Chương 5: Bảng xếp hạng
Điệp Chi Linh
08/11/2021
Việt Tinh Văn click mở liên tiếp, từng hàng chữ màu đỏ nhanh chóng nhảy vào mi mắt...
《Thoát khỏi phòng thí nghiệm》 Đại học Hoa An, thành tích bảng xếp hạng:
Họ và tên ———— Giới tính ———— Học viện ———— Điểm đạt được
Lưu Chiếu Thanh —— Nam ———— Học viện Y ————119 điểm
Đoạn Manh ———— Nữ ———— Học viện Y ———— 118 điểm
Trương Sinh Minh —— Nữ ———— Học viện Y ———— 117 điểm
Trác Phong ———— Nam ———— Học viện Vật lý ———— 117 điểm
Hứa Diệc Thâm —— Nam ———— Học viện Sinh học ———— 116 điểm
Dụ Tân Vũ ———— Nữ ———— Học viện Y ———— 116 điểm
Giang Bình sách —— Nam ———— Học viện Tự nhiên ———— 115 điểm
Việt Tinh Văn ———— Nam ———— Học viện Nhân vân ———— 115 điểm
Lâm Mạn La ———— Nữ ———— Học viện Môi trường ———— 114 điểm
Kha Thiếu Bân ———— Nam ———— Học viện Máy tính ———— 113 điểm
Trần Mộc Vân ———— Nữ ———— Học viện Hành pháp ———— 110 điểm
Tân Ngôn ———— Nam ———— Học viện Hóa học ———— 110 điểm
Việt Tinh Văn: ".........."
Dòng đầu tiên đề là bảng xếp hạng của "Đại học Hoa An", điều này có nghĩa những người trên bảng xếp hạng này đều là bạn cùng trường của cậu. Trong đó đàn anh Trác Phong, đàn chị Lâm Mạn La cậu đều biết. Còn có Giang Bình Sách, cùng thành tích 115 điểm với cậu.
Những cái tên quen thuộc này làm Việt Tinh Văn chau mày —— xem ra, hệ thống thư viện này sắp tới sẽ kéo một số lượng lớn sinh viên vào trò chơi sinh tồn này. Nhưng vì sao trong trường hoàn toàn không có tin đồn nào về chuyện này chứ? Nhiều người cùng mất tích như vậy, trường học sao có thể không quan tâm? Là các giảng viên đã sớm biết chuyện này, hay là nói lãnh đạo trường học cũng không có cách nào xử lý chuyện kỳ quái này sao?
Việt Tinh Văn nghĩ trăm lần cũng không ra.
Cậu liền thu lại nghi ngờ, lần nữa nhìn về phía bảng xếp hạng.
Trước mắt có mười hai cái tên, thấp nhất là 110 điểm. Trừ điểm câu hỏi phụ, thì muốn qua môn phải đạt 90 điểm trở lên. Xem ra, bài kiểm tra này lấy 90 điểm là điểm chuẩn để vào bảng xếp hạng. Sau này nếu có người mới hơn 90 điểm, có lẽ cũng sẽ có tên trên bảng xếp hạng này.
Người đứng đầu là Lưu Chiếu Thanh của học viện Y khoa, trừ 20 điểm câu hỏi phụ, điểm đạt được tới 99 điểm, thiệt là trâu bò mà!
Sinh viên của Học viện Y khoa là kiểu "đấu trên sân nhà", đạt được điểm cao rất bình thường. Dù sao thì bọn họ thường này cũng tiếp xúc qua đám chuột, đám thỏ này, cũng không có tâm lý sợ hãi gì với đám động vật nhỏ này. Có lẽ bọn họ còn có thể đọc hiểu nhật ký thí nghiệm, trực tiếp đoán được chính xác loại thuốc, tiết kiệm rất nhiều thời gian cho câu hỏi phụ.
Trong mười hai tên đứng đầu, có bốn sinh viên Học viện Y.
Làm Việt Tinh Văn ngoài ý muốn chính là tiến vào bảng xếp hạng vậy mà có tới tám sinh viên từ các học viện khác. Ngoại trừ cậu từ khoa tiếng Trung dùng từ điển chiến đấu mà trà trộn vào được, còn có khoa Sinh học, Vật lý, Hóa học, Toán học, thậm chí là khoa Luật, Tài nguyên môi trường. Giả sử như bọn họ cũng giống mình, cửa thứ nhất tìm được sổ nhật ký, cửa thứ tư thuận lợi tìm ra đáp án câu hỏi phụ, nhưng mấy phòng thí nghiệm khác bọn họ vượt qua như thế nào vậy?
Chẳng lẽ trong đề thi nhập học nhận được đạo cụ công năng, có thể tăng tốc độ chạy trốn cho bọn họ sao?
Việt Tinh Văn cẩn thận tưởng tượng, cảm thấy khả năng này rất lớn.
Đàn anh Trác Phong khoa Vật lý, nói không chừng là nhận được bảng mạch điện, trực tiếp giật đám khỉ và thỏ choáng váng phải không? Còn khoa máy tính, có thể là phá giải gì đó ở phòng máy tính đầu tiên, tìm được lối tắt qua cửa đúng không? Còn khoa hóa học, chắc là có loại thuốc lợi hại gì đó làm mấy con thú kia ngất xỉu?
Nhưng sinh viên Toán học, Luật, Môi trường, Sinh học thì dùng kỹ năng đặc thù hoặc đạo cụ gì có thể nhanh chóng qua cửa thì Việt Tinh Văn trước mắt còn chưa nghĩ ra được. Có lẽ những người khác thấy tên Việt Tinh Văn trên bảng xếp hạng, cũng không nghĩ ra —— khoa tiếng Trung vì sao lại có thể thông qua cửa nhanh như vậy.
Bảng xếp hạng này cho Việt Tinh Văn động lực và tự tin rất lớn.
Nhiều bạn cùng trường đến thư viện như vậy, đang ở một nơi không nhìn thấy cùng cậu cố gắng vượt qua các cửa, cậu không phải chiến đấu một mình! Một ngày nào đó, bọn họ sẽ rời khỏi cái hệ thống thư viện đáng ghét này, trở về sinh hoạt bình thường trong trường học!
Ánh mắt Việt Tinh Văn tạm dừng vài giây trên ba chữ "Giang Bình Sách" cùng điểm với cậu. Trong đầu bỗng nhiên hiện lên một khuôn mặt quen thuộc...
Một nam sinh có đôi mắt híp một mí và đôi mày kiếm rất đẹp, đôi mắt sâu thẳm thoạt nhìn có chút lạnh nhạt, sóng mũi cao thẳng, đường cong ngũ quan sắc nhọn lạnh lùng, rõ ràng là một trai đẹp có thể "Dựa vào mặt ăn cơm", lại cố tình muốn học chuyên ngành Toán học.
Giang Bình Sách là thủ khoa khối Khoa học tự nhiên năm 2018 của Thất Trung thuộc Thanh Thành, cùng với Thủ khoa khối xã hội là Việt Tinh Văn được vinh danh "Song học bá Thất Trung".
Năm lớp 10, hai người đều học lớp trọng điểm, nhưng hai người nói chuyện với nhau còn không quá mười câu.
Cái người Giang Bình Sách này rất không thích nói chuyện, tính cách thậm chí có chút quái gỡ. Ba năm cấp ba vẫn luôn độc lai độc vãng, bên cạnh cũng không có bao nhiêu bạn. Mỗi lần thấy hắn, đều là đang ngồi bên cửa số, thần sắc không đổi mà đọc sách, làm bài tập, giống như mọi người xung quanh đều là không khí, ai cũng không thể làm ảnh hưởng đến việc học tập của hắn.
Khác với hắn, Việt Tinh Văn ở trường thật sự vô cùng nổi bật, lúc rãnh rỗi sẽ đến sân bóng chơi với mọi người. Lớp nào cậu cũng có anh em tốt. Cậu vô cùng quen mặt, giống như ánh mặt trời, ai cũng có thể kết giao được. Các bạn học tìm cậu hỏi chuyện, cậu biết đều sẽ trả lời, nhân duyên trong khối đặc biệt tốt.
Hai người một nóng một lạnh, thuộc về hai thái cực trái nhau.
Lúc chia khối năm lớp 11, Việt Tinh Văn bởi vì thích đọc sách, nghiên cứu tác phẩm mà chọn khối xã hội. Giang Bình Sách chọn khối tự nhiên. Từ lúc đó, hai người gặp nhau ngày càng ít, chỉ là thường xuyên nghe thấy truyền thuyết của đối phương.
Ví dụ như Việt Tinh Văn lại đoạt giải cuộc thi văn học toàn quốc, dẫn đầu đội hùng biện giành giải nhất cuộc thi hùng biện của Thanh Thành. Lại ví dụ như Giang Bình Sách tham gia các cuộc thi toán học, vật lý, hóa học dành cho học sinh cấp 3 cả nước.
Trong trường học, ở đâu cũng là truyền thuyết về bọn họ, mấy đàn em đều xưng hai người bọn họ là "học thần".
Bởi vì khối xã hội và khối tự nhiên lúc đó không ở cùng một tầng, hai người từ sau khi chia khối xong thì rất ít khi gặp nhau. Mỗi lần gặp nhau trong các hoạt động của trường, Việt Tinh Văn đều sẽ khách khí gọi tên Giang Bình Sách, hắn cũng sẽ gật đầu với cậu một cái tỏ vẻ "đã biết".
Bởi vậy Việt Tinh Văn phân loại mối quan hệ của bọn họ là: "Bạn xã giao".
Năm đó thi đại học, hai người trở thành Thủ khoa hai khối Tự nhiên và Xã hội, trên bảng vàng danh dự ở cổng trường, tên của bọn họ lại một lần nữa đặt cạnh nhau. Trùng hợp chính là hai người bọn họ đều ghi danh vào Đại học Hoa An nổi tiếng cả nước ở phương Bắc. Việt Tinh Văn thi khoa tiếng Trung, Giang Bình Sách thi khoa Toán học.
Sau khi khai giảng, một nhóm tân sinh viên đến từ Thanh Thành liền tụ tập với nhau.
Việt Tinh Văn liếc thấy một bóng dáng quen thuộc kia trong đám người, liền đến trước mặt đối phương, nói đùa: "Giang Bình Sách, ba năm cấp ba học chung, biết nhau lâu như vậy, lần sau gặp nhau, cậu có thể chủ động chào tôi một cái không?"
Giang Bình Sách nghi hoặc: "Tôi trước kia cũng có chào hỏi cậu mà".
Việt Tinh Văn: "Gật đầu đó hả?"
Giang Bình Sách gật gật đầu, giống như muốn nói: Tôi đối với người khác đến gật đầu cũng không thèm.
Việt Tinh Văn nén cười, vươn tay: "Chính thức kết bạn đi. Học chung trường ba năm cấp ba, đại học lại cùng trường, chúng ta coi như là có duyên, nói không chừng tương lai còn có thể giúp đỡ nhau".
Trong mắt Giang Bình Sách hiện lên một tia kinh ngạc, do dự vài giây, sau đó phối hợp đưa tay bắt tay cậu.
Ngón tay hắn thon dài sạch sẽ, nhiệt độ cơ thể hơi thấp. Lúc đó vừa vào hè, thời tiết tháng 9 vô cùng oi bức, Việt Tinh Văn phát hiện tay Giang Bình Sách cảm giác mát mẻ, rất thoải mái. Cũng vào ngày đó, bọn họ mới chính thức trao đổi số điện thoại, thêm WeChat với nhau.
Việt Tinh Văn thích chia sẻ mỗi ngày trong vòng bạn bè, Giang Bình Sách sẽ like mỗi chia sẻ của cậu, nhưng lại không hề tự chia sẻ một điều gì.
Sau đó, Giang Bình Sách mỗi lần gặp Việt Tinh Văn ở trong trường, cũng sẽ không lạnh lùng như lúc cấp ba, sẽ chủ động chào hỏi với cậu, dùng giọng điệu vô cùng êm tai nhỏ giọng gọi: "Tinh Văn".
Đến lúc thi giữa kỳ, cuối kỳ, Giang Bình Sách còn gửi tin nhắn hẹn Việt Tinh Văn đến thư viện tự học.
Việt Tinh Văn liền phun tào: "Cậu học khoa Toán, tôi học khoa tiếng Trung, cùng nhau tự học không phải là quá kỳ lạ sao?"
Giang Bình Sách: "Cái này gọi là bổ sung kiến thức cho nhau".
Việt Tinh Văn gửi đi một emoji cười ha hả: "Cậu thắng! 8 giờ tối mai gặp nhau ở cửa thư viện".
Bọn họ thường xuyên hẹn thời gian đến thư viện tự học, tìm một cái bàn trong góc, ngồi xuống đối diện nhau. Cậu là đề toán của cậu, tôi xem tư liệu văn học của tôi. Hai người bá đạo học hai chuyên ngành khác nhau ở chung cũng vô cùng hòa hợp.
Việt Tinh Văn cảm thấy mối quan hệ giữa cậu và Giang Bình Sách có chút kỳ quái.
Năm lớp mười, hai người tranh nhau hạng nhất khối, âm thầm phân cao thấp, lúc này cậu đứng đầu, lần khác là tôi đứng đầu, rất có cảm giác kỳ phùng địch thủ giương cung bạt kiếm. Năm lớp mười một sau khi chia khối, bọn họ cùng nhau ngồi vững cái ghế đứng đầu khối tự nhiên và xã hội, không còn cạnh tranh lẫn nhau.
Nhưng mỗi khi trường học công bố bảng vinh dự, bên trái khối xã hội, bên phải là khối tự nhiên, hai cái tên Việt Tinh Văn, Giang Bình Sách luôn đặt song song nhau trên đầu bảng. Nếu có một ngày, bên cạnh tên mình không phải là hắn, ngược lại sẽ cảm thấy không quen không phải sao?
Thái độ của bọn họ dành cho nhau có thể chính là: "Cùng tôi sánh vai chỉ có thể là cậu", là kiểu kính nể, tôn trọng và tán thành nhau từ trong tiềm thức.
Giống như tuyệt thế cao thủ trong các tiểu thuyết võ hiệp, một người dùng đao, một người dùng kiếm, khi còn trẻ hăng hái thì liều mạng tranh đoạt vị trí đệ nhất, sau phát hiện cả hai cùng vang danh kỳ thật cũng rất tốt —— mỗi người tiếp tục phát triển trên con đường của riêng mình, chính là sự khích lệ từ đối thủ lớn nhất khi còn niên thiếu.
Việt Tinh Văn biết Giang Bình Sách có thói quen sạch sẽ, không thích thân cận với người khác.
Đáng tiếc bản thân hắn đã quá xuất sắc, lớn lên cao đến 189cm, bộ dáng soái khí, lại là siêu sinh viên khoa Toán, fanboy fangirl của hắn ở trường nhiều đếm không nổi, có không ít đàn em lớn gan chủ động tìm hắn tỏ tình, đều bị hắn lạnh lùng lấy lý do "chúng ta không hợp nhau" mà từ chối.
Không ai biết suy nghĩ của Giang Bình Sách, hắn giống như không định yêu đương, toàn bộ tinh lực đều tập trung vào việc học. Người cùng hắn tự học nhiều nhất ngược lại là Việt Tinh Văn khoa tiếng Trung.
Việt Tinh Văn nhịn không được mà nghĩ, bạn học Giang Bình Sách lạnh lùng lại có thói quen sạch sẽ, đi vào trò chơi sinh tồn "Thoát khỏi thư viện", chắc chắn sẽ rất khó chịu với mấy chỗ như "Phòng thí nghiệm y học". Quần áo hắn luôn sạch sẽ chỉnh tề, thấy đám lộn xộn trong phòng thí nghiệm, chắc hẳn là nhíu mày ghét bỏ. Hắn ghét dơ loạn, ghét ầm ĩ, phòng thí nghiệm Y học lần này đúng là tập trung toàn bộ những thứ mà hắn ghét nhất lại với nhau.
Trách không được hắn chạy nhanh như vậy, đạt được tới 95 điểm...
Việt Tinh Văn tưởng tượng hình ảnh hắn bị đám thỏ đuổi theo, thật sự không thể tưởng tượng nổi. Giang Bình Sách vẫn luôn thích hợp ngồi trong thư viện đọc sách, như vậy mới là cảnh đẹp ý vui —— mà không phải là điên cuồng chạy trốn trong một cái "thư viện" khác.
Bất kể là như thế nào, nếu Giang Bình Sách cũng ở trong "Thư viện", Việt Tinh Văn nghĩ tìm đối phương trước đã. Theo cách nói của Giang Bình Sách, suy nghĩ của bọn họ có thể bổ sung cho nhau, văn toán phối hợp càng dễ dàng qua cửa.
Nghĩ đến đây, Việt Tinh Văn lập tức hỏi: "Giáo viên hệ thống, làm sao để có thể tìm một bạn học nào đó?"
Giáo viên hệ thống: "Có thể gửi tin nhắn cho một sinh viên cụ thể, yêu cầu sử dụng điểm tích lũy, một chữ 10 điểm".
Việt Tinh Văn hiện tại đang có 230 điểm, dù sao số điểm này cũng không đủ để thăng cấp từ điển thành ngữ của cậu. Nghĩ nghĩ, cậu liền nói: "Gửi tin nhắn cho bạn học Giang Bình Sách khoa Toán học đại học Hoa An. Tin nhắn gồm ba chữ: Việt Tinh Văn".
Giáo viên hệ thống: "Được. Tin nhắn đã gửi, trừ 30 điểm tích lũy, còn lại 200 điểm".
Một chữ 10 điểm thật sự rất quý, trừ 30 điểm này xong, giống như câu hỏi phụ vừa rồi là làm không công. Nhưng Hệ thống Thư viện này vô cùng phức tạp, bảng xếp hạng của chương trình Học viện Y đã có nhiều bạn cùng trường như vậy rồi, Việt Tinh Văn muốn "tình cờ" gặp Giang Bình Sách trong các chương trình học gần như là không có khả năng.
Ba chữ tin nhắn, cậu tin với sự ăn ý của bọn họ, Giang Bình Sách chắc chắn có thể hiểu.
Rất nhanh, bên tai vang lên tiếng nhắc nhở của hệ thống: "Nhận được tin nhắn, đến từ bạn học Giang Bình Sách, mở ra đọc hay không".
Việt Tinh Văn vội vàng mở ra ——
Một chữ mất 10 điểm tích lũy nên tin nhắn của Giang Bình Sách cũng rất ngắn gọn:
Năm chữ: "Đợi cậu cửa tiếp theo". . Đam Mỹ Hài
# Hết chương 5
Thanh Thành: Là một thành phố thuộc Thanh Viễn, tỉnh Quảng Đông, Trung Quốc
《Thoát khỏi phòng thí nghiệm》 Đại học Hoa An, thành tích bảng xếp hạng:
Họ và tên ———— Giới tính ———— Học viện ———— Điểm đạt được
Lưu Chiếu Thanh —— Nam ———— Học viện Y ————119 điểm
Đoạn Manh ———— Nữ ———— Học viện Y ———— 118 điểm
Trương Sinh Minh —— Nữ ———— Học viện Y ———— 117 điểm
Trác Phong ———— Nam ———— Học viện Vật lý ———— 117 điểm
Hứa Diệc Thâm —— Nam ———— Học viện Sinh học ———— 116 điểm
Dụ Tân Vũ ———— Nữ ———— Học viện Y ———— 116 điểm
Giang Bình sách —— Nam ———— Học viện Tự nhiên ———— 115 điểm
Việt Tinh Văn ———— Nam ———— Học viện Nhân vân ———— 115 điểm
Lâm Mạn La ———— Nữ ———— Học viện Môi trường ———— 114 điểm
Kha Thiếu Bân ———— Nam ———— Học viện Máy tính ———— 113 điểm
Trần Mộc Vân ———— Nữ ———— Học viện Hành pháp ———— 110 điểm
Tân Ngôn ———— Nam ———— Học viện Hóa học ———— 110 điểm
Việt Tinh Văn: ".........."
Dòng đầu tiên đề là bảng xếp hạng của "Đại học Hoa An", điều này có nghĩa những người trên bảng xếp hạng này đều là bạn cùng trường của cậu. Trong đó đàn anh Trác Phong, đàn chị Lâm Mạn La cậu đều biết. Còn có Giang Bình Sách, cùng thành tích 115 điểm với cậu.
Những cái tên quen thuộc này làm Việt Tinh Văn chau mày —— xem ra, hệ thống thư viện này sắp tới sẽ kéo một số lượng lớn sinh viên vào trò chơi sinh tồn này. Nhưng vì sao trong trường hoàn toàn không có tin đồn nào về chuyện này chứ? Nhiều người cùng mất tích như vậy, trường học sao có thể không quan tâm? Là các giảng viên đã sớm biết chuyện này, hay là nói lãnh đạo trường học cũng không có cách nào xử lý chuyện kỳ quái này sao?
Việt Tinh Văn nghĩ trăm lần cũng không ra.
Cậu liền thu lại nghi ngờ, lần nữa nhìn về phía bảng xếp hạng.
Trước mắt có mười hai cái tên, thấp nhất là 110 điểm. Trừ điểm câu hỏi phụ, thì muốn qua môn phải đạt 90 điểm trở lên. Xem ra, bài kiểm tra này lấy 90 điểm là điểm chuẩn để vào bảng xếp hạng. Sau này nếu có người mới hơn 90 điểm, có lẽ cũng sẽ có tên trên bảng xếp hạng này.
Người đứng đầu là Lưu Chiếu Thanh của học viện Y khoa, trừ 20 điểm câu hỏi phụ, điểm đạt được tới 99 điểm, thiệt là trâu bò mà!
Sinh viên của Học viện Y khoa là kiểu "đấu trên sân nhà", đạt được điểm cao rất bình thường. Dù sao thì bọn họ thường này cũng tiếp xúc qua đám chuột, đám thỏ này, cũng không có tâm lý sợ hãi gì với đám động vật nhỏ này. Có lẽ bọn họ còn có thể đọc hiểu nhật ký thí nghiệm, trực tiếp đoán được chính xác loại thuốc, tiết kiệm rất nhiều thời gian cho câu hỏi phụ.
Trong mười hai tên đứng đầu, có bốn sinh viên Học viện Y.
Làm Việt Tinh Văn ngoài ý muốn chính là tiến vào bảng xếp hạng vậy mà có tới tám sinh viên từ các học viện khác. Ngoại trừ cậu từ khoa tiếng Trung dùng từ điển chiến đấu mà trà trộn vào được, còn có khoa Sinh học, Vật lý, Hóa học, Toán học, thậm chí là khoa Luật, Tài nguyên môi trường. Giả sử như bọn họ cũng giống mình, cửa thứ nhất tìm được sổ nhật ký, cửa thứ tư thuận lợi tìm ra đáp án câu hỏi phụ, nhưng mấy phòng thí nghiệm khác bọn họ vượt qua như thế nào vậy?
Chẳng lẽ trong đề thi nhập học nhận được đạo cụ công năng, có thể tăng tốc độ chạy trốn cho bọn họ sao?
Việt Tinh Văn cẩn thận tưởng tượng, cảm thấy khả năng này rất lớn.
Đàn anh Trác Phong khoa Vật lý, nói không chừng là nhận được bảng mạch điện, trực tiếp giật đám khỉ và thỏ choáng váng phải không? Còn khoa máy tính, có thể là phá giải gì đó ở phòng máy tính đầu tiên, tìm được lối tắt qua cửa đúng không? Còn khoa hóa học, chắc là có loại thuốc lợi hại gì đó làm mấy con thú kia ngất xỉu?
Nhưng sinh viên Toán học, Luật, Môi trường, Sinh học thì dùng kỹ năng đặc thù hoặc đạo cụ gì có thể nhanh chóng qua cửa thì Việt Tinh Văn trước mắt còn chưa nghĩ ra được. Có lẽ những người khác thấy tên Việt Tinh Văn trên bảng xếp hạng, cũng không nghĩ ra —— khoa tiếng Trung vì sao lại có thể thông qua cửa nhanh như vậy.
Bảng xếp hạng này cho Việt Tinh Văn động lực và tự tin rất lớn.
Nhiều bạn cùng trường đến thư viện như vậy, đang ở một nơi không nhìn thấy cùng cậu cố gắng vượt qua các cửa, cậu không phải chiến đấu một mình! Một ngày nào đó, bọn họ sẽ rời khỏi cái hệ thống thư viện đáng ghét này, trở về sinh hoạt bình thường trong trường học!
Ánh mắt Việt Tinh Văn tạm dừng vài giây trên ba chữ "Giang Bình Sách" cùng điểm với cậu. Trong đầu bỗng nhiên hiện lên một khuôn mặt quen thuộc...
Một nam sinh có đôi mắt híp một mí và đôi mày kiếm rất đẹp, đôi mắt sâu thẳm thoạt nhìn có chút lạnh nhạt, sóng mũi cao thẳng, đường cong ngũ quan sắc nhọn lạnh lùng, rõ ràng là một trai đẹp có thể "Dựa vào mặt ăn cơm", lại cố tình muốn học chuyên ngành Toán học.
Giang Bình Sách là thủ khoa khối Khoa học tự nhiên năm 2018 của Thất Trung thuộc Thanh Thành, cùng với Thủ khoa khối xã hội là Việt Tinh Văn được vinh danh "Song học bá Thất Trung".
Năm lớp 10, hai người đều học lớp trọng điểm, nhưng hai người nói chuyện với nhau còn không quá mười câu.
Cái người Giang Bình Sách này rất không thích nói chuyện, tính cách thậm chí có chút quái gỡ. Ba năm cấp ba vẫn luôn độc lai độc vãng, bên cạnh cũng không có bao nhiêu bạn. Mỗi lần thấy hắn, đều là đang ngồi bên cửa số, thần sắc không đổi mà đọc sách, làm bài tập, giống như mọi người xung quanh đều là không khí, ai cũng không thể làm ảnh hưởng đến việc học tập của hắn.
Khác với hắn, Việt Tinh Văn ở trường thật sự vô cùng nổi bật, lúc rãnh rỗi sẽ đến sân bóng chơi với mọi người. Lớp nào cậu cũng có anh em tốt. Cậu vô cùng quen mặt, giống như ánh mặt trời, ai cũng có thể kết giao được. Các bạn học tìm cậu hỏi chuyện, cậu biết đều sẽ trả lời, nhân duyên trong khối đặc biệt tốt.
Hai người một nóng một lạnh, thuộc về hai thái cực trái nhau.
Lúc chia khối năm lớp 11, Việt Tinh Văn bởi vì thích đọc sách, nghiên cứu tác phẩm mà chọn khối xã hội. Giang Bình Sách chọn khối tự nhiên. Từ lúc đó, hai người gặp nhau ngày càng ít, chỉ là thường xuyên nghe thấy truyền thuyết của đối phương.
Ví dụ như Việt Tinh Văn lại đoạt giải cuộc thi văn học toàn quốc, dẫn đầu đội hùng biện giành giải nhất cuộc thi hùng biện của Thanh Thành. Lại ví dụ như Giang Bình Sách tham gia các cuộc thi toán học, vật lý, hóa học dành cho học sinh cấp 3 cả nước.
Trong trường học, ở đâu cũng là truyền thuyết về bọn họ, mấy đàn em đều xưng hai người bọn họ là "học thần".
Bởi vì khối xã hội và khối tự nhiên lúc đó không ở cùng một tầng, hai người từ sau khi chia khối xong thì rất ít khi gặp nhau. Mỗi lần gặp nhau trong các hoạt động của trường, Việt Tinh Văn đều sẽ khách khí gọi tên Giang Bình Sách, hắn cũng sẽ gật đầu với cậu một cái tỏ vẻ "đã biết".
Bởi vậy Việt Tinh Văn phân loại mối quan hệ của bọn họ là: "Bạn xã giao".
Năm đó thi đại học, hai người trở thành Thủ khoa hai khối Tự nhiên và Xã hội, trên bảng vàng danh dự ở cổng trường, tên của bọn họ lại một lần nữa đặt cạnh nhau. Trùng hợp chính là hai người bọn họ đều ghi danh vào Đại học Hoa An nổi tiếng cả nước ở phương Bắc. Việt Tinh Văn thi khoa tiếng Trung, Giang Bình Sách thi khoa Toán học.
Sau khi khai giảng, một nhóm tân sinh viên đến từ Thanh Thành liền tụ tập với nhau.
Việt Tinh Văn liếc thấy một bóng dáng quen thuộc kia trong đám người, liền đến trước mặt đối phương, nói đùa: "Giang Bình Sách, ba năm cấp ba học chung, biết nhau lâu như vậy, lần sau gặp nhau, cậu có thể chủ động chào tôi một cái không?"
Giang Bình Sách nghi hoặc: "Tôi trước kia cũng có chào hỏi cậu mà".
Việt Tinh Văn: "Gật đầu đó hả?"
Giang Bình Sách gật gật đầu, giống như muốn nói: Tôi đối với người khác đến gật đầu cũng không thèm.
Việt Tinh Văn nén cười, vươn tay: "Chính thức kết bạn đi. Học chung trường ba năm cấp ba, đại học lại cùng trường, chúng ta coi như là có duyên, nói không chừng tương lai còn có thể giúp đỡ nhau".
Trong mắt Giang Bình Sách hiện lên một tia kinh ngạc, do dự vài giây, sau đó phối hợp đưa tay bắt tay cậu.
Ngón tay hắn thon dài sạch sẽ, nhiệt độ cơ thể hơi thấp. Lúc đó vừa vào hè, thời tiết tháng 9 vô cùng oi bức, Việt Tinh Văn phát hiện tay Giang Bình Sách cảm giác mát mẻ, rất thoải mái. Cũng vào ngày đó, bọn họ mới chính thức trao đổi số điện thoại, thêm WeChat với nhau.
Việt Tinh Văn thích chia sẻ mỗi ngày trong vòng bạn bè, Giang Bình Sách sẽ like mỗi chia sẻ của cậu, nhưng lại không hề tự chia sẻ một điều gì.
Sau đó, Giang Bình Sách mỗi lần gặp Việt Tinh Văn ở trong trường, cũng sẽ không lạnh lùng như lúc cấp ba, sẽ chủ động chào hỏi với cậu, dùng giọng điệu vô cùng êm tai nhỏ giọng gọi: "Tinh Văn".
Đến lúc thi giữa kỳ, cuối kỳ, Giang Bình Sách còn gửi tin nhắn hẹn Việt Tinh Văn đến thư viện tự học.
Việt Tinh Văn liền phun tào: "Cậu học khoa Toán, tôi học khoa tiếng Trung, cùng nhau tự học không phải là quá kỳ lạ sao?"
Giang Bình Sách: "Cái này gọi là bổ sung kiến thức cho nhau".
Việt Tinh Văn gửi đi một emoji cười ha hả: "Cậu thắng! 8 giờ tối mai gặp nhau ở cửa thư viện".
Bọn họ thường xuyên hẹn thời gian đến thư viện tự học, tìm một cái bàn trong góc, ngồi xuống đối diện nhau. Cậu là đề toán của cậu, tôi xem tư liệu văn học của tôi. Hai người bá đạo học hai chuyên ngành khác nhau ở chung cũng vô cùng hòa hợp.
Việt Tinh Văn cảm thấy mối quan hệ giữa cậu và Giang Bình Sách có chút kỳ quái.
Năm lớp mười, hai người tranh nhau hạng nhất khối, âm thầm phân cao thấp, lúc này cậu đứng đầu, lần khác là tôi đứng đầu, rất có cảm giác kỳ phùng địch thủ giương cung bạt kiếm. Năm lớp mười một sau khi chia khối, bọn họ cùng nhau ngồi vững cái ghế đứng đầu khối tự nhiên và xã hội, không còn cạnh tranh lẫn nhau.
Nhưng mỗi khi trường học công bố bảng vinh dự, bên trái khối xã hội, bên phải là khối tự nhiên, hai cái tên Việt Tinh Văn, Giang Bình Sách luôn đặt song song nhau trên đầu bảng. Nếu có một ngày, bên cạnh tên mình không phải là hắn, ngược lại sẽ cảm thấy không quen không phải sao?
Thái độ của bọn họ dành cho nhau có thể chính là: "Cùng tôi sánh vai chỉ có thể là cậu", là kiểu kính nể, tôn trọng và tán thành nhau từ trong tiềm thức.
Giống như tuyệt thế cao thủ trong các tiểu thuyết võ hiệp, một người dùng đao, một người dùng kiếm, khi còn trẻ hăng hái thì liều mạng tranh đoạt vị trí đệ nhất, sau phát hiện cả hai cùng vang danh kỳ thật cũng rất tốt —— mỗi người tiếp tục phát triển trên con đường của riêng mình, chính là sự khích lệ từ đối thủ lớn nhất khi còn niên thiếu.
Việt Tinh Văn biết Giang Bình Sách có thói quen sạch sẽ, không thích thân cận với người khác.
Đáng tiếc bản thân hắn đã quá xuất sắc, lớn lên cao đến 189cm, bộ dáng soái khí, lại là siêu sinh viên khoa Toán, fanboy fangirl của hắn ở trường nhiều đếm không nổi, có không ít đàn em lớn gan chủ động tìm hắn tỏ tình, đều bị hắn lạnh lùng lấy lý do "chúng ta không hợp nhau" mà từ chối.
Không ai biết suy nghĩ của Giang Bình Sách, hắn giống như không định yêu đương, toàn bộ tinh lực đều tập trung vào việc học. Người cùng hắn tự học nhiều nhất ngược lại là Việt Tinh Văn khoa tiếng Trung.
Việt Tinh Văn nhịn không được mà nghĩ, bạn học Giang Bình Sách lạnh lùng lại có thói quen sạch sẽ, đi vào trò chơi sinh tồn "Thoát khỏi thư viện", chắc chắn sẽ rất khó chịu với mấy chỗ như "Phòng thí nghiệm y học". Quần áo hắn luôn sạch sẽ chỉnh tề, thấy đám lộn xộn trong phòng thí nghiệm, chắc hẳn là nhíu mày ghét bỏ. Hắn ghét dơ loạn, ghét ầm ĩ, phòng thí nghiệm Y học lần này đúng là tập trung toàn bộ những thứ mà hắn ghét nhất lại với nhau.
Trách không được hắn chạy nhanh như vậy, đạt được tới 95 điểm...
Việt Tinh Văn tưởng tượng hình ảnh hắn bị đám thỏ đuổi theo, thật sự không thể tưởng tượng nổi. Giang Bình Sách vẫn luôn thích hợp ngồi trong thư viện đọc sách, như vậy mới là cảnh đẹp ý vui —— mà không phải là điên cuồng chạy trốn trong một cái "thư viện" khác.
Bất kể là như thế nào, nếu Giang Bình Sách cũng ở trong "Thư viện", Việt Tinh Văn nghĩ tìm đối phương trước đã. Theo cách nói của Giang Bình Sách, suy nghĩ của bọn họ có thể bổ sung cho nhau, văn toán phối hợp càng dễ dàng qua cửa.
Nghĩ đến đây, Việt Tinh Văn lập tức hỏi: "Giáo viên hệ thống, làm sao để có thể tìm một bạn học nào đó?"
Giáo viên hệ thống: "Có thể gửi tin nhắn cho một sinh viên cụ thể, yêu cầu sử dụng điểm tích lũy, một chữ 10 điểm".
Việt Tinh Văn hiện tại đang có 230 điểm, dù sao số điểm này cũng không đủ để thăng cấp từ điển thành ngữ của cậu. Nghĩ nghĩ, cậu liền nói: "Gửi tin nhắn cho bạn học Giang Bình Sách khoa Toán học đại học Hoa An. Tin nhắn gồm ba chữ: Việt Tinh Văn".
Giáo viên hệ thống: "Được. Tin nhắn đã gửi, trừ 30 điểm tích lũy, còn lại 200 điểm".
Một chữ 10 điểm thật sự rất quý, trừ 30 điểm này xong, giống như câu hỏi phụ vừa rồi là làm không công. Nhưng Hệ thống Thư viện này vô cùng phức tạp, bảng xếp hạng của chương trình Học viện Y đã có nhiều bạn cùng trường như vậy rồi, Việt Tinh Văn muốn "tình cờ" gặp Giang Bình Sách trong các chương trình học gần như là không có khả năng.
Ba chữ tin nhắn, cậu tin với sự ăn ý của bọn họ, Giang Bình Sách chắc chắn có thể hiểu.
Rất nhanh, bên tai vang lên tiếng nhắc nhở của hệ thống: "Nhận được tin nhắn, đến từ bạn học Giang Bình Sách, mở ra đọc hay không".
Việt Tinh Văn vội vàng mở ra ——
Một chữ mất 10 điểm tích lũy nên tin nhắn của Giang Bình Sách cũng rất ngắn gọn:
Năm chữ: "Đợi cậu cửa tiếp theo". . Đam Mỹ Hài
# Hết chương 5
Thanh Thành: Là một thành phố thuộc Thanh Viễn, tỉnh Quảng Đông, Trung Quốc
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.