Chương 13: Tần Tuyển giống như anh trai ôn nhu vậy
Nhục Tùng Tô Bính
04/04/2024
Edit: Xiao Yi.
Hứa Thanh Ca giống như gặp được đại thần donate [1] trong truyền thuyết. Cô vốn tưởng rằng những người hào phóng ủng hộ quà tặng cho streamer như thế đã sớm tuyệt chủng, nhưng thật ra lại không phải như vậy.
Dao Viễn Lão Sư này gọi cô là ‘chị gái nhỏ’, chuyện này… rốt cục là người đó lớn hơn cô, trước thập niên 90 chăng? Hay là nhỏ hơn cô, sau năm 2000?
Gần đây, Hứa Thanh Ca có xem một đoạn livestream, phát hiện streamer chủ phòng đều gọi những người ủng hộ tặng lễ vật cho mình là “Anh cả”, “Anh hai”. Nhưng đối với người xa lạ, cô lại không xưng hô như thế nổi, cảm giác giống như bản thân đang làm nũng với họ vậy, rất kỳ quái…
“Có một chuyện…” Hứa Thanh Ca nghĩ ra một cách xưng hô: “Dao Viễn Lão Sư, không biết lão sư sinh năm mấy?”
Dao Viễn Lão Sư: 【Chị gái nhỏ Điềm Muội, hỏi tuổi người khác là thiếu tế nhị đó.】
Hứa Thanh Ca: “…”
Chỉ trong nháy mắt, cô nghĩ rằng người này là một thanh niên già dặn, cũng trong nháy mắt, cô lại tưởng anh là một chú cún con.
Khiến cô hoang mang thật!
Mặc kệ như nào, Hứa Thanh Ca cũng trịnh trọng cảm tạ, nói: “Cảm ơn quà của Dao Viễn Lão Sư đã tặng nhé.”
Dao Viễn Lão Sư: 【Không cần khách sáo, chị gái nhỏ cố lên!】
Đối với bảng xếp hạng tặng thưởng của streamer phát sóng trực tiếp, Hứa Thanh Ca được cái biết cái không. Nếu bạn được người xem quà tặng trị giá một vạn, hệ thống đại sẽ được chia một nửa, nhưng quà tặng của Dao Viễn Lão Sư lại có yêu cầu về cấp bậc của người xem mới có thể tặng cho streamer được.
Vừa rồi, Dao Viễn Lão Sư đã tặng cho cô một gói quà tân thủ. Người xem có thể nạp tối đa 1000 tệ mua gói quà tân thủ này để tặng cho streamer mình thích, hệ thống lấy một nửa, cho nên cô nhận được có 500 tệ.
Như vậy đối với Hứa Thanh Ca đã là rất rất nhiều rồi.
Bất tri bất giác, cô chợt muốn chiều lòng người xem, “Dao Viễn Lão Sư còn muốn nghe khúc nhạc nào không?”
Dao Viễn Lão Sư: 【Khúc nào cũng được, chị gái nhỏ cứ chọn đi.】
Hiếm khi chiều lòng người xem lại gặp được người xem hiểu chuyện, tâm tình của Hứa Thanh Ca rất tốt, quyết định kéo một khúc mà cô kéo giỏi nhất.
Hứa Thanh Ca và Dao Viễn Lão Sư nói chuyện phiếm được một hồi, có thêm vài người gia nhập phòng livestream của cô.
Giọng nói của Hứa Thanh Ca rất dễ nghe, thoạt tưởng tuổi cô còn nhỏ, từng chữ cô nói cũng mềm mại, nghe rất có cảm giác thiếu nữ.
Cô chỉ cài đặt biểu tượng mặt nạ ảo để giấu dung nhan, lộ ra dáng người nhỏ xinh khi kéo đàn rất có khí chất, hai tay thon dài xinh đẹp giống như công chúa ưu nhã.
Giọng nói ngọt tai, dáng người mảnh khảnh cộng thêm khí chất nghệ thuật khi kéo đàn, chỉ ba thứ này thôi, Hứa Thanh Ca cũng đã rất có tiềm năng thu hút người xem.
Có người bình luận: 【Điềm Muội có muốn gia nhập hội nhóm của chúng tôi không? Tôi đã gửi tin nhắn cho Điềm Muội rồi, hãy xem thử một chút nhé.】
Hứa Thanh Ca xem qua hộp thư một lần, trên màn hình đều là những câu hỏi cô muốn gia nhập hội nhóm livestream hay không. Nhưng cô vẫn do dự, cho nên dứt khoát đánh dấu là chưa xem tin nhắn.
Lần này lại có người công khai hỏi như vậy, Hứa Thanh Ca đành thuận miệng trả lời: “Thật ngại quá, tôi còn không biết mình có thể livestream thêm nhiều lần hay không, tôi sẽ suy nghĩ lời mời của anh sau.”
…
Sau một buổi sáng livestream xong, Hứa Thanh Ca thấy tình hình đã tốt hơn rất nhiều: hơn một trăm người xem cô kéo Cello, nhưng trừ Dao Viễn Lão Sư tặng lễ vật ra thì rất ít người xem chịu ủng hộ, đếm sơ chỉ được mấy chục tệ.
Thời điểm giữa trưa, lúc đang ăn cơm hộp, Hứa Thanh Ca nhìn máy ảnh mà mình luôn tâm niệm một lần, sau đó cắn ngón tay tính nhẩm, còn thiếu một vạn sáu trăm tệ nữa [2] là đủ mua.
Lương tháng của người lao động bình thường khoảng ba ngàn [3] tệ, muốn kiếm một vạn sáu trăm tệ nữa cũng phải tốn năm tháng.
Nhưng không đầy một tháng nữa, cô đã phải khai giảng Đại học, không còn bao nhiêu thời gian.
Thật là một chuyện nan giải.
Mẹ của Diệp Linh Linh sẽ tan làm vào năm giờ chiều, cho nên cô tận dụng thời gian để tiếp tục livestream thêm một lúc.
Nhưng lúc hai giờ, wifi trong nhà bỗng nhiên thường hay rớt mạng, gần như là năm phút rớt một lần.
Hứa Thanh Ca sợ biểu tượng mặt nạ ảo của mình sẽ bị ngắt cho nên cũng không tiếp tục livestream nữa, sau đó ngồi chờ thợ sửa mạng tới xem.
…
Bốn giờ chiều, Tần Tuyển tới tìm Hứa Thanh Ca, sau đó ngồi xe buýt cùng cô, tới nhà của Diệp Linh Linh.
Ngồi xe buýt là do Tần Tuyển đề xuất, bởi vì anh biết nếu kêu taxi cho Hứa Thanh Ca, trong lòng cô sẽ lại lo sợ.
Người đi xe buýt nhiều, Hứa Thanh Ca đứng gần cửa lên xuống, phía sau là lưng ghế, Tần Tuyển như có như không giúp cô đứng chắn nam sinh gần đó ra, còn bên cạnh Hứa Thanh Ca là nữ sinh thì không sao cả.
Hứa Thanh Ca ngẩng đầu nhìn Tần Tuyển đang rất ung dung nắm lấy tay cầm treo phía trên. Dáng người của anh rất cao, tuy mảnh khảnh nhưng không gầy yếu, vừa hợp khiến cho người khác có cảm giác an toàn.
Làn da của anh khá trắng, ngũ quan vừa điển trai vừa dịu dàng, là nam sinh có dung mạo đẹp trai nhất mà cô từng gặp. So với mấy diễn viên nam hay nam ngôi sao mới trong giới giải trí thì Tần Tuyển không kém cạnh chút nào.
Ngẩng đầu nhìn được một lúc, Hứa Thanh Ca lại nhớ đến khi Tần Tuyển và bạn cùng phòng của anh nói chuyện. Phải diễn tả thế nào nhỉ? Giống như là tính cách của anh thật mâu thuẫn, nhưng chỉ có như thế mới chân thật.
Tần Tuyển nhìn cảnh sắc bên ngoài cửa sổ, tầm mắt vô tình phát hiện ra cô đang ngắm mình. Anh cong môi cười cười, cũng cúi đầu nhìn cô.
Hứa Thanh Ca đang nhìn lén chợt bị bắt gặp liền bản năng cúi đầu, né tránh ánh mắt của anh. Trốn xong, cô lại phát hiện ra biểu hiện của mình ngược lại quá rõ ràng, cho nên ngẩng đầu lên lại.
“Anh ơi,” Hứa Thanh Ca bất ngờ nghĩ tới một câu mà bản thân luôn muốn hỏi anh thử, “Nếu như ba của Diệp Linh Linh cũng ở đó và cãi nhau, tình huống có thể nảy sinh bất đồng không ạ?”
Tần Tuyển bật cười: “Em đang lo lắng ai sẽ bất đồng với ai nào?”
“Nếu bà Giang tin lời của em nói về hành vi quấy rối của Diệp Trường Thanh, mà ông ta phản bác thì hai người họ bất đồng; hoặc là bà Giang không tin lời của em, vậy em và bà ta lại bất đồng; hoặc là anh và Diệp Trường Thanh sẽ bất đồng?”
“Nếu như vậy thì… anh thật sự không có cách nào đoán trước được.”
Hứa Thanh Ca vẫn luôn có cảm giác bất luận làm gì, Tần Tuyển đều nắm chắc phần thắng, trong lúc nhất thời, cô không quá tin câu vừa rồi của anh, “Hẳn là anh có cách đối phó rồi phải không ạ?”
Tần Tuyển không đáp, chỉ hơi rũ mi, tự tin chớp hạ đôi mắt với cô một cái. Đôi mắt của anh rất đẹp, chớp một cái giống như sao trên trời.
Hứa Thanh Ca không hiểu vì sao mặt mình lại nóng lên, lập tức cúi đầu không nói.
Sau khi qua vài trạm dừng, Tần Tuyển mới đánh vỡ không khí xấu hổ xung quanh người cô, “Gần đây em livestream thế nào?”
Nhắc tới chuyện này, Hứa Thanh Ca đặt biệt tin tưởng mà chia sẻ cho anh nghe, hưng phấn nói: “Đúng rồi, có một thổ hào đã tặng em lễ vật rất giá trị đó ạ!”
Thần sắc của Tần Tuyển vẫn như thường, “Nghe không tệ nhỉ?”
“Nhưng cũng chỉ có mỗi thổ hào ấy là tặng quà ủng hộ thôi ạ,” Hưng phấn vừa rồi của cô có hơi kèm theo một tia nhụt chí, “Không tính đến quà tặng của thổ hào ấy, một ngày em cũng chỉ kiếm được sáu bảy chục tệ, còn thiếu rất nhiều mới mua được máy ảnh.”
Tần Tuyển ôn ôn nhu nhu cổ vũ: “Không sao cả, nhân khí phải được tích luỹ dần. Sau này phô diễn một chút tài nghệ kéo đàn, cộng thêm sức hấp dẫn của riêng em, từ từ sẽ khiến cho mọi người thích thôi.”
Hứa Thanh Ca nghe lọt, hơi nghiêng đầu cẩn thận cân nhắc những lời này.
Tần Tuyển hệt như anh trai ôn nhu thấu hiểu lòng em gái, “Em còn có vấn đề gì sao?”
“Cũng có ạ…” Hứa Thanh Ca nhớ lại rồi nói: “Luôn có người mời em gia nhập hội nhóm livestream, anh có biết gì về hội nhóm như thế không? Nếu như gia nhập, em có thể bị lộ thông tin cá nhân không ạ?”
Tần Tuyển ngẫm nghĩ một chút, lắc đầu: “Gần đây anh không có thời gian xem livestream, trước kia cũng không gặp phải tình huống này, cho nên không biết nhiều về hội nhóm livestream như thế. Để khi nào trở về, anh giúp em hỏi bạn cùng phòng một chút, hỏi rõ rồi sẽ phân tích cho em, đừng nóng vội.”
Hứa Thanh Ca ngoan ngoãn gật đầu, “Được ạ, em nghe lời anh.”
…
Hứa Thanh Ca đã nói trước với Giang Vũ San – mẹ của Diệp Linh Linh về chuyện cô không thể tiếp tục dạy bé kéo đàn. Bà ta lấy cớ cô đột nhiên nghỉ, muốn trừ nửa tháng tiền lương của cô, cho nên chỉ chuyển cho cô một nửa qua Wechat.
Trước khi xuất phát, Hứa Thanh Ca đã liên hệ với bà, muốn trực tiếp nói chuyện. Giang Vũ San đồng ý, hẹn cô ở dưới lầu nhà mình gặp mặt.
Khi tới được dưới lầu của nhà Diệp Linh Linh, bà ta còn chưa trở về, Tần Tuyển mua cho Hứa Thanh Ca một cây kem để ăn. Hai người đợi ở cửa một lúc, Giang Vũ San rốt cục cũng trở về, bên cạnh còn có người chồng tâm lý không bình thường đã ly hôn của bà ta.
Diệp Trường Thanh híp mắt nhìn Hứa Thanh Ca.
Lại là cái loại ánh mắt khiến cho nữ sinh sởn tóc gáy, vô cớ làm cô liên tưởng tới mấy tên sát nhân biến thái trong phim ảnh.
Hứa Thanh Ca theo bản năng níu lấy cánh tay của Tần Tuyển, lui ra đằng sau nửa bước, trốn sau lưng anh.
_____
[1] Donate: ủng hộ bằng tiền cho streamer.
[2] Một vạn sáu trăm tệ: 10 600 Nhân dân tệ – 33 938 020 Việt Nam đồng.
[3] Ba ngàn tệ: 3 000 Nhân dân tệ – 9 605 100 Việt Nam đồng.
Hứa Thanh Ca giống như gặp được đại thần donate [1] trong truyền thuyết. Cô vốn tưởng rằng những người hào phóng ủng hộ quà tặng cho streamer như thế đã sớm tuyệt chủng, nhưng thật ra lại không phải như vậy.
Dao Viễn Lão Sư này gọi cô là ‘chị gái nhỏ’, chuyện này… rốt cục là người đó lớn hơn cô, trước thập niên 90 chăng? Hay là nhỏ hơn cô, sau năm 2000?
Gần đây, Hứa Thanh Ca có xem một đoạn livestream, phát hiện streamer chủ phòng đều gọi những người ủng hộ tặng lễ vật cho mình là “Anh cả”, “Anh hai”. Nhưng đối với người xa lạ, cô lại không xưng hô như thế nổi, cảm giác giống như bản thân đang làm nũng với họ vậy, rất kỳ quái…
“Có một chuyện…” Hứa Thanh Ca nghĩ ra một cách xưng hô: “Dao Viễn Lão Sư, không biết lão sư sinh năm mấy?”
Dao Viễn Lão Sư: 【Chị gái nhỏ Điềm Muội, hỏi tuổi người khác là thiếu tế nhị đó.】
Hứa Thanh Ca: “…”
Chỉ trong nháy mắt, cô nghĩ rằng người này là một thanh niên già dặn, cũng trong nháy mắt, cô lại tưởng anh là một chú cún con.
Khiến cô hoang mang thật!
Mặc kệ như nào, Hứa Thanh Ca cũng trịnh trọng cảm tạ, nói: “Cảm ơn quà của Dao Viễn Lão Sư đã tặng nhé.”
Dao Viễn Lão Sư: 【Không cần khách sáo, chị gái nhỏ cố lên!】
Đối với bảng xếp hạng tặng thưởng của streamer phát sóng trực tiếp, Hứa Thanh Ca được cái biết cái không. Nếu bạn được người xem quà tặng trị giá một vạn, hệ thống đại sẽ được chia một nửa, nhưng quà tặng của Dao Viễn Lão Sư lại có yêu cầu về cấp bậc của người xem mới có thể tặng cho streamer được.
Vừa rồi, Dao Viễn Lão Sư đã tặng cho cô một gói quà tân thủ. Người xem có thể nạp tối đa 1000 tệ mua gói quà tân thủ này để tặng cho streamer mình thích, hệ thống lấy một nửa, cho nên cô nhận được có 500 tệ.
Như vậy đối với Hứa Thanh Ca đã là rất rất nhiều rồi.
Bất tri bất giác, cô chợt muốn chiều lòng người xem, “Dao Viễn Lão Sư còn muốn nghe khúc nhạc nào không?”
Dao Viễn Lão Sư: 【Khúc nào cũng được, chị gái nhỏ cứ chọn đi.】
Hiếm khi chiều lòng người xem lại gặp được người xem hiểu chuyện, tâm tình của Hứa Thanh Ca rất tốt, quyết định kéo một khúc mà cô kéo giỏi nhất.
Hứa Thanh Ca và Dao Viễn Lão Sư nói chuyện phiếm được một hồi, có thêm vài người gia nhập phòng livestream của cô.
Giọng nói của Hứa Thanh Ca rất dễ nghe, thoạt tưởng tuổi cô còn nhỏ, từng chữ cô nói cũng mềm mại, nghe rất có cảm giác thiếu nữ.
Cô chỉ cài đặt biểu tượng mặt nạ ảo để giấu dung nhan, lộ ra dáng người nhỏ xinh khi kéo đàn rất có khí chất, hai tay thon dài xinh đẹp giống như công chúa ưu nhã.
Giọng nói ngọt tai, dáng người mảnh khảnh cộng thêm khí chất nghệ thuật khi kéo đàn, chỉ ba thứ này thôi, Hứa Thanh Ca cũng đã rất có tiềm năng thu hút người xem.
Có người bình luận: 【Điềm Muội có muốn gia nhập hội nhóm của chúng tôi không? Tôi đã gửi tin nhắn cho Điềm Muội rồi, hãy xem thử một chút nhé.】
Hứa Thanh Ca xem qua hộp thư một lần, trên màn hình đều là những câu hỏi cô muốn gia nhập hội nhóm livestream hay không. Nhưng cô vẫn do dự, cho nên dứt khoát đánh dấu là chưa xem tin nhắn.
Lần này lại có người công khai hỏi như vậy, Hứa Thanh Ca đành thuận miệng trả lời: “Thật ngại quá, tôi còn không biết mình có thể livestream thêm nhiều lần hay không, tôi sẽ suy nghĩ lời mời của anh sau.”
…
Sau một buổi sáng livestream xong, Hứa Thanh Ca thấy tình hình đã tốt hơn rất nhiều: hơn một trăm người xem cô kéo Cello, nhưng trừ Dao Viễn Lão Sư tặng lễ vật ra thì rất ít người xem chịu ủng hộ, đếm sơ chỉ được mấy chục tệ.
Thời điểm giữa trưa, lúc đang ăn cơm hộp, Hứa Thanh Ca nhìn máy ảnh mà mình luôn tâm niệm một lần, sau đó cắn ngón tay tính nhẩm, còn thiếu một vạn sáu trăm tệ nữa [2] là đủ mua.
Lương tháng của người lao động bình thường khoảng ba ngàn [3] tệ, muốn kiếm một vạn sáu trăm tệ nữa cũng phải tốn năm tháng.
Nhưng không đầy một tháng nữa, cô đã phải khai giảng Đại học, không còn bao nhiêu thời gian.
Thật là một chuyện nan giải.
Mẹ của Diệp Linh Linh sẽ tan làm vào năm giờ chiều, cho nên cô tận dụng thời gian để tiếp tục livestream thêm một lúc.
Nhưng lúc hai giờ, wifi trong nhà bỗng nhiên thường hay rớt mạng, gần như là năm phút rớt một lần.
Hứa Thanh Ca sợ biểu tượng mặt nạ ảo của mình sẽ bị ngắt cho nên cũng không tiếp tục livestream nữa, sau đó ngồi chờ thợ sửa mạng tới xem.
…
Bốn giờ chiều, Tần Tuyển tới tìm Hứa Thanh Ca, sau đó ngồi xe buýt cùng cô, tới nhà của Diệp Linh Linh.
Ngồi xe buýt là do Tần Tuyển đề xuất, bởi vì anh biết nếu kêu taxi cho Hứa Thanh Ca, trong lòng cô sẽ lại lo sợ.
Người đi xe buýt nhiều, Hứa Thanh Ca đứng gần cửa lên xuống, phía sau là lưng ghế, Tần Tuyển như có như không giúp cô đứng chắn nam sinh gần đó ra, còn bên cạnh Hứa Thanh Ca là nữ sinh thì không sao cả.
Hứa Thanh Ca ngẩng đầu nhìn Tần Tuyển đang rất ung dung nắm lấy tay cầm treo phía trên. Dáng người của anh rất cao, tuy mảnh khảnh nhưng không gầy yếu, vừa hợp khiến cho người khác có cảm giác an toàn.
Làn da của anh khá trắng, ngũ quan vừa điển trai vừa dịu dàng, là nam sinh có dung mạo đẹp trai nhất mà cô từng gặp. So với mấy diễn viên nam hay nam ngôi sao mới trong giới giải trí thì Tần Tuyển không kém cạnh chút nào.
Ngẩng đầu nhìn được một lúc, Hứa Thanh Ca lại nhớ đến khi Tần Tuyển và bạn cùng phòng của anh nói chuyện. Phải diễn tả thế nào nhỉ? Giống như là tính cách của anh thật mâu thuẫn, nhưng chỉ có như thế mới chân thật.
Tần Tuyển nhìn cảnh sắc bên ngoài cửa sổ, tầm mắt vô tình phát hiện ra cô đang ngắm mình. Anh cong môi cười cười, cũng cúi đầu nhìn cô.
Hứa Thanh Ca đang nhìn lén chợt bị bắt gặp liền bản năng cúi đầu, né tránh ánh mắt của anh. Trốn xong, cô lại phát hiện ra biểu hiện của mình ngược lại quá rõ ràng, cho nên ngẩng đầu lên lại.
“Anh ơi,” Hứa Thanh Ca bất ngờ nghĩ tới một câu mà bản thân luôn muốn hỏi anh thử, “Nếu như ba của Diệp Linh Linh cũng ở đó và cãi nhau, tình huống có thể nảy sinh bất đồng không ạ?”
Tần Tuyển bật cười: “Em đang lo lắng ai sẽ bất đồng với ai nào?”
“Nếu bà Giang tin lời của em nói về hành vi quấy rối của Diệp Trường Thanh, mà ông ta phản bác thì hai người họ bất đồng; hoặc là bà Giang không tin lời của em, vậy em và bà ta lại bất đồng; hoặc là anh và Diệp Trường Thanh sẽ bất đồng?”
“Nếu như vậy thì… anh thật sự không có cách nào đoán trước được.”
Hứa Thanh Ca vẫn luôn có cảm giác bất luận làm gì, Tần Tuyển đều nắm chắc phần thắng, trong lúc nhất thời, cô không quá tin câu vừa rồi của anh, “Hẳn là anh có cách đối phó rồi phải không ạ?”
Tần Tuyển không đáp, chỉ hơi rũ mi, tự tin chớp hạ đôi mắt với cô một cái. Đôi mắt của anh rất đẹp, chớp một cái giống như sao trên trời.
Hứa Thanh Ca không hiểu vì sao mặt mình lại nóng lên, lập tức cúi đầu không nói.
Sau khi qua vài trạm dừng, Tần Tuyển mới đánh vỡ không khí xấu hổ xung quanh người cô, “Gần đây em livestream thế nào?”
Nhắc tới chuyện này, Hứa Thanh Ca đặt biệt tin tưởng mà chia sẻ cho anh nghe, hưng phấn nói: “Đúng rồi, có một thổ hào đã tặng em lễ vật rất giá trị đó ạ!”
Thần sắc của Tần Tuyển vẫn như thường, “Nghe không tệ nhỉ?”
“Nhưng cũng chỉ có mỗi thổ hào ấy là tặng quà ủng hộ thôi ạ,” Hưng phấn vừa rồi của cô có hơi kèm theo một tia nhụt chí, “Không tính đến quà tặng của thổ hào ấy, một ngày em cũng chỉ kiếm được sáu bảy chục tệ, còn thiếu rất nhiều mới mua được máy ảnh.”
Tần Tuyển ôn ôn nhu nhu cổ vũ: “Không sao cả, nhân khí phải được tích luỹ dần. Sau này phô diễn một chút tài nghệ kéo đàn, cộng thêm sức hấp dẫn của riêng em, từ từ sẽ khiến cho mọi người thích thôi.”
Hứa Thanh Ca nghe lọt, hơi nghiêng đầu cẩn thận cân nhắc những lời này.
Tần Tuyển hệt như anh trai ôn nhu thấu hiểu lòng em gái, “Em còn có vấn đề gì sao?”
“Cũng có ạ…” Hứa Thanh Ca nhớ lại rồi nói: “Luôn có người mời em gia nhập hội nhóm livestream, anh có biết gì về hội nhóm như thế không? Nếu như gia nhập, em có thể bị lộ thông tin cá nhân không ạ?”
Tần Tuyển ngẫm nghĩ một chút, lắc đầu: “Gần đây anh không có thời gian xem livestream, trước kia cũng không gặp phải tình huống này, cho nên không biết nhiều về hội nhóm livestream như thế. Để khi nào trở về, anh giúp em hỏi bạn cùng phòng một chút, hỏi rõ rồi sẽ phân tích cho em, đừng nóng vội.”
Hứa Thanh Ca ngoan ngoãn gật đầu, “Được ạ, em nghe lời anh.”
…
Hứa Thanh Ca đã nói trước với Giang Vũ San – mẹ của Diệp Linh Linh về chuyện cô không thể tiếp tục dạy bé kéo đàn. Bà ta lấy cớ cô đột nhiên nghỉ, muốn trừ nửa tháng tiền lương của cô, cho nên chỉ chuyển cho cô một nửa qua Wechat.
Trước khi xuất phát, Hứa Thanh Ca đã liên hệ với bà, muốn trực tiếp nói chuyện. Giang Vũ San đồng ý, hẹn cô ở dưới lầu nhà mình gặp mặt.
Khi tới được dưới lầu của nhà Diệp Linh Linh, bà ta còn chưa trở về, Tần Tuyển mua cho Hứa Thanh Ca một cây kem để ăn. Hai người đợi ở cửa một lúc, Giang Vũ San rốt cục cũng trở về, bên cạnh còn có người chồng tâm lý không bình thường đã ly hôn của bà ta.
Diệp Trường Thanh híp mắt nhìn Hứa Thanh Ca.
Lại là cái loại ánh mắt khiến cho nữ sinh sởn tóc gáy, vô cớ làm cô liên tưởng tới mấy tên sát nhân biến thái trong phim ảnh.
Hứa Thanh Ca theo bản năng níu lấy cánh tay của Tần Tuyển, lui ra đằng sau nửa bước, trốn sau lưng anh.
_____
[1] Donate: ủng hộ bằng tiền cho streamer.
[2] Một vạn sáu trăm tệ: 10 600 Nhân dân tệ – 33 938 020 Việt Nam đồng.
[3] Ba ngàn tệ: 3 000 Nhân dân tệ – 9 605 100 Việt Nam đồng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.