm trọng.

Mà sáu gã thị vệ Tiêu Nhiên mang theo, con ngươi là vô cùng khiếp sợ nhìn về phía Tiêu Nhiên. Chủ tử hôn xấu nữ nhân này? Chủ tử điên rồi sao? Chủ tử không phải luôn luôn có khiết phích sao? Trừ bỏ Miêu Miêu, chủ tử trên cơ bản là không cho kẻ nào cùng này nọ tiếp xúc thân thể hắn! Hắn vì sao lại chủ động đi thân xấu nữ nhân này a?

“Chạy nhanh đem tên ngốc tử này của các ngươi cách xa tầm mắt của ta, nếu không ta giết hắn!” Lam Ẩn Nhan hít một hơi thật sâu, chậm rãi buông bàn tay trên cao xuống. Con ngươi hung hăng trừng mắt nhìn Tiêu Nhiên, sau đó nàng xoay người đi về phía kiệu hoa.

“Ngươi…”Sáu gã thị vệ lập tức muốn tiến lên răn dạy Lam Ẩn Nhan, cho dù chủ tử hôn nàng thì nhưu thế nào, kia cũng không thể chấp nhận được nàng ở trước mặt chủ tử làm càn.

“Di, các ngươi không phải đi đánh nhau sao? Như thế nào đột nhiên chạy về đây a?” Tiêu Nhiên đúng lúc ra tiếng ngăn cản sáu gã thị vệ, thanh âm tuy rằng ngây ngốc, nhưng con ngươi lại mang ý cười nhìn về phía bóng dáng Lam Ẩn Nhan.

“Hồi bẩm chủ tử, những người đó bỗng nhiên lui lại toàn bộ! Cho nên bọn thuộc hạ trở lại!” Sáu gã thị vệ hồ nghi nhìn về phía Tiêu Nhiên, sau đó cung kính cúi người nói.

“Đúng, chủ tử, ngươi… Có còn đi phủ Tam vương gia hay không?” Một gã thị vệ trong đó đầu tiên quét mắt nhìn bóng dáng Lam Ẩn Nhan, sau đó ngẩng đầu hỏi Tiêu Nhiên.

“Đương nhiên là muốn đi a! Tam Vương gia ca ca hôm nay thú tân nương tử, Hoàng đế ca ca nói, khi Tam Vương gia ca ca cùng tân nương tử động phòng nhất định sẽ hảo hảo đùa, làm cho Tiểu Tứ Tứ nhất định phải đi học học, như vậy về sau khi Tiểu Tứ Tứ thú tân nương tử, sẽ cùng tân nương tử chơi trò chơi động phòng!” Tiêu Nhiên ngốc nghếch cười khanh khách nói, nhưng con ngươi lại quét bóng lưng Lam Ẩn Nhan.

Bỗng dưng, Lam Ẩn Nhan hướng đi đến kiệu hoa thân thể bỗng cứng đờ, sau đó nàng xoay người qua, híp mắt nhìn về phía Tiêu Nhiên.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Thịnh Thế Xấu Phi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook