Chương 5
Khánh Như
16/01/2024
Cậu muốn chơi con nào tiếp theo? - Minh An thừa nhận, cậu rất thích giọng Đình Phong. Nhất là khi dịu dàng chỉ bảo cậu, giọng rất ấm cũng rất ôn nhu.
- Tôi sao... Hừm tôi chơi... - Cậu cứ phân vân mãi chả biết chơi con nào. Tạo vì acc này cũng không nhiều tướng sp, Tùng Lâm chỉ toàn mua tướng sát thủ hay là đi top thôi.
- Maloch có đi sp được không nhỉ?
- Được cậu muốn chơi Maloch hả?
- Ừm ừm, vậy vô trận đi. Tôi muốn thử chơi.
* Hai người kia off game đi ngủ rồi.
Bữa giờ lịch sử đấu của Minh An luôn là Victory, chưa bao giờ trải nghiệm chữ Defeat. Trên mạng gọi là gì ấy nhỉ? Ước thua hả=))
...----------------...
Chơi với Đình Phong một tuần, cậu cũng thông thạo hết mấy con tướng sp. Minh An thừa nhận, từ nhỏ cậu đã chơi game rất giỏi, từng trốn ngủ trưa mà chạy ra quán net chơi game bị bố lôi đầu về. Nhưng khi lên cấp 3, cậu nhận thức được việc quan trọng của học nên cũng đã từ bỏ mấy trò chơi điện tử. Cậu nghĩ lâu rồi chưa chơi chắc cậu sẽ chơi dở lắm nhưng Minh An sinh ra để làm game thủ mà, haha.
Giáo sư vừa tắt máy tính, các sinh viên cũng lập tức đứng dậy ra về. Cậu vươn vai một cái rồi đứng dậy, định là sẽ đi ăn lẩu để thưởng cho bản thân một ngày học tập vất vả.
Đang ăn ngon lành, thấy ở cửa quán lẩu xuất hiện 4 người cao ráo, mặc dù đeo khẩu trang nhưng cũng đoán được họ rất đẹp. Minh An thấy một gương mặt quen thuộc...
4 người kia đi lại gần chỗ bàn cậu, ngồi yên vị bàn kế bên Minh An. Cậu cảm nhận được một thứ gì đó rất áp lực. Nhích người xa họ một chút.
Bên đó một cậu bạn tháo khẩu trang ra càu nhàu.
- A, nóng chết em mất thôi!!! - Cậu ta rất đẹp, Minh An mà là con gái chắc chắn sẽ chạy lại bàn cậu ta xin số điện thoại!
- Ân, coi chừng không lại bị chụp lén. - Lại một người tháo khẩu trang, lần này thì không đẹp bằng cậu bạn kia nhưng cũng gọi là tạm. Nét đại trà cũng không ấn tượng mấy.
- Anh Trí à, mốt đổi dùm em ăn món khác đi, suốt ngày ăn lẩu. Không phải vì anh nói anh bao thì em không bao giờ đi đâu. - Cậu bạn đẹp trai khó chịu nhìn ông anh kia.
- Cái đầu mới nhuộm của em có đẹp thật không mọi người? Để lát nữa em stream cho fan nữa? - Cậu bạn với cái đầu đỏ chói cứ liên tục nhìn gương rồi hỏi mọi người.
- Anh Quân của em đẹp lắm, đầu rất chiến!
Cậu nhớ ra mấy người này là ai rồi! Tuyển thủ nhà Rabbit! Hôm trước xem live của Đình Phong có thấy họ! Minh An sắp ngất vì bất ngờ rồi.
- Chiến đo thì có. - Anh Trí nhìn cái đầu kia khó chịu lên tiếng.
- Rồi sao không đi lấy đồ ăn mà cứ ngồi đây? - Cái giọng quen thuộc! Minh An nhìn lén người đó, đúng rồi là Đình Phong!
Tùng Lâm và Hứa Nguyên đi đến bàn của cậu đang ngồi.
- Ây da bé Thỏ tới sớm quá, không đợi tụi tớ à?
- Thỏ cái đầu! Tớ chỉ lấy cho tớ thôi, hai cậu tới trễ thì tự mà đi lấy đồ ăn! - Minh An nói xong câu đó thì cảm nhận được ánh nhìn của bàn bên đang nhìn mình.
Nhìn sang họ, thấy Đình Phong đang nhìn mình. Cậu hoảng hốt trong lòng nhưng bề ngoài vẫn rất điềm tĩnh.
- Anh Phong! Nhìn gì ghê vậy cha? Người quen anh hả? - Bé Ân lên tiếng hỏi.
- A không có gì, chỉ là giật mình thôi. Đi lấy đồ ăn đi.
Minh An sắp ngượng chết rồi, nhưng mà Đình Phong ngoài đời còn đẹp hơn trên live gấp triệu lần! 4 người họ đều đi lấy đồ ăn hết. Tùng Lâm và Hứa Nguyên vừa quay lại đã thấy thỏ con nhà mình đang ngẩn ngơ nhìn bàn bên thì nói.
- Nhìn gì dữ vậy? Tính ăn cắp đồ của người ta hả?
Minh An không dám nói bàn bên là Idol của hai người kia, vì biết Hứa Nguyên sẽ nhảy cẫng lên xin số điện thoại làm phiền họ.
4 người kia quay lại với đồ ăn trên tay. Minh An vẫn len lén nhìn Đình Phong.
- Mà Thỏ này, bữa giờ thấy cậu chơi game giỏi vãi ò luôn, không tin là cậu chỉ mới chơi game được 1 tuần thôi đấy! Có bí kíp gì không? Cho tôi xin với. - Hứa Nguyên nhìn cậu với đôi mắt cún con.
- Bí kíp sao? Nói ra thì không biết cậu có làm được hay không thôi.
- Thì cậu cứ nói đi.
- Là phải có kỹ năng, haha. - Minh An bật cười lộ ra răng thỏ của mình ra. Người bàn bên thì nhìn chằm chằm vào cái răng ấy.
- Thôi không đùa cậu, kỹ năng là một phần, còn phần còn lại là phải có đồng đội chất lượng! - Minh An đã bỏ cái ý nghĩ Đình Phong bạn cậu là Đình Phong tuyển thủ từ lâu. Vì chơi nhiều thấy Đình Phong bạn cậu có nhiều điểm không giống với Đình Phong tuyển thủ kia.
- À mà hai người, tớ định làm tuyển thủ ấy. Hai cậu có ý kiến gì không? - Cậu rất muốn xem thử phản ứng của hai người bạn của mình.
- Tuyển thủ sao? Tớ không có ý kiến gì, thấy cậu chỉ mới có 1 tuần mà thông thạo hết mấy con sp thì thấy cậu rất đỉnh rồi.
- Tớ giống Tùng Lâm nha.
- Vậy hai cậu nghĩ tớ nên đăng ký vào đội nào?
- Đội Rabbit, vì cậu là thỏ mà=))
Bàn 4 người bên kia nhìn họ.
- Tôi sao... Hừm tôi chơi... - Cậu cứ phân vân mãi chả biết chơi con nào. Tạo vì acc này cũng không nhiều tướng sp, Tùng Lâm chỉ toàn mua tướng sát thủ hay là đi top thôi.
- Maloch có đi sp được không nhỉ?
- Được cậu muốn chơi Maloch hả?
- Ừm ừm, vậy vô trận đi. Tôi muốn thử chơi.
* Hai người kia off game đi ngủ rồi.
Bữa giờ lịch sử đấu của Minh An luôn là Victory, chưa bao giờ trải nghiệm chữ Defeat. Trên mạng gọi là gì ấy nhỉ? Ước thua hả=))
...----------------...
Chơi với Đình Phong một tuần, cậu cũng thông thạo hết mấy con tướng sp. Minh An thừa nhận, từ nhỏ cậu đã chơi game rất giỏi, từng trốn ngủ trưa mà chạy ra quán net chơi game bị bố lôi đầu về. Nhưng khi lên cấp 3, cậu nhận thức được việc quan trọng của học nên cũng đã từ bỏ mấy trò chơi điện tử. Cậu nghĩ lâu rồi chưa chơi chắc cậu sẽ chơi dở lắm nhưng Minh An sinh ra để làm game thủ mà, haha.
Giáo sư vừa tắt máy tính, các sinh viên cũng lập tức đứng dậy ra về. Cậu vươn vai một cái rồi đứng dậy, định là sẽ đi ăn lẩu để thưởng cho bản thân một ngày học tập vất vả.
Đang ăn ngon lành, thấy ở cửa quán lẩu xuất hiện 4 người cao ráo, mặc dù đeo khẩu trang nhưng cũng đoán được họ rất đẹp. Minh An thấy một gương mặt quen thuộc...
4 người kia đi lại gần chỗ bàn cậu, ngồi yên vị bàn kế bên Minh An. Cậu cảm nhận được một thứ gì đó rất áp lực. Nhích người xa họ một chút.
Bên đó một cậu bạn tháo khẩu trang ra càu nhàu.
- A, nóng chết em mất thôi!!! - Cậu ta rất đẹp, Minh An mà là con gái chắc chắn sẽ chạy lại bàn cậu ta xin số điện thoại!
- Ân, coi chừng không lại bị chụp lén. - Lại một người tháo khẩu trang, lần này thì không đẹp bằng cậu bạn kia nhưng cũng gọi là tạm. Nét đại trà cũng không ấn tượng mấy.
- Anh Trí à, mốt đổi dùm em ăn món khác đi, suốt ngày ăn lẩu. Không phải vì anh nói anh bao thì em không bao giờ đi đâu. - Cậu bạn đẹp trai khó chịu nhìn ông anh kia.
- Cái đầu mới nhuộm của em có đẹp thật không mọi người? Để lát nữa em stream cho fan nữa? - Cậu bạn với cái đầu đỏ chói cứ liên tục nhìn gương rồi hỏi mọi người.
- Anh Quân của em đẹp lắm, đầu rất chiến!
Cậu nhớ ra mấy người này là ai rồi! Tuyển thủ nhà Rabbit! Hôm trước xem live của Đình Phong có thấy họ! Minh An sắp ngất vì bất ngờ rồi.
- Chiến đo thì có. - Anh Trí nhìn cái đầu kia khó chịu lên tiếng.
- Rồi sao không đi lấy đồ ăn mà cứ ngồi đây? - Cái giọng quen thuộc! Minh An nhìn lén người đó, đúng rồi là Đình Phong!
Tùng Lâm và Hứa Nguyên đi đến bàn của cậu đang ngồi.
- Ây da bé Thỏ tới sớm quá, không đợi tụi tớ à?
- Thỏ cái đầu! Tớ chỉ lấy cho tớ thôi, hai cậu tới trễ thì tự mà đi lấy đồ ăn! - Minh An nói xong câu đó thì cảm nhận được ánh nhìn của bàn bên đang nhìn mình.
Nhìn sang họ, thấy Đình Phong đang nhìn mình. Cậu hoảng hốt trong lòng nhưng bề ngoài vẫn rất điềm tĩnh.
- Anh Phong! Nhìn gì ghê vậy cha? Người quen anh hả? - Bé Ân lên tiếng hỏi.
- A không có gì, chỉ là giật mình thôi. Đi lấy đồ ăn đi.
Minh An sắp ngượng chết rồi, nhưng mà Đình Phong ngoài đời còn đẹp hơn trên live gấp triệu lần! 4 người họ đều đi lấy đồ ăn hết. Tùng Lâm và Hứa Nguyên vừa quay lại đã thấy thỏ con nhà mình đang ngẩn ngơ nhìn bàn bên thì nói.
- Nhìn gì dữ vậy? Tính ăn cắp đồ của người ta hả?
Minh An không dám nói bàn bên là Idol của hai người kia, vì biết Hứa Nguyên sẽ nhảy cẫng lên xin số điện thoại làm phiền họ.
4 người kia quay lại với đồ ăn trên tay. Minh An vẫn len lén nhìn Đình Phong.
- Mà Thỏ này, bữa giờ thấy cậu chơi game giỏi vãi ò luôn, không tin là cậu chỉ mới chơi game được 1 tuần thôi đấy! Có bí kíp gì không? Cho tôi xin với. - Hứa Nguyên nhìn cậu với đôi mắt cún con.
- Bí kíp sao? Nói ra thì không biết cậu có làm được hay không thôi.
- Thì cậu cứ nói đi.
- Là phải có kỹ năng, haha. - Minh An bật cười lộ ra răng thỏ của mình ra. Người bàn bên thì nhìn chằm chằm vào cái răng ấy.
- Thôi không đùa cậu, kỹ năng là một phần, còn phần còn lại là phải có đồng đội chất lượng! - Minh An đã bỏ cái ý nghĩ Đình Phong bạn cậu là Đình Phong tuyển thủ từ lâu. Vì chơi nhiều thấy Đình Phong bạn cậu có nhiều điểm không giống với Đình Phong tuyển thủ kia.
- À mà hai người, tớ định làm tuyển thủ ấy. Hai cậu có ý kiến gì không? - Cậu rất muốn xem thử phản ứng của hai người bạn của mình.
- Tuyển thủ sao? Tớ không có ý kiến gì, thấy cậu chỉ mới có 1 tuần mà thông thạo hết mấy con sp thì thấy cậu rất đỉnh rồi.
- Tớ giống Tùng Lâm nha.
- Vậy hai cậu nghĩ tớ nên đăng ký vào đội nào?
- Đội Rabbit, vì cậu là thỏ mà=))
Bàn 4 người bên kia nhìn họ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.