Thoát Xác, Lỡ Ngã Vào Lòng Anh
Chương 16: Loạn nhịp
Nhoxanh
19/02/2023
Sau một đêm say, dường như lục phủ ngũ tạng và các khớp cơ đều bị tổn thương nặng nề, nên chỗ nào trên người cũng rơi vào trạng thái ê ẩm. Ái Nghi mệt mỏi trở mình, ưỡn người vươn vai một cái, chợt có thứ gì đó đụng vào xương hông, cô lười mở mắt nên cứ vô tư đưa tay sờ, dự định trong đầu là ném thứ vướng víu đó đi để tiếp tục ngủ nhưng khi da tay tiếp xúc với "vật thể lạ to cứng" kia thì cô tỉnh cả ngủ.
Giữ nguyên hiện trạng, Ái Nghi từ từ mở mắt rồi chậm rãi nhìn xuống thứ mà mình đang chạm vào, tuy cách một lớp vải nhưng cái nóng mà cô đang cảm nhận được có thể bỏng cả tay, tròng trắng trong mắt cô đã sắp rơi ra ngoài khi mà não bộ đã xác định được đó là thứ gì và chủ nhân của nó là ai.
Cô như bị điện giật vội vàng thu tay về, cố chấn tỉnh đầu óc để xác định tình hình hiện tại. Ngước mắt lên thì ngay lập tức nhìn thấy góc cạnh trên giương mặt của Lý An Thành, mà cúi xuống thì bắt gặp bàn tay của anh luồn vào trong áo ngủ ôm lấy eo của cô vô cùng thân mật.
Dường như toàn bộ chất lỏng màu đỏ trong cơ thể đã trào lên cổ họng, ngay lúc này Ái Nghi có thể phun ra một ngụm máu. Cô nghiến hàm răng, dứt khoát trở mình, vươn tay bóp lấy cổ Lý An Thành điên cuồng lắc mạnh.
"Lý An Thành! Anh chết chắc rồi, hôm nay tôi sẽ đắp mộ cho anh…!!!"
Đầu của Lý An Thành bị đập vào nệm sofa không thương tiếc, nếp nhăn trong não anh đã sắp được ủi phẳng ra. Bị tra tấn bất ngờ, hai mắt anh khó chịu nheo lại, nhanh nhẹn nắm lấy hai cánh tay của "hung thủ", chỉ bằng một cái xoay người thế trận đã đổi chiều.
Anh nằm hẳn trên người Ái Nghi, giữ lấy hai tay để cô thôi làm loạn, nhìn đôi mắt hồ ly đã sắp hóa thành báo đốm, anh vờ như không biết gì, vô tội hỏi:
"Mới sáng sớm cô nổi điên cái gì thế?"
"Anh đang giả ngốc sao? Ai cho anh ôm tôi, ai cho anh nằm cùng với tôi?"
Ái Nghi gào lên, cố hết sức giãy dụa nhưng chẳng ăn thua. Lý An Thành ghìm chặt lấy cô, trán nhăn lại tỉnh bơ bào chữa:
"Cô gái à, ai nằm cùng với cô chứ! Tôi còn phải hỏi ngược lại là tại sao cô lại có mặt tại chỗ ngủ của tôi đấy. Lần trước là ở trên giường, lần này ở sofa, nếu cô thèm muốn tôi quá thì cứ nói thẳng một tiếng, tôi không từ chối đâu."
Mắt anh rũ sâu, không để lộ chút sơ hở nào, còn làm bộ dáng giống như mình mới là người bị hại. Ái Nghi ngưng vùng vẫy, đảo mắt nhìn xung quanh, sau khi xác định rõ là mình đang nằm trên sofa thì bắt đầu nghi ngờ liệu mình đúng hay Lý An Thành giở trò bịp bợm?
"Cô phải biết ơn vì người nằm cạnh cô là tôi mới phải, nếu là kẻ khác thì cô đã bị ăn sạch sẽ từ lâu rồi, không có cơ hội mà gào la đâu." Thấy cô còn không tin tưởng, anh bóp lấy cái môi nhỏ của cô, tốt bụng nhắc nhở:
"Nếu còn ở đây ăn vạ thì họp báo ra mắt phim sẽ không có mặt diễn viên chính đấy."
Ái Nghi giật mình, lúc này mới nhớ ra chuyện quan trọng, cô đẩy mạnh Lý An Thành rồi nhảy xuống sofa, sửa lại chiếc áo ngủ đã vén cao tới bụng, hung hăng chỉ thẳng mặt anh, lớn tiếng đe doạ:
"Chuyện này vẫn chưa xong đâu, anh cứ đợi đó tôi sẽ xử tội anh sau."
Cô quay phắt người chạy vào phòng lục tìm bộ váy hôm qua trợ lý đoàn phim đưa cho mình rồi phi như bay vào phòng tắm.
Cửa bị đóng "rầm" một cái, Lý An Thành ngồi tại chỗ khổ sở nhìn xuống giữa hai chân mình, cảm giác ấm nóng ban nãy còn hết sức chân thực, anh ngửa cổ thở hắt ra, dường như có sợi dây thần kinh nào đó đã nổ tung rồi.
Lúc Ái Nghi tắm xong thì Lý An Thành ở bên ngoài cũng đã vệ sinh cá nhân sạch sẽ. Cô giống như một vận động viên điền kinh không ngừng chạy nước rút, nhanh chóng ôm một đống mỹ phẩm thả xuống sofa, quên mất cơn nóng giận long trời lở đất vừa rồi, lôi kéo Lý An Thành ngồi xuống.
"Nhanh lên nhanh lên, trễ rồi trễ rồi."
Lý An Thành biết cô rất mong chờ ngày hôm nay nên cũng không kéo dài thời gian, anh vén tóc cô qua một bên, tỉ mỉ giúp cô thoa son dặm phấn. Nhìn gương mặt hoa đào đang căng thẳng, anh tiến tới gần hơn, ngửi hương sữa tắm thoang thoảng trên cổ cô, nhẹ nhàng hỏi:
"Trợ lý trong đoàn phim không giúp cô chuẩn bị sao?"
"Tay nghề của họ không bằng anh." Ái Nghi trả lời mà chẳng cần suy nghĩ, trước đây cô từng thử qua tay nghề của rất nhiều chuyên viên trang điểm nhưng chẳng hiểu sao lại chỉ thấy ưng ý nhất với mỗi Lý An Thành, dù cho anh là chuyên gia trang điểm cho xác chết.
Cánh môi của Lý An Thành nâng cao, hạ cây cọ trên tay xuống hoàn tất xong mọi công đoạn. Anh đợi Ái Nghi mở mắt mới đưa tay xoa nhẹ cằm của cô, nhướng mày hỏi:
"Những người ngoài kia còn thứ gì không bằng tôi nữa hay không?"
Hàng mi cong dài được chuốt mascara tỉ mỉ khẽ chớp, Ái Nghi nhìn anh chằm chằm, ngực trái phập phồng mất trật tự. Hai bên má hồng hơn cả màu phấn, nhất thời cô bị lép vế không biết phải đối đáp làm sao. Tránh ánh mắt mang đầy ý tứ kia, cô đẩy anh ra để tìm đường thoát nhưng chẳng những kế hoạch không thành mà còn bị dồn ép sâu hơn.
Cảm giác thân mật này, nhịp tim loạn nhịp này, cả khi nhận được lời cầu hôn cô còn chưa từng trải qua. Cô chỉ nhớ lúc đó bản thân rơi vào tuyệt vọng, chỉ có Lưu Túc là chịu nghe cô giải thích, vậy nên khi bị ba đuổi ra khỏi nhà cô đã mắt nhắm mắt mở nhận lời hỏi cưới của hắn ta, khi mà chính cô còn chưa hiểu rõ trái tim mình đang đập vì điều gì.
Một lần chọn sai, đổi lại là cái chết…
Không nhận được câu trả lời Lý An Thành cũng chẳng ép, năm ngón tay anh đặt lên cổ cô, nhẹ nhàng vuốt ve vùng da mềm mại, tự nhiên đổi đề tài:
"Tối nay… muốn uống rượu không?"
Đột nhiên oan gia chung nhà dịu dàng như nước, Ái Nghi nổi da gà bừng tỉnh đẩy mạnh anh về phía sau.
"Ai thèm uống rượu với anh, đồ biến thái."
Cô lườm anh một cái, túm lấy túi xách, bới tung khắp sofa kiếm tiền rồi chạy ra khỏi cửa. Lý An Thành nằm ngửa ra nệm ghế nhìn lên trần nhà tự cười một mình.
Hình như… anh sắp không xong rồi!
****
Họp báo ra mắt phim "Kiều nữ" được tổ chức tại một khách sạn bốn sao, phóng viên đến đưa tin không nhiều bởi phim sitcom của Trình Khiếu xưa nay chỉ gói gọn trong tiêu chuẩn "mì ăn liền" không đi sâu vào nội dung nên cũng ít người quan tâm đến.
Ái Nghi ngồi trong taxi nhìn phóng viên tác nghiệp đứng lưa thưa ở ngoài sảnh, nụ cười trên môi lạnh dần bởi sự thất bại của bản thân, hào quang mà cô gom nhặt từ máu và nước mắt lại để những kẻ hạ lưu dễ dàng cướp lấy, may thay cô đã tỉnh ngộ rồi.
Chỉnh trang lại đầu tóc một lượt, chỉnh luôn cả nụ cười trên môi, Ái Nghi mở cửa xe, gương mặt mỹ miều rạng rỡ dưới tia nắng sớm.
Phóng viên nhìn thấy cô liền nâng máy ảnh, cái tên "Lâm Ái Nghi" hot trên mạng xã hội cả tháng nay vẫn chưa có dấu hiệu hạ nhiệt, thêm cả vụ tai nạn trong lúc quay phim của cô khiến rất nhiều người tò mò.
Trợ lý đoàn phim bước ra đón cô, tránh để cô trả lời những câu hỏi ngoài luồng, ba bậc tam cấp còn chưa bước xong, phóng viên đã chĩa máy ảnh về hướng khác.
Ái Nghi quay đầu lại nhìn, từ trong chiếc Mercedes-Maybach màu đỏ sang trọng Lý Cảnh Chiêu vận vest đen lịch lãm bước ra, nhìn thấy ánh mắt của cô, hắn nhẹ gật đầu, mỉm cười chào hỏi.
Giữ nguyên hiện trạng, Ái Nghi từ từ mở mắt rồi chậm rãi nhìn xuống thứ mà mình đang chạm vào, tuy cách một lớp vải nhưng cái nóng mà cô đang cảm nhận được có thể bỏng cả tay, tròng trắng trong mắt cô đã sắp rơi ra ngoài khi mà não bộ đã xác định được đó là thứ gì và chủ nhân của nó là ai.
Cô như bị điện giật vội vàng thu tay về, cố chấn tỉnh đầu óc để xác định tình hình hiện tại. Ngước mắt lên thì ngay lập tức nhìn thấy góc cạnh trên giương mặt của Lý An Thành, mà cúi xuống thì bắt gặp bàn tay của anh luồn vào trong áo ngủ ôm lấy eo của cô vô cùng thân mật.
Dường như toàn bộ chất lỏng màu đỏ trong cơ thể đã trào lên cổ họng, ngay lúc này Ái Nghi có thể phun ra một ngụm máu. Cô nghiến hàm răng, dứt khoát trở mình, vươn tay bóp lấy cổ Lý An Thành điên cuồng lắc mạnh.
"Lý An Thành! Anh chết chắc rồi, hôm nay tôi sẽ đắp mộ cho anh…!!!"
Đầu của Lý An Thành bị đập vào nệm sofa không thương tiếc, nếp nhăn trong não anh đã sắp được ủi phẳng ra. Bị tra tấn bất ngờ, hai mắt anh khó chịu nheo lại, nhanh nhẹn nắm lấy hai cánh tay của "hung thủ", chỉ bằng một cái xoay người thế trận đã đổi chiều.
Anh nằm hẳn trên người Ái Nghi, giữ lấy hai tay để cô thôi làm loạn, nhìn đôi mắt hồ ly đã sắp hóa thành báo đốm, anh vờ như không biết gì, vô tội hỏi:
"Mới sáng sớm cô nổi điên cái gì thế?"
"Anh đang giả ngốc sao? Ai cho anh ôm tôi, ai cho anh nằm cùng với tôi?"
Ái Nghi gào lên, cố hết sức giãy dụa nhưng chẳng ăn thua. Lý An Thành ghìm chặt lấy cô, trán nhăn lại tỉnh bơ bào chữa:
"Cô gái à, ai nằm cùng với cô chứ! Tôi còn phải hỏi ngược lại là tại sao cô lại có mặt tại chỗ ngủ của tôi đấy. Lần trước là ở trên giường, lần này ở sofa, nếu cô thèm muốn tôi quá thì cứ nói thẳng một tiếng, tôi không từ chối đâu."
Mắt anh rũ sâu, không để lộ chút sơ hở nào, còn làm bộ dáng giống như mình mới là người bị hại. Ái Nghi ngưng vùng vẫy, đảo mắt nhìn xung quanh, sau khi xác định rõ là mình đang nằm trên sofa thì bắt đầu nghi ngờ liệu mình đúng hay Lý An Thành giở trò bịp bợm?
"Cô phải biết ơn vì người nằm cạnh cô là tôi mới phải, nếu là kẻ khác thì cô đã bị ăn sạch sẽ từ lâu rồi, không có cơ hội mà gào la đâu." Thấy cô còn không tin tưởng, anh bóp lấy cái môi nhỏ của cô, tốt bụng nhắc nhở:
"Nếu còn ở đây ăn vạ thì họp báo ra mắt phim sẽ không có mặt diễn viên chính đấy."
Ái Nghi giật mình, lúc này mới nhớ ra chuyện quan trọng, cô đẩy mạnh Lý An Thành rồi nhảy xuống sofa, sửa lại chiếc áo ngủ đã vén cao tới bụng, hung hăng chỉ thẳng mặt anh, lớn tiếng đe doạ:
"Chuyện này vẫn chưa xong đâu, anh cứ đợi đó tôi sẽ xử tội anh sau."
Cô quay phắt người chạy vào phòng lục tìm bộ váy hôm qua trợ lý đoàn phim đưa cho mình rồi phi như bay vào phòng tắm.
Cửa bị đóng "rầm" một cái, Lý An Thành ngồi tại chỗ khổ sở nhìn xuống giữa hai chân mình, cảm giác ấm nóng ban nãy còn hết sức chân thực, anh ngửa cổ thở hắt ra, dường như có sợi dây thần kinh nào đó đã nổ tung rồi.
Lúc Ái Nghi tắm xong thì Lý An Thành ở bên ngoài cũng đã vệ sinh cá nhân sạch sẽ. Cô giống như một vận động viên điền kinh không ngừng chạy nước rút, nhanh chóng ôm một đống mỹ phẩm thả xuống sofa, quên mất cơn nóng giận long trời lở đất vừa rồi, lôi kéo Lý An Thành ngồi xuống.
"Nhanh lên nhanh lên, trễ rồi trễ rồi."
Lý An Thành biết cô rất mong chờ ngày hôm nay nên cũng không kéo dài thời gian, anh vén tóc cô qua một bên, tỉ mỉ giúp cô thoa son dặm phấn. Nhìn gương mặt hoa đào đang căng thẳng, anh tiến tới gần hơn, ngửi hương sữa tắm thoang thoảng trên cổ cô, nhẹ nhàng hỏi:
"Trợ lý trong đoàn phim không giúp cô chuẩn bị sao?"
"Tay nghề của họ không bằng anh." Ái Nghi trả lời mà chẳng cần suy nghĩ, trước đây cô từng thử qua tay nghề của rất nhiều chuyên viên trang điểm nhưng chẳng hiểu sao lại chỉ thấy ưng ý nhất với mỗi Lý An Thành, dù cho anh là chuyên gia trang điểm cho xác chết.
Cánh môi của Lý An Thành nâng cao, hạ cây cọ trên tay xuống hoàn tất xong mọi công đoạn. Anh đợi Ái Nghi mở mắt mới đưa tay xoa nhẹ cằm của cô, nhướng mày hỏi:
"Những người ngoài kia còn thứ gì không bằng tôi nữa hay không?"
Hàng mi cong dài được chuốt mascara tỉ mỉ khẽ chớp, Ái Nghi nhìn anh chằm chằm, ngực trái phập phồng mất trật tự. Hai bên má hồng hơn cả màu phấn, nhất thời cô bị lép vế không biết phải đối đáp làm sao. Tránh ánh mắt mang đầy ý tứ kia, cô đẩy anh ra để tìm đường thoát nhưng chẳng những kế hoạch không thành mà còn bị dồn ép sâu hơn.
Cảm giác thân mật này, nhịp tim loạn nhịp này, cả khi nhận được lời cầu hôn cô còn chưa từng trải qua. Cô chỉ nhớ lúc đó bản thân rơi vào tuyệt vọng, chỉ có Lưu Túc là chịu nghe cô giải thích, vậy nên khi bị ba đuổi ra khỏi nhà cô đã mắt nhắm mắt mở nhận lời hỏi cưới của hắn ta, khi mà chính cô còn chưa hiểu rõ trái tim mình đang đập vì điều gì.
Một lần chọn sai, đổi lại là cái chết…
Không nhận được câu trả lời Lý An Thành cũng chẳng ép, năm ngón tay anh đặt lên cổ cô, nhẹ nhàng vuốt ve vùng da mềm mại, tự nhiên đổi đề tài:
"Tối nay… muốn uống rượu không?"
Đột nhiên oan gia chung nhà dịu dàng như nước, Ái Nghi nổi da gà bừng tỉnh đẩy mạnh anh về phía sau.
"Ai thèm uống rượu với anh, đồ biến thái."
Cô lườm anh một cái, túm lấy túi xách, bới tung khắp sofa kiếm tiền rồi chạy ra khỏi cửa. Lý An Thành nằm ngửa ra nệm ghế nhìn lên trần nhà tự cười một mình.
Hình như… anh sắp không xong rồi!
****
Họp báo ra mắt phim "Kiều nữ" được tổ chức tại một khách sạn bốn sao, phóng viên đến đưa tin không nhiều bởi phim sitcom của Trình Khiếu xưa nay chỉ gói gọn trong tiêu chuẩn "mì ăn liền" không đi sâu vào nội dung nên cũng ít người quan tâm đến.
Ái Nghi ngồi trong taxi nhìn phóng viên tác nghiệp đứng lưa thưa ở ngoài sảnh, nụ cười trên môi lạnh dần bởi sự thất bại của bản thân, hào quang mà cô gom nhặt từ máu và nước mắt lại để những kẻ hạ lưu dễ dàng cướp lấy, may thay cô đã tỉnh ngộ rồi.
Chỉnh trang lại đầu tóc một lượt, chỉnh luôn cả nụ cười trên môi, Ái Nghi mở cửa xe, gương mặt mỹ miều rạng rỡ dưới tia nắng sớm.
Phóng viên nhìn thấy cô liền nâng máy ảnh, cái tên "Lâm Ái Nghi" hot trên mạng xã hội cả tháng nay vẫn chưa có dấu hiệu hạ nhiệt, thêm cả vụ tai nạn trong lúc quay phim của cô khiến rất nhiều người tò mò.
Trợ lý đoàn phim bước ra đón cô, tránh để cô trả lời những câu hỏi ngoài luồng, ba bậc tam cấp còn chưa bước xong, phóng viên đã chĩa máy ảnh về hướng khác.
Ái Nghi quay đầu lại nhìn, từ trong chiếc Mercedes-Maybach màu đỏ sang trọng Lý Cảnh Chiêu vận vest đen lịch lãm bước ra, nhìn thấy ánh mắt của cô, hắn nhẹ gật đầu, mỉm cười chào hỏi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.