Chương 115: Khá Đơn Giản
Naophang23
12/12/2018
Tiểu Thất suy nghĩ lại sự việc một chút, Quay lại nhìn Băng yêu với ánh mắt ngờ vực
“Ngươi là yêu tinh? con voi bị hóa thành nhỏ con có phải là do ngươi?”
Băng Yêu tỏ vẻ đắc ý
“Ngươi nói Đại tùng? Đúng là ta làm nó nhỏ lại”
“Vậy ngươi có bản lĩnh nào khác hay không?... vừa nãy ngươi cho ta ăn cái gì đó có thể làm ta tỉnh táo trở lại… không biết có thể cho ta được không?, “
Băng Yêu Thở dài
“Ta là yêu tinh chỉ có mấy khả năng biến hóa, còn khả năng chiến đấu thì một nửa của ta đang sở hữu, nó bị nhiễm Ma Khí giờ đang gây loạn ở nơi khác rồi…. còn thứ mà giúp ngươi tỉnh táo là một băng thạch lâu năm, chỉ có tác dụng nhất thời mà thôi, nó mà tan ra thì ngươi có thể lại nổi khùng bất cứ lúc nào, ta chỉ có hai viên mà thôi… Cho ngươi một là may mắn lắm rồi”
Vậy là tên này không giúp được hắn quá nhiều. Thôi thì có người truyền đại lại ý của hắn cho bọn Man Huyết Tử cũng được
Ánh mắt hắn di dời sang đám thuộc hạ, nhìn bộ dạng háu ăn của bọn chúng làm hắn không khỏi nghi hoặc
“Ngươi xem, tại sao bọn chúng lại khát máu như vậy… Bọn chúng có phải Ma Thú hay không? nếu phải thì làm sao lại có thể nghe lời một kẻ lạ mặt như ta… Còn có tổ chức rất rõ ràng… Theo lý htif bọn chúng cũng phải điên cuồng khi thấy máu như ta chứ nhỉ?”
Băng Yêu Giải thích
“Man Huyết Tử là một yêu nhân thuộc loài ăn thịt… Đó là bản năng chứ không phải là do Ma Khí xâm nhập… Bọn chúng sẽ đi săn những loài yêu nhân, yêu thú khác… nhưng do con mồi của chúng bị nhiễm ma khí càng nhiều, thực lực càng mạnh nên chúng không săn được gì… Lại thêm những loài ăn thịt khác như Tử Giác Đầu cũng tranh giành nguồn thức ăn, buộc bọn chúng phải đi tìm đến sự giúp đỡ của Ma Khí ở dưới Ma Vực… nhưng dường như bọn chúng còn quá yếu không có một thủ lĩnh đủ mạnh dẫn bọn chúng đi xuống”
Ra là vậy, Chắc lúc bọn chúng gặp hắn là do chúng đang săn mồi a. Mà vẫn còn một vấn đề nữa
“Vậy những tên bị nhiễm Ma Khí thì không phải bị điên loạn sao… nhưng ta nhìn không thấy giống như vậy”
Băng Yêu cũng tỏ vẻ khó hiểu giống hắn
“Cái này người nói cũng phải… ta thấy rất kỳ lạ… Nhũng tên bị nhiễm Ma Khí từ dưới Ma Vực đi lên tuy là hiếu chiến nhưng không có điên loạn như ngươi. Bọn chúng nghe lời của một tên nào đó được xưng là Ma Quân Vực Chủ”
Vậy là Vực chủ ở đó có thể khống chế được Ma Tính, như vậy thì ta phải xuống đấy một phen. Có điều bọn chúng bị nhiễm Ma Khí, tính tính có phần hiếu chiến… Chưa chắc đã dò hỏi được gì… Xuống đấy thập phần nguy hiểm với bản lĩnh này có xuống được hay không
Công kích bằng nhục thể không so sánh được Yêu nhân, yêu thú. Huống chi còn bị nhiễm ma khí. Dùng công kích bằng khí thì chỉ có ba chiêu, lại thêm Băng Phong kết ấn vẫn chưa luyện được một nửa chỉ có bốn đạo khí. Dùng phi châm thì số lượng có hạn, hiệu quả độc tố thì không có tác dụng rồi. Cùng lắm chỉ làm mù được.
Chạy được một quãng dài, cuối cùng lại trở về chỗ đó… Thật là rỗi hơi mà… Lần sau có náo nhiệt thì phải đi xem mới được
“ Ta đi Ma Vực Thôi… Ngươi bảo với đám Man Huyết Tử đi”
Đã lâu không được ăn, cũng may da thịt bọn chúng không có mấy cho nên chúng không trở thành món mồi ngon cho các loài khác. Nhưng số lượng cũng chẳng còn bao nhiều nữa rồi… Muốn xuống đấy chi bằng mượn tạm thế lực của bọn chúng vậy
Băng Yêu hô lên vài tiếng gì đó… đám Man Huyết tử lần lượt đứng lên. Mấy cái xác đã vơi đi gần hết. Bỏ dở bữa ăn đi theo Tiểu Thất
Hắn rời đi đã hai ngày… giờ quay lại cũng tốn từng ấy thời gian, Băng Yêu vốn là một yêu tinh, sống đã lâu năm nên tìm hiểu về đại lục này mới được?
…
Qua hai ngày tiếp nhận mấy thông tin từ Băng Yêu hắn cũng hiểu một chút. Đại lục này so với Quy Nguyên Đại lục có phần nhỏ hơn rất nhiều. Hỗn độn thế giới chỉ có ba đại lục.. ngoại trừ hai đại lục mà hắn biết thì còn một đại lục nữa Liên Sa đại lục ở phía nam, diện tích cũng xấp xỉ với địa phương mà hắn đang ở
Địa phương mà hắn đang ở trước đây được gọi là Yêu giới về sau có Ma Vực xuất hiện, từ yêu thú trở thành ma thú, dần dần xâm chiếm khắp yêu giới và đã vài lần vượt qua được Băng Phong Chi Cực đánh chiếm Quy Nguyên Đại lục… Cũng vì vậy mà nhân loại chỉ biết nơi này là đại lục của Ma Giới.
Ma khí bành trướng che kín cả bầu trời… từ một yêu giới vạn vật sinh sôi cũng trở nên khô cằn đi phần nào… Tuyết Quái một nửa của Băng Yêu bị nhiễm Ma Khí đã biến phần lớn Yêu Giới chìm ngập trong tuyết trắng. Băng Yêu đánh không lại nên chỉ có thể giữ lại được một góc là còn cây cối, đủ để một số tộc sinh sống. Các tộc còn lại thì chỉ biết săn giết lẫn nhau… rồi thi nhau kéo về Ma Vực
Man Huyết Tử cũng là một tộc như vậy… nhưng chưa kịp xuống ma vực thì thủ lĩnh của họ đã bị đánh bại. chỉ đành sống ở trên mép vực tìm cơ hội săn giết các tộc nhỏ khác. Khi mà gặp hắn thấy trên người có khoác trên người bộ da của Tử Giác Đầu, nên cho rằng hắn đã đánh bại được một tử giác đầu. Với bản lĩnh đó có thể đi xuống được Ma Vực nên mới kéo hắn về làm Thủ lĩnh.
Đúng là chuyện ở đây đơn giản và dễ hiểu hơn, không như ở bên kia đại lục, những âm mưu của con người làm hắn cứ bị quay vòng vòng như một trò đùa. Mà không biết giờ này ở Bạch Thành ra sao rồi nhỉ, hắn rời đi thì đang là một trận ác đấu. Đám người của Ma Môn có được tâm mạch ma thú, vậy là sẽ có một Ma Thú xuất hiện ở đại lục
Nhưng những ngày qua hắn thấy Ma Thú này làm khó võ giả ở luyện thể kỳ, chứ các thế lực ở Tông Môn có thể tùy ý xử lý mà…Không lẽ còn có một thứ gì đó đặc biệt mơi khiến bọn chúng tốn nhiều tâm tư như vậy
Trong hai ngày này hắn tranh thủ luyện lại Băng Phong Kết Ấn, tuy vẫn chỉ là bốn đạo khí, nhưng nhờ có băng thạch trong người, đạo khí của hắn có thể kèm theo hàn khí làm hóa băng đối phương. Nhưng mà băng thạch trong người cũng sắp tan ra hết, như vậy thì không còn hàn khí nữa. Vậy là phải có một thứ gì đó có thể phát ra hàn khí thì mới có hiệu quả đóng băng, nếu không thì chỉ khóa được mục tiêu nhất thời.
“Ngươi là yêu tinh? con voi bị hóa thành nhỏ con có phải là do ngươi?”
Băng Yêu tỏ vẻ đắc ý
“Ngươi nói Đại tùng? Đúng là ta làm nó nhỏ lại”
“Vậy ngươi có bản lĩnh nào khác hay không?... vừa nãy ngươi cho ta ăn cái gì đó có thể làm ta tỉnh táo trở lại… không biết có thể cho ta được không?, “
Băng Yêu Thở dài
“Ta là yêu tinh chỉ có mấy khả năng biến hóa, còn khả năng chiến đấu thì một nửa của ta đang sở hữu, nó bị nhiễm Ma Khí giờ đang gây loạn ở nơi khác rồi…. còn thứ mà giúp ngươi tỉnh táo là một băng thạch lâu năm, chỉ có tác dụng nhất thời mà thôi, nó mà tan ra thì ngươi có thể lại nổi khùng bất cứ lúc nào, ta chỉ có hai viên mà thôi… Cho ngươi một là may mắn lắm rồi”
Vậy là tên này không giúp được hắn quá nhiều. Thôi thì có người truyền đại lại ý của hắn cho bọn Man Huyết Tử cũng được
Ánh mắt hắn di dời sang đám thuộc hạ, nhìn bộ dạng háu ăn của bọn chúng làm hắn không khỏi nghi hoặc
“Ngươi xem, tại sao bọn chúng lại khát máu như vậy… Bọn chúng có phải Ma Thú hay không? nếu phải thì làm sao lại có thể nghe lời một kẻ lạ mặt như ta… Còn có tổ chức rất rõ ràng… Theo lý htif bọn chúng cũng phải điên cuồng khi thấy máu như ta chứ nhỉ?”
Băng Yêu Giải thích
“Man Huyết Tử là một yêu nhân thuộc loài ăn thịt… Đó là bản năng chứ không phải là do Ma Khí xâm nhập… Bọn chúng sẽ đi săn những loài yêu nhân, yêu thú khác… nhưng do con mồi của chúng bị nhiễm ma khí càng nhiều, thực lực càng mạnh nên chúng không săn được gì… Lại thêm những loài ăn thịt khác như Tử Giác Đầu cũng tranh giành nguồn thức ăn, buộc bọn chúng phải đi tìm đến sự giúp đỡ của Ma Khí ở dưới Ma Vực… nhưng dường như bọn chúng còn quá yếu không có một thủ lĩnh đủ mạnh dẫn bọn chúng đi xuống”
Ra là vậy, Chắc lúc bọn chúng gặp hắn là do chúng đang săn mồi a. Mà vẫn còn một vấn đề nữa
“Vậy những tên bị nhiễm Ma Khí thì không phải bị điên loạn sao… nhưng ta nhìn không thấy giống như vậy”
Băng Yêu cũng tỏ vẻ khó hiểu giống hắn
“Cái này người nói cũng phải… ta thấy rất kỳ lạ… Nhũng tên bị nhiễm Ma Khí từ dưới Ma Vực đi lên tuy là hiếu chiến nhưng không có điên loạn như ngươi. Bọn chúng nghe lời của một tên nào đó được xưng là Ma Quân Vực Chủ”
Vậy là Vực chủ ở đó có thể khống chế được Ma Tính, như vậy thì ta phải xuống đấy một phen. Có điều bọn chúng bị nhiễm Ma Khí, tính tính có phần hiếu chiến… Chưa chắc đã dò hỏi được gì… Xuống đấy thập phần nguy hiểm với bản lĩnh này có xuống được hay không
Công kích bằng nhục thể không so sánh được Yêu nhân, yêu thú. Huống chi còn bị nhiễm ma khí. Dùng công kích bằng khí thì chỉ có ba chiêu, lại thêm Băng Phong kết ấn vẫn chưa luyện được một nửa chỉ có bốn đạo khí. Dùng phi châm thì số lượng có hạn, hiệu quả độc tố thì không có tác dụng rồi. Cùng lắm chỉ làm mù được.
Chạy được một quãng dài, cuối cùng lại trở về chỗ đó… Thật là rỗi hơi mà… Lần sau có náo nhiệt thì phải đi xem mới được
“ Ta đi Ma Vực Thôi… Ngươi bảo với đám Man Huyết Tử đi”
Đã lâu không được ăn, cũng may da thịt bọn chúng không có mấy cho nên chúng không trở thành món mồi ngon cho các loài khác. Nhưng số lượng cũng chẳng còn bao nhiều nữa rồi… Muốn xuống đấy chi bằng mượn tạm thế lực của bọn chúng vậy
Băng Yêu hô lên vài tiếng gì đó… đám Man Huyết tử lần lượt đứng lên. Mấy cái xác đã vơi đi gần hết. Bỏ dở bữa ăn đi theo Tiểu Thất
Hắn rời đi đã hai ngày… giờ quay lại cũng tốn từng ấy thời gian, Băng Yêu vốn là một yêu tinh, sống đã lâu năm nên tìm hiểu về đại lục này mới được?
…
Qua hai ngày tiếp nhận mấy thông tin từ Băng Yêu hắn cũng hiểu một chút. Đại lục này so với Quy Nguyên Đại lục có phần nhỏ hơn rất nhiều. Hỗn độn thế giới chỉ có ba đại lục.. ngoại trừ hai đại lục mà hắn biết thì còn một đại lục nữa Liên Sa đại lục ở phía nam, diện tích cũng xấp xỉ với địa phương mà hắn đang ở
Địa phương mà hắn đang ở trước đây được gọi là Yêu giới về sau có Ma Vực xuất hiện, từ yêu thú trở thành ma thú, dần dần xâm chiếm khắp yêu giới và đã vài lần vượt qua được Băng Phong Chi Cực đánh chiếm Quy Nguyên Đại lục… Cũng vì vậy mà nhân loại chỉ biết nơi này là đại lục của Ma Giới.
Ma khí bành trướng che kín cả bầu trời… từ một yêu giới vạn vật sinh sôi cũng trở nên khô cằn đi phần nào… Tuyết Quái một nửa của Băng Yêu bị nhiễm Ma Khí đã biến phần lớn Yêu Giới chìm ngập trong tuyết trắng. Băng Yêu đánh không lại nên chỉ có thể giữ lại được một góc là còn cây cối, đủ để một số tộc sinh sống. Các tộc còn lại thì chỉ biết săn giết lẫn nhau… rồi thi nhau kéo về Ma Vực
Man Huyết Tử cũng là một tộc như vậy… nhưng chưa kịp xuống ma vực thì thủ lĩnh của họ đã bị đánh bại. chỉ đành sống ở trên mép vực tìm cơ hội săn giết các tộc nhỏ khác. Khi mà gặp hắn thấy trên người có khoác trên người bộ da của Tử Giác Đầu, nên cho rằng hắn đã đánh bại được một tử giác đầu. Với bản lĩnh đó có thể đi xuống được Ma Vực nên mới kéo hắn về làm Thủ lĩnh.
Đúng là chuyện ở đây đơn giản và dễ hiểu hơn, không như ở bên kia đại lục, những âm mưu của con người làm hắn cứ bị quay vòng vòng như một trò đùa. Mà không biết giờ này ở Bạch Thành ra sao rồi nhỉ, hắn rời đi thì đang là một trận ác đấu. Đám người của Ma Môn có được tâm mạch ma thú, vậy là sẽ có một Ma Thú xuất hiện ở đại lục
Nhưng những ngày qua hắn thấy Ma Thú này làm khó võ giả ở luyện thể kỳ, chứ các thế lực ở Tông Môn có thể tùy ý xử lý mà…Không lẽ còn có một thứ gì đó đặc biệt mơi khiến bọn chúng tốn nhiều tâm tư như vậy
Trong hai ngày này hắn tranh thủ luyện lại Băng Phong Kết Ấn, tuy vẫn chỉ là bốn đạo khí, nhưng nhờ có băng thạch trong người, đạo khí của hắn có thể kèm theo hàn khí làm hóa băng đối phương. Nhưng mà băng thạch trong người cũng sắp tan ra hết, như vậy thì không còn hàn khí nữa. Vậy là phải có một thứ gì đó có thể phát ra hàn khí thì mới có hiệu quả đóng băng, nếu không thì chỉ khóa được mục tiêu nhất thời.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.