Chương 20: Hòa Bình Trước Sóng Gió
Duy Công Tử
05/03/2024
Freyar đang cắt lá cây ở vườn, tay thì tỉa tót lá cây miệng thì ngân nga bài thơ. Fred bước ra khỏi nhà đã cảm nhận được không khí rừng cây nơi
đây. Đó là một hương thơm ngào ngạt nhẹ nhàng, tiếng chim hót ríu rít,
tiếng xào xạc của gió lướt qua từng hàng cây. Nơi đây tạo cho Fred một
cảm giác bình yên mà chưa bao giờ được cảm nhận được. Fred đang thả hồn
mình vào không gian nơi đây thì con chó sủa " gâu…gừ…gâu…"
Freyar vuốt ve thú cưng của mình rồi nói: " Sao nào, ở đây rất tuyệt đúng không?"
Nói xong Freyar đưa Fred đến một khuôn viên gần đó, ông ta kê ghế và ngồi xuống rồi nói: " Ngồi đi Fred, hai ta thưởng thức trà đạo và ngắm cảnh nào."
Fred trong người vẫn có chút đau nhói nhưng vẫn gượng người ngồi xuống.Thấy vậy,Freyar lấy ấm trà rót cho Fred trước rồi mới rót cho mình. Nhưng kì lạ ở chỗ Freyar lại rót cho Fred chỉ 1 phần 3 cốc trà.Fred nhìn vậy ngạc nhiên nhìn vị quân sư trước mắt rồi thắc mắc: " Đây là ý gì sao, tôi cảm thấy hình như cốc của tôi hơi ít."
Freyar lấy cốc trà của mình uống một ngụm nhỏ rồi nhẹ nhàng đặt xuống. Freyar nói:" Cậu có biết tại sao tôi lại rót cho cậu cốc như vậy không?"
Fred lắc đầu rồi nghĩ thầm: " Hay ông ta không tôn trọng mình mà bày ra cách này?"
Freyar nhìn ánh mắt của Fred rồi nói:" Tôi biết cậu đang nghĩ gì nhưng ý của tôi không phải như vậy. Tôi chỉ muốn hỏi cậu rằng. Theo cậu thế giới này là như nào?"
Fred ngạc nhiên khi ông ta đọc được suy nghĩ của mình nhưng vẫn cầm chiếc cốc lên uống hết rồi nói:" Hiện tại ở lục địa này các quốc gia đang xây dựng cho mình một thế giới bình đẳng cân bằng với mọi cá nhân trong thế giới này.Tôi cũng sẽ thay đổi thế giới này theo chiều hướng nó mong muốn. Tôi chắc chắn sẽ làm được."
Freyar nghe thấy chàng trai trước mặt mình nói như vậy không tỏ ra vẻ bất ngờ lắm.Vì ông cũng đã phần
nào đoán ra được. Freyar nói: “Cân bằng sao? Ha Ha thế giới này không hề có cái gọi là bình đẳng cân bằng đâu. Xã hội cân bằng là cái mà những con người yếu kém trong thế giới truyền tai nhau để an ủi chính họ mà thôi.”
Freyar phe phẩy cái quạt lông vũ rồi nhẹ nhàng nói tiếp:" Hiện tại các quốc gia đang trong tình trạng nhìn thì là hòa bình giúp đỡ nhau nhưng thực chất đang ngầm chạy đua vũ trang chuẩn bị tái thiết thế giới."
Fred nghe những lời nói của Freyar cảm thấy bản thân thật lạc lõng, nghi ngờ bản thân mình liệu có đủ sức giúp thế giới này không nữa. Muốn thay đổi thế giới này bằng cách đánh bại con quỷ mạnh nhất để thế giới thoát khỏi cảnh diệt vong. Vậy mà thứ đầu tiên phá hủy thế giới lại chính là lòng tham không đáy của con người.
Thấy Fred im lặng hồi lâu, Freyar nói tiếp: "Vừa rồi tôi rót trà chỉ đầy 1 phần 3 cốc là muốn đại diện 3 phần nước đó tương ứng với sức mạnh, quyền lực, thời gian. Chỉ khi cậu có đủ 3 thứ này thì cậu mới đủ khả năng kiến thiết lại thế giới bây giờ. "
Fred hỏi Freyar: " Vậy hiện tại bản thân tôi có gì? tôi cũng không nghĩ ra bản thân mình có gì."
Freyar đứng dậy nhẹ nhàng đưa tay lên vai cậu rồi nói:" Thứ cậu có bây giờ đó là sức mạnh. Nhưng sức mạnh này vẫn chưa đủ để gọi là 1 phần 3 cốc nước. Các vị thần trao cho cậu chiếc kiếm nhưng thầy của cậu lại là một võ sư. Ngay từ đầu Hugo đã không đủ năng lực để đào tạo cậu cái gọi là Sức Mạnh rồi. "
Fred ngạc nhiên ngước nhìn Freyar nói:" Tại sao ngài lại biết tất cả về tôi như vậy? Từ chuyện các vị thần đến sư phụ Hugo Kenminer?"
Freyar dẫn Hugo đi vào sâu trong khuôn viên đó. Đến một chiếc tượng đá. Freyar xoay ngang chiếc tượng đá trước mặt, một lối đi thẳng tắp tiến sau vào trong khu rừng được mở rộng bởi các hàng cây.
Fred có rất nhiều câu hỏi cho người đàn ông trước mặt mình nhưng vẫn tạm gác lại đi theo ông ta. Không biết bọn họ đã đi bộ bao lâu,chỉ biết rằng Freyar dẫn Fred tới trước một cây đại thụ to lớn. Cây đại thụ đó tỏa ra hào quang làm sáng một khoảng không gian xung quanh và tạo ra một hương thơm ngào ngạt đồng thời là nơi dừng chân cho các loài chim đậu để thể hiện khả năng âm nhạc của mình.
Lần đầu tiên trong cuộc đời Fred nhìn thấy một khung cảnh thơ mộng như vậy. Khung cảnh đó ngỡ chỉ có trong truyện cổ tích ngày bé cậu ấy từng được mẹ kể cho nghe.
Bỗng dưng từ giữa thân cây đại thụ đó lại có một vòng tròn nở ra. Từ trong bước ra là một vị thần với cơ thể mọc đầy những mầm cây và đôi mắt thì xanh biếc như những tán lá đang va vào nhau trong núi rừng. Vị thần đó đưa tay ra ý muốn Fred nắm lấy tay mình. Freyar mỉm cười nhìn Fred nói: " Ngài ấy muốn nói chuyện với cậu đấy. Hãy bám lấy tay ngài ấy đi."
Freyar vuốt ve thú cưng của mình rồi nói: " Sao nào, ở đây rất tuyệt đúng không?"
Nói xong Freyar đưa Fred đến một khuôn viên gần đó, ông ta kê ghế và ngồi xuống rồi nói: " Ngồi đi Fred, hai ta thưởng thức trà đạo và ngắm cảnh nào."
Fred trong người vẫn có chút đau nhói nhưng vẫn gượng người ngồi xuống.Thấy vậy,Freyar lấy ấm trà rót cho Fred trước rồi mới rót cho mình. Nhưng kì lạ ở chỗ Freyar lại rót cho Fred chỉ 1 phần 3 cốc trà.Fred nhìn vậy ngạc nhiên nhìn vị quân sư trước mắt rồi thắc mắc: " Đây là ý gì sao, tôi cảm thấy hình như cốc của tôi hơi ít."
Freyar lấy cốc trà của mình uống một ngụm nhỏ rồi nhẹ nhàng đặt xuống. Freyar nói:" Cậu có biết tại sao tôi lại rót cho cậu cốc như vậy không?"
Fred lắc đầu rồi nghĩ thầm: " Hay ông ta không tôn trọng mình mà bày ra cách này?"
Freyar nhìn ánh mắt của Fred rồi nói:" Tôi biết cậu đang nghĩ gì nhưng ý của tôi không phải như vậy. Tôi chỉ muốn hỏi cậu rằng. Theo cậu thế giới này là như nào?"
Fred ngạc nhiên khi ông ta đọc được suy nghĩ của mình nhưng vẫn cầm chiếc cốc lên uống hết rồi nói:" Hiện tại ở lục địa này các quốc gia đang xây dựng cho mình một thế giới bình đẳng cân bằng với mọi cá nhân trong thế giới này.Tôi cũng sẽ thay đổi thế giới này theo chiều hướng nó mong muốn. Tôi chắc chắn sẽ làm được."
Freyar nghe thấy chàng trai trước mặt mình nói như vậy không tỏ ra vẻ bất ngờ lắm.Vì ông cũng đã phần
nào đoán ra được. Freyar nói: “Cân bằng sao? Ha Ha thế giới này không hề có cái gọi là bình đẳng cân bằng đâu. Xã hội cân bằng là cái mà những con người yếu kém trong thế giới truyền tai nhau để an ủi chính họ mà thôi.”
Freyar phe phẩy cái quạt lông vũ rồi nhẹ nhàng nói tiếp:" Hiện tại các quốc gia đang trong tình trạng nhìn thì là hòa bình giúp đỡ nhau nhưng thực chất đang ngầm chạy đua vũ trang chuẩn bị tái thiết thế giới."
Fred nghe những lời nói của Freyar cảm thấy bản thân thật lạc lõng, nghi ngờ bản thân mình liệu có đủ sức giúp thế giới này không nữa. Muốn thay đổi thế giới này bằng cách đánh bại con quỷ mạnh nhất để thế giới thoát khỏi cảnh diệt vong. Vậy mà thứ đầu tiên phá hủy thế giới lại chính là lòng tham không đáy của con người.
Thấy Fred im lặng hồi lâu, Freyar nói tiếp: "Vừa rồi tôi rót trà chỉ đầy 1 phần 3 cốc là muốn đại diện 3 phần nước đó tương ứng với sức mạnh, quyền lực, thời gian. Chỉ khi cậu có đủ 3 thứ này thì cậu mới đủ khả năng kiến thiết lại thế giới bây giờ. "
Fred hỏi Freyar: " Vậy hiện tại bản thân tôi có gì? tôi cũng không nghĩ ra bản thân mình có gì."
Freyar đứng dậy nhẹ nhàng đưa tay lên vai cậu rồi nói:" Thứ cậu có bây giờ đó là sức mạnh. Nhưng sức mạnh này vẫn chưa đủ để gọi là 1 phần 3 cốc nước. Các vị thần trao cho cậu chiếc kiếm nhưng thầy của cậu lại là một võ sư. Ngay từ đầu Hugo đã không đủ năng lực để đào tạo cậu cái gọi là Sức Mạnh rồi. "
Fred ngạc nhiên ngước nhìn Freyar nói:" Tại sao ngài lại biết tất cả về tôi như vậy? Từ chuyện các vị thần đến sư phụ Hugo Kenminer?"
Freyar dẫn Hugo đi vào sâu trong khuôn viên đó. Đến một chiếc tượng đá. Freyar xoay ngang chiếc tượng đá trước mặt, một lối đi thẳng tắp tiến sau vào trong khu rừng được mở rộng bởi các hàng cây.
Fred có rất nhiều câu hỏi cho người đàn ông trước mặt mình nhưng vẫn tạm gác lại đi theo ông ta. Không biết bọn họ đã đi bộ bao lâu,chỉ biết rằng Freyar dẫn Fred tới trước một cây đại thụ to lớn. Cây đại thụ đó tỏa ra hào quang làm sáng một khoảng không gian xung quanh và tạo ra một hương thơm ngào ngạt đồng thời là nơi dừng chân cho các loài chim đậu để thể hiện khả năng âm nhạc của mình.
Lần đầu tiên trong cuộc đời Fred nhìn thấy một khung cảnh thơ mộng như vậy. Khung cảnh đó ngỡ chỉ có trong truyện cổ tích ngày bé cậu ấy từng được mẹ kể cho nghe.
Bỗng dưng từ giữa thân cây đại thụ đó lại có một vòng tròn nở ra. Từ trong bước ra là một vị thần với cơ thể mọc đầy những mầm cây và đôi mắt thì xanh biếc như những tán lá đang va vào nhau trong núi rừng. Vị thần đó đưa tay ra ý muốn Fred nắm lấy tay mình. Freyar mỉm cười nhìn Fred nói: " Ngài ấy muốn nói chuyện với cậu đấy. Hãy bám lấy tay ngài ấy đi."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.