Chương 5
Kỳ Anh
18/09/2014
Reng….Reng…..Reng.
Thế là kết thúc 1 buổi học mệt mỏi, các học sinh đồng loạt ùa ra như ong vỡ tổ.
Tại lớp 11b6
Học sinh đã ra về hết, chỉ còn lác đác vài nam sinh cùng với cặp đôi hot girl của chúng ta, họ đanh chờ để cùng đi về với người đẹp. Khi thấy Linh đã dọn dẹp xong sách vở, đeo giỏ xách trên tay, 1 nam sinh chạy lại đứng trước mặt Linh gãi gãi đầu, ra vẻ ngượng ngùng:
- Linh này, nhà chúng ta gần nhau hay để tớ đưa cậu về nhé??
Giữ vẻ mặt bình thản, lạnh lùng nó đáp:
- No, I don’t want
Tên kia bối rối hỏi:
- Tớ…tớ chỉ muốn đưa cậu về thôi mà !!
- Don’t need, do you understand??_Nó bắt đầu cáu
Tuy là đang nói chuyện với tên đó nhưng chân nó vẫn bước đi, mắt luôn nhìn thẳng ko them liếc hắn lấy 1 cái.
Mỹ Gia cũng đến góp vui:- Này cậu gì ơi !! Có cần làm con đỉa bám đuôi như vậy ko??
Gia nhìn tên đó nhếch môi, quay lưng đuổi theo Linh
Lúc này Linh mới dừng lại khi thấy trước mặt mình có vật cản, thì ra đó là hắn, cái tên Monkey đáng ghét (t/g: này bà ưi, nta ẹp trai cơ mà )
- Cô có cần chảnh chọe như vậy ko??_hắn vờ ko nhìn nó mà xoay đầu chỗ khác hỏi.
- Tôi…..? Vậy thì sao nào? Tôi đã nói với anh, ko đc làm phiền cuộc sống của tôi cơ mà._nó ko tức giận mà nói nhỏ nhẹ.
Nó đáp xong liền bỏ đi, để lại trên ánh mắt hắn tia lửa hận.
t/g: có pn hỏi sao chương hơi ngắn, chương 4 chưa hết ngen pn, xl làm mí mem chờ lâu. Típ nè
Sau đó hắn cũng đi ra cổng, trở về nhà. Nhưng đâu ai biết rằng, phía sau cánh cửa phòng học lại có đôi mắt căm phẫn, căm ghét đã chứng kiến tất cả, ko ai khác đó là Bảo Lam, kẻ hận G.Linh và M.Gia thấu xương.
T/g xin giới thiệu sơ nv mới
**Lê Hoàn Bảo Lam(17t) lớp 11b5 con gái GĐ giàu có nhưng chỉ thuộc dạng trung bình, cô là ng Mỹ gốc Việt nên có đôi mắt hơi xanh, tóc đen ngắn, làn da trắng bóc. Từ lâu GĐ cô và GĐ hắn rất thân với nhau, là thanh mai trúc mã từ nhỏ, đến khi nhỏ đc 10t GĐ cô phải chuyển sang Mỹ sinh sống, mới về nước cách đây 3 năm, nhỏ đang tìm gặp lại Khánh.
Nhỏ rất hận nó, từ lúc thấy nó ở căn tin nói chuyện với Khánh, ả lại nổi cơn ghen tức, nhỏ nhếch môi nham hiểm tự nhủ: Mày chờ đó, tao ko để mày yên đâu, TRẦN GIA LINH !!!
Trở lại với Linh, sau buổi học nó phải làm thêm trong tiệm café gần nhà. Nó nhanh chân đến chỗ làm thêm, tất bật với công việc đến 7h tối, khi thấy khách đã vơi đi, nó ngồi nghỉ ngơi tiện tay lại quầy tính lại sổ sách. Thấy bóng người bước vào cửa tiệm, nó ngước mặt:
- Xin ch…….. !!_Nói chưa dứt câu
- Cô/Anh làm gì ở đây?_ 2 ng đồng thanh hỏi cùng với khuôn mặt bị đơ(hắn và nó)
Thì ra vị khách vừa mới vô tiệm là Thiên và Khánh, chỉ có Khánh bất ngờ còn Thiên đã biết từ trước, thật ra khi vừa thấy gì đó ko ổn của Khánh lúc sáng thì Thiên đã cho ng điều tra về nó hòng muốn giúp họ cũng muốn xem xem tảng băng bao nhiêu năm nay lại vì 1 ng lạ mà thay đổi sẽ có diễn biến tâm trạng ntn.Thiên tỉnh bơ nhìn Linh nói:
- Chào !!
Như thấy đc có ánh mắt nghi ngờ nhìn về phía mình, Thiên biện hộ:
- À….. ừ…. Thôi cậu gọi café đi, tớ ra bàn chờ !!
Tại sao có ánh mắt nghi ngờ đó là vì hôm nay tự dưng Lạc Thiên lại nổi hứng muốn đi cafe ở tiệm bình thường mà trước nay hắn toàn đi những quán có phong cách Châu Âu đắt tiền. Còn Khánh, hắn gọi 2 ly capuchino đắng với tâm trạng bực bội:
- 2 ly capuchino !!_ nói vs nó, - À sẵn mang lại bàn cho tôi.
Nó vừa tính tiền, mắt nó vừa liếc lên nhìn thằng cha đó hậm hực:
- Đúng là….. ai yêu hắn thì khổ 3 đời. Hứ !! (t/g: ai yêu sau này sẽ biết. keke~~)
Vừa tới bàn, đúng là Thiên, chọn chỗ ngồi ngay cửa sổ, gió thổi thoang thoảng hòa quyện cùng tiếng piano trong tiệm tạo nên một cảnh sắc thật yên ắng. Bị cắt đứt tâm trạng bởi giọng tức tối của hắn:
- Cậu ?? Cho 3s giải thích. NÓI !!
- Giải ….giải thích gì?? Chỉ là trùng hợp._Thiên bối rối nhìn hắn
- 2 ly capuchino tới rồi_Nó chen giữa
Thiên nhìn nó nở nụ cười nắng ấm: - Thank you !!. Còn hắn đang tức nên ko thèm để ý đến ai.
Thế là kết thúc 1 buổi học mệt mỏi, các học sinh đồng loạt ùa ra như ong vỡ tổ.
Tại lớp 11b6
Học sinh đã ra về hết, chỉ còn lác đác vài nam sinh cùng với cặp đôi hot girl của chúng ta, họ đanh chờ để cùng đi về với người đẹp. Khi thấy Linh đã dọn dẹp xong sách vở, đeo giỏ xách trên tay, 1 nam sinh chạy lại đứng trước mặt Linh gãi gãi đầu, ra vẻ ngượng ngùng:
- Linh này, nhà chúng ta gần nhau hay để tớ đưa cậu về nhé??
Giữ vẻ mặt bình thản, lạnh lùng nó đáp:
- No, I don’t want
Tên kia bối rối hỏi:
- Tớ…tớ chỉ muốn đưa cậu về thôi mà !!
- Don’t need, do you understand??_Nó bắt đầu cáu
Tuy là đang nói chuyện với tên đó nhưng chân nó vẫn bước đi, mắt luôn nhìn thẳng ko them liếc hắn lấy 1 cái.
Mỹ Gia cũng đến góp vui:- Này cậu gì ơi !! Có cần làm con đỉa bám đuôi như vậy ko??
Gia nhìn tên đó nhếch môi, quay lưng đuổi theo Linh
Lúc này Linh mới dừng lại khi thấy trước mặt mình có vật cản, thì ra đó là hắn, cái tên Monkey đáng ghét (t/g: này bà ưi, nta ẹp trai cơ mà )
- Cô có cần chảnh chọe như vậy ko??_hắn vờ ko nhìn nó mà xoay đầu chỗ khác hỏi.
- Tôi…..? Vậy thì sao nào? Tôi đã nói với anh, ko đc làm phiền cuộc sống của tôi cơ mà._nó ko tức giận mà nói nhỏ nhẹ.
Nó đáp xong liền bỏ đi, để lại trên ánh mắt hắn tia lửa hận.
t/g: có pn hỏi sao chương hơi ngắn, chương 4 chưa hết ngen pn, xl làm mí mem chờ lâu. Típ nè
Sau đó hắn cũng đi ra cổng, trở về nhà. Nhưng đâu ai biết rằng, phía sau cánh cửa phòng học lại có đôi mắt căm phẫn, căm ghét đã chứng kiến tất cả, ko ai khác đó là Bảo Lam, kẻ hận G.Linh và M.Gia thấu xương.
T/g xin giới thiệu sơ nv mới
**Lê Hoàn Bảo Lam(17t) lớp 11b5 con gái GĐ giàu có nhưng chỉ thuộc dạng trung bình, cô là ng Mỹ gốc Việt nên có đôi mắt hơi xanh, tóc đen ngắn, làn da trắng bóc. Từ lâu GĐ cô và GĐ hắn rất thân với nhau, là thanh mai trúc mã từ nhỏ, đến khi nhỏ đc 10t GĐ cô phải chuyển sang Mỹ sinh sống, mới về nước cách đây 3 năm, nhỏ đang tìm gặp lại Khánh.
Nhỏ rất hận nó, từ lúc thấy nó ở căn tin nói chuyện với Khánh, ả lại nổi cơn ghen tức, nhỏ nhếch môi nham hiểm tự nhủ: Mày chờ đó, tao ko để mày yên đâu, TRẦN GIA LINH !!!
Trở lại với Linh, sau buổi học nó phải làm thêm trong tiệm café gần nhà. Nó nhanh chân đến chỗ làm thêm, tất bật với công việc đến 7h tối, khi thấy khách đã vơi đi, nó ngồi nghỉ ngơi tiện tay lại quầy tính lại sổ sách. Thấy bóng người bước vào cửa tiệm, nó ngước mặt:
- Xin ch…….. !!_Nói chưa dứt câu
- Cô/Anh làm gì ở đây?_ 2 ng đồng thanh hỏi cùng với khuôn mặt bị đơ(hắn và nó)
Thì ra vị khách vừa mới vô tiệm là Thiên và Khánh, chỉ có Khánh bất ngờ còn Thiên đã biết từ trước, thật ra khi vừa thấy gì đó ko ổn của Khánh lúc sáng thì Thiên đã cho ng điều tra về nó hòng muốn giúp họ cũng muốn xem xem tảng băng bao nhiêu năm nay lại vì 1 ng lạ mà thay đổi sẽ có diễn biến tâm trạng ntn.Thiên tỉnh bơ nhìn Linh nói:
- Chào !!
Như thấy đc có ánh mắt nghi ngờ nhìn về phía mình, Thiên biện hộ:
- À….. ừ…. Thôi cậu gọi café đi, tớ ra bàn chờ !!
Tại sao có ánh mắt nghi ngờ đó là vì hôm nay tự dưng Lạc Thiên lại nổi hứng muốn đi cafe ở tiệm bình thường mà trước nay hắn toàn đi những quán có phong cách Châu Âu đắt tiền. Còn Khánh, hắn gọi 2 ly capuchino đắng với tâm trạng bực bội:
- 2 ly capuchino !!_ nói vs nó, - À sẵn mang lại bàn cho tôi.
Nó vừa tính tiền, mắt nó vừa liếc lên nhìn thằng cha đó hậm hực:
- Đúng là….. ai yêu hắn thì khổ 3 đời. Hứ !! (t/g: ai yêu sau này sẽ biết. keke~~)
Vừa tới bàn, đúng là Thiên, chọn chỗ ngồi ngay cửa sổ, gió thổi thoang thoảng hòa quyện cùng tiếng piano trong tiệm tạo nên một cảnh sắc thật yên ắng. Bị cắt đứt tâm trạng bởi giọng tức tối của hắn:
- Cậu ?? Cho 3s giải thích. NÓI !!
- Giải ….giải thích gì?? Chỉ là trùng hợp._Thiên bối rối nhìn hắn
- 2 ly capuchino tới rồi_Nó chen giữa
Thiên nhìn nó nở nụ cười nắng ấm: - Thank you !!. Còn hắn đang tức nên ko thèm để ý đến ai.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.