Chương 34: Liên Minh Tan Vỡ
Khuê Gia
25/05/2024
Trong ba cha con Tiến Phước, Hoàng Anh là mắc xích dễ xử lý nhất. Vì thế, việc đầu tiên cần làm là chia rẽ liên minh của ba cô nàng này.
Làm thế nào để nội bộ ba chị em thắm thiết Hoàng Anh, Châu, Ngọc này lục đục cô còn chưa nghĩ ra, vậy mà ông trời đã giúp cô rồi. Thật chẳng khác nào miếng bánh từ trên trời rơi xuống.
Vốn không phải là một tin tức quá lớn nhưng dường như cứ có kẻ muốn tin này nổi trên mặt báo. Nào là vấn nạn dùng thuốc cấm, bật mí gia thế khủng của các cậu ấm cô chiêu trong buổi tiệc, lộ mặt từng người nổi tiếng trong buổi tiệc đó. Cứ như cánh báo chí chẳng bao giờ hết tiêu đề để múa bút.
Những động thái này nổi bật tới mức Phượng nghi ngờ rằng có đối thủ nào của ông Phước chớp thời cơ để chọc gậy bánh xe.
Châu và Ngọc khó mà ngóc đầu lên một thời gian dài. Dù thoát khỏi án phạt nặng, chẳng bên nào thèm ký hợp đồng với hai nàng.
Để tránh liên lụy, Hoàng Anh không xuất hiện cùng Châu và Ngọc nữa. Cái đuôi trung thành Tuấn thì càng khỏi nói. Dù hắn có muốn thì Hoàng Anh nhất định không cho phép Tuấn xuất hiện cùng khung hình với mình. Với cá tính của Hoàng Anh chắc chắn ném vào mặt hắn không ít lời cay nghiệt. Nếu Tuấn vẫn còn mê mẩn Hoàng Anh thì hắn đúng là tên đần.
Nhằm mục đích trốn tránh dư luận, ba nhân vật này bị người nhà bắt ở nhà tránh gây chú ý. Chờ ngày tin tức dịu đi hoặc có điểm tin nóng khác thế chỗ. Nhưng Ngọc có lịch truyền trắng hàng tuần ở spa, không thể hoãn được.
Ngọc cảm thấy năm nay khẳng định là năm hạn của cô nàng. Chẳng nhận được hợp đồng nào lớn thì không nói, liên tiếp hai lần mất mặt ở nơi công cộng. Khủng khiếp nhất là bị cảnh sát tóm tại một bữa tiệc dùng chất kí.ch thích cấm.
Báo chí không ngừng lùm xùm. Kỳ quái nhất là dù cô ta có hỏi thăm bao nhiêu mối quan hệ, thì tất cả bọn họ đều lắc đầu bất lực, bí ẩn nói.
“Có “người” tác động, bọn anh không làm gì được đâu.”
Nhà Ngọc chỉ coi là khá giả thôi chứ không có thế lực lớn như ông Phước. Cô nàng không có năng lực dập tắt ngòi bút của giới báo chí. Đến nhân viên spa luôn nịnh nọt hôm nay còn len lén nhìn cô ta bằng ánh mắt khác thường.
Để giữ hình tượng, Ngọc chui vào nhà vệ sinh, giậm chân, nhăn nhó, giằng tóc cho hả dạ.
Phát cáu xong, đang ngồi trên bệ xí thở hồng hộc thì Ngọc nghe thấy tiếng đưa chuyện bên ngoài.
“Này, cậu có thấy con bé xinh xinh làm gói truyền trắng đắt nhất spa mình không?”
“Ừ, xinh nhỉ.”
“Úi dồi, không biết à? Vụ việc thác loạn của quý cô cậu công tử nhà giàu dùng chất k.ích thích lên báo cả tuần nay này. Có con bé đó đấy.”
“A, vụ đấy á. Vụ đấy thì tôi biết.”
Nghe tới đây, Ngọc đã muốn xộc ra mắng hai đứa nhân viên tọc mạch này một trận rồi. Nhưng câu tiếp theo khiến cô nàng dừng lại.
“Không phải cô bé đấy ở trong nhóm ba hot girl à? Nhưng sao hai cô bị tóm còn một cô…tên là gì nhỉ? À, Hoàng Anh thì lại không?”
“Hỏi thế mà cũng hỏi. Người ta không đi thì không bị bắt chứ sao?”
“Ờ cũng phải. Mà danh tiếng của Hoàng Anh lúc nào chả tốt nhất. Cũng có tài nhất nữa. Hai cô còn lại chả nhớ nổi tên là gì.”
“Bây giờ giới giải trí phong phanh lắm. Mặt đẹp là một loại tài năng rồi. Thôi chết! Mải buôn chuyện quá. Hai đứa mình đi hơi lâu rồi. Mụ sếp lại xét nét. Về đi.”
Hai cô nhân viên rời đi, Ngọc bước ra từ buồng vệ sinh.
Tấm gương lớn phản chiếu khuôn mặt dữ tợn vì tức của Ngọc.
Đêm đó, Hoàng Anh cũng có mặt tại buổi tiệc. Hoàng Anh cũng bị bắt. Nhưng không hiểu vì sao chỉ có danh tính của Châu và Ngọc lộ ra.
Trong khi Châu và Ngọc phát điên bởi danh tiếng vỡ vụn, mọi hợp đồng đã ký đồng loạt bị hủy trong đêm. Thậm chí trong năm sắp tới đừng mong nhận được đề nghị ngon ăn nào. Còn Hoàng Anh, thanh danh lại sáng hơn nhờ “Gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn”?
Rõ ràng Hoàng Anh cũng ở đó, Hoàng Anh cũng bị tóm cùng tất cả mọi người.
Ngọc lập tức gọi điện nói rõ nghi vấn của mình cho Châu. Hai cô gái độc địa liên thủ mạnh hơn bất cứ thứ vũ khí nào. Châu nói:
“Có khi nào…Bà còn nhớ có lần, Hoàng Anh nói bố nó có sức ảnh hưởng với truyền thông…quen nhiều nhà báo không?”
“Dĩ nhiên. Nếu không nhờ ông bố làm sao nó nổi được như bây giờ!”
Là kẻ có đầu óc hơn, Châu bắt đầu nêu ra quan điểm.
“Có khi nào…bố nó nhờ người giấu danh tính của nó không. Còn để mặc chúng mình?”
Ngọc lắp bắp.
“Nhưng mà…chúng ta chơi với nhau lâu như thế rồi. Tôi với bà việc gì cũng nghe theo nó.”
“Việc gì mình cũng nghe theo nó. Nhưng nó có cho mình được cái gì chưa?”
Châu bắt đầu nhồi sọ Ngọc.
“Đầu năm, có cái phim sitcom mà bà đang muốn cast một vai. Con Hoàng Anh biết được, rồi nó làm gì? Nó vốn đâu có thích đóng phim. Mà thấy bà hứng thú với phim đấy, liền chiếm đứt vai ngon nhất luôn.”
Ngọc bắt đầu lung lay.
“Chẳng lẽ bố nó cho người áp tin nó có mặt trong buổi tiệc đấy thật? Còn cả Tuấn cũng bị lộ nữa.”
“Thằng Tuấn chỉ là cái đuôi của con Hoàng Anh. Con Hoàng Anh có bao giờ coi thằng Tuấn là cái thá gì đâu. Mà bà thấy bây giờ con Hoàng Anh tránh hai đứa mình hơn tránh tà không? Bài của nó đấy! Có khi, nó còn bảo bố nó đẩy mình lên chắn đạn cho nó. Bà có thấy cái tin đấy nổi suốt cả tuần không nguội không?”
Ngọc nghiến răng.
“Vốn đã không nổi, giờ thì nhà nhà đều biết đến tai tiếng. Riêng con Hoàng Anh ngày càng đắt show. Nó vừa được mời đi cast một vai trong phim nhạc kịch đấy. Bà biết chưa?”
“Cái con nhỏ đê tiện này. Chơi với nó bao lâu, việc xấu xa nào của nó mình đều biết tất. Nó nghĩ gạt được mình ra chắc! Thôi, tôi cúp máy đây. Để tôi gọi cho thằng Tuấn.”
Quả thực bộ tứ Hoàng Anh, Ngọc, Châu và Tuấn lúc nào cũng kè kè với nhau. Đi dự tiệc không bao giờ thiếu một tên trong hội là chuyện đương nhiên.
Cả bốn đều bị tóm. Lão Phước có đánh tiếng để giấu sự xuất hiện của Hoàng Anh. Nhưng người thực sự ra lệnh điều tiết truyền thông là anh.
Thay vì để cả bốn kẻ chường mặt lên báo rồi lại càng keo sơn gắn bó đồng chí hướng. Chi bằng gây chiến tranh nội bộ, để chúng cắn xé lẫn nhau. Trong liên minh này, Hoàng Anh là mạnh nhất. Vì thế hãy để ba kẻ yếu hơn liên thủ đấu lại Hoàng Anh. Ba đánh một không chột cũng què.
Hoàng Anh bận rộn, thì sẽ không có cơ hội gây sự với Phượng nữa.
Đó là suy nghĩ của anh. Anh và Phượng không cùng lên kế hoạch nhưng cô lập tức nắm được chốt an toàn của quả lựu đạn này để xuất chiêu. Xét ở góc độ tư duy, hai người hợp nhau ra trò.
Phượng châm ngòi ly gián, để bốn người họ triệt để trở mặt với nhau. Châu, Ngọc và Tuấn bị phản bội. Ba tên tay sai đầy tớ này thân với Hoàng Anh lâu như vậy, hiển nhiên biết được nhiều bí mật khủng khiếp. Giờ cô rất hiếu kỳ xem ba người bọn họ có thể xuống tay độc ác tới đâu.
Làm thế nào để nội bộ ba chị em thắm thiết Hoàng Anh, Châu, Ngọc này lục đục cô còn chưa nghĩ ra, vậy mà ông trời đã giúp cô rồi. Thật chẳng khác nào miếng bánh từ trên trời rơi xuống.
Vốn không phải là một tin tức quá lớn nhưng dường như cứ có kẻ muốn tin này nổi trên mặt báo. Nào là vấn nạn dùng thuốc cấm, bật mí gia thế khủng của các cậu ấm cô chiêu trong buổi tiệc, lộ mặt từng người nổi tiếng trong buổi tiệc đó. Cứ như cánh báo chí chẳng bao giờ hết tiêu đề để múa bút.
Những động thái này nổi bật tới mức Phượng nghi ngờ rằng có đối thủ nào của ông Phước chớp thời cơ để chọc gậy bánh xe.
Châu và Ngọc khó mà ngóc đầu lên một thời gian dài. Dù thoát khỏi án phạt nặng, chẳng bên nào thèm ký hợp đồng với hai nàng.
Để tránh liên lụy, Hoàng Anh không xuất hiện cùng Châu và Ngọc nữa. Cái đuôi trung thành Tuấn thì càng khỏi nói. Dù hắn có muốn thì Hoàng Anh nhất định không cho phép Tuấn xuất hiện cùng khung hình với mình. Với cá tính của Hoàng Anh chắc chắn ném vào mặt hắn không ít lời cay nghiệt. Nếu Tuấn vẫn còn mê mẩn Hoàng Anh thì hắn đúng là tên đần.
Nhằm mục đích trốn tránh dư luận, ba nhân vật này bị người nhà bắt ở nhà tránh gây chú ý. Chờ ngày tin tức dịu đi hoặc có điểm tin nóng khác thế chỗ. Nhưng Ngọc có lịch truyền trắng hàng tuần ở spa, không thể hoãn được.
Ngọc cảm thấy năm nay khẳng định là năm hạn của cô nàng. Chẳng nhận được hợp đồng nào lớn thì không nói, liên tiếp hai lần mất mặt ở nơi công cộng. Khủng khiếp nhất là bị cảnh sát tóm tại một bữa tiệc dùng chất kí.ch thích cấm.
Báo chí không ngừng lùm xùm. Kỳ quái nhất là dù cô ta có hỏi thăm bao nhiêu mối quan hệ, thì tất cả bọn họ đều lắc đầu bất lực, bí ẩn nói.
“Có “người” tác động, bọn anh không làm gì được đâu.”
Nhà Ngọc chỉ coi là khá giả thôi chứ không có thế lực lớn như ông Phước. Cô nàng không có năng lực dập tắt ngòi bút của giới báo chí. Đến nhân viên spa luôn nịnh nọt hôm nay còn len lén nhìn cô ta bằng ánh mắt khác thường.
Để giữ hình tượng, Ngọc chui vào nhà vệ sinh, giậm chân, nhăn nhó, giằng tóc cho hả dạ.
Phát cáu xong, đang ngồi trên bệ xí thở hồng hộc thì Ngọc nghe thấy tiếng đưa chuyện bên ngoài.
“Này, cậu có thấy con bé xinh xinh làm gói truyền trắng đắt nhất spa mình không?”
“Ừ, xinh nhỉ.”
“Úi dồi, không biết à? Vụ việc thác loạn của quý cô cậu công tử nhà giàu dùng chất k.ích thích lên báo cả tuần nay này. Có con bé đó đấy.”
“A, vụ đấy á. Vụ đấy thì tôi biết.”
Nghe tới đây, Ngọc đã muốn xộc ra mắng hai đứa nhân viên tọc mạch này một trận rồi. Nhưng câu tiếp theo khiến cô nàng dừng lại.
“Không phải cô bé đấy ở trong nhóm ba hot girl à? Nhưng sao hai cô bị tóm còn một cô…tên là gì nhỉ? À, Hoàng Anh thì lại không?”
“Hỏi thế mà cũng hỏi. Người ta không đi thì không bị bắt chứ sao?”
“Ờ cũng phải. Mà danh tiếng của Hoàng Anh lúc nào chả tốt nhất. Cũng có tài nhất nữa. Hai cô còn lại chả nhớ nổi tên là gì.”
“Bây giờ giới giải trí phong phanh lắm. Mặt đẹp là một loại tài năng rồi. Thôi chết! Mải buôn chuyện quá. Hai đứa mình đi hơi lâu rồi. Mụ sếp lại xét nét. Về đi.”
Hai cô nhân viên rời đi, Ngọc bước ra từ buồng vệ sinh.
Tấm gương lớn phản chiếu khuôn mặt dữ tợn vì tức của Ngọc.
Đêm đó, Hoàng Anh cũng có mặt tại buổi tiệc. Hoàng Anh cũng bị bắt. Nhưng không hiểu vì sao chỉ có danh tính của Châu và Ngọc lộ ra.
Trong khi Châu và Ngọc phát điên bởi danh tiếng vỡ vụn, mọi hợp đồng đã ký đồng loạt bị hủy trong đêm. Thậm chí trong năm sắp tới đừng mong nhận được đề nghị ngon ăn nào. Còn Hoàng Anh, thanh danh lại sáng hơn nhờ “Gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn”?
Rõ ràng Hoàng Anh cũng ở đó, Hoàng Anh cũng bị tóm cùng tất cả mọi người.
Ngọc lập tức gọi điện nói rõ nghi vấn của mình cho Châu. Hai cô gái độc địa liên thủ mạnh hơn bất cứ thứ vũ khí nào. Châu nói:
“Có khi nào…Bà còn nhớ có lần, Hoàng Anh nói bố nó có sức ảnh hưởng với truyền thông…quen nhiều nhà báo không?”
“Dĩ nhiên. Nếu không nhờ ông bố làm sao nó nổi được như bây giờ!”
Là kẻ có đầu óc hơn, Châu bắt đầu nêu ra quan điểm.
“Có khi nào…bố nó nhờ người giấu danh tính của nó không. Còn để mặc chúng mình?”
Ngọc lắp bắp.
“Nhưng mà…chúng ta chơi với nhau lâu như thế rồi. Tôi với bà việc gì cũng nghe theo nó.”
“Việc gì mình cũng nghe theo nó. Nhưng nó có cho mình được cái gì chưa?”
Châu bắt đầu nhồi sọ Ngọc.
“Đầu năm, có cái phim sitcom mà bà đang muốn cast một vai. Con Hoàng Anh biết được, rồi nó làm gì? Nó vốn đâu có thích đóng phim. Mà thấy bà hứng thú với phim đấy, liền chiếm đứt vai ngon nhất luôn.”
Ngọc bắt đầu lung lay.
“Chẳng lẽ bố nó cho người áp tin nó có mặt trong buổi tiệc đấy thật? Còn cả Tuấn cũng bị lộ nữa.”
“Thằng Tuấn chỉ là cái đuôi của con Hoàng Anh. Con Hoàng Anh có bao giờ coi thằng Tuấn là cái thá gì đâu. Mà bà thấy bây giờ con Hoàng Anh tránh hai đứa mình hơn tránh tà không? Bài của nó đấy! Có khi, nó còn bảo bố nó đẩy mình lên chắn đạn cho nó. Bà có thấy cái tin đấy nổi suốt cả tuần không nguội không?”
Ngọc nghiến răng.
“Vốn đã không nổi, giờ thì nhà nhà đều biết đến tai tiếng. Riêng con Hoàng Anh ngày càng đắt show. Nó vừa được mời đi cast một vai trong phim nhạc kịch đấy. Bà biết chưa?”
“Cái con nhỏ đê tiện này. Chơi với nó bao lâu, việc xấu xa nào của nó mình đều biết tất. Nó nghĩ gạt được mình ra chắc! Thôi, tôi cúp máy đây. Để tôi gọi cho thằng Tuấn.”
Quả thực bộ tứ Hoàng Anh, Ngọc, Châu và Tuấn lúc nào cũng kè kè với nhau. Đi dự tiệc không bao giờ thiếu một tên trong hội là chuyện đương nhiên.
Cả bốn đều bị tóm. Lão Phước có đánh tiếng để giấu sự xuất hiện của Hoàng Anh. Nhưng người thực sự ra lệnh điều tiết truyền thông là anh.
Thay vì để cả bốn kẻ chường mặt lên báo rồi lại càng keo sơn gắn bó đồng chí hướng. Chi bằng gây chiến tranh nội bộ, để chúng cắn xé lẫn nhau. Trong liên minh này, Hoàng Anh là mạnh nhất. Vì thế hãy để ba kẻ yếu hơn liên thủ đấu lại Hoàng Anh. Ba đánh một không chột cũng què.
Hoàng Anh bận rộn, thì sẽ không có cơ hội gây sự với Phượng nữa.
Đó là suy nghĩ của anh. Anh và Phượng không cùng lên kế hoạch nhưng cô lập tức nắm được chốt an toàn của quả lựu đạn này để xuất chiêu. Xét ở góc độ tư duy, hai người hợp nhau ra trò.
Phượng châm ngòi ly gián, để bốn người họ triệt để trở mặt với nhau. Châu, Ngọc và Tuấn bị phản bội. Ba tên tay sai đầy tớ này thân với Hoàng Anh lâu như vậy, hiển nhiên biết được nhiều bí mật khủng khiếp. Giờ cô rất hiếu kỳ xem ba người bọn họ có thể xuống tay độc ác tới đâu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.