Thơ Tình Trong Gió
Đánh giá: 8.6/10 từ 9 lượt
Giới thiệu Thơ Tình Trong Gió - truyện ngôn tình thú vị của Tống Cửu Cận:
Sau lễ Quốc Khánh, chênh lệch nhiệt độ giữa ngày và đêm tại thành phố D vô cùng lớn, một cơn gió lạnh len vào cổ ngay khi vừa mở cửa, Tống Kiểu Kiểu vô thức co người lại. Vương Tuệ Lâm vừa ra khỏi bếp sau khi ăn sáng, thoáng thấy bóng cô, bà nhíu mày trách móc: "Con bé này, mặc nhiều quần áo vào một chút."
"Con mặc tận ba lớp đấy nhé." Áo lót, áo thun thêm cả áo khoác đồng phục.
Vương Tuệ Lâm liếc cô, bực bội nhét túi đồ ăn sáng vào tay cô: "Con đợi đã, để mẹ lấy thêm quần áo cho con."
Tống Kiểu Kiểu nghe bà nói đi lấy thêm đồ cho mình thì đuôi mày chợt nhướng lên, đợi Vương Tuệ Lâm vào phòng ngủ, cô nhanh chân chuồn ra khỏi cửa, vừa chạy vừa hét: "Mẹ, trễ mất rồi, con đi trước đây!"
Vương Tuệ Lâm lấy đồ ra rồi lập tức đuổi theo, nhưng người đã đi không thấy bóng dáng, chỉ nghe mấy âm thanh "lạch cạch lạch cạch" dưới lầu, bà la lớn: "Con à, mặc thêm đồ đã rồi hãy đi!"
Không thấy ai trả lời, bà lại nói: "Đừng quên đưa bữa sáng cho Kinh Tả đấy!"
"Biết rồi!" Phía dưới nhanh chóng truyền lên câu trả lời của Tống Kiểu Kiểu.
Vương Tuệ Lâm nghe thấy, đôi mày ngài chợt nhếch lên. Con bé điên này, bắt nó mặc thêm đồ nó liền giả điếc.
Tống Khánh Quốc vừa bước ra từ phòng ngủ thì thấy Vương Tuệ Lâm đang ngồi nhíu mày, ông hỏi với giọng điệu quen thuộc: "Con bé kia lại làm bà tức giận sao? Đợi khi nào nó về, tôi sẽ trừng phạt nó."
"Trừng phạt cái gì mà trừng phạt, ông thử trừng phạt nó xem, tôi cũng sẽ trừng phạt ông."
Sau lễ Quốc Khánh, chênh lệch nhiệt độ giữa ngày và đêm tại thành phố D vô cùng lớn, một cơn gió lạnh len vào cổ ngay khi vừa mở cửa, Tống Kiểu Kiểu vô thức co người lại. Vương Tuệ Lâm vừa ra khỏi bếp sau khi ăn sáng, thoáng thấy bóng cô, bà nhíu mày trách móc: "Con bé này, mặc nhiều quần áo vào một chút."
"Con mặc tận ba lớp đấy nhé." Áo lót, áo thun thêm cả áo khoác đồng phục.
Vương Tuệ Lâm liếc cô, bực bội nhét túi đồ ăn sáng vào tay cô: "Con đợi đã, để mẹ lấy thêm quần áo cho con."
Tống Kiểu Kiểu nghe bà nói đi lấy thêm đồ cho mình thì đuôi mày chợt nhướng lên, đợi Vương Tuệ Lâm vào phòng ngủ, cô nhanh chân chuồn ra khỏi cửa, vừa chạy vừa hét: "Mẹ, trễ mất rồi, con đi trước đây!"
Vương Tuệ Lâm lấy đồ ra rồi lập tức đuổi theo, nhưng người đã đi không thấy bóng dáng, chỉ nghe mấy âm thanh "lạch cạch lạch cạch" dưới lầu, bà la lớn: "Con à, mặc thêm đồ đã rồi hãy đi!"
Không thấy ai trả lời, bà lại nói: "Đừng quên đưa bữa sáng cho Kinh Tả đấy!"
"Biết rồi!" Phía dưới nhanh chóng truyền lên câu trả lời của Tống Kiểu Kiểu.
Vương Tuệ Lâm nghe thấy, đôi mày ngài chợt nhếch lên. Con bé điên này, bắt nó mặc thêm đồ nó liền giả điếc.
Tống Khánh Quốc vừa bước ra từ phòng ngủ thì thấy Vương Tuệ Lâm đang ngồi nhíu mày, ông hỏi với giọng điệu quen thuộc: "Con bé kia lại làm bà tức giận sao? Đợi khi nào nó về, tôi sẽ trừng phạt nó."
"Trừng phạt cái gì mà trừng phạt, ông thử trừng phạt nó xem, tôi cũng sẽ trừng phạt ông."
5 chương mới nhất truyện Thơ Tình Trong Gió
Danh sách chương truyện Thơ Tình Trong Gió
- Chương 31 - Thon thả
- Chương 32 - Hot boy khoa
- Chương 33 - Ửng hồng
- Chương 34 - Cưỡng hôn
- Chương 35 - Ngọt ngào
- Chương 36 - Vấn vít
- Chương 37 - Thiên thu
- Chương 38 - Tê dại
- Chương 39 - Đặt chuyện
- Chương 40 - Mạnh mẽ
- Chương 41 - Kinh diễm
- Chương 42 - Nóng bỏng
- Chương 43 - Con nuôi
- Chương 44 - An ủi
- Chương 45 - Ngọt
- Chương 46 - Ngọt
- Chương 47 - Lấy lòng
- Chương 48 - Ngâm nga
- Chương 49 - Gỡ không ra
- Chương 49 - Ngâm nga
- Chương 51 - Thanh giọng êm ái
- Chương 52 - Cánh hoa
- Chương 53 - Tiểu thọ tinh
- Chương 54 - "ăn" sủi cảo
- Chương 55 - Chênh lệch chiều cao
- Chương 56 - Trái cấm
- Chương 57 - Danh phận
- Chương 58 - Sầm mặt
- Chương 59 - Nịnh nọt
- Chương 60 - Mật ngọt chết ruồi