Chương 63: Kịch Chiến
Magsarion
17/02/2022
Liên tiếp bị đánh lui đã khiến cho lửa giận của Giang Thiên Vũ đột phá đỉnh điểm, lại thêm một đống tác dụng phụ của những phù chú và đan dược - hiện tại, nếu hắn có thể bảo trì được thanh tỉnh mới là chuyện lạ. Kể cả nếu hệ thống bảo hộ tâm thần của hắn, thì chính bản thân "Giang Thiên Vũ" cũng không thể chịu đựng cái khuất nhục hôm này được.
Hắn lần này trọng sinh là muốn làm một cái "oanh oanh liệt liệt" đại anh hùng, chứ không phải chật vật như thế này. Nếu không chẳng lẽ hắn hai trăm năm khắc khổ sinh tồn cùng tu luyện tới Nguyên Anh đỉnh phong không phải ném sọt rác sao? Bây giờ "hổ lạc đồng bằng bị chó kinh", thì càng kích thích cái bản tính của Giang Thiên Vũ - đây không phải là hiệu quả của đám đan dược.
Linh hồn của hắn đang cố gắng nói cho chính mình, rằng tất nhiên phải giết tên to con mặc giáp chiến đấu kia đi, nếu không thì sau này tu luyện chắc chắn sẽ có bóng ma tâm lý.
Nếu mà để yên cho bóng ma tâm lý sinh trưởng, tâm ma sẽ dễ dàng sinh ra và gây bất lợi cho con đường của hắn - Giang Thiên Vũ không muốn gặp mặt tâm ma kiếp; hắn không cần đối mặt với những thứ đó. Chúng chỉ tổ làm chậm lại con đường tu luyện của hắn mà thôi - điều mà Giang Thiên Vũ không thể cho phép; bởi hắn muốn kiếp này vô địch.
Thượng thiên đã cho hắn cơ hội để mà làm lại cuộc đời, lại có thêm hệ thống phụ trợ; nếu không làm được thì chẳng phải rất mất mặt hay sao?
Đây là tín niệm của hắn - cũng là con đường hướng tới "độc đoán vạn cổ, ngạo thị trường sinh" của hắn. Và một tên chết bầm không được phép ngăn cản hắn, ai cũng không được ngăn cản hắn; "thần cản giết thần, phật cản giết phật".
"Hệ thống, cho ta một viên Thượng Phẩm Bạo Huyết Nguyên Đan, ta không tin hắn có thể đối phó được một cường giả Trúc Cơ" hắn gần như là thét lên trong lòng, không để ý tới số điểm tích lũy đang bốc hơi nhanh chóng. Hiện tại, trong đầu của hắn chỉ có giết người, không thể lo lắng tiêu hao thế nào được - mạng sống cũng như con đường tương lai của hắn quan trọng hơn điểm tích lũy.
Điểm tích lũy có thể đánh cướp bảo vật để bù vào được, nhưng mạng sống chỉ có một - không thể lại chết một lần nữa; hắn còn chưa có hưởng thụ đầy đủ đây, làm sao lại có thể chịu đựng được tử vong lần thứ hai.
Dù đã sống hai trăm năm, nhưng Giang Thiên Vũ vẫn còn lo sợ tử vong - dù sao ai tu luyện là đều muốn trở thành tồn tại trường sinh bất tử, có được đại pháp lưc, đại thần thông. Tu luyện giả sợ hãi cái chết không phải ngày một ngày hai, làm sao lại chấp nhận được tử vong của mình đây.
— QUẢNG CÁO —
Event
Con đường tu luyện cũng vậy - nếu không có thể tiến thêm thì chắc chắn hắn sẽ tan thành mây khói sau khi thời kết thúc; dù sao "người chết như đèn diệt". Bước lên con đường tu luyện này rồi ai lại muốn tử vong đâu cơ chứ - phải tiến lên, bất kể cái giá nào.
Chỉ thấy luồng chân khí bao vây lấy cơ thể của Giang Thiên Vũ gần như ngưng tụ thành thực chất, chân khí đỏ đậm xen lẫn ánh vàng vận chuyển trong cơ thể, lại một bước nữa nâng cao thực lực của hắn. Hiện tại, hắn là một tên "ngụy" Trúc Cơ, cũng có nghĩa là lấy thực lực bản thân sánh ngang với cường giả Trúc Cơ; thậm chí, hắn có thể cảm nhận được - bản thân mình có thể đối đầu với cường giả Trúc Cơ hậu kỳ.
Vượt hẳn một đại cảnh giới chênh lệch - thậm chí, cái này là tiên phàm chênh lệch; gần như không thể so sánh. Hiện tại, Giang Thiên Vũ lòng tin tràn đầy - hắn sẽ thắng, chắc chắn là vậy.
"Vô Tự Chiến Pháp - Man Ngưu Va Chạm" Hét lên một tiếng, hắn cúi người , dẫm mạnh xuống đất và tiến lên. Chậm hơn so với lúc trước một chút, nhưng hiện tại, với cường độ chân khí như này, thì công kích này hoàn toàn có thể đụng hỏng một chiếc xe tải 18 bánh.
Giang Thiên Vũ rút kinh nghiệm xương máu từ hai lần công kích thất bại trước, không có nhấc cả hai chân lên khỏi mặt đất nữa; lần này, hắn trụ vững trên mặt đất và tiến tới. Với điều kiện như thế này, thì hắn mới chính là người chiếm cứ thế chủ động hiện tại.
Man Ngưu Va Chạm lại còn là đặc thù chiến kỹ, đem kiếm kỹ chuyển đổi thành trạng thái phòng thủ, Cửu Kiếp Kiếm của thay đổi nhờ chân khí biến đổi, biến hóa thành đại kiếm nặng tựa ngàn cân. Kết hợp với tính chất cứng rắn của nó, đã hoàn toàn có thể phòng thủ được mưa đạn đang bắn tới từ tên to con mặc bộ áo giáp chiến đấu kia.
"Đùng, đùng, đùng" Mỗi bước giẫm ra đều có thể đạp thủng lớp tuyết dày, để lại một cái hố sâu. Nghe tưởng là chậm, chứ thực chất tốc độ của chiêu thức này cũng không hề thua kém với những chiêu thức yêu cầu thân pháp nhẹ nhàng là bao.
— QUẢNG CÁO —
Event
Dù sao, va chạm yêu cầu động năng; không nhanh thì động năng từ đâu tới - ở trạng thái này, Giang Thiên Vũ vẫn nhanh hơn đối thủ. Vừa tiến lên vừa đỡ đạn - tổng cộng có ba viên đạn lấy tốc độ gấp mười lần âm thanh bay tới và bị Cửu Kiếp Kiếm chặn lại trước khi hắn đâm thẳng vào bộ giáp khổng lồ kia, ném bay tên kia.
Lấy đạo của người trả cho người, hắn hiện tại muỗn đem tên kia giày vò tới chết mới thôi, để giúp cho đạo tâm kiên cố hơn. Hiện tại đụng hắn bay ra chặt đứt vài cây cổ thụ cũng coi như là hòa.
Nếu có người giám sát ảnh vệ tinh, sẽ chỉ thấy nơi đỉnh núi hai người giao chiến cũng đã bụi mờ tung tóe, cây cối đổ nghiên ngả, những tảng đá vỡ vụn khắp nơi. Hai người mới đánh nhau chưa đầy một phút mà cũng đã phá hoại đến như vậy rồi - may mắn mà nơi đây không phải thành thị, nếu không thì chắc chắn là đã có một vài tòa nhà sụp xuống và rất nhiều thương vong rồi.
"Đi chết đi" Giang Thiên Vũ hét lên, chuẩn bị lao tới xử lý đối thủ của mình - lao lên bổ đao là một truyền thống ưu mỹ của dân tộc Trung Hoa. Nhưng, nhờ vào một loạt những phù chú cũng như đan dược cường hóa bản thân, hắn cảm thấy nguy hiểm và trực tiếp nhảy sang một bên.
Công kích đến trước, âm thanh đến sau. Đặc tính cơ bản của tất cả những vũ khí có tốc độ vượt qua âm thanh - và cũng là một tỏng những lý do võ giả không thể sử dụng tính giác phát đạt của mình để tiến hành dự đoán đánh lén từ những vũ khí siêu thanh.
Chỉ một phần mười giây kể từ lúc chân hắn rời đất, một vài quả tên lửa trực tiếp lao tới vị trí cũ của hắn, nổ tung đem bụi mù cùng đất đá bắn tun tóe, hạn chế tầm nhìn. Xét theo uy lực của vụ nổ, thì chín phần mười là hắn sẽ tiếp tục thụ thương nếu định ở lại cứng đối cứng. không nguy hiểm tới tính mạng, nhưng đầy đủ để tên đối thủ kia tận dụng và phản sát.
"Tên lửa từ đâu ra đây" Giang Thiên Vũ giận mà không có chỗ nào để phát tiết, chỉ có thể tập trung hơn vào việc xử lý tên đối thủ này. Thực lực khủng bố thế này thì chắc chắn tên này là cường giả tối đỉnh của nước ngoài - "giết hắn tráng ta dân tộc oai" là được.
Cửu Kiếp Kiếm lại một lần nữa vung lên; nhưng trước khi anh có thể tập trung lại được vào mục tiêu, bốn quả lựu đạn rơi thẳng từ trên trời xuống. Chúng đã được căn chuẩn - bởi trong giây lát mà Giang Thiên Vũ nâng kiếm lên định đánh bay chúng đi, thì chúng nổ tung.
— QUẢNG CÁO —
Event
Ánh sáng chói mắt đập vào mặt, âm thanh chói tai vang vọng trong màng nhĩ, cơ thể bị những mảnh vụn lựu đạn đánh vào. Thậm chí, anh còn có thể cảm nhận được một công kích nhằm thẳng vào chân khí của anh - thứ này đang làm gián đoạn lưu thông chân khí.
May mắn thay cho Giang Thiên Vũ, lượng chân khí hùng hồn của anh đầy đủ để có thể gắng gượng qua được đợt công kích này, nhưng điều đó không nghĩa là nó không tốn đi thời gian quý báu của hắn.
Khi mà hắn khôi phục lại, thì đã thấy kẻ địch của mình đứng dậy; và cảm giác nguy cơ mãnh liệt tràn ngập đại não hắn.
"Đáng chết" tâm thần của Giang thiên Vũ đã bất ổn đến cực điểm, bây giờ hắn giống một con dã thú hơn là một người thanh niên tài tuấn. Người hắn khắp nơi là thương, máu me đầm đìa - nhưng mà vẫn đứng vững, cánh tay vẫn cầm chắc thanh kiếm.
Tổng cộng hai người đã đánh nhau 35 giây.
Hắn lần này trọng sinh là muốn làm một cái "oanh oanh liệt liệt" đại anh hùng, chứ không phải chật vật như thế này. Nếu không chẳng lẽ hắn hai trăm năm khắc khổ sinh tồn cùng tu luyện tới Nguyên Anh đỉnh phong không phải ném sọt rác sao? Bây giờ "hổ lạc đồng bằng bị chó kinh", thì càng kích thích cái bản tính của Giang Thiên Vũ - đây không phải là hiệu quả của đám đan dược.
Linh hồn của hắn đang cố gắng nói cho chính mình, rằng tất nhiên phải giết tên to con mặc giáp chiến đấu kia đi, nếu không thì sau này tu luyện chắc chắn sẽ có bóng ma tâm lý.
Nếu mà để yên cho bóng ma tâm lý sinh trưởng, tâm ma sẽ dễ dàng sinh ra và gây bất lợi cho con đường của hắn - Giang Thiên Vũ không muốn gặp mặt tâm ma kiếp; hắn không cần đối mặt với những thứ đó. Chúng chỉ tổ làm chậm lại con đường tu luyện của hắn mà thôi - điều mà Giang Thiên Vũ không thể cho phép; bởi hắn muốn kiếp này vô địch.
Thượng thiên đã cho hắn cơ hội để mà làm lại cuộc đời, lại có thêm hệ thống phụ trợ; nếu không làm được thì chẳng phải rất mất mặt hay sao?
Đây là tín niệm của hắn - cũng là con đường hướng tới "độc đoán vạn cổ, ngạo thị trường sinh" của hắn. Và một tên chết bầm không được phép ngăn cản hắn, ai cũng không được ngăn cản hắn; "thần cản giết thần, phật cản giết phật".
"Hệ thống, cho ta một viên Thượng Phẩm Bạo Huyết Nguyên Đan, ta không tin hắn có thể đối phó được một cường giả Trúc Cơ" hắn gần như là thét lên trong lòng, không để ý tới số điểm tích lũy đang bốc hơi nhanh chóng. Hiện tại, trong đầu của hắn chỉ có giết người, không thể lo lắng tiêu hao thế nào được - mạng sống cũng như con đường tương lai của hắn quan trọng hơn điểm tích lũy.
Điểm tích lũy có thể đánh cướp bảo vật để bù vào được, nhưng mạng sống chỉ có một - không thể lại chết một lần nữa; hắn còn chưa có hưởng thụ đầy đủ đây, làm sao lại có thể chịu đựng được tử vong lần thứ hai.
Dù đã sống hai trăm năm, nhưng Giang Thiên Vũ vẫn còn lo sợ tử vong - dù sao ai tu luyện là đều muốn trở thành tồn tại trường sinh bất tử, có được đại pháp lưc, đại thần thông. Tu luyện giả sợ hãi cái chết không phải ngày một ngày hai, làm sao lại chấp nhận được tử vong của mình đây.
— QUẢNG CÁO —
Event
Con đường tu luyện cũng vậy - nếu không có thể tiến thêm thì chắc chắn hắn sẽ tan thành mây khói sau khi thời kết thúc; dù sao "người chết như đèn diệt". Bước lên con đường tu luyện này rồi ai lại muốn tử vong đâu cơ chứ - phải tiến lên, bất kể cái giá nào.
Chỉ thấy luồng chân khí bao vây lấy cơ thể của Giang Thiên Vũ gần như ngưng tụ thành thực chất, chân khí đỏ đậm xen lẫn ánh vàng vận chuyển trong cơ thể, lại một bước nữa nâng cao thực lực của hắn. Hiện tại, hắn là một tên "ngụy" Trúc Cơ, cũng có nghĩa là lấy thực lực bản thân sánh ngang với cường giả Trúc Cơ; thậm chí, hắn có thể cảm nhận được - bản thân mình có thể đối đầu với cường giả Trúc Cơ hậu kỳ.
Vượt hẳn một đại cảnh giới chênh lệch - thậm chí, cái này là tiên phàm chênh lệch; gần như không thể so sánh. Hiện tại, Giang Thiên Vũ lòng tin tràn đầy - hắn sẽ thắng, chắc chắn là vậy.
"Vô Tự Chiến Pháp - Man Ngưu Va Chạm" Hét lên một tiếng, hắn cúi người , dẫm mạnh xuống đất và tiến lên. Chậm hơn so với lúc trước một chút, nhưng hiện tại, với cường độ chân khí như này, thì công kích này hoàn toàn có thể đụng hỏng một chiếc xe tải 18 bánh.
Giang Thiên Vũ rút kinh nghiệm xương máu từ hai lần công kích thất bại trước, không có nhấc cả hai chân lên khỏi mặt đất nữa; lần này, hắn trụ vững trên mặt đất và tiến tới. Với điều kiện như thế này, thì hắn mới chính là người chiếm cứ thế chủ động hiện tại.
Man Ngưu Va Chạm lại còn là đặc thù chiến kỹ, đem kiếm kỹ chuyển đổi thành trạng thái phòng thủ, Cửu Kiếp Kiếm của thay đổi nhờ chân khí biến đổi, biến hóa thành đại kiếm nặng tựa ngàn cân. Kết hợp với tính chất cứng rắn của nó, đã hoàn toàn có thể phòng thủ được mưa đạn đang bắn tới từ tên to con mặc bộ áo giáp chiến đấu kia.
"Đùng, đùng, đùng" Mỗi bước giẫm ra đều có thể đạp thủng lớp tuyết dày, để lại một cái hố sâu. Nghe tưởng là chậm, chứ thực chất tốc độ của chiêu thức này cũng không hề thua kém với những chiêu thức yêu cầu thân pháp nhẹ nhàng là bao.
— QUẢNG CÁO —
Event
Dù sao, va chạm yêu cầu động năng; không nhanh thì động năng từ đâu tới - ở trạng thái này, Giang Thiên Vũ vẫn nhanh hơn đối thủ. Vừa tiến lên vừa đỡ đạn - tổng cộng có ba viên đạn lấy tốc độ gấp mười lần âm thanh bay tới và bị Cửu Kiếp Kiếm chặn lại trước khi hắn đâm thẳng vào bộ giáp khổng lồ kia, ném bay tên kia.
Lấy đạo của người trả cho người, hắn hiện tại muỗn đem tên kia giày vò tới chết mới thôi, để giúp cho đạo tâm kiên cố hơn. Hiện tại đụng hắn bay ra chặt đứt vài cây cổ thụ cũng coi như là hòa.
Nếu có người giám sát ảnh vệ tinh, sẽ chỉ thấy nơi đỉnh núi hai người giao chiến cũng đã bụi mờ tung tóe, cây cối đổ nghiên ngả, những tảng đá vỡ vụn khắp nơi. Hai người mới đánh nhau chưa đầy một phút mà cũng đã phá hoại đến như vậy rồi - may mắn mà nơi đây không phải thành thị, nếu không thì chắc chắn là đã có một vài tòa nhà sụp xuống và rất nhiều thương vong rồi.
"Đi chết đi" Giang Thiên Vũ hét lên, chuẩn bị lao tới xử lý đối thủ của mình - lao lên bổ đao là một truyền thống ưu mỹ của dân tộc Trung Hoa. Nhưng, nhờ vào một loạt những phù chú cũng như đan dược cường hóa bản thân, hắn cảm thấy nguy hiểm và trực tiếp nhảy sang một bên.
Công kích đến trước, âm thanh đến sau. Đặc tính cơ bản của tất cả những vũ khí có tốc độ vượt qua âm thanh - và cũng là một tỏng những lý do võ giả không thể sử dụng tính giác phát đạt của mình để tiến hành dự đoán đánh lén từ những vũ khí siêu thanh.
Chỉ một phần mười giây kể từ lúc chân hắn rời đất, một vài quả tên lửa trực tiếp lao tới vị trí cũ của hắn, nổ tung đem bụi mù cùng đất đá bắn tun tóe, hạn chế tầm nhìn. Xét theo uy lực của vụ nổ, thì chín phần mười là hắn sẽ tiếp tục thụ thương nếu định ở lại cứng đối cứng. không nguy hiểm tới tính mạng, nhưng đầy đủ để tên đối thủ kia tận dụng và phản sát.
"Tên lửa từ đâu ra đây" Giang Thiên Vũ giận mà không có chỗ nào để phát tiết, chỉ có thể tập trung hơn vào việc xử lý tên đối thủ này. Thực lực khủng bố thế này thì chắc chắn tên này là cường giả tối đỉnh của nước ngoài - "giết hắn tráng ta dân tộc oai" là được.
Cửu Kiếp Kiếm lại một lần nữa vung lên; nhưng trước khi anh có thể tập trung lại được vào mục tiêu, bốn quả lựu đạn rơi thẳng từ trên trời xuống. Chúng đã được căn chuẩn - bởi trong giây lát mà Giang Thiên Vũ nâng kiếm lên định đánh bay chúng đi, thì chúng nổ tung.
— QUẢNG CÁO —
Event
Ánh sáng chói mắt đập vào mặt, âm thanh chói tai vang vọng trong màng nhĩ, cơ thể bị những mảnh vụn lựu đạn đánh vào. Thậm chí, anh còn có thể cảm nhận được một công kích nhằm thẳng vào chân khí của anh - thứ này đang làm gián đoạn lưu thông chân khí.
May mắn thay cho Giang Thiên Vũ, lượng chân khí hùng hồn của anh đầy đủ để có thể gắng gượng qua được đợt công kích này, nhưng điều đó không nghĩa là nó không tốn đi thời gian quý báu của hắn.
Khi mà hắn khôi phục lại, thì đã thấy kẻ địch của mình đứng dậy; và cảm giác nguy cơ mãnh liệt tràn ngập đại não hắn.
"Đáng chết" tâm thần của Giang thiên Vũ đã bất ổn đến cực điểm, bây giờ hắn giống một con dã thú hơn là một người thanh niên tài tuấn. Người hắn khắp nơi là thương, máu me đầm đìa - nhưng mà vẫn đứng vững, cánh tay vẫn cầm chắc thanh kiếm.
Tổng cộng hai người đã đánh nhau 35 giây.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.