Chương 93: Lo nghĩ tương lai
Magsarion
02/03/2022
Nếu mà nói châu Phi, thì người bình thường sẽ nghĩ ngay tới những
con vật của savanna, những bộ lạc người da màu cùng những truyền thống
cổ xưa của họ; cũng như cái nắng mặt trời chói chang. Có những người sẽ
nghĩ tới nơi mà nhiều ngôi làng nghèo tập trung, cũng là nơi kém phát
triển nhất thế giới.
Nhưng cũng có một số người không bỏ qua được rằng châu Phi là một châu lục không hề yên bình, là tập trung của những tổ chức quân phiệt lớn nhất thế giới cũng như nơi mà các cường quốc đổ tiền vào để lập nên những
Với hai mươi chiếc "camera trên không" liên tục tuần tra khu vực này, tầm nhìn của anh mở rộng ra bao quát cả hai khu căn cứ của quân phiệt, phân biệt là cách nơi này 18km về phía đông và 23 km về phía Tây. Theo đường chim bay thì là vậy, còn nếu mà di chuyển thông thường thì sẽ tốn trung bình hơn 30km đường bộ - nhưng chừng đó cũng đủ rồi
Kết hợp với thông tin từ những vệ tinh quân sự tại tầng bình lưu, Andrew sẽ có thể phản ứng lại nếu mà có vấn đề xảy ra tại hai khu căn cứ đó. Khoảng cách đó cũng có nghĩa là Andrew có thể dễ dàng tới nơi nếu anh bay toàn lực - đầy đủ nhanh để phản ứng kịp nếu có vấn đề xảy ra tại khu vực đó và chạy sang đó viện trợ trong chưa đầy nửa phút.
"GAIA, có động tĩnh gì ở hai nơi căn cứ kia thì báo nhé, tôi cần bắt tay vào công việc cái" Andrew nhờ trí tuệ nhân tạo để hỗ trợ giám sát, bản thân mình thì bắt tay vào xây dựng những công sự
Mặc dù khả năng cao ngôi làng anh đang ở dễ bị tập kích hơn, nhưng điều đó không có nghĩa là hai căn cứ kia đã an toàn. Hiện tại anh đang thủ tại ngôi làng nhỏ này để thiết lập hệ thống phòng thủ cũng như trực tại ngôi làng này, nhưng đó không có nghĩa là anh không thể trợ giúp nhưng khu dân cư gần đó.
"Giúp được bao nhiêu thì giúp đi" vừa nghĩ, vừa điều khiển niệm lực ép ra một khoang trú ẩn cỡ nhỏ. Đất đá bị ép thẳng vào một bên, và một khoang trú ẩn có diện tích một mét vuông được khai phá ra - thiếu đường vào, thiếu hệ thống thông khí cũng như giá đỡ để hỗ trợ phần mái vòm.
Bây giờ thì anh cần gia cố trần nhà và mở rộng khoang trú ẩn, cuối cùng thì thêm vào một chiếc cầu thang lên xuống tử tế nữa. Nếu mà anh không dùng niệm lực để duy trì nó, thì cái khoang nhỏ này sẽ bị đất đá đè thẳng xuống - cũng có nghĩa là nó không thể chứa người. Có thể người dân ở đây không muốn anh can thiệp, nhưng không can thiệp là không thể; có gì thì cứ hỗ trợ trước đã
"Mà GAIA, cô có thể kiểm tra xem tình hình chung của hai căn cứ quân phiệt kia không? Tôi không có kiểm tra quá kỹ, và đám đứng đằng sau đúng thật là núp quá tốt" Đang làm việc, Andrew hỏi chuyện "đồng nghiệp" của mình - anh vẫn có thể làm việc được thêm
"Đã đối chiếu dòng tiền đi vào các tài khoản - khả năng cao là hai căn cứ này được vận hành bởi quân phiệt thân Mỹ và Trung Quốc" giọng nói của GAIA vang lên.
"Không ngạc nhiên lắm, dù sao đám đấy đổ bao nhiêu tiền vào châu Phi rồi mà" Andrew vừa suy nghĩ vừa tính toán cách xử lý điều kiện sinh hoạt của những con người dưới quyền những tên độc tài đó
Dù sao, đây không phải là trò chơi mà những người dân hoàn toàn trung thành với nơi họ sinh sống, với lý tưởng mà lãnh đạo đề ra. Nhiều khi, những người dân là những người chịu khổ nhất do những chính sách của "chính phủ" - mà nơi đây lại là chỗ bị kiểm soát bởi thế lực quân phiệt nữa. Có thể một quốc gia lớn sẽ còn quan tâm tới người dân; chế độ quân phiệt được dựng nên bởi chính quyền ngoại quốc sẽ không bao giờ quan tâm đến vậy.
Chỉ có một nhóm lợi ích nhỏ hưởng lợi, và họ nắm lấy tất cả mọi thứ nhu yếu phẩm - trang bị quân sự, lương thực, vật tư y tế, ... Những cái hệ thống này thường không có quan tâm tới sức khỏe hay an ninh của "người dân" là mấy; cùng lắm thì coi họ như lao động khổ sai và phân phát cho họ chút lương thực cũng như cung cấp an ninh, trị an.
Đây là châu Phi, không phải Đông Âu mà những người dân có tinh thần, chủ nghĩa dân tộc phát triển vượt bậc - những điều kiện đó cũng đủ để nhiều người làm việc quần quật như lao động khổ sai rồi.
Những người dân lao động đó chấp nhận như vậy, bởi châu Phi chưa bao giờ an toàn, và nếu muốn có một chỗ sinh sống yên ổn thì chắc chắn cần phải có được lực lượng an ninh tốt. Giải thích tại sao mà chủ nghĩa quân phiệt phát triển tại châu Phi như vậy - chính quyền đã lỏng lẻo thì chớ, lại không bằng tư nhân.
Hiện tại, Andrew cũng chỉ là đang kiểm tra cũng như đảm bảo rằng những khu vực này không gặp vấn đề khi mà họ cịu tập kích mà thôi, chứ anh cũng không có khả năng "giải phóng" hai căn cứ này được.
Vũ lực của anh đầy đủ, dù cho những tên quân phiệt này có được hỗ trợ của siêu năng lực cũng như khí tài quân sự hiện đại - đánh trúng mục tiêu di chuyển Mach 5, có thể vô hiệu hóa điện não cũng như trang thiết bị điện tử từ cách từ 500 mét là không thể nào. Thêm vào những tình báo của Andrew nữa - một cuộc đột kích bất ngờ trong đêm rồi đánh bất tỉnh bộ máy lãnh đạo là có thể vô hiệu hóa được quân đội của những tên này.
Bắt lấy những người đó rồi gửi cho tòa án quốc tế, hoàn toàn có thể làm được; nhưng mà những chính phủ đằng sau thì thế nào, lại xử lý bọn họ ra làm sao? Những chính phủ đó hoàn toàn có thể gửi hỗ trợ cho một tên quân phiệt khác - thiệt hại của bọn họ sẽ rất nhỏ.
Những tổ chức tình báo của các cường quốc chuyên nghiệp nhất là chuyện này, nên việc đổi người đối với bọn họ là rất đơn giản. Thậm chí, anh chắc chắn rằng bọn họ còn có một cái danh sách để lựa chọn quân phiệt tiếp theo - không ai sẽ truy được. Biết mà không nói, bởi không có bằng chứng cũng như không muốn tìm khổ cho chính mình - đây là thái độ thường thấy trên chính trường.
Nhưng Andrew và CORE - nếu mà anh can thiệp và bị phát hiện, thì CORE sẽ hứng chịu lửa giận của hầu hết các quốc gia toàn cầu. Dù sao, đó là bằng chứng cho thấy tổ chức đáng ra phải trung lập lại đang có "hành động" tại châu Phi; đầy đủ cho một số nước lớn tuyên bố trừng phạt rồi.
Không ai muốn gây nên những căng thẳng không đáng có này cả, khi mà Paradigm Shift đang làm xáo trộn tất cả các trật tự trên thế giới. Theo những thông tin mà GAIA tổng hợp được, thì đã có một số quốc gia công khai sự tồn tại của năng lực siêu nhiên rồi; hiện tại chỉ còn là vấn đề thời gian trước khi tất cả đều biết.
Các cuộc chạy đua vũ trang ngầm thì càng nguy hiểm, khi mà siêu năng lực được áp dụng vào chiến tranh mà không cần cố kỵ bị phát hiện nữa. Mới chỉ vài tháng từ khi hội nghị xác nhận tồn tại của Paradigm Shift diễn ra mà thôi, nhưng mà các quốc gia cũng đã buông tha nhũng biện pháp che lấp.
Trung Quốc bắt đầu công khai sự tồn tại của những môn "võ cổ truyền" kia và để những gia tộc lớn cùng môn phái quyết định việc thu đồ. Một số tu viện tại Anh mở cửa lại, Vatican bắt đầu cường hóa vị trí của bọn họ - đến Mỹ còn đang đưa ra một đống máy bay vũ trụ có gắn đầu đạn đặc thù.
Lại thêm vấn đề về những người dân lao động nghèo kia nữa - nếu không có sự bạo hộ của đám quân phiệt, thì khả năng cao là bọn họ sẽ không thể kiếm sống được. Một phần khá lớn hỗ trợ là lương thực, thực phẩm để duy trì hoạt động cho những khi căn cứ đó; bây giờ nếu không còn đảm bảo lương thực như vậy thì hơn hai ngàn người đó sẽ sớm chết đói.
Lương thực dự trữ cùng lắm được một tháng, không đủ để duy trì hoạt động sau đó như vậy, cũng không đủ để đợt tới vụ mùa thu hoạch sau. Các khí tài quân sự thì chỉ có thể tiêu thụ được tại chợ đen, mà chúng cũng cần thiết trong trường hợp có xung đột. Sắp xếp công việc cho bọn họ tại một số thành phố hay thị trấn gần đó là không thể nào, khi mà trình độ của họ không đạt tiêu chuẩn.
Những điều này cần rất nhiều thời gian mới có thể xử lý kịp, "Và thời gian là thứ mà ta không thể bỏ ra nhiều như vậy được" Andrew thầm nghĩ "Có vẻ là vẫn cần xử lý một số chuyện trước khi thuyết phục những người dân ở đây mà thôi"
Nhưng cũng có một số người không bỏ qua được rằng châu Phi là một châu lục không hề yên bình, là tập trung của những tổ chức quân phiệt lớn nhất thế giới cũng như nơi mà các cường quốc đổ tiền vào để lập nên những
Với hai mươi chiếc "camera trên không" liên tục tuần tra khu vực này, tầm nhìn của anh mở rộng ra bao quát cả hai khu căn cứ của quân phiệt, phân biệt là cách nơi này 18km về phía đông và 23 km về phía Tây. Theo đường chim bay thì là vậy, còn nếu mà di chuyển thông thường thì sẽ tốn trung bình hơn 30km đường bộ - nhưng chừng đó cũng đủ rồi
Kết hợp với thông tin từ những vệ tinh quân sự tại tầng bình lưu, Andrew sẽ có thể phản ứng lại nếu mà có vấn đề xảy ra tại hai khu căn cứ đó. Khoảng cách đó cũng có nghĩa là Andrew có thể dễ dàng tới nơi nếu anh bay toàn lực - đầy đủ nhanh để phản ứng kịp nếu có vấn đề xảy ra tại khu vực đó và chạy sang đó viện trợ trong chưa đầy nửa phút.
"GAIA, có động tĩnh gì ở hai nơi căn cứ kia thì báo nhé, tôi cần bắt tay vào công việc cái" Andrew nhờ trí tuệ nhân tạo để hỗ trợ giám sát, bản thân mình thì bắt tay vào xây dựng những công sự
Mặc dù khả năng cao ngôi làng anh đang ở dễ bị tập kích hơn, nhưng điều đó không có nghĩa là hai căn cứ kia đã an toàn. Hiện tại anh đang thủ tại ngôi làng nhỏ này để thiết lập hệ thống phòng thủ cũng như trực tại ngôi làng này, nhưng đó không có nghĩa là anh không thể trợ giúp nhưng khu dân cư gần đó.
"Giúp được bao nhiêu thì giúp đi" vừa nghĩ, vừa điều khiển niệm lực ép ra một khoang trú ẩn cỡ nhỏ. Đất đá bị ép thẳng vào một bên, và một khoang trú ẩn có diện tích một mét vuông được khai phá ra - thiếu đường vào, thiếu hệ thống thông khí cũng như giá đỡ để hỗ trợ phần mái vòm.
Bây giờ thì anh cần gia cố trần nhà và mở rộng khoang trú ẩn, cuối cùng thì thêm vào một chiếc cầu thang lên xuống tử tế nữa. Nếu mà anh không dùng niệm lực để duy trì nó, thì cái khoang nhỏ này sẽ bị đất đá đè thẳng xuống - cũng có nghĩa là nó không thể chứa người. Có thể người dân ở đây không muốn anh can thiệp, nhưng không can thiệp là không thể; có gì thì cứ hỗ trợ trước đã
"Mà GAIA, cô có thể kiểm tra xem tình hình chung của hai căn cứ quân phiệt kia không? Tôi không có kiểm tra quá kỹ, và đám đứng đằng sau đúng thật là núp quá tốt" Đang làm việc, Andrew hỏi chuyện "đồng nghiệp" của mình - anh vẫn có thể làm việc được thêm
"Đã đối chiếu dòng tiền đi vào các tài khoản - khả năng cao là hai căn cứ này được vận hành bởi quân phiệt thân Mỹ và Trung Quốc" giọng nói của GAIA vang lên.
"Không ngạc nhiên lắm, dù sao đám đấy đổ bao nhiêu tiền vào châu Phi rồi mà" Andrew vừa suy nghĩ vừa tính toán cách xử lý điều kiện sinh hoạt của những con người dưới quyền những tên độc tài đó
Dù sao, đây không phải là trò chơi mà những người dân hoàn toàn trung thành với nơi họ sinh sống, với lý tưởng mà lãnh đạo đề ra. Nhiều khi, những người dân là những người chịu khổ nhất do những chính sách của "chính phủ" - mà nơi đây lại là chỗ bị kiểm soát bởi thế lực quân phiệt nữa. Có thể một quốc gia lớn sẽ còn quan tâm tới người dân; chế độ quân phiệt được dựng nên bởi chính quyền ngoại quốc sẽ không bao giờ quan tâm đến vậy.
Chỉ có một nhóm lợi ích nhỏ hưởng lợi, và họ nắm lấy tất cả mọi thứ nhu yếu phẩm - trang bị quân sự, lương thực, vật tư y tế, ... Những cái hệ thống này thường không có quan tâm tới sức khỏe hay an ninh của "người dân" là mấy; cùng lắm thì coi họ như lao động khổ sai và phân phát cho họ chút lương thực cũng như cung cấp an ninh, trị an.
Đây là châu Phi, không phải Đông Âu mà những người dân có tinh thần, chủ nghĩa dân tộc phát triển vượt bậc - những điều kiện đó cũng đủ để nhiều người làm việc quần quật như lao động khổ sai rồi.
Những người dân lao động đó chấp nhận như vậy, bởi châu Phi chưa bao giờ an toàn, và nếu muốn có một chỗ sinh sống yên ổn thì chắc chắn cần phải có được lực lượng an ninh tốt. Giải thích tại sao mà chủ nghĩa quân phiệt phát triển tại châu Phi như vậy - chính quyền đã lỏng lẻo thì chớ, lại không bằng tư nhân.
Hiện tại, Andrew cũng chỉ là đang kiểm tra cũng như đảm bảo rằng những khu vực này không gặp vấn đề khi mà họ cịu tập kích mà thôi, chứ anh cũng không có khả năng "giải phóng" hai căn cứ này được.
Vũ lực của anh đầy đủ, dù cho những tên quân phiệt này có được hỗ trợ của siêu năng lực cũng như khí tài quân sự hiện đại - đánh trúng mục tiêu di chuyển Mach 5, có thể vô hiệu hóa điện não cũng như trang thiết bị điện tử từ cách từ 500 mét là không thể nào. Thêm vào những tình báo của Andrew nữa - một cuộc đột kích bất ngờ trong đêm rồi đánh bất tỉnh bộ máy lãnh đạo là có thể vô hiệu hóa được quân đội của những tên này.
Bắt lấy những người đó rồi gửi cho tòa án quốc tế, hoàn toàn có thể làm được; nhưng mà những chính phủ đằng sau thì thế nào, lại xử lý bọn họ ra làm sao? Những chính phủ đó hoàn toàn có thể gửi hỗ trợ cho một tên quân phiệt khác - thiệt hại của bọn họ sẽ rất nhỏ.
Những tổ chức tình báo của các cường quốc chuyên nghiệp nhất là chuyện này, nên việc đổi người đối với bọn họ là rất đơn giản. Thậm chí, anh chắc chắn rằng bọn họ còn có một cái danh sách để lựa chọn quân phiệt tiếp theo - không ai sẽ truy được. Biết mà không nói, bởi không có bằng chứng cũng như không muốn tìm khổ cho chính mình - đây là thái độ thường thấy trên chính trường.
Nhưng Andrew và CORE - nếu mà anh can thiệp và bị phát hiện, thì CORE sẽ hứng chịu lửa giận của hầu hết các quốc gia toàn cầu. Dù sao, đó là bằng chứng cho thấy tổ chức đáng ra phải trung lập lại đang có "hành động" tại châu Phi; đầy đủ cho một số nước lớn tuyên bố trừng phạt rồi.
Không ai muốn gây nên những căng thẳng không đáng có này cả, khi mà Paradigm Shift đang làm xáo trộn tất cả các trật tự trên thế giới. Theo những thông tin mà GAIA tổng hợp được, thì đã có một số quốc gia công khai sự tồn tại của năng lực siêu nhiên rồi; hiện tại chỉ còn là vấn đề thời gian trước khi tất cả đều biết.
Các cuộc chạy đua vũ trang ngầm thì càng nguy hiểm, khi mà siêu năng lực được áp dụng vào chiến tranh mà không cần cố kỵ bị phát hiện nữa. Mới chỉ vài tháng từ khi hội nghị xác nhận tồn tại của Paradigm Shift diễn ra mà thôi, nhưng mà các quốc gia cũng đã buông tha nhũng biện pháp che lấp.
Trung Quốc bắt đầu công khai sự tồn tại của những môn "võ cổ truyền" kia và để những gia tộc lớn cùng môn phái quyết định việc thu đồ. Một số tu viện tại Anh mở cửa lại, Vatican bắt đầu cường hóa vị trí của bọn họ - đến Mỹ còn đang đưa ra một đống máy bay vũ trụ có gắn đầu đạn đặc thù.
Lại thêm vấn đề về những người dân lao động nghèo kia nữa - nếu không có sự bạo hộ của đám quân phiệt, thì khả năng cao là bọn họ sẽ không thể kiếm sống được. Một phần khá lớn hỗ trợ là lương thực, thực phẩm để duy trì hoạt động cho những khi căn cứ đó; bây giờ nếu không còn đảm bảo lương thực như vậy thì hơn hai ngàn người đó sẽ sớm chết đói.
Lương thực dự trữ cùng lắm được một tháng, không đủ để duy trì hoạt động sau đó như vậy, cũng không đủ để đợt tới vụ mùa thu hoạch sau. Các khí tài quân sự thì chỉ có thể tiêu thụ được tại chợ đen, mà chúng cũng cần thiết trong trường hợp có xung đột. Sắp xếp công việc cho bọn họ tại một số thành phố hay thị trấn gần đó là không thể nào, khi mà trình độ của họ không đạt tiêu chuẩn.
Những điều này cần rất nhiều thời gian mới có thể xử lý kịp, "Và thời gian là thứ mà ta không thể bỏ ra nhiều như vậy được" Andrew thầm nghĩ "Có vẻ là vẫn cần xử lý một số chuyện trước khi thuyết phục những người dân ở đây mà thôi"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.