Chương 36: Cô gái vô lương tâm
Điệp Cửu
28/09/2018
Ngày hôm sau, Châu Lộ Lộ như thường ngày cùng Trương Ngọc Lai đến trường quay. Đang lẽo đẽo đi theo sau ‘phiếu cơm’ thì bỗng hét lên một tiếng.
Mặc dù cô đã nhanh chóng bịt miệng chính mình những vẫn khiến mọi người xung quanh chú ý.
Nhưng Châu Lộ Lộ chẳng có tâm trí nào mà để ý, trong mắt cô chỉ còn chàng trai không xa phía trước.
Trang phục cổ trang màu đen với những con rồng mạnh mẽ, mái tóc dài đen láy tùy ý xõa trên vai… cổ áo hơi mở, xương quai xanh thấp thoáng…
Châu Lộ Lộ không tự chủ được mà nuốt một ngụm nước miếng.
Ông trơi ơi, đây là yêu nghiệt phương nào!!!
Gần đây đang tham gia diễn trong một bộ phim cổ trang, nhân vật của cô ấy là nữ chính, một hoàng hậu thông minh sắc sảo, cao cao tại thượng vô cùng phù hợp với hình tượng ngoài đời của nữ vương.
Nhưng từ lúc cô tới đây vẫn chưa gặp được nam chính lần nào, nghe nói anh ta sức khỏe không tốt nên nghỉ ngơi mấy ngày.
Mấy ngày này vẫn nghe đồn rằng nam chính siêu cấp soái ca, có ai mà ngờ được chính là thần tượng của cô cơ chứ!
Hình như cô muốn ‘di tình biệt luyến’ rồi!!!
Chẳng dễ dàng gì mới có thể nhìn thần tượng ở khoảng cách gần như vậy, trong một tư thế quá mức quyễn rũ câu người như vậy, Châu Lộ Lộ cứ thế ngắm đến quên trời đất. Cho đến khi…
Một bàn tay rộng lớn che khuất tầm mắt của cô, cùng lúc đó giọng nói trầm thấp vang lên ngay bên tai cô: “Em trốn thật là giỏi!”
Đường Vũ?!
Đầu Châu Lộ Lộ lập tức nổ ầm, theo phản xạ nhấc chân bỏ chạy nhưng ý định ấy đã bị Đường Vũ nhận ra.
Một tay tóm chặt tay Châu Lộ Lộ, một tay khác ôm eo, vác cô lên vai bỏ qua tiếng la hét của cô rồi cứ như chốn không người mà mang người đi.
Người duy nhất có khả năng ngăn cản, lại đang ở trong phòng hóa trang mất rồi.
Châu Lộ Lộ bị anh một đường vác đến bãi đậu xe, ném vào trong xe. Không kịp để cô phản kháng, anh đã nhào tới, dùng thân thể chính mình chặn lại mọi hành động của cô. Dùng môi mình áp lên môi cô.
Ban đầu là một nụ hôn thô bạo như sự trừng phạt, sau đó lại trở nên dây dưa quyến luyến và đầy nhớ nhung.
Châu Lộ Lộ bị nụ hôn cuồng nhiệt bá đạo của anh đánh úp bất ngờ đến mười phần lý trí đều bay mất, ngay cả bản thân đã ôm lấy cổ anh nhiệt tình đáp trả lúc nào cũng không hay.
Đường Vũ ôm chặt eo nhỏ của người trong lòng, chôn đầu vào vai cô ổn định hơi thở.
Giọng nói nam tính thường hay hô to gọi nhỏ lúc này giống như thủ thỉ, lại như giận dỗi.
“Có biết em ác lắm không? Anh nhớ em muốn phát điên rồi!”
Tuy nhiên đại não Châu Lộ Lộ vẫn đang trong quá trình đình công, gần như không được lời anh nói, phải một lát sau cô mới ‘hồi hồn’, hỏi: “Anh hôn tôi làm gì?”
Đường Vũ sững sờ.
Hôn còn cần lý do à.
“Châu Lộ Lộ, em không nhận thấy rằng tôi đang theo đuổi em à?”
“Có sao?”
Đường Vũ hoàn toàn câm nín.
Cô gái ngốc vô lương tâm này! Anh theo đuổi cô lâu như vậy mà trong mắt cô là cái gì?
Đường Vũ muốn phát hỏa, nhưng lại không cách nào phát ra được chỉ có thể trừng cô, rồi yên lặng thở dài.
“Được rồi, anh chịu thua em rồi. Anh vẫn biết rằng em rất ngốc, nhưng không ngờ đại trì độn đến mức anh thích em lâu như vậy cũng phát hiện ra.”
“Châu Lộ Lộ, những lời anh chỉ nói một lần thôi nên em hãy lắng tai mà nghe rõ ràng cho anh.”
“Anh thích em, làm bạn gái anh đi.”
Châu Lộ Lộ nhíu mày, không tin nhìn Đường Vũ.
“Có thể ngồi dậy nói chuyện không, thật là nặng.”
Cái tên này đang tỏ tình hay là mắng cô thế hả?
Đường Vũ đen mặt ngồi dậy nhưng tay vẫn ôm eo cô không buông, Châu Lộ Lộ thử kéo ra mấy lần đều không được đành bỏ cuộc.
“Anh thích tôi?”
Đường Vũ gật đầu chắc nịch: “Nếu không thì em nghĩ tại sao anh hôn em, để em khi dễ anh, ăn cơm em nấu, hàng tháng trả lương cho em cao gấp 2 lần những người khác, còn thả nhiều thính như vậy.”
“Không phải anh có bạn gái rồi à, cái cô Vương Giai Hi ấy.” Châu Lộ Lộ nói rồi bĩu môi một cái, “chuyện kết hôn cũng tính luôn rồi, bây giờ lại nói thích tôi là thế nào.” Dứt lời lập tức nhận được một cái cốc đầu đau điếng.
“Cô ta nói gì em cũng tin à, không biết xác minh vấn đề à.”
“Nhưng mà…”
“Không cho phép từ chối.” sao cô lắm vấn đề thế, Đường Vũ trừng mắt. “Còn nói nữa anh lập tức hôn em.”
Châu Lộ Lộ che miệng lặng thing.
Đường Vũ hài lòng gật đầu.
“Không nói chính là đồng ý. Anh rộng lượng chấp nhận thu nhận em vậy!!!”
Mặc dù cô đã nhanh chóng bịt miệng chính mình những vẫn khiến mọi người xung quanh chú ý.
Nhưng Châu Lộ Lộ chẳng có tâm trí nào mà để ý, trong mắt cô chỉ còn chàng trai không xa phía trước.
Trang phục cổ trang màu đen với những con rồng mạnh mẽ, mái tóc dài đen láy tùy ý xõa trên vai… cổ áo hơi mở, xương quai xanh thấp thoáng…
Châu Lộ Lộ không tự chủ được mà nuốt một ngụm nước miếng.
Ông trơi ơi, đây là yêu nghiệt phương nào!!!
Gần đây đang tham gia diễn trong một bộ phim cổ trang, nhân vật của cô ấy là nữ chính, một hoàng hậu thông minh sắc sảo, cao cao tại thượng vô cùng phù hợp với hình tượng ngoài đời của nữ vương.
Nhưng từ lúc cô tới đây vẫn chưa gặp được nam chính lần nào, nghe nói anh ta sức khỏe không tốt nên nghỉ ngơi mấy ngày.
Mấy ngày này vẫn nghe đồn rằng nam chính siêu cấp soái ca, có ai mà ngờ được chính là thần tượng của cô cơ chứ!
Hình như cô muốn ‘di tình biệt luyến’ rồi!!!
Chẳng dễ dàng gì mới có thể nhìn thần tượng ở khoảng cách gần như vậy, trong một tư thế quá mức quyễn rũ câu người như vậy, Châu Lộ Lộ cứ thế ngắm đến quên trời đất. Cho đến khi…
Một bàn tay rộng lớn che khuất tầm mắt của cô, cùng lúc đó giọng nói trầm thấp vang lên ngay bên tai cô: “Em trốn thật là giỏi!”
Đường Vũ?!
Đầu Châu Lộ Lộ lập tức nổ ầm, theo phản xạ nhấc chân bỏ chạy nhưng ý định ấy đã bị Đường Vũ nhận ra.
Một tay tóm chặt tay Châu Lộ Lộ, một tay khác ôm eo, vác cô lên vai bỏ qua tiếng la hét của cô rồi cứ như chốn không người mà mang người đi.
Người duy nhất có khả năng ngăn cản, lại đang ở trong phòng hóa trang mất rồi.
Châu Lộ Lộ bị anh một đường vác đến bãi đậu xe, ném vào trong xe. Không kịp để cô phản kháng, anh đã nhào tới, dùng thân thể chính mình chặn lại mọi hành động của cô. Dùng môi mình áp lên môi cô.
Ban đầu là một nụ hôn thô bạo như sự trừng phạt, sau đó lại trở nên dây dưa quyến luyến và đầy nhớ nhung.
Châu Lộ Lộ bị nụ hôn cuồng nhiệt bá đạo của anh đánh úp bất ngờ đến mười phần lý trí đều bay mất, ngay cả bản thân đã ôm lấy cổ anh nhiệt tình đáp trả lúc nào cũng không hay.
Đường Vũ ôm chặt eo nhỏ của người trong lòng, chôn đầu vào vai cô ổn định hơi thở.
Giọng nói nam tính thường hay hô to gọi nhỏ lúc này giống như thủ thỉ, lại như giận dỗi.
“Có biết em ác lắm không? Anh nhớ em muốn phát điên rồi!”
Tuy nhiên đại não Châu Lộ Lộ vẫn đang trong quá trình đình công, gần như không được lời anh nói, phải một lát sau cô mới ‘hồi hồn’, hỏi: “Anh hôn tôi làm gì?”
Đường Vũ sững sờ.
Hôn còn cần lý do à.
“Châu Lộ Lộ, em không nhận thấy rằng tôi đang theo đuổi em à?”
“Có sao?”
Đường Vũ hoàn toàn câm nín.
Cô gái ngốc vô lương tâm này! Anh theo đuổi cô lâu như vậy mà trong mắt cô là cái gì?
Đường Vũ muốn phát hỏa, nhưng lại không cách nào phát ra được chỉ có thể trừng cô, rồi yên lặng thở dài.
“Được rồi, anh chịu thua em rồi. Anh vẫn biết rằng em rất ngốc, nhưng không ngờ đại trì độn đến mức anh thích em lâu như vậy cũng phát hiện ra.”
“Châu Lộ Lộ, những lời anh chỉ nói một lần thôi nên em hãy lắng tai mà nghe rõ ràng cho anh.”
“Anh thích em, làm bạn gái anh đi.”
Châu Lộ Lộ nhíu mày, không tin nhìn Đường Vũ.
“Có thể ngồi dậy nói chuyện không, thật là nặng.”
Cái tên này đang tỏ tình hay là mắng cô thế hả?
Đường Vũ đen mặt ngồi dậy nhưng tay vẫn ôm eo cô không buông, Châu Lộ Lộ thử kéo ra mấy lần đều không được đành bỏ cuộc.
“Anh thích tôi?”
Đường Vũ gật đầu chắc nịch: “Nếu không thì em nghĩ tại sao anh hôn em, để em khi dễ anh, ăn cơm em nấu, hàng tháng trả lương cho em cao gấp 2 lần những người khác, còn thả nhiều thính như vậy.”
“Không phải anh có bạn gái rồi à, cái cô Vương Giai Hi ấy.” Châu Lộ Lộ nói rồi bĩu môi một cái, “chuyện kết hôn cũng tính luôn rồi, bây giờ lại nói thích tôi là thế nào.” Dứt lời lập tức nhận được một cái cốc đầu đau điếng.
“Cô ta nói gì em cũng tin à, không biết xác minh vấn đề à.”
“Nhưng mà…”
“Không cho phép từ chối.” sao cô lắm vấn đề thế, Đường Vũ trừng mắt. “Còn nói nữa anh lập tức hôn em.”
Châu Lộ Lộ che miệng lặng thing.
Đường Vũ hài lòng gật đầu.
“Không nói chính là đồng ý. Anh rộng lượng chấp nhận thu nhận em vậy!!!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.