Chương 52: Phá hoại
Magsarion
17/02/2022
Bốn bóng người nhanh chóng vượt qua những tòa nhà và dừng lại tại gần một tòa nhà hai tầng có hàng rào sắt tại rìa của thị trấn - đây là trạm biến áp cung cấp điện lực cho toàn bộ thị trấn Kiêu Sơn này. Nơi này chính là chỗ cung cấp điện cho cả thị trấn hẻo lánh này, và có vẻ là không ai thực sự canh gác nó - đáng tiếc, bởi trạm biến áp này sắp phải ngưng hoạt động.
Trạm biến áp của thị trấn được đặt tại một chỗ khá hẻo lánh, cách trung tâm thị trấn gần 5 km về hướng Tây. Có vẻ không ai nghĩ tới rằng chỗ này sẽ gặp tập kích, nên bảo vệ cũng khá là lỏng lẽo so với một nơi quan trọng như này - chỉ có một vài võ giả Khuy Kính đứng trực, và kho vũ khí của họ thì hoàn toàn là súng ống cùng đao kiếm thông thường, cùng lắm có mấy khẩu súng trường.
Ít nhât, đó là những thông tin mà Hàn Điệp, hacker chính của tiểu đội thu thập được khi họ tới đây, trước khi nhận nhiệm vụ này. Bây giờ lại có thể sử dụng thông tin đó cho nhiệm vụ thì đúng thật là may mắn - chứ nếu mà yêu cầu truy tìm thêm thông tin thì có khả năng họ sẽ không theo kịp tiến độ.
Cần nhanh chóng xử lý trạm biến áp này rồi trở lại, phá hoại một số thứ nữa thì mới có thể tính là hoàn thành mục tiêu nhiệm vụ đầu tiên. Ít nhất là cái "nhà tuyển dụng" bí ẩn đó đồng ý với cung cấp thông tin cũng như hỗ trợ phù hợp, nếu không thì chắc Vu Hạ cũng không dám tiếp nhận cái hợp đồng này. Dù sao thì tấn công nhiều mục tiêu như vậy trong thời gian ngắn mà không có tình báo thì đúng thật là tự tử.
Bọn họ là "freelancer" - nếu gọi chính xác ra thì là Runner, không phải một đội quân chính thống để có thể hoàn thành những nhiệm vụ khá là phức tạp như vậy mà không có hỗ trợ.
"Chúng tôi đã tới nơi ..." Khi mà Vu Hạ mới đánh tới một nửa tin nhắn và yêu cầu bản thiết kế của khu vực này, thì đã có chuyện xảy ra.
Tất cả các ngọn đèn đường lập tức ngừng chiếu sáng, và nếu những gì Hàn Diệp thấy được trong hệ thống camera thì những ánh đèn từ phía thị trấn lập tức vụt tắt. Chỉ có một câu trả lời hợp lý cho hiện tượng này: mất điện diện rộng, tức là trạm biến áp này ra vấn đề - trước khi họ có thể tới được đó.
Và cô ta chắc chắn rằng đây không phải là sự kiện trùng hợp
— QUẢNG CÁO —
Event
Bởi tin nhắn tiếp theo mà Vu Hạ nhận được chính là "Đã khiến hệ thống điện lực quá tải, nhưng đây chỉ là tạm thời, mời hoàn thành mục tiêu." Người gửi chính là nhà tuyển dụng bí ẩn của họn họ - người mà đến bây giờ bọn họ thậm chí không thể đoán được là ai.
Kinh dị với tin nhắn cũng như vụ chập điện xảy ra đúng lúc họ tới nơi, thậm chí còn không cần họ mở mồm ra yêu cầu hỗ trợ thông tin. Trạm biến áp mất điện tạm thời nghĩa là họ hoàn toàn có thể thực hiện mục tiêu nhiệm vụ đầu tiên. Thân phận của phía bên kia hợp đồng không phải vấn đề hiện tại, nhất là khi đã có hơn $100,000 chuyển vào tài khoản của mỗi người.
Cả bốn người cũng rõ ràng một điều: nếu người ấy có thể gửi tiền cho họ dễ dàng như vậy, thì hoàn toàn có thể lấy đi và khóa tài khoản của họ. Đây hoàn toàn chính là thể hiện năng lực cũng như một lời đe dọa ngầm - "vừa đánh vừa xoa".
"Được rồi, cả ba nghe cho kỹ đây" Vu Hạ lên giọng, thu hút sự chú ý của tất cả những người còn lại, cô ta quảng ra một chiếc túi lớn, chứa đựng một đống vũ khí "Chúng ta có khoảng năm phút để phá hoại nơi này - tập trung vào những thiết bị điện tử trước, rồi dau đó mới phá cơ sở hạ tầng. Không cần để ý đám bảo vệ, có gì thì cứ nổ súng, không được thì rút nhanh."
"Vâng" rồi cà nhóm Runner này cũng tách nhau ra. Đương nhiên, trước đó, họ không quên lấy vũ khí của chính mình. Nhờ những quan hệ với thế giới ngầm quốc tế, họ cũng là một đội có vũ trang đầy đủ: súng tiểu liên, lựu đạn, đủ đạn dược, ...
Hai người Hàn Điệp và Lưu Chính Dương nhanh chóng vượt qua lớp hàng rào điện vô dụng và tiến tới phá hủy những trang thiết bị của trạm biến áp này, mỗi người mang theo vài quả lựu đạn và súng tiểu liên. Bắn phá,
"Tiểu Kiệt vẫn là theo ta luôn đi, dù sao ở đây thì thực lực em thấp nhất" Trước khi Chu Kiệt có thể phản đối thì Vu Hạ cũng đã quàng tay vào hông cậu và nhảy qua hàng rào, hạ xuống một ụ điện vô dụng và bắt đầu phá hoại nơi này "Dù sao thì súng ở đâu cũng có thể sử dụng được, mà em cũng vừa mới hồi phục"
— QUẢNG CÁO —
Event
Đã đến nước này rồi thì Chu Kiệt có phản đối cũng vô dụng - giãy dụa hoàn toàn là phí công nên cứ tuân theo đi. Kể cả nếu hai người là người bình thường đi chăng nữa, thì Vu Hạ cao hơn cậu một cái đầu; chỉ riêng bắp tay chắc khỏe cô ta ôm eo đã đủ để cậu không thể vùng vẫy ra được rồi. Chênh lệch giữa một thiếu niên thấp bé ít vận động và một người phụ nữ trưởng thành cao to.
Chu Kiệt biết rằng không có năng lực bảo vệ bản thân cũng như lịch duyệt như những người còn lại, nên là cứ nghe lời đội trưởng là tốt nhất. Nhất là khi mà cậu đã phải tiêu tốn tinh thần để duy trì cường hóa cho ba người để tăng tốc độ di chuyển. Mặc dù chưa tới thời điểm suy yếu, nhưng mà cũng đủ để cho cậu thiếu niên này đau đầu một hồi
"Trẻ nhất" - không sai, dù sao thì cậu cũng thực sự rất trẻ tuổi sơ với mặt bằng chung của Runner: mười sáu, mười bảy nếu tính cả tuổi mụ - không thể đủ tuổi đi làm cái nghề này. Cậu là thành viên mới nhất cũng như yếu nhất của tổ đội này, nên đương nhiên phải cố gắn để hòa nhập rồi.
Đội trưởng là sẽ không sai, ít nhất Chu Kiệt nghĩ vậy - dù sao, trong hai năm gia nhập tiểu đội này, cậu có thể thấy số lượng sai lầm của Vu Hạ đúng thật là có thể đếm trên đầu ngón tay. Tỷ lệ nhiệm vụ thành công cao hoàn toàn là nhờ năng lực chuẩn bị cũng như lên kế hoạch của Vu Hạ.
Người phụ nữ cao lớn này cũng là người đã chấp nhận cho Chu Kiệt gia nhập tổ đội trong khi cậu mới chỉ thức tỉnh năng lực được vài tháng, bị đuổi khỏi nhà và thôi học. Hoàn toàn có thể nói tiểu đội này là một cái nhà thứ hai của hắn, và Chu Kiệt là người đứng đầu - là "nóc nhà" này.
"Đoàng" khẩu súng lục của Chu Kiệt vang lên, mục tiêu là một ụ điện ở phía xa. Bình thường, một viên đạn súng lục sẽ không thể phá hoại được một cỗ máy cỡ lớn tinh vi như vậy. Nhưng với năng lực của mình, thì viên đạn 9mm rời nòng súng lục với uy lực của một viên đạn chống tăng 20mm, đâm thẳng cào hệ thống máy móc cũng như phá hủy hoàn toàn ụ điện đó.
Đương nhiên, điều này không hề dễ dàng gì, dù sao thì Vu Hạ cũng không ngừng di chuyển, nên việc ngắm bắn không hề dễ dàng gì cả. Thêm vào việc những viên đạn này đều tiêu tốn năng lực của cậu.
— QUẢNG CÁO —
Event
Nên là hiệu suất phá hủy của cậu chậm hơn so với ba người còn lại
"Dừng tay, các người là ai" tiếng hét của nhân viên bảo vệ chìm trong tiếng súng, và người vừa định lao ra cũng đã trốn trở về nơi ẩn núp. Đúng thật họ là võ giả, có thể dễ dàng hạ gục mười người bình thường, nhưng chỉ cần nhìn cũng biết những tên đối đich là võ giả cấp cao.
"Đoàng, .." thêm vào những vũ khí đáng sợ kia nữa - khẩu súng lục đó có uy lực khủng khiếp. Mấy người còn lại thì sử dụng vũ khí tự động nữa "Chi viện, chi viện, ..." Không một tên bảo vệ nào dám can đảm thò đầu ra để mà xem xét tình hình chiến sự; nơi này cũng đã báo hỏn, khi mà điện trở lại thì trạm biến áp này còn tồn tại không cũng là vấn đề.
"Được rồi, hết thời gian rồi, đi thôi" Vu Hạ hét vào chiếc tai nghe cả bốn cùng sở hữu và yêu cầu rút lui - mục tiêu đầu tiên đã hoàn thành. Tiếp tục thôi - đó mới là vấn đề đấy
Trạm biến áp của thị trấn được đặt tại một chỗ khá hẻo lánh, cách trung tâm thị trấn gần 5 km về hướng Tây. Có vẻ không ai nghĩ tới rằng chỗ này sẽ gặp tập kích, nên bảo vệ cũng khá là lỏng lẽo so với một nơi quan trọng như này - chỉ có một vài võ giả Khuy Kính đứng trực, và kho vũ khí của họ thì hoàn toàn là súng ống cùng đao kiếm thông thường, cùng lắm có mấy khẩu súng trường.
Ít nhât, đó là những thông tin mà Hàn Điệp, hacker chính của tiểu đội thu thập được khi họ tới đây, trước khi nhận nhiệm vụ này. Bây giờ lại có thể sử dụng thông tin đó cho nhiệm vụ thì đúng thật là may mắn - chứ nếu mà yêu cầu truy tìm thêm thông tin thì có khả năng họ sẽ không theo kịp tiến độ.
Cần nhanh chóng xử lý trạm biến áp này rồi trở lại, phá hoại một số thứ nữa thì mới có thể tính là hoàn thành mục tiêu nhiệm vụ đầu tiên. Ít nhất là cái "nhà tuyển dụng" bí ẩn đó đồng ý với cung cấp thông tin cũng như hỗ trợ phù hợp, nếu không thì chắc Vu Hạ cũng không dám tiếp nhận cái hợp đồng này. Dù sao thì tấn công nhiều mục tiêu như vậy trong thời gian ngắn mà không có tình báo thì đúng thật là tự tử.
Bọn họ là "freelancer" - nếu gọi chính xác ra thì là Runner, không phải một đội quân chính thống để có thể hoàn thành những nhiệm vụ khá là phức tạp như vậy mà không có hỗ trợ.
"Chúng tôi đã tới nơi ..." Khi mà Vu Hạ mới đánh tới một nửa tin nhắn và yêu cầu bản thiết kế của khu vực này, thì đã có chuyện xảy ra.
Tất cả các ngọn đèn đường lập tức ngừng chiếu sáng, và nếu những gì Hàn Diệp thấy được trong hệ thống camera thì những ánh đèn từ phía thị trấn lập tức vụt tắt. Chỉ có một câu trả lời hợp lý cho hiện tượng này: mất điện diện rộng, tức là trạm biến áp này ra vấn đề - trước khi họ có thể tới được đó.
Và cô ta chắc chắn rằng đây không phải là sự kiện trùng hợp
— QUẢNG CÁO —
Event
Bởi tin nhắn tiếp theo mà Vu Hạ nhận được chính là "Đã khiến hệ thống điện lực quá tải, nhưng đây chỉ là tạm thời, mời hoàn thành mục tiêu." Người gửi chính là nhà tuyển dụng bí ẩn của họn họ - người mà đến bây giờ bọn họ thậm chí không thể đoán được là ai.
Kinh dị với tin nhắn cũng như vụ chập điện xảy ra đúng lúc họ tới nơi, thậm chí còn không cần họ mở mồm ra yêu cầu hỗ trợ thông tin. Trạm biến áp mất điện tạm thời nghĩa là họ hoàn toàn có thể thực hiện mục tiêu nhiệm vụ đầu tiên. Thân phận của phía bên kia hợp đồng không phải vấn đề hiện tại, nhất là khi đã có hơn $100,000 chuyển vào tài khoản của mỗi người.
Cả bốn người cũng rõ ràng một điều: nếu người ấy có thể gửi tiền cho họ dễ dàng như vậy, thì hoàn toàn có thể lấy đi và khóa tài khoản của họ. Đây hoàn toàn chính là thể hiện năng lực cũng như một lời đe dọa ngầm - "vừa đánh vừa xoa".
"Được rồi, cả ba nghe cho kỹ đây" Vu Hạ lên giọng, thu hút sự chú ý của tất cả những người còn lại, cô ta quảng ra một chiếc túi lớn, chứa đựng một đống vũ khí "Chúng ta có khoảng năm phút để phá hoại nơi này - tập trung vào những thiết bị điện tử trước, rồi dau đó mới phá cơ sở hạ tầng. Không cần để ý đám bảo vệ, có gì thì cứ nổ súng, không được thì rút nhanh."
"Vâng" rồi cà nhóm Runner này cũng tách nhau ra. Đương nhiên, trước đó, họ không quên lấy vũ khí của chính mình. Nhờ những quan hệ với thế giới ngầm quốc tế, họ cũng là một đội có vũ trang đầy đủ: súng tiểu liên, lựu đạn, đủ đạn dược, ...
Hai người Hàn Điệp và Lưu Chính Dương nhanh chóng vượt qua lớp hàng rào điện vô dụng và tiến tới phá hủy những trang thiết bị của trạm biến áp này, mỗi người mang theo vài quả lựu đạn và súng tiểu liên. Bắn phá,
"Tiểu Kiệt vẫn là theo ta luôn đi, dù sao ở đây thì thực lực em thấp nhất" Trước khi Chu Kiệt có thể phản đối thì Vu Hạ cũng đã quàng tay vào hông cậu và nhảy qua hàng rào, hạ xuống một ụ điện vô dụng và bắt đầu phá hoại nơi này "Dù sao thì súng ở đâu cũng có thể sử dụng được, mà em cũng vừa mới hồi phục"
— QUẢNG CÁO —
Event
Đã đến nước này rồi thì Chu Kiệt có phản đối cũng vô dụng - giãy dụa hoàn toàn là phí công nên cứ tuân theo đi. Kể cả nếu hai người là người bình thường đi chăng nữa, thì Vu Hạ cao hơn cậu một cái đầu; chỉ riêng bắp tay chắc khỏe cô ta ôm eo đã đủ để cậu không thể vùng vẫy ra được rồi. Chênh lệch giữa một thiếu niên thấp bé ít vận động và một người phụ nữ trưởng thành cao to.
Chu Kiệt biết rằng không có năng lực bảo vệ bản thân cũng như lịch duyệt như những người còn lại, nên là cứ nghe lời đội trưởng là tốt nhất. Nhất là khi mà cậu đã phải tiêu tốn tinh thần để duy trì cường hóa cho ba người để tăng tốc độ di chuyển. Mặc dù chưa tới thời điểm suy yếu, nhưng mà cũng đủ để cho cậu thiếu niên này đau đầu một hồi
"Trẻ nhất" - không sai, dù sao thì cậu cũng thực sự rất trẻ tuổi sơ với mặt bằng chung của Runner: mười sáu, mười bảy nếu tính cả tuổi mụ - không thể đủ tuổi đi làm cái nghề này. Cậu là thành viên mới nhất cũng như yếu nhất của tổ đội này, nên đương nhiên phải cố gắn để hòa nhập rồi.
Đội trưởng là sẽ không sai, ít nhất Chu Kiệt nghĩ vậy - dù sao, trong hai năm gia nhập tiểu đội này, cậu có thể thấy số lượng sai lầm của Vu Hạ đúng thật là có thể đếm trên đầu ngón tay. Tỷ lệ nhiệm vụ thành công cao hoàn toàn là nhờ năng lực chuẩn bị cũng như lên kế hoạch của Vu Hạ.
Người phụ nữ cao lớn này cũng là người đã chấp nhận cho Chu Kiệt gia nhập tổ đội trong khi cậu mới chỉ thức tỉnh năng lực được vài tháng, bị đuổi khỏi nhà và thôi học. Hoàn toàn có thể nói tiểu đội này là một cái nhà thứ hai của hắn, và Chu Kiệt là người đứng đầu - là "nóc nhà" này.
"Đoàng" khẩu súng lục của Chu Kiệt vang lên, mục tiêu là một ụ điện ở phía xa. Bình thường, một viên đạn súng lục sẽ không thể phá hoại được một cỗ máy cỡ lớn tinh vi như vậy. Nhưng với năng lực của mình, thì viên đạn 9mm rời nòng súng lục với uy lực của một viên đạn chống tăng 20mm, đâm thẳng cào hệ thống máy móc cũng như phá hủy hoàn toàn ụ điện đó.
Đương nhiên, điều này không hề dễ dàng gì, dù sao thì Vu Hạ cũng không ngừng di chuyển, nên việc ngắm bắn không hề dễ dàng gì cả. Thêm vào việc những viên đạn này đều tiêu tốn năng lực của cậu.
— QUẢNG CÁO —
Event
Nên là hiệu suất phá hủy của cậu chậm hơn so với ba người còn lại
"Dừng tay, các người là ai" tiếng hét của nhân viên bảo vệ chìm trong tiếng súng, và người vừa định lao ra cũng đã trốn trở về nơi ẩn núp. Đúng thật họ là võ giả, có thể dễ dàng hạ gục mười người bình thường, nhưng chỉ cần nhìn cũng biết những tên đối đich là võ giả cấp cao.
"Đoàng, .." thêm vào những vũ khí đáng sợ kia nữa - khẩu súng lục đó có uy lực khủng khiếp. Mấy người còn lại thì sử dụng vũ khí tự động nữa "Chi viện, chi viện, ..." Không một tên bảo vệ nào dám can đảm thò đầu ra để mà xem xét tình hình chiến sự; nơi này cũng đã báo hỏn, khi mà điện trở lại thì trạm biến áp này còn tồn tại không cũng là vấn đề.
"Được rồi, hết thời gian rồi, đi thôi" Vu Hạ hét vào chiếc tai nghe cả bốn cùng sở hữu và yêu cầu rút lui - mục tiêu đầu tiên đã hoàn thành. Tiếp tục thôi - đó mới là vấn đề đấy
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.