Chương 2: Lê Tiêu Dương – Bí Danh: Người Phát Ngôn Của Quỷ! (2)
Tiểu Kê Cật Mễ Tuyến
04/03/2022
- Hai người cứ như vậy, mày một búa, tao một búa, đập cho đến khi đầu cả hai hoàn toàn biến mất mới thôi. Thế nhưng bọn họ vẫn không ngã xuống, hình ảnh kia chẳng khác nào hai tên Hình Thiên (1) đứng cùng một chỗ.
(1) Hình Thiên là một nhân vật trong thần thoại Trung Quốc. Theo Sơn Hải Kinh, Hình Thiên tranh đoạt ngai vị với Hoàng Đế (Nhất Khuyết Thiên Đế), bị trảm mất đầu. Sau khi mất đầu, hắn dùng hai vú làm mắt, rốn làm miệng, tồn tại dưới hình thái như thế.
Ngưu Ma Vương Hogwarts dùng voice chat nói một hơi rồi dừng lại, để mọi người có thời gian tiêu hóa.
- Sau đó thì sao? Cảnh sát có đến không? Bọn họ đã nói gì? – Một lát sau, một người có ID Trấn Ma Cổ Pháp Tư hỏi.
- Khi cảnh sát đến, nhìn thấy hiện trường, bọn họ cũng sững sờ, vừa gọi điện về trung tâm chỉ huy báo cáo tình huống, vừa chỉ huy nhân viên hậu cần phong tỏa hiện trường. Sau đó, hơn nửa lữ đoàn cảnh sát hình sự đến, trực tiếp niêm phong toàn bộ công trường, đồng thời trao đổi riêng với từng công nhân, yêu cầu bọn họ ký biên bản bảo mật. Hiện tại đã hơn một tuần trôi qua, cũng không biết chuyện đã được giải quyết chưa?
Nói xong, Ngưu Ma Vương Hogwarts upload một đoạn video. Hình ảnh vô cùng rõ ràng, một cái quan tài màu đỏ cực lớn xuất hiện trên màn hình, mặt đất toàn là máu, còn có một vài bộ phận cơ thể người bị kẹt bên dưới. Hai cái xác không đầu lẳng lặng đứng một bên, trong tay còn cầm một cái búa, là loại búa thường thấy ở công trường.
Khung hội thoại lập tức bạo tạc, một vài người bắt đầu gửi những icon biểu cảm khủng bố, Lê Tiêu Dương không đánh chữ mà xem lại video một lần nữa, sau đó dùng di động chụp vài tấm ảnh quan tài ở các vị trí khác nhau.
Lúc này, một người có ID là Chung Nam Sơn Thần nói:
- Xem văn tự cùng hoa văn, đây hẳn là loại quan tài mà danh môn vọng tộc phương Bắc thời kỳ Tam Quốc hay sử dụng, là lão bánh chưng nha!
- Ơ, Sơn Thần đại nhân đã lên tiếng, chẳng phải ông là chuyên gia khảo cổ lão thành đó sao, mau chóng mở mang kiến thức cho chúng ta nào! – Tiểu Đạo Sĩ Đại Lý Tử trêu chọc. Gã này là một tên lắm mồm, ai nói gì hắn cũng phải cà khịa vài câu, rất thích tạo cảm giác tồn tại của bản thân.
- Thời kỳ Tam Quốc cách nay đã có 1700 năm, thế nhưng đây không phải mộ cổ, mà chỉ là một cái quan tài. Ở thời cổ, chỉ có người già thọ chung chính tẩm (2) mới có đãi ngộ sử dụng quan tài đỏ.
(2) Ý chỉ những người đến trăm tuổi, an nhàn chết tại nhà.
- Thế nhưng khi xem video, tôi có cảm giác thứ đó không phải được sơn đỏ, mà được làm từ một loại cây chỉ được đề cập trong sách: Chu Tước Mộc.
- Theo như các tài liệu cổ, loại cây này có màu đỏ như máu, sau khi đốn hạ sẽ rất khó bắt lửa, không dễ bảo tồn. Nhưng nếu được ngâm bằng thủ pháp bí mật thì sẽ trở thành loại vật liệu có tác dụng trừ tà rất tốt.
- Ý ông là trong cái quan tài này có tà vật? – Tiểu Đạo Sĩ tiếp tục truy hỏi.
- Cụ thể cần phải đến hiện trường mới có thể xác định được, dù sao video đôi khi cũng xảy ra vấn đề mà. Ha ha, không phải tôi nghi ngờ Ngưu Ma Vương đâu, xin đừng trách!
- Ha ha ha ha, Sơn Thần lão ca cứ hay đùa, Lão Ngưu này luôn kính trọng học giả đấy, lần trước lão ca đã giúp tôi giải quyết oán linh kia, tôi còn chưa có cơ hội cảm tạ đây này!
- Lão ca cứ nói thoải mái, tuy lần này tôi chỉ tham dự một phần nhỏ trong dự án, nhưng nói gì đi nữa thì đó cũng là quê nhà tôi, toàn là họ hàng thân thích cả đấy, nếu có thể thì giúp một tay cũng tốt.
Đúng lúc này, chủ trì cuộc họp – Lão Nạp Thanh Ti Tam Thiên Trượng nói:
- Tình hình là như vậy, nếu mọi người có hứng thú, có thể liên hệ với Ngưu Ma Vương. Vẫn quy tắc cũ, sinh tử có số, phú quý tại trời, Hắc Bảo chỉ kể chuyện, lựa chọn như thế nào là do cái duyên của mỗi người. Câu chuyện của Ngưu Ma Vương dừng lại tại đây, mời người kế tiếp.
Mọi người lập tức kết thúc cuộc thảo luận, chờ đợi câu chuyện tiếp theo. Lê Tiêu Dương viết vài dòng vào notebook của mình: Chu Tước Mộc, Bất Tử Thi, Tam Quốc.
- Xin chào mọi người, hôm nay tôi sẽ kể câu chuyện mà tôi nghe được từ một người bạn. Tôi cũng không thể chứng minh được đó là thật hay giả! – ID Nuke Loli nói.
- Ở khu chung cư của bạn tôi bỗng xuất hiện một tên chuyên hành hạ mèo đến chết, thủ đoạn của hắn ta vô cùng tàn nhẫn. Mỗi lần đều lột da mèo rồi treo lên cây cối trong khuôn viên chung cư, khiến lòng người bàng hoàng, cảnh sát cũng được mời đến tra án, thế nhưng mãi vẫn không tìm ra hung thủ.
- Một buổi tối nọ, bạn tôi đi chơi về trễ thì nhìn thấy một bóng người, hắn ta nhanh chân lẻn vào khu xanh hóa của chung cư. Bạn tôi vốn là người luyện võ, lá gan cũng khá lớn, nên quyết định đi theo xem thử có phải là tên hung thủ giết mèo không?
- Quả nhiên thấy được tên kia bắt một con mèo hoang, sau đó ngồi xổm xuống, bắt đầu lột da, hành hạ nó. Bạn của tôi tiện tay cầm một viên gạch lên, xông đến, ai ngờ vừa nghe tiếng động, tên kia lập tức xoay người. Bạn tôi thấy rõ mặt hắn thì sợ chết khiếp.
- Cả người hắn được chắp vá bằng vô số tấm da mèo, ngay cả mặt cũng có nhiều mảnh da màu sắc khác biệt ghép lại với nhau.
- Bạn tôi hoảng sợ bỏ chạy, về đến nhà thì trốn biệt trong phòng. Ai ngờ con quái vật kia tìm đến nhà cậu ấy, cứ quanh quẩn trước cửa suốt cả đêm.
- Tuy nhiên, từ đó về sau trong chung cư không còn nghe nhắc đến chuyện mèo bị hành hạ nữa, hẳn là tên quái vật kia bị phát hiện nên đã bỏ trốn.
Chuyện của Nuke Loli không kỳ bí như câu chuyện trước đó, nhưng lại khá gần gũi với cuộc sống thường nhật, nghe cũng rất thú vị.
- Quái vật thu gom da mèo, nghe có hơi giống với Miêu Kiểm Lão Thái Thái năm đó. Tuy nhiên tên này không đả thương người mà chỉ giết mèo, trái lại có chút khác biệt – Minh Lộ Tát Hoa Nương đột nhiên nói.
- Không thể nào là Lão Miêu Kiểm, tôi từng đánh với bà ta một trận ở Đông Bắc, hơn nữa, bà ta sẽ không dễ dàng xuất hiện, năm đó, bởi vì chuyện nhà nên mới xảy ra cớ sự như thế… Nói tóm lại, không phải bà ta.
Trấn Ma Cổ Pháp Tư giảng giải, có cảm giác hắn ta hiểu rất rõ vụ việc ồn ào năm đó. Vậy thì tuổi của hắn cũng không còn nhỏ nữa.
- Tôi cũng đồng ý với cách nói của Trấn Ma, chuyện này có lẽ là thật, trong tay tôi có một vài tư liệu của vụ này, nếu có hứng thú thì liên hệ tôi. Nếu được, tôi cũng muốn nhận vụ này! – ID Một Con Rồng đột nhiên nói.
Sau vài phút im lặng, Lão Nạp Thanh Ti Tam Thiên Trượng lại nói:
- Người kế tiếp!
- Lần này tôi không có chuyện để kể, có thể trừ điểm tích lũy của tôi! – Tả Thủ Đồ Đao hờ hững nói.
- Được rồi, chuyện của ba hội viên lần này xem như chấm dứt. Mời Tiểu Yêu Nữ lập biên bản cuộc họp, điểm tích lũy đã có sự thay đổi, trong 36 ghế sẽ có 3 người bị giáng cấp, đó là: Đồng Ma, Muội Muội Quá Khó Khăn và Thất Bảo Ca Ca. Đồng thời cũng sẽ có ba người vượt cấp, đạt được chỗ ngồi, theo thứ tự là: Chú Thuật Đại Sư Ca, Phóng Thí Đích Ngư; Chiêu Hắc. Xin mọi người cho một tràng pháo tay!
Sau khi một loạt biểu tượng hoan nghênh xuất hiện, buổi họp mặt bước vào giai đoạn kế tiếp.
- Hiện tại là thời gian đặt câu hỏi, các hội viên đứng phía sau có thể đưa ra một câu hỏi liên quan đến chuyện tâm linh. Bất kỳ vị nào trong 36 ghế cũng đều có thể giải đáp, chỉ cần đáp án giải quyết được vấn đề, hai bên sẽ đồng thời nhận được điểm tích lũy.
- Trình tự đặt câu hỏi sẽ căn cứ theo điểm tích lũy cao thấp của các hội viên. Mời mọi người đặt câu hỏi.
Ngay lập tức, trên khung hội thoại xuất hiện một cái bảng xếp hạng điểm tích lũy.
- Câu hỏi của tôi là: Mỗi ngày tôi đều mơ thấy một giấc mơ, trong mơ có người luôn cùng tôi đọc một quyển bút ký, người đó cũng không hề công kích tôi. Giấc mơ này có ý nghĩa gì? Phải giải quyết như thế nào?
Một lát sau, trong 36 ghế, người chơi có ID là Heartbeat Memories hồi đáp:
- Bút ký đại biểu cho việc ghi chép hoặc ký ức. Hẳn là bạn có một đoạn ký ức vô cùng quan trọng bị ai đó phong ấn. Bạn nói rằng người trong mộng không công kích bạn, tôi cảm thấy loại phong ấn này có tác dụng tích cực, có lẽ bạn từng làm trong ngành sản xuất đặc thù và từng bị tổn thương thần kinh.
- Ừm, tôi biết rồi, chấp nhận câu trả lời của bạn.
Hai tiếng sau, các hội viên đều đã hỏi xong vấn đề của mình, Lão Nạp Thanh Ti Tam Thiên Trượng tuyên bố buổi họp mặt kết thúc, nếu có vấn đề gì thì có thể nhắn lại trên bảng thông báo.
Lê Tiêu Dương kiểm tra hộp thư, sau khi giải quyết mười mấy câu hỏi, hắn lại kiểm tra điểm tích lũy và thứ hạng của mình. Tổng cộng có 3521 điểm, xếp hạng 18.
Rời khỏi phần mềm Hắc Bảo Quái Khách, hắn thở hắt ra một hơi. Sau khi tốt nghiệp đại học, hắn là người duy nhất trong lớp không đi xin việc, mà chạy đến cửa hàng của sư phụ làm việc, làm suốt năm không nghỉ được 100 ngàn tệ/tháng, cuối năm tùy tâm trạng ông chủ sẽ có thêm từ vài chục đến vài trăm ngàn tiền thưởng.
Ở một thành phố hạng hai như Lạc Thành thì đây đã xem là một công việc lương cao rồi, tuy rằng không phải ngành nghề thuộc top 500 thế giới, và nơi làm việc cũng chỉ là một cửa hàng vàng mã nho nhỏ ở khu trung tâm mà thôi.
Sau đó, sư phụ qua đời, hắn trở thành chủ cửa hàng, Triệu Tư Vũ và Tề Giai Giai cũng gia nhập cửa hàng một cách vi diệu. Đầu bếp Ngô Thiên nổi danh khắp cả nước cũng trở thành anh nuôi của cửa hàng. Ngẫm nghĩ lại những chuyện đã xảy ra suốt mấy năm nay, Lê Tiêu Dương bỗng cảm giác mình đã già rồi.
Gặp được sư phụ Trương lão đạo chính là may mắn của Lê Tiêu Dương, nhưng cũng vì thế mà vận mệnh cuộc đời hắn bắt đầu thay đổi.
Năm đó, Lê Tiêu Dương – xuất thân từ một vùng quê nhỏ bé – đậu vào Đại học Lạc Thành, trong khoảng thời gian ngắn, hắn đã bị cuộc sống đầy màu sắc ở đây mê hoặc, bắt đầu học hút thuốc, uống rượu, cũng bắt đầu yêu đương.
Lê Tiêu Dương quen bạn gái vào năm 4 đại học, khi hắn ra ngoài làm thêm. Mỗi ngày cô nàng này đều đến cửa hàng đồ ngọt nơi hắn làm việc để mua một phần chè xoài bưởi. Hai người thường xuyên gặp gỡ nên dần có tình cảm, trong một lần hẹn hò, do rượu thôi thúc nên cả hai đã phát sinh quan hệ.
Khoảng thời gian đó, Lê Tiêu Dương có cảm giác mình chính là vua của cả thế giới này, không có bất kỳ ai hạnh phúc hơn hắn. Từ đó về sau, hắn và cô gái kia thuê phòng bên ngoài, bắt đầu cuộc sống kề cận ngày đêm.
Mãi cho đến một ngày nọ, đó cũng là lần đầu tiên hắn gặp sư phụ.
Lần đó hắn về quê ăn Tết, một người họ hàng xa đã nhờ hắn mang giúp một phần quà đến cho Trương lão đạo – vị ân nhân của họ ở Lạc Thành. Lê Tiêu Dương dò tìm địa chỉ thì thấy được đó là một cửa hàng vàng mã tên là “Bình Bình An An, Thanh Thanh Tịnh Tịnh”.
Vừa vào cửa đột nhiên có một lão đạo sĩ xông ra, hung hăng tát cho Lê Tiêu Dương một bạt tai, cú tát trời giáng khiến hắn có cảm giác hoài nghi nhân sinh. Sau đó, khi Lê Tiêu Dương lấy di động ra định báo cảnh sát thì ông ta lại giội cho hắn một thùng nước, lúc này, hắn cảm thấy cả người trở nên thông thuận mát mẻ, thoải mái khó tả.
Sau đó, hắn bị ông lão kia nắm cổ áo lôi đến trước một cái gương đồng.
Lúc đó, Lê Tiêu Dương tự nhận bản thân dù gì cũng là một gã có đủ can đảm một mình xem Lời Nguyền Ma Xó, không biết hắn đã xem đi xem lại Âm Dương Lộ bao nhiêu lần rồi, nhưng khi nhìn thấy mình trong gương, hắn lại cảm thấy dì Mỹ (3) vẫn còn đáng yêu chán.
(3) Hình như là một nhân vật trong phim, ta chưa coi phim nên các đạo hữu tự tìm hiểu nhé!
(1) Hình Thiên là một nhân vật trong thần thoại Trung Quốc. Theo Sơn Hải Kinh, Hình Thiên tranh đoạt ngai vị với Hoàng Đế (Nhất Khuyết Thiên Đế), bị trảm mất đầu. Sau khi mất đầu, hắn dùng hai vú làm mắt, rốn làm miệng, tồn tại dưới hình thái như thế.
Ngưu Ma Vương Hogwarts dùng voice chat nói một hơi rồi dừng lại, để mọi người có thời gian tiêu hóa.
- Sau đó thì sao? Cảnh sát có đến không? Bọn họ đã nói gì? – Một lát sau, một người có ID Trấn Ma Cổ Pháp Tư hỏi.
- Khi cảnh sát đến, nhìn thấy hiện trường, bọn họ cũng sững sờ, vừa gọi điện về trung tâm chỉ huy báo cáo tình huống, vừa chỉ huy nhân viên hậu cần phong tỏa hiện trường. Sau đó, hơn nửa lữ đoàn cảnh sát hình sự đến, trực tiếp niêm phong toàn bộ công trường, đồng thời trao đổi riêng với từng công nhân, yêu cầu bọn họ ký biên bản bảo mật. Hiện tại đã hơn một tuần trôi qua, cũng không biết chuyện đã được giải quyết chưa?
Nói xong, Ngưu Ma Vương Hogwarts upload một đoạn video. Hình ảnh vô cùng rõ ràng, một cái quan tài màu đỏ cực lớn xuất hiện trên màn hình, mặt đất toàn là máu, còn có một vài bộ phận cơ thể người bị kẹt bên dưới. Hai cái xác không đầu lẳng lặng đứng một bên, trong tay còn cầm một cái búa, là loại búa thường thấy ở công trường.
Khung hội thoại lập tức bạo tạc, một vài người bắt đầu gửi những icon biểu cảm khủng bố, Lê Tiêu Dương không đánh chữ mà xem lại video một lần nữa, sau đó dùng di động chụp vài tấm ảnh quan tài ở các vị trí khác nhau.
Lúc này, một người có ID là Chung Nam Sơn Thần nói:
- Xem văn tự cùng hoa văn, đây hẳn là loại quan tài mà danh môn vọng tộc phương Bắc thời kỳ Tam Quốc hay sử dụng, là lão bánh chưng nha!
- Ơ, Sơn Thần đại nhân đã lên tiếng, chẳng phải ông là chuyên gia khảo cổ lão thành đó sao, mau chóng mở mang kiến thức cho chúng ta nào! – Tiểu Đạo Sĩ Đại Lý Tử trêu chọc. Gã này là một tên lắm mồm, ai nói gì hắn cũng phải cà khịa vài câu, rất thích tạo cảm giác tồn tại của bản thân.
- Thời kỳ Tam Quốc cách nay đã có 1700 năm, thế nhưng đây không phải mộ cổ, mà chỉ là một cái quan tài. Ở thời cổ, chỉ có người già thọ chung chính tẩm (2) mới có đãi ngộ sử dụng quan tài đỏ.
(2) Ý chỉ những người đến trăm tuổi, an nhàn chết tại nhà.
- Thế nhưng khi xem video, tôi có cảm giác thứ đó không phải được sơn đỏ, mà được làm từ một loại cây chỉ được đề cập trong sách: Chu Tước Mộc.
- Theo như các tài liệu cổ, loại cây này có màu đỏ như máu, sau khi đốn hạ sẽ rất khó bắt lửa, không dễ bảo tồn. Nhưng nếu được ngâm bằng thủ pháp bí mật thì sẽ trở thành loại vật liệu có tác dụng trừ tà rất tốt.
- Ý ông là trong cái quan tài này có tà vật? – Tiểu Đạo Sĩ tiếp tục truy hỏi.
- Cụ thể cần phải đến hiện trường mới có thể xác định được, dù sao video đôi khi cũng xảy ra vấn đề mà. Ha ha, không phải tôi nghi ngờ Ngưu Ma Vương đâu, xin đừng trách!
- Ha ha ha ha, Sơn Thần lão ca cứ hay đùa, Lão Ngưu này luôn kính trọng học giả đấy, lần trước lão ca đã giúp tôi giải quyết oán linh kia, tôi còn chưa có cơ hội cảm tạ đây này!
- Lão ca cứ nói thoải mái, tuy lần này tôi chỉ tham dự một phần nhỏ trong dự án, nhưng nói gì đi nữa thì đó cũng là quê nhà tôi, toàn là họ hàng thân thích cả đấy, nếu có thể thì giúp một tay cũng tốt.
Đúng lúc này, chủ trì cuộc họp – Lão Nạp Thanh Ti Tam Thiên Trượng nói:
- Tình hình là như vậy, nếu mọi người có hứng thú, có thể liên hệ với Ngưu Ma Vương. Vẫn quy tắc cũ, sinh tử có số, phú quý tại trời, Hắc Bảo chỉ kể chuyện, lựa chọn như thế nào là do cái duyên của mỗi người. Câu chuyện của Ngưu Ma Vương dừng lại tại đây, mời người kế tiếp.
Mọi người lập tức kết thúc cuộc thảo luận, chờ đợi câu chuyện tiếp theo. Lê Tiêu Dương viết vài dòng vào notebook của mình: Chu Tước Mộc, Bất Tử Thi, Tam Quốc.
- Xin chào mọi người, hôm nay tôi sẽ kể câu chuyện mà tôi nghe được từ một người bạn. Tôi cũng không thể chứng minh được đó là thật hay giả! – ID Nuke Loli nói.
- Ở khu chung cư của bạn tôi bỗng xuất hiện một tên chuyên hành hạ mèo đến chết, thủ đoạn của hắn ta vô cùng tàn nhẫn. Mỗi lần đều lột da mèo rồi treo lên cây cối trong khuôn viên chung cư, khiến lòng người bàng hoàng, cảnh sát cũng được mời đến tra án, thế nhưng mãi vẫn không tìm ra hung thủ.
- Một buổi tối nọ, bạn tôi đi chơi về trễ thì nhìn thấy một bóng người, hắn ta nhanh chân lẻn vào khu xanh hóa của chung cư. Bạn tôi vốn là người luyện võ, lá gan cũng khá lớn, nên quyết định đi theo xem thử có phải là tên hung thủ giết mèo không?
- Quả nhiên thấy được tên kia bắt một con mèo hoang, sau đó ngồi xổm xuống, bắt đầu lột da, hành hạ nó. Bạn của tôi tiện tay cầm một viên gạch lên, xông đến, ai ngờ vừa nghe tiếng động, tên kia lập tức xoay người. Bạn tôi thấy rõ mặt hắn thì sợ chết khiếp.
- Cả người hắn được chắp vá bằng vô số tấm da mèo, ngay cả mặt cũng có nhiều mảnh da màu sắc khác biệt ghép lại với nhau.
- Bạn tôi hoảng sợ bỏ chạy, về đến nhà thì trốn biệt trong phòng. Ai ngờ con quái vật kia tìm đến nhà cậu ấy, cứ quanh quẩn trước cửa suốt cả đêm.
- Tuy nhiên, từ đó về sau trong chung cư không còn nghe nhắc đến chuyện mèo bị hành hạ nữa, hẳn là tên quái vật kia bị phát hiện nên đã bỏ trốn.
Chuyện của Nuke Loli không kỳ bí như câu chuyện trước đó, nhưng lại khá gần gũi với cuộc sống thường nhật, nghe cũng rất thú vị.
- Quái vật thu gom da mèo, nghe có hơi giống với Miêu Kiểm Lão Thái Thái năm đó. Tuy nhiên tên này không đả thương người mà chỉ giết mèo, trái lại có chút khác biệt – Minh Lộ Tát Hoa Nương đột nhiên nói.
- Không thể nào là Lão Miêu Kiểm, tôi từng đánh với bà ta một trận ở Đông Bắc, hơn nữa, bà ta sẽ không dễ dàng xuất hiện, năm đó, bởi vì chuyện nhà nên mới xảy ra cớ sự như thế… Nói tóm lại, không phải bà ta.
Trấn Ma Cổ Pháp Tư giảng giải, có cảm giác hắn ta hiểu rất rõ vụ việc ồn ào năm đó. Vậy thì tuổi của hắn cũng không còn nhỏ nữa.
- Tôi cũng đồng ý với cách nói của Trấn Ma, chuyện này có lẽ là thật, trong tay tôi có một vài tư liệu của vụ này, nếu có hứng thú thì liên hệ tôi. Nếu được, tôi cũng muốn nhận vụ này! – ID Một Con Rồng đột nhiên nói.
Sau vài phút im lặng, Lão Nạp Thanh Ti Tam Thiên Trượng lại nói:
- Người kế tiếp!
- Lần này tôi không có chuyện để kể, có thể trừ điểm tích lũy của tôi! – Tả Thủ Đồ Đao hờ hững nói.
- Được rồi, chuyện của ba hội viên lần này xem như chấm dứt. Mời Tiểu Yêu Nữ lập biên bản cuộc họp, điểm tích lũy đã có sự thay đổi, trong 36 ghế sẽ có 3 người bị giáng cấp, đó là: Đồng Ma, Muội Muội Quá Khó Khăn và Thất Bảo Ca Ca. Đồng thời cũng sẽ có ba người vượt cấp, đạt được chỗ ngồi, theo thứ tự là: Chú Thuật Đại Sư Ca, Phóng Thí Đích Ngư; Chiêu Hắc. Xin mọi người cho một tràng pháo tay!
Sau khi một loạt biểu tượng hoan nghênh xuất hiện, buổi họp mặt bước vào giai đoạn kế tiếp.
- Hiện tại là thời gian đặt câu hỏi, các hội viên đứng phía sau có thể đưa ra một câu hỏi liên quan đến chuyện tâm linh. Bất kỳ vị nào trong 36 ghế cũng đều có thể giải đáp, chỉ cần đáp án giải quyết được vấn đề, hai bên sẽ đồng thời nhận được điểm tích lũy.
- Trình tự đặt câu hỏi sẽ căn cứ theo điểm tích lũy cao thấp của các hội viên. Mời mọi người đặt câu hỏi.
Ngay lập tức, trên khung hội thoại xuất hiện một cái bảng xếp hạng điểm tích lũy.
- Câu hỏi của tôi là: Mỗi ngày tôi đều mơ thấy một giấc mơ, trong mơ có người luôn cùng tôi đọc một quyển bút ký, người đó cũng không hề công kích tôi. Giấc mơ này có ý nghĩa gì? Phải giải quyết như thế nào?
Một lát sau, trong 36 ghế, người chơi có ID là Heartbeat Memories hồi đáp:
- Bút ký đại biểu cho việc ghi chép hoặc ký ức. Hẳn là bạn có một đoạn ký ức vô cùng quan trọng bị ai đó phong ấn. Bạn nói rằng người trong mộng không công kích bạn, tôi cảm thấy loại phong ấn này có tác dụng tích cực, có lẽ bạn từng làm trong ngành sản xuất đặc thù và từng bị tổn thương thần kinh.
- Ừm, tôi biết rồi, chấp nhận câu trả lời của bạn.
Hai tiếng sau, các hội viên đều đã hỏi xong vấn đề của mình, Lão Nạp Thanh Ti Tam Thiên Trượng tuyên bố buổi họp mặt kết thúc, nếu có vấn đề gì thì có thể nhắn lại trên bảng thông báo.
Lê Tiêu Dương kiểm tra hộp thư, sau khi giải quyết mười mấy câu hỏi, hắn lại kiểm tra điểm tích lũy và thứ hạng của mình. Tổng cộng có 3521 điểm, xếp hạng 18.
Rời khỏi phần mềm Hắc Bảo Quái Khách, hắn thở hắt ra một hơi. Sau khi tốt nghiệp đại học, hắn là người duy nhất trong lớp không đi xin việc, mà chạy đến cửa hàng của sư phụ làm việc, làm suốt năm không nghỉ được 100 ngàn tệ/tháng, cuối năm tùy tâm trạng ông chủ sẽ có thêm từ vài chục đến vài trăm ngàn tiền thưởng.
Ở một thành phố hạng hai như Lạc Thành thì đây đã xem là một công việc lương cao rồi, tuy rằng không phải ngành nghề thuộc top 500 thế giới, và nơi làm việc cũng chỉ là một cửa hàng vàng mã nho nhỏ ở khu trung tâm mà thôi.
Sau đó, sư phụ qua đời, hắn trở thành chủ cửa hàng, Triệu Tư Vũ và Tề Giai Giai cũng gia nhập cửa hàng một cách vi diệu. Đầu bếp Ngô Thiên nổi danh khắp cả nước cũng trở thành anh nuôi của cửa hàng. Ngẫm nghĩ lại những chuyện đã xảy ra suốt mấy năm nay, Lê Tiêu Dương bỗng cảm giác mình đã già rồi.
Gặp được sư phụ Trương lão đạo chính là may mắn của Lê Tiêu Dương, nhưng cũng vì thế mà vận mệnh cuộc đời hắn bắt đầu thay đổi.
Năm đó, Lê Tiêu Dương – xuất thân từ một vùng quê nhỏ bé – đậu vào Đại học Lạc Thành, trong khoảng thời gian ngắn, hắn đã bị cuộc sống đầy màu sắc ở đây mê hoặc, bắt đầu học hút thuốc, uống rượu, cũng bắt đầu yêu đương.
Lê Tiêu Dương quen bạn gái vào năm 4 đại học, khi hắn ra ngoài làm thêm. Mỗi ngày cô nàng này đều đến cửa hàng đồ ngọt nơi hắn làm việc để mua một phần chè xoài bưởi. Hai người thường xuyên gặp gỡ nên dần có tình cảm, trong một lần hẹn hò, do rượu thôi thúc nên cả hai đã phát sinh quan hệ.
Khoảng thời gian đó, Lê Tiêu Dương có cảm giác mình chính là vua của cả thế giới này, không có bất kỳ ai hạnh phúc hơn hắn. Từ đó về sau, hắn và cô gái kia thuê phòng bên ngoài, bắt đầu cuộc sống kề cận ngày đêm.
Mãi cho đến một ngày nọ, đó cũng là lần đầu tiên hắn gặp sư phụ.
Lần đó hắn về quê ăn Tết, một người họ hàng xa đã nhờ hắn mang giúp một phần quà đến cho Trương lão đạo – vị ân nhân của họ ở Lạc Thành. Lê Tiêu Dương dò tìm địa chỉ thì thấy được đó là một cửa hàng vàng mã tên là “Bình Bình An An, Thanh Thanh Tịnh Tịnh”.
Vừa vào cửa đột nhiên có một lão đạo sĩ xông ra, hung hăng tát cho Lê Tiêu Dương một bạt tai, cú tát trời giáng khiến hắn có cảm giác hoài nghi nhân sinh. Sau đó, khi Lê Tiêu Dương lấy di động ra định báo cảnh sát thì ông ta lại giội cho hắn một thùng nước, lúc này, hắn cảm thấy cả người trở nên thông thuận mát mẻ, thoải mái khó tả.
Sau đó, hắn bị ông lão kia nắm cổ áo lôi đến trước một cái gương đồng.
Lúc đó, Lê Tiêu Dương tự nhận bản thân dù gì cũng là một gã có đủ can đảm một mình xem Lời Nguyền Ma Xó, không biết hắn đã xem đi xem lại Âm Dương Lộ bao nhiêu lần rồi, nhưng khi nhìn thấy mình trong gương, hắn lại cảm thấy dì Mỹ (3) vẫn còn đáng yêu chán.
(3) Hình như là một nhân vật trong phim, ta chưa coi phim nên các đạo hữu tự tìm hiểu nhé!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.