Chương 56: Phát hiện
Naophang23
01/11/2018
Đồ vật đã giao, nhiệm vụ đã hoàn thành. Phụng Nghi và Mục trưởng lão chắc cũng sẽ nói lại với Tiêu Dật Phong, giờ thì hắn đã tự do thực sự, không còn ràng buộc gì với Hắc Hổ Bang, cũng như Huyết Diện Hắc Y đường. Lão Lục Và Tiểu Ngũ cũng an bài xong…Còn Thiếu việc gì nữa nhỉ? À đúng rồi hắn còn phải đến Lăng Gia Một chuyến a,
Không biết thương thế Mộng Lăng đã khỏi chưa, Lăng gia chủ dường như đã đoán ra thân phận chắc người cũng hết lòng chăm sóc, Có sự quan tâm như vậy chắc đã ổn nhiều rồi. Hăn tình cờ có được Kim Tiêu Quả và Phục Linh quả, Nếu phục dụng hai loại quả này thì dung mạo của Mộng Lăng sẽ khôi phục. Nhưng trời đã tối nên đành phải chờ khi khác vậy
Đêm khua thanh vắng hay ta ở Lại Như Ý lâu vui đùa một chút, dù sao Tiền đầy túi ăn uống cho thật thoải mái. Cũng chưa có bao giờ trải qua cảm giác vung tiền như một người có tiền thực sự. Hắn lựa chọ Lầu bốn, nơi có thể ngắm nhìn bạch thành vào ban đêm, Ngắm hoa thưởng nguyệt. Trăng đã lên cao, Hai nữ nhân đang hầu rượu cho hắn.
Tầng bốn này cũng ít hơi người, không ồn ào như mấy tầng dưới, tuy chỉ là một tầng cách biệt nhưng yên tĩnh lạ thường, Bên trong là một tài nữ đang gẩy đàn đệm cho mấy nữ nhân các đang nhảy múa…Chuyển động lả lướt, nụ cười mê hồn
Trong khi hắn đang thưởng thức thì lại có người từ dưới lầu đi lên. Người này không ai khác chính là Tiêu Dật Phong, vẫn như thường lệ tay cầm quạt bộ dạng ung dung khuôn mặt lúc nào cũng nở nụ cười nháy mắt với mấy Vũ nữ, theo sau hắn là một nữ nhân, người này Tiểu Thất cũng biết, Phụng Nghi mới hồi chiều tối có gặp. Không ngờ khuya thế này mà Tiêu Dật Phong vẫn đến đây.
Vì Tiểu Thất chọn một góc yên tĩnh mà lại có hai nữ nhân vây quanh không ngừng đưa chén mời gã, Nên Tiêu Dật Phong không có để ý tới cũng ngồi xuống cách đó không xa. Vốn cũng chẳng còn gì với liên hệ với hai người này. Nhưng cuộc trò chuyện của hai người lại làm hắn chú ý
“Sao hôm nay Nhị Thiếu gia lại có nhã hứng lên đây thưởng nguyệt vậy”
Nữ nhân tựa sát vào người Tiêu Dật Phong âu yếm nói. Tiêu Dật Phong ngắm nhìn thiên không bằng vẻ mặt đăm chiêu
“ Ta đã chiếm được cảm Tình Của Quận chúa, giờ có lẽ… đến lượt nàng phải giúp ta rồi”
Phụng Nghi đưa bàn tay rót cho hắn một chén rượu cười nói
“Thiếu gia muốn ta giúp chuyện gì?”
Tiêu Dật Phong thôi phe phẩy cái quạt liếc mắt sang nhìn nữ nhân có ý dò hỏi
“Ta muốn nàng câu Dẫn Lăng Thiên, làm tâm hồn hắn điên đảo thì càng tốt”
Ánh mắt mê hoặc đang đưa tình với Tiêu Dật Phong, Phụng nghi đáp
“Như ta câu dẫn người có được chăng?”
Giọng điệu có tính khiêu khích bản tính nam nhân, Tiêu Dật Phong dung quạt nâng cằm nữ nhân ánh mặt có chút thưởng thức
“Tốt… cứ như vậy là được?”
Hít một hơi dài để chuyển đề tài hắn thiếp
“Nghe nói cái tên hạ nhân mà nàng phái đi đã trở về… Đường chủ vừa lòng chứ?”
“Nói tới hắn mới nhớ, Người biết gì về con người này không?. Muốn lằm hắn tâm thần hoảng loạn thì phải làm thế nào?”
Uống một hớp rượu, Tiêu Dật Phong thở dài
“Hắn cũng có chút biết suy nghĩ, rất coi trọng lời hứa, có chút ngớ ngẩn và rất dễ bị lừa…Chính vì có chút ngớ ngẩn nên đừng cố gắng tính kế với hắn làm gì, vì sẽ chẳng diễn ra theo bình thường đâu. Chỉ có cách lợi dụng việc hắn rất coi trọng lời hứa mà làm việc thôi”
Phụng nghi có chút ngạc nhiên
“Người đã từng tính kế với hắn sao?”
“Cũng không hẳn là tính kế, chỉ là thử hắn một chút thôi. Nghe nói nàng cần tìm một nhục thể cường đại cho Đường chủ, Cả Hắc Ưng võ giả đông vô số không có người nào phù hợp hay sao mà phải chọn hắn làm huyết tế cho Ma Thú”
“Quả thật không có, nghe đám võ giả nói thì người mạnh nhất đã li khai rồi, những người còn lại thì không để vào mắt, nhưng ít ra huyết khí từng ấy người có thể khôi phục tâm mạch cũng coi như không phải đồ bỏ”
“Người mạnh nhất sao?”
Phụng nghi thở dài tỏ vẻ tiếc nuối
“Người đó là một nam tử tóc hung đỏ, vóc người cao lớn. Ra tay rất tàn độc khi đối luyện sau khi đạt danh đệ nhất đã li khai Hắc Ưng, đi đâu thì còn chưa rõ, nên không có dịp kiểm chứng“
Tiêu Dật Phong lườm một cái, người này nghe cách miêu tả thì có khả năng là đại ca Tiêu Dật Lôi. Nhân vật có thể đạt danh đệ nhất dưới thế giới ngầm, không ngờ lại là huynh ấy. Không biết Liễu trạch sư bá có biết việc này không. Võ giả Hắc Ưng chuyên làm nhưng nhiệm vụ ngầm, giờ này tất cả bị hiến tế cho ma thú. Bang hội nguyên khí đại thương, nhưng chỉ có dựa vào Huyết Diện Hắc Y đường mới có ngày thâu tóm Bạch Thành.
Huyết nhục phù hợp cho Ma Thú phải cường đại, trải qua độc luyện và huyết luyện cũng chỉ coi là miễn cưỡng phù hợp mà thôi, Ít nhất sẽ chịu đựng được ma tính phản phệ. Khi dung hợp được thì đến giai đoạn tăng cường nhục thể. Cơ thể của phàm nhân sẽ sinh ra dị biến gấn giống với nhục thể ma thú. Cần biết là không phải ai cũng trải qua Độc luyện và huyết luyện mà còn sống. Có người bị chết do trúng độc, có người không thì cơ thể bị biến dạng không ra hình người. Huyết Diện Hắc Y đường đã thử qua nhiều người nhưng chưa có ai phù hợp. Có Thể Thấy Tiểu Thất có tầm quan trọng như thế nào
Phụng nghi đưa bàn tay nhỏ nhắn vuốt ve khuôn mặt anh tuấn của Tiêu Dật Phong chậm rãi nói
“Đấy là việc của Đường chủ, người không cần bận tâm Biết nhiều quá cũng không có lợi cho người đâu. Sau Võ Hội này Nam Thành Hàn Gia Biến mất, Thiếu gia chỉ cần chăm lo cho Lăng Gia là được. Lúc đó Bạch Thành chắc chắn Uy Quyền Hắc Hổ Bang là lớn nhất.”
“Người ra sức vì Ma Môn không có chịu thiệt đâu”
Nữ nhân trong lòng có chút khinh thường, nhưng vẫn nở nụ cười trên mặt không ngừng tiến tới làm đủ trò ve vãn, Tiêu Dật Phong trầm ngâm một lúc, “đám người này lại đang lợi dụng hắn sao” Nhưng cuối cùng hai người dắt nhau xuống lầu dưới. Tiểu Thất nghe thấy mình trở thành vật hiến tế của Huyết Diên Hắc Y đường, ánh mắt có chút rối loạn không biết do uống say hay do thông tin mình nghe được
Thì ra là mấy người này có chủ ý khi bảo hắn làm nhiệm vụ ngay từ lúc đầu đã không có ý tốt, vậy mà ta hết lần này đến lần khác đối mặt nguy hiểm vẫn cố lết về Bạch Thành. Nếu ta không về thì cũng chẳng sao. Nhưng ta mà về và còn báo cho họ thì đúng là có chuyện, xem ra ta đã quá ngu ngốc rồi. Bị người khác lợi dụng lại còn tự đâm đầu vào nữa chứ.
Âm mưu chuẩn bị lâu như vậy, chắc không đơn giản. Thực lực của Ma Môn chắc không yếu nên tránh đi thì hơn. Nếu hắn là vật hiến tế mà bọn chúng nuôi cho béo để đợi thịt, đã biết hắn trở về không sớm thì muộn cũng sẽ tìm hắn. Phải dấu mặt đi trong mấy ngày sắp tới
Không biết thương thế Mộng Lăng đã khỏi chưa, Lăng gia chủ dường như đã đoán ra thân phận chắc người cũng hết lòng chăm sóc, Có sự quan tâm như vậy chắc đã ổn nhiều rồi. Hăn tình cờ có được Kim Tiêu Quả và Phục Linh quả, Nếu phục dụng hai loại quả này thì dung mạo của Mộng Lăng sẽ khôi phục. Nhưng trời đã tối nên đành phải chờ khi khác vậy
Đêm khua thanh vắng hay ta ở Lại Như Ý lâu vui đùa một chút, dù sao Tiền đầy túi ăn uống cho thật thoải mái. Cũng chưa có bao giờ trải qua cảm giác vung tiền như một người có tiền thực sự. Hắn lựa chọ Lầu bốn, nơi có thể ngắm nhìn bạch thành vào ban đêm, Ngắm hoa thưởng nguyệt. Trăng đã lên cao, Hai nữ nhân đang hầu rượu cho hắn.
Tầng bốn này cũng ít hơi người, không ồn ào như mấy tầng dưới, tuy chỉ là một tầng cách biệt nhưng yên tĩnh lạ thường, Bên trong là một tài nữ đang gẩy đàn đệm cho mấy nữ nhân các đang nhảy múa…Chuyển động lả lướt, nụ cười mê hồn
Trong khi hắn đang thưởng thức thì lại có người từ dưới lầu đi lên. Người này không ai khác chính là Tiêu Dật Phong, vẫn như thường lệ tay cầm quạt bộ dạng ung dung khuôn mặt lúc nào cũng nở nụ cười nháy mắt với mấy Vũ nữ, theo sau hắn là một nữ nhân, người này Tiểu Thất cũng biết, Phụng Nghi mới hồi chiều tối có gặp. Không ngờ khuya thế này mà Tiêu Dật Phong vẫn đến đây.
Vì Tiểu Thất chọn một góc yên tĩnh mà lại có hai nữ nhân vây quanh không ngừng đưa chén mời gã, Nên Tiêu Dật Phong không có để ý tới cũng ngồi xuống cách đó không xa. Vốn cũng chẳng còn gì với liên hệ với hai người này. Nhưng cuộc trò chuyện của hai người lại làm hắn chú ý
“Sao hôm nay Nhị Thiếu gia lại có nhã hứng lên đây thưởng nguyệt vậy”
Nữ nhân tựa sát vào người Tiêu Dật Phong âu yếm nói. Tiêu Dật Phong ngắm nhìn thiên không bằng vẻ mặt đăm chiêu
“ Ta đã chiếm được cảm Tình Của Quận chúa, giờ có lẽ… đến lượt nàng phải giúp ta rồi”
Phụng Nghi đưa bàn tay rót cho hắn một chén rượu cười nói
“Thiếu gia muốn ta giúp chuyện gì?”
Tiêu Dật Phong thôi phe phẩy cái quạt liếc mắt sang nhìn nữ nhân có ý dò hỏi
“Ta muốn nàng câu Dẫn Lăng Thiên, làm tâm hồn hắn điên đảo thì càng tốt”
Ánh mắt mê hoặc đang đưa tình với Tiêu Dật Phong, Phụng nghi đáp
“Như ta câu dẫn người có được chăng?”
Giọng điệu có tính khiêu khích bản tính nam nhân, Tiêu Dật Phong dung quạt nâng cằm nữ nhân ánh mặt có chút thưởng thức
“Tốt… cứ như vậy là được?”
Hít một hơi dài để chuyển đề tài hắn thiếp
“Nghe nói cái tên hạ nhân mà nàng phái đi đã trở về… Đường chủ vừa lòng chứ?”
“Nói tới hắn mới nhớ, Người biết gì về con người này không?. Muốn lằm hắn tâm thần hoảng loạn thì phải làm thế nào?”
Uống một hớp rượu, Tiêu Dật Phong thở dài
“Hắn cũng có chút biết suy nghĩ, rất coi trọng lời hứa, có chút ngớ ngẩn và rất dễ bị lừa…Chính vì có chút ngớ ngẩn nên đừng cố gắng tính kế với hắn làm gì, vì sẽ chẳng diễn ra theo bình thường đâu. Chỉ có cách lợi dụng việc hắn rất coi trọng lời hứa mà làm việc thôi”
Phụng nghi có chút ngạc nhiên
“Người đã từng tính kế với hắn sao?”
“Cũng không hẳn là tính kế, chỉ là thử hắn một chút thôi. Nghe nói nàng cần tìm một nhục thể cường đại cho Đường chủ, Cả Hắc Ưng võ giả đông vô số không có người nào phù hợp hay sao mà phải chọn hắn làm huyết tế cho Ma Thú”
“Quả thật không có, nghe đám võ giả nói thì người mạnh nhất đã li khai rồi, những người còn lại thì không để vào mắt, nhưng ít ra huyết khí từng ấy người có thể khôi phục tâm mạch cũng coi như không phải đồ bỏ”
“Người mạnh nhất sao?”
Phụng nghi thở dài tỏ vẻ tiếc nuối
“Người đó là một nam tử tóc hung đỏ, vóc người cao lớn. Ra tay rất tàn độc khi đối luyện sau khi đạt danh đệ nhất đã li khai Hắc Ưng, đi đâu thì còn chưa rõ, nên không có dịp kiểm chứng“
Tiêu Dật Phong lườm một cái, người này nghe cách miêu tả thì có khả năng là đại ca Tiêu Dật Lôi. Nhân vật có thể đạt danh đệ nhất dưới thế giới ngầm, không ngờ lại là huynh ấy. Không biết Liễu trạch sư bá có biết việc này không. Võ giả Hắc Ưng chuyên làm nhưng nhiệm vụ ngầm, giờ này tất cả bị hiến tế cho ma thú. Bang hội nguyên khí đại thương, nhưng chỉ có dựa vào Huyết Diện Hắc Y đường mới có ngày thâu tóm Bạch Thành.
Huyết nhục phù hợp cho Ma Thú phải cường đại, trải qua độc luyện và huyết luyện cũng chỉ coi là miễn cưỡng phù hợp mà thôi, Ít nhất sẽ chịu đựng được ma tính phản phệ. Khi dung hợp được thì đến giai đoạn tăng cường nhục thể. Cơ thể của phàm nhân sẽ sinh ra dị biến gấn giống với nhục thể ma thú. Cần biết là không phải ai cũng trải qua Độc luyện và huyết luyện mà còn sống. Có người bị chết do trúng độc, có người không thì cơ thể bị biến dạng không ra hình người. Huyết Diện Hắc Y đường đã thử qua nhiều người nhưng chưa có ai phù hợp. Có Thể Thấy Tiểu Thất có tầm quan trọng như thế nào
Phụng nghi đưa bàn tay nhỏ nhắn vuốt ve khuôn mặt anh tuấn của Tiêu Dật Phong chậm rãi nói
“Đấy là việc của Đường chủ, người không cần bận tâm Biết nhiều quá cũng không có lợi cho người đâu. Sau Võ Hội này Nam Thành Hàn Gia Biến mất, Thiếu gia chỉ cần chăm lo cho Lăng Gia là được. Lúc đó Bạch Thành chắc chắn Uy Quyền Hắc Hổ Bang là lớn nhất.”
“Người ra sức vì Ma Môn không có chịu thiệt đâu”
Nữ nhân trong lòng có chút khinh thường, nhưng vẫn nở nụ cười trên mặt không ngừng tiến tới làm đủ trò ve vãn, Tiêu Dật Phong trầm ngâm một lúc, “đám người này lại đang lợi dụng hắn sao” Nhưng cuối cùng hai người dắt nhau xuống lầu dưới. Tiểu Thất nghe thấy mình trở thành vật hiến tế của Huyết Diên Hắc Y đường, ánh mắt có chút rối loạn không biết do uống say hay do thông tin mình nghe được
Thì ra là mấy người này có chủ ý khi bảo hắn làm nhiệm vụ ngay từ lúc đầu đã không có ý tốt, vậy mà ta hết lần này đến lần khác đối mặt nguy hiểm vẫn cố lết về Bạch Thành. Nếu ta không về thì cũng chẳng sao. Nhưng ta mà về và còn báo cho họ thì đúng là có chuyện, xem ra ta đã quá ngu ngốc rồi. Bị người khác lợi dụng lại còn tự đâm đầu vào nữa chứ.
Âm mưu chuẩn bị lâu như vậy, chắc không đơn giản. Thực lực của Ma Môn chắc không yếu nên tránh đi thì hơn. Nếu hắn là vật hiến tế mà bọn chúng nuôi cho béo để đợi thịt, đã biết hắn trở về không sớm thì muộn cũng sẽ tìm hắn. Phải dấu mặt đi trong mấy ngày sắp tới
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.