Thời Đại Cấm

Chương 134: Bản chất vị diện, Thiên đạo trách nhiệm!

Jimmybuck252004

08/01/2020

Không gian dung hợp!

Đây là một trạng thái vô cùng huyền ảo, xuất hiện khi hai loại không gian kề cận lấy nhau, đặc biệt là giữa hai bên xuất hiện một thông đạo.

Không gian dung hợp có vô số hình thức, bên trong đó hình thức phổ biến nhất chính là chồng chất lên nhau, sau đó bắt đầu hài hoà, đồng hoá đủ các loại chỉ số, bao gồm từ entropy, erthalpy, cường độ áp lực không gian, lực điện từ, trọng lực, lưỡng lực liên kết, thời gian đồng bộ hoá, cho đến các thể loại Áo Nghĩa, Pháp Tắc bản chất,..., từ đó quyết định lại đường tuyến của vận mệnh mặt bàn, dưới Đạo cấp bậc làm bản chất khái niệm, rồi mới hình thành được không gian dung hợp hoàn toàn.

Còn nếu không có những thứ này, vẻn vẹn chỉ có thể được gọi là tương dung, trong đó đồng bộ đại khái đa phần bản chất, xuất hiện liên kết mà thôi, hoặc chỉ đơn giản là không gian thông đạo giữa các vùng không gian riêng biệt mà thôi, lấy như Đấu Thiên đại lực cùng Hồn Ảnh đại lục chính là ví dụ.

Nếu như muốn lấy thực sự một ví dụ trực quan dễ hiểu, không gian được dung hợp hoàn toàn chính là một loại dung dịch, mà bên trong tất cả cấu trúc phân tử đều đã đồng nhất, toàn bộ chỉ số đều là hỗn nguyên nhất thể, không có phân biệt, đặc biệt là xuất hiện tính chất ổn định, Pháp Tắc không tồn tại xung đột.

Còn tất cả các trường hợp còn lại, nào là từ Pháp Tắc biến chuyển, thời không loạn lưu, vị diện đi lạc, vị diện bị đánh vỡ tới mức tự thân Pháp Tắc Áo Nghĩa tán loạn, tự hình thành các không gian riêng biệt, vô tình hình thành liên thông, Áo Nghĩa cấp bậc chủ trương tiến đến, đều được liệt vào: Không gian tương dung.

Tất nhiên, điều này cũng không phải qua mức tuyệt đối, phải biết rằng là hai vị diện độ tương dung đạt đến mức độ nhất định, coi như không phải 100%, mà là như 99,99% trên căn bản cũng có thể được gọi là vị diện dung hợp rồi, bởi vì ai mà có thể hoàn toàn chắc chắn rằng là một vị diện này không có tồn tại một loại Pháp Tắc ẩn giấu nào đâu?

Đồng thời nói đến vấn đề này, cũng phải phân biệt giữa hai loại, vị diện vị trí cùng vị diện con.

Vị diện không có phân lớn nhỏ, hoặc cũng có thể nói giá trị to nhỏ nhiều lúc không quá mức quan trọng. Mặc dù thông thường thì vị diện Pháp Tắc càng hoàn thiện là bao nhiêu, thì thể tích thông thường lại sẽ càng lớn. Bất quá điều này lại không phù hợp với cấp bậc.

Ví dụ, có thể một hòn đá bên trong một cái Tiểu Thiên thế giới, kì thật lại ẩn giấu một cái Đại Thiên thế giới nào đó, bên trong thậm chí còn tồn tại Thánh Nhân cấp bậc cường giả. Một ngày đẹp trời nào đó, một con trâu đi ngang qua, dẫm chân một phát vỡ được hòn đá, rồi bùm! Đại Thiên một phát nổ lớn, chỉ cần một vị Thánh Nhân không cần thận phát tán ra một tia khí tức thì cả Tiểu Thiên thế giới sẽ lâm vào trạng thái cực độ nguy hiểm, tuỳ thời phá toái thành mảnh vụn, phi hôi yến diệt!

Mà nguyên do của chuyện này kì thực chỉ là do một con trâu vô ý mà thôi. Nghe có đáng sợ không?

Bất quá yên tâm, chuyện này tỉ lệ xảy ra gần như không thể. Thứ nhất, ngay từ ban đầu, khi Tiểu Thiên thế giới cảm nhận được một tia khí tức của một Đại Thiên thế giới thì sẽ ngay lập tức có xu hướng chủ động né tránh, giống như chim nhỏ gặp đại bàng. Đây chính là cơ chế phòng vệ.



Thứ hai, các Tiểu Thiên thế giới thông thường đều sẽ có liên kết thời không với nhau, và đều là từ một Trung Thiên thế giới diễn hoá ra mà đến. Mà các Trung Thiên thế giới lại đều có liên kết, chính là từ Đại Thiên thế giới thôi diễn mà thành. Vậy nên theo căn bản mà nói, việc một Đại Thiên thế giới xuất hiện tại bên trong một cái Đại Thiên thế giới khác mà không có nguyên do thì sẽ ngay lập tức bị trực tiếp bài xích, vậy nên yêu cầu tối thiểu để xuất hiện trường hợp này chính là một cái Tiểu Thiên thế giới lạc đàn, tự thân thoát ly khỏi Đại Thiên thế giới bảo vệ, mà điều này trên cơ hồ là không thể, không nói là ảnh hưởng trực tiếp cùng độ liên kết biến đổi của cả đa nguyên sẽ nhanh chóng đánh vỡ lấy chính nó không gian bích chướng, rồi trực tiếp đồng hoá.

Giả dụ là có một loại lực lượng nào đó âm thầm chiếu cố lấy, tựa như Vận Mệnh đại đạo đẩy được nó vào một vùng đặc biệt Pháp Tắc nào đó của đa nguyên, khiến cho nó có thể sống được, lại còn từ đó nhét vào bên trong một cái Đại Thiên thế giới mà cả cường giả bên trong, có thể bao gồm Thánh Nhân hoặc là Tiên Đế Tiên Hoàng cấp bậc không phát hiện, rồi che giấu cảm giác của Thiên Đạo cả hai bên... Nghe thật sặc mùi âm mưu a.

Tóm lại, tỉ lệ diễn ra chuyện này chỉ do ảnh hưởng của đa nguyên vũ trụ một cách vô chủ ý thức, hoàn toàn có thể đánh giá chính là vô hạn tiếp cận không, thậm chí còn có thể chạm tới ngưỡng của tuyệt đối. Đương nhiên, loại cường giả diễn hoá thế giới thì không nằm trong loại này.

Lại nói tiếp vấn đề này kì thực muốn nói đến cũng bao hàm một thông tin ý nghĩa khác, thời không chính là tương đối! Có thể tồn tại một vũ trụ bao la rộng lớn vô biên, nhưng về cấp bậc chính là Tiểu Thiên thế giới, còn bên còn lại chỉ là một hạt cát nhỏ, nhưng mà cấp bậc lại là Đại Thiên thế giới, hai bên chính là không cùng cấp độ, phảng phất trên trời dưới đất.

Còn loại còn lại chính là loại vị diện con. Có thể tưởng tượng vị diện con chính là từ bên trong Pháp Tắc của vị diện lớn diễn hoá ra, điều này bao gồm cả không gian bên trong của cường giả.

Ví dụ, không gian bên trong túi trữ vật, chính là không gian con của nơi nó xuất thế, kết hợp nơi mà cá nhân làm ra nó học tập phương pháp chế tạo.

Thậm chí ngay cả không gian Giới Vực của Thánh Cấp cùng Đế cấp, cũng đều là do diễn hoá lấy từ bản chất Áo Nghĩa của vị diện ấy. Đây chính là căn bản xu hướng tiến hoá của các vị diện, cũng là lý do mà tốn tại các loại kế hoạch khác nhau của các vị diện.

Hãy tưởng tượng vị diện tựa như một thư viện, tri thức tuy rằng là vô hạn, nhưng mà đều là ẩn giấu cực sâu. Muốn tiến hoá tiếp, muốn tìm ra các loại thiếu sót cùng đủ loại phương diện thì phải làm gì? Đương nhiên đó chính là học hỏi ở các thư viện khác!

Đây chính là lý mà Đế cảnh cùng Thánh cảnh đối với vị diện mà nói chính là cực kỳ yêu ái, mỗi một vị đều là cầu nối với các tri thức ẩn giấu ở các vị diện khác, để đem về đối chiếu lại, để cho vị diện hoàn thiện lấy bản thân, đây chính là lý do ẩn bên trong của thương thiên khấp huyết, khi mà vị diện thấy “xót của”.

Để giải thích một cách rõ hơn, nếu một vị Đấu Đế nào đó chủ tu lấy Thuỷ chi Áo Nghĩa tại Đấu Thiên đại lục, khi đi sang Phi Vũ đại lục, hiểu ra một số loại thiếu sót, rồi khi nào đó quay về, lúc mà hắn diễn hoá lấy Thuỷ chi Áo Nghĩa, thiên địa vị diện ấy cũng nhân cơ hội mà học hỏi.

Đây cũng là lý do mà Đế cảnh cùng Thánh cảnh có hồ là con cưng của đại lục. Thánh cảnh đã có thể nhìn thấu một chút huyền cơ nhân quả, còn Đế cảnh thì lại có thế hấp thu lấy vị diện chi lực thông qua Áo nghĩa. Tuy rằng Thánh cảnh không phải giống như Đế cảnh như vậy, bất quá thứ nhất cũng cảnh giới ngay phía trước của Đế cảnh, lại nói cũng tồn tại một số vị Thánh cảnh sử dụng chính là không gian chi lực, cũng có một chút đặc thù sức mạnh của Đế cảnh cường giả.

Thiên đạo vô tình, nhưng không có nghĩa là nó không thể suy tính. Thiên đạo cơ hồ là giống như là một cỗ máy tính khổng lồ, chưởng quản cơ hồ là vượt quá 51 % cổ phần của cả vị diện, bất quá đại đa số tinh lực chính là để giữ lấy cho vị diện hoạt động bình thường cùng hiệu quả. Thiên đạo trên căn bản là sẽ cố gắng mọi cách để tiến hoá vị diện, về bản chất nó chính là não bộ của vị diện đấy, vậy nên sẽ dùng đủ mọi cách để tìm hiểu tri thức mới từ cách vị diện khác.

Thế nên mới xuất hiện các trường hợp vị diện tương dung, vị diện chiến trường, xuyên việt giả, giác tỉnh giả, vị diện chi tử kế hoạch, văn minh bản chất đào thải cùng giữ lại.... Ở bên trong đó, vị diện chiến trường cơ hồ là phổ thông nhất, đó là thiên đạo cầm lấy Đế cảnh làm quân cờ chiến đấu, được ăn cả ngã về không.



Thắng hoàn toàn, chỗ tốt khỏi cần nói. Thua, vị diện này sẽ bị vị diện kia hấp thụ, tất nhiên hấp thu ở đây càng mang tính chất chính là bị đồng hoá lấy, Thiên đạo theo đó cũng bị huỷ diệt hoặc bị thôn phệ. Đây cũng chính là lý do mà Thiên đạo thông thường khảo nghiệm sinh linh càng mạnh thì lôi kiếp càng nguy hiểm, để bức ra được tiềm lực, hỗ trợ các vị đấy đạt đến cảnh giới cao hơn, cả về tâm cảnh lẫn thực lực. Nói một cách khác, gia tăng tự thân chiến lực, đâu chính là xu hướng tiến hoá của Thiên đạo. Điều này cũng đúng với các nền văn minh.

Tất nhiên, ở bên trong đó thì kế hoặc mà lợi ích hơn cả lại chính là vị diện chi tử. Thiên đạo tập trung lấy khí vận, hoặc là do nhân vật chính sở hữu một cái gì đó nằm ngoài Thiên đạo này, từ đấy Thiên đạo sẽ trợ giúp hắn, coi như không phải khí vận thì cũng là ở mệnh cách, ở các hàm số biến thiên chuyển hoá, để rồi cuối cùng hắn đột phá, thì Thiên Đạo lúc đấy tâm tính sẽ là:

“Đại lão, tiền kỳ ta mang ngươi chạy, hậu kỳ ngươi mang ta bay, nói nhớ giữ lời a.”

Thiên đạo chí công vô tư, chỉ coi trọng giá trị. Nghe thì có vẻ thực dụng, nhưng nên nhớ một câu, thực lực càng cao trách nhiệm càng lớn. Trách nhiệm ở đây không chỉ về mặt ngữ nghĩa là như vậy trách nhiệm, mà còn là nhân quả hệ luỵ. Thiên đạo phụ trách cả một vị diện. Trách nhiệm, hay còn nói là thiên chức của nó chính là bảo vệ cùng phát triển vị diện đấy.

Nếu như coi Thiên đạo là người khổng lồ, thì trên vai của hắn chính là hàng ức tỷ tỷ tỷ mạng sống, của vô số trạng thái linh thể, của rất nhiều thứ. Có thể hắn là vô cùng thực dụng, thậm chí sinh mệnh trong mắt hắn chỉ là con số, từ đó hình thành những hành vi cơ hồ là tuyệt tình, bất quá hắn cũng lại là cá thể cao thượng nhất, chí công nhất, mọi hành động không có tự tư, mà tất cả mục tiêu chính là...

Thiên hạ thương sinh. Đó mới là lý do bên trong hắn mới tồn tại Công Đức loại vật này, vì chỉ có hắn mới xứng đáng! Bất quá, cũng tồn tại vấn đề rất lớn...

Một số cá nhân, chủng tộc bị Thiên đạo loại bỏ, họ không cam tâm, họ muốn vùng lên, chân chính nghịch thiên mà đi. Con sâu cái kiến còn có quyền vùng lên đòi sự sống, nói gì đến họ.

Thiên đạo đương nhiên sẽ không để họ phá hoại những gì mà nó cho là tốt, bèn hạ xuống đủ loại thiên tai. Cả hai bên đều có lý do của mình. Một bên vì thiên hạ thương sinh, một bên là vì trong lòng tín niệm. Ai đúng ai sai? Không thể phán xét. Dù sao, đạo không có đúng có sai, bất phân thiện ác, vốn chính là cá thể tự phân định, tự định hình lấy chính mình. Hai bên đều có lý.

Tất nhiên, không phải toàn bộ Thiên Đạo đều chí công vô tư như vậy, đặc biệt là ở Thiên Đạo mà linh tria hoàn thiện. Nó rất dễ xuất hiện tư tâm, đã không còn là chân chính Thiên đạo, chí công vô tư nữa rồi. Thiên đạo loại này căn bản thường là tư tâm bé, sau rồi lớn dần, rồi cuối cùng có hai kết cục. Một là bị chính dân bản địa cường giả mạt sát, lại ngưng tụ một Thiên đạo mới, hai là chính nó thành một sinh linh, vị diện triệt để huỷ diệt.

Ngoài các kế hoạch này ra, một phương thức khác mà cũng vô cùng hiệu quả của Thiên đạo tu luyện, đó chính là từ chúng sinh diễn luyện, diễn hoá sâm la vạn tượng. Phương thức này tuy chậm, nhưng mà chắc. Đó là lý do cảnh giới càng cao nhân quả càn lớn chính là vậy, trì khi chặt đứt hết nhân quả. Bất quá thiếu hụt của nó cũng rất rõ ràng, thời gian.

Thời gian không chờ một ai, ví dụ nếu như Thiên đạo mà chỉ có loại này tu luyện, vị diện này khả năng sẽ vô cùng ổn định, bất quá nguy cơ đến từ các vị diện khác lại càng lớn. Đó mới là lý do Thiên đạo trăm bút cùng vẽ, lấy tất cả mọi thứ mà nó có thể tính toán được, lên tới bàn cược.

Cược cho đâu? Cược cho Vận Mệnh, cược cho Đại Đạo, cùng cược cho... bản thân vị diện.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Thời Đại Cấm

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook