Chương 89: Tin tưởng
Magsarion
26/02/2022
"Được rồi, được rồi, có gì thì cứ đứng lên đi đã, gùy gối như vậy thì anh cũng không biết phải làm gì đâu." Andrew nhanh chóng đưa tay bắt lấy cô bé và nâng lên, anh không quên nhét một chút niệm lực vào để ngầm quét hình cô gái này - không phải anh đa nghi, nhưng mà một người trẻ tuổi mạnh mẽ đến mức này thì đúng thật là nó có thể gây nhiều nghi ngờ.
Dù sao thì những người mang sức mạnh siêu nhiên có liên hệ với tôn giáo thường yêu cầu một lượng lớn kiến thức về thần học - những kiến thức mà một đứa trẻ bình thường khó có thể có được. Anh nhớ có một ông cha xứ có bằng PhD về thần học và bằng Master về Thiên Chúa giáo cũng chỉ ngang cỡ cô bé này thôi.
Không có nguồn năng lượng đặc thù nào ẩn dấu ở trong cơ thể cô bé; không có dấu hiệu của những thí nghiệm vô nhân đạo của pháp sư, cùng lắm chỉ có một cái "chúc phúc" mà anh có thể nhận ra được là của một tinh linh nào đó. Quãng thời gian làm việc tại Scotland của anh cũng không phải phung phí, ít nhất có thể nhận dạng được những lời chúc phúc của tự nhiên.
Nói vậy, sức mạnh của cô bé hoàn toàn là tự nhiên, ngoại trừ phần được gia tăng bởi cái chúc phúc đó - có nghĩa là ở tuổi mười hai, cô bé đã mạnh ngang những người nghiên cứu hơn cả nửa đời rồi.
Rốt cục mấy năm này là như thế nào mà sao thiên tài ra từ khắp mọi nơi vậy? Nhớ rõ hồi trước cũng không có chuyện như này bao giờ; thiên tài đúng thật là hiếm, khi àm mọi người đều không có mạnh mẽ tới vậy. Chẳng lẽ là một hiệu ứng do Paradigm Shift mà những thiên tài đáng lẽ bị mai một có cơ hội phát triển và tỏa sáng hết mình.
"Không, xin anh giúp đỡ chúng tôi" Cô bé cỗ giằng cái tay của mình ra, và anh cảm thấy được lực lượng từ cái chúc phúc lan tỏa đến cơ thể, kết nối với mặt đất và nâng tố chất thân thể của cô bé lên. Có vẻ cô bé này lại muốn qùy xuống, may mắn thay, Andrew đã giữ lấy tay cô bé, cũng có nghĩa là quỳ xuống là không thể nào.
"Ngừng ngừng, đừng có quỳ, có chuyện gì thì nói rõ đi đã, chứ nếu không thì anh cũng không biết phải giúp đỡ như thế nào đâu" Andrew nhanh chóng trấn an cô bé. Anh có thể thấy được trạng thái tinh thần không mấy tốt đẹp của Dedei - thiếu ngủ, suy kiệt về sức mạnh.
Cô bé này ít nhất đã tiêu tốn năng lượng của chính mình để làm chuyện gì đó trong suốt một tuần qua và lý do duy nhất tinh thần của cô bé còn gắng gượng được là do chúc phúc đó. Niệm lực phản hồi cho anh trạng thái của chúc phúc đó, và một phần lớn năng lượng đang được dùng để giữ cho đầu óc cô bé thanh tỉnh - đây chắc chắn là một điều không tốt cho sức khỏe một chút nào.
— QUẢNG CÁO —
Event
Nhưng đây không phải mẹ nuôi anh, nên can thiệp vào công chuyện của người ta là không có khôn ngoan cũng như thiếu lịch sự. Nhưng, ít nhất anh có thể làm thế này - đưa niệm lực vào cơ thể cô bé, chuyển hóa năng lượng anh vừa tụ tập được, thành một loại năng lượng tương tự với năng lượng chúc phúc.
Niệm lực của anh cũng có tác dụng như một chất xúc tac các hoạt động của não bộ cùng cơ thể cô bé để sản xuất ra các hóa chất giúp cô bé tỉnh táo - không quá mức nhiều, nhưng chừng đó là đủ để giúp cô bé đỡ mệt mỏi hơn.
"Nào, nào, ngồi xuống và cho anh biết về mối nguy hiểm sắp tới được không?" Mặc dù dò hỏi thông tin lúc người ta đang mệt mỏi tinh thần là một nước đi tồi, nó rất có hiệu quả, nhất là khi người mà anh dò hỏi là một đứa trẻ.
"Vâng, vâng" sau khi được Andrew giúp đỡ, thì cô bé cũng trở nên khỏe khoắn hơn, sắc mặt cũng đã hồng nhuận hơn "Ngôi làng này đang đối mặt với một nguy hiểm lớn, và chỉ anh mới có thể cứu giúp chúng tôi - tiên đoán đã chỉ ra rằng sự xuất hiện của anh sẽ đẫn tới mối nguy hại đó biến mất."
Manh mối đầu tiên của anh chính là đây - Andrew không phải là người tin vào tiên đoán, nhưng có nó thì cũng tốt hơn không. Nhất là khi mà cô bé này có thể dự đoán được sự hiện diện của anh, khi mà GAIA còn chưa lên kế hoạch nhiệm vụ - độ chính xác không cần nói, hiện tại anh không có mấy thông tin, chừng này là đủ quan trọng rồi.
Ít nhất anh có thể xác đinh được rằng ngôi làng này có khả năng cao bị tập kích, nhưng không rõ liệu đó có phải là mục tiêu của anh, hay đây là nơi duy nhất bị tập kích; thậm chí, anh còn không rõ rằng liệu ngôi làng này bị tấn công lúc nào. Chỉ có một cái xác minh là ngôi làng này sẽ bị tấn công - nếu mà cô bé này có thể "nhìn" thấy anh tới ngôi làng này.
— QUẢNG CÁO —
Event
"Vậy trong tiên đoán có nói gì về thời gian mà mối nguy hiểm đó sẽ tới không?" Andrew nhanh chóng quyết định - anh cần thu thập thêm thông tin trước khi có thể xác định được vấn đề. Thiếu thông tin chính là một cái khuyết điểm trí mạng trong tất cả các kế hoạch
"Khoảng chừng giữa tuần sau và tuần sau nữa" Dedei cố gắng nhớ lại lời tiên tri mà tinh linh cô bé coi là "mẹ" đã gửi cho - ít nhất là thời gian còn khá nhiều cho hai người hành động chung. Chỉ hy vọng rằng với sự hỗ trợ của người đàn ông này thì ngôi làng nhỏ này có thể vượt qua được mối nguy hiểm lần này đi.
Nghe vậy, Andrew cũng thư giãn phần nào; nếu mà tên đó tấn công trong vài tháng kế tiếp thì đúng thật là anh sẽ khó khăn, bởi vì Andrew không có nhiều thời gian để tiêu phí đến vậy. Khả năng cao là anh sẽ phải đi lùng sục tìm cho bằng được tên đó
"Được rồi, vậy em cần anh làm gì nào? Ngoại trừ mang tới đồ viện trợ, khả năng cao anh còn có thể giúp đỡ dân làng một số thứ trong lúc rảnh rỗi." Andrew lên tiếng - anh vẫn chưa quên mục đích phụ của mình tới đây là để làm từ thiện. Nếu đã xác định rằng mục tiêu của anh khả năng cao sẽ xuất hiện ở đây, thì anh có thể tập trung thêm chú ý vào chỗ này.
"Anh có thể làm được gì?" Dedei hỏi với hy vọng trong mắt, dù sao thì anh ta cũng là người mà cô cần tìm - chúc phúc của cô bé cũng đã sáng lên và truyền đạt ý của "mẹ" cô rồi. "Ngôi làng này không có mấy năng lực phòng thủ, nên đã mấy ngày rồi em cũng phải cố gắng cường hóa hệ thống phòng thủ"
"Vậy sao?" Andrew không phải không nhận ra những ma pháp trận phòng thủ, nhưng mà những truyền thống ma thuật châu Phi thì anh cũng không có quá nhiều nghiên cứu.
Vậy nên anh mới mở giác gian thứ sáu của mình ra một lần nữa - và đúng thật, ẩn dưới tín hiệu năng lượng khổng lồ của cô bé là một hệ thống năng lượng tinh vi được xen giữa những phù văn trang trí túp lều và mặt đất. Những tín hiệu năng lượng hình thành một mạng lưới cỡ lớn - như một bộ rễ khổng lồ đâm xuyên xuống lòng đất rồi lan tỏa ra vậy.
— QUẢNG CÁO —
Event
"Hừm, anh không quá giỏi về mặt xây dựng hệ thống phòng thủ này, vẫn là có chuyện gì tới thì xử lý đi" như Andrew đã nói, anh sẽ trực tại đây trong thời gian này - ít nhất sẽ không có vấn đề; kể cả có đi chăng nữa thì có thể sơ tán kịp "Hiện tại thì anh cần giúp đỡ phân phát thực phẩm cứu trợ cũng như một số đồ hỗ trợ cho mọi người trước đã"
Dedei không nói gì, nhưng anh có thể nhìn ra sự chần chừ ở trong mắt cô bé - dù sao thì phương thức đứng canh nghe nó cũng không thực sự đáng tin; lỡ anh không để ý thì làm sao. Đương nhiên, suy nghĩ là vậy nhưng cô bé sẽ không nói ra, chỉ là Andrew quá nhạy cảm với mọi thứ nên mới có thể nhận ra
"Thôi được rồi, ăn một chút đi cho đỡ mệt mỏi đi, anh vẫn mang theo một số trang thiết bị để sắp xếp công sự phòng thủ" Anh cũng cười một tiếng và trấn an cô bé. Đưa tay vào trong chiếc túi trên vai và đưa cho cô bé một thanh protein - đây là loại thực phẩm chức năng đặc thù giúp cho những người có siêu năng lực hồi phục năng lượng.
Giống như những loại đồ ăn protein mà những người tập thể hình ăn thôi, chỉ là thứ này mang theo nhiều dinh dưỡng hơn, bởi có một phần lớn được chuyển hóa thành năng lượng. Chừng này đầy đủ để cô bé hồi phục lại năng lượng đã mất.
"Ăn uống nghỉ ngơi đi, việc em giúp mọi người không để ý tới anh là ổn rồi" nói vậy, Andrew cũng nhanh chóng bước ra khỏi túp lều.
Dù sao thì những người mang sức mạnh siêu nhiên có liên hệ với tôn giáo thường yêu cầu một lượng lớn kiến thức về thần học - những kiến thức mà một đứa trẻ bình thường khó có thể có được. Anh nhớ có một ông cha xứ có bằng PhD về thần học và bằng Master về Thiên Chúa giáo cũng chỉ ngang cỡ cô bé này thôi.
Không có nguồn năng lượng đặc thù nào ẩn dấu ở trong cơ thể cô bé; không có dấu hiệu của những thí nghiệm vô nhân đạo của pháp sư, cùng lắm chỉ có một cái "chúc phúc" mà anh có thể nhận ra được là của một tinh linh nào đó. Quãng thời gian làm việc tại Scotland của anh cũng không phải phung phí, ít nhất có thể nhận dạng được những lời chúc phúc của tự nhiên.
Nói vậy, sức mạnh của cô bé hoàn toàn là tự nhiên, ngoại trừ phần được gia tăng bởi cái chúc phúc đó - có nghĩa là ở tuổi mười hai, cô bé đã mạnh ngang những người nghiên cứu hơn cả nửa đời rồi.
Rốt cục mấy năm này là như thế nào mà sao thiên tài ra từ khắp mọi nơi vậy? Nhớ rõ hồi trước cũng không có chuyện như này bao giờ; thiên tài đúng thật là hiếm, khi àm mọi người đều không có mạnh mẽ tới vậy. Chẳng lẽ là một hiệu ứng do Paradigm Shift mà những thiên tài đáng lẽ bị mai một có cơ hội phát triển và tỏa sáng hết mình.
"Không, xin anh giúp đỡ chúng tôi" Cô bé cỗ giằng cái tay của mình ra, và anh cảm thấy được lực lượng từ cái chúc phúc lan tỏa đến cơ thể, kết nối với mặt đất và nâng tố chất thân thể của cô bé lên. Có vẻ cô bé này lại muốn qùy xuống, may mắn thay, Andrew đã giữ lấy tay cô bé, cũng có nghĩa là quỳ xuống là không thể nào.
"Ngừng ngừng, đừng có quỳ, có chuyện gì thì nói rõ đi đã, chứ nếu không thì anh cũng không biết phải giúp đỡ như thế nào đâu" Andrew nhanh chóng trấn an cô bé. Anh có thể thấy được trạng thái tinh thần không mấy tốt đẹp của Dedei - thiếu ngủ, suy kiệt về sức mạnh.
Cô bé này ít nhất đã tiêu tốn năng lượng của chính mình để làm chuyện gì đó trong suốt một tuần qua và lý do duy nhất tinh thần của cô bé còn gắng gượng được là do chúc phúc đó. Niệm lực phản hồi cho anh trạng thái của chúc phúc đó, và một phần lớn năng lượng đang được dùng để giữ cho đầu óc cô bé thanh tỉnh - đây chắc chắn là một điều không tốt cho sức khỏe một chút nào.
— QUẢNG CÁO —
Event
Nhưng đây không phải mẹ nuôi anh, nên can thiệp vào công chuyện của người ta là không có khôn ngoan cũng như thiếu lịch sự. Nhưng, ít nhất anh có thể làm thế này - đưa niệm lực vào cơ thể cô bé, chuyển hóa năng lượng anh vừa tụ tập được, thành một loại năng lượng tương tự với năng lượng chúc phúc.
Niệm lực của anh cũng có tác dụng như một chất xúc tac các hoạt động của não bộ cùng cơ thể cô bé để sản xuất ra các hóa chất giúp cô bé tỉnh táo - không quá mức nhiều, nhưng chừng đó là đủ để giúp cô bé đỡ mệt mỏi hơn.
"Nào, nào, ngồi xuống và cho anh biết về mối nguy hiểm sắp tới được không?" Mặc dù dò hỏi thông tin lúc người ta đang mệt mỏi tinh thần là một nước đi tồi, nó rất có hiệu quả, nhất là khi người mà anh dò hỏi là một đứa trẻ.
"Vâng, vâng" sau khi được Andrew giúp đỡ, thì cô bé cũng trở nên khỏe khoắn hơn, sắc mặt cũng đã hồng nhuận hơn "Ngôi làng này đang đối mặt với một nguy hiểm lớn, và chỉ anh mới có thể cứu giúp chúng tôi - tiên đoán đã chỉ ra rằng sự xuất hiện của anh sẽ đẫn tới mối nguy hại đó biến mất."
Manh mối đầu tiên của anh chính là đây - Andrew không phải là người tin vào tiên đoán, nhưng có nó thì cũng tốt hơn không. Nhất là khi mà cô bé này có thể dự đoán được sự hiện diện của anh, khi mà GAIA còn chưa lên kế hoạch nhiệm vụ - độ chính xác không cần nói, hiện tại anh không có mấy thông tin, chừng này là đủ quan trọng rồi.
Ít nhất anh có thể xác đinh được rằng ngôi làng này có khả năng cao bị tập kích, nhưng không rõ liệu đó có phải là mục tiêu của anh, hay đây là nơi duy nhất bị tập kích; thậm chí, anh còn không rõ rằng liệu ngôi làng này bị tấn công lúc nào. Chỉ có một cái xác minh là ngôi làng này sẽ bị tấn công - nếu mà cô bé này có thể "nhìn" thấy anh tới ngôi làng này.
— QUẢNG CÁO —
Event
"Vậy trong tiên đoán có nói gì về thời gian mà mối nguy hiểm đó sẽ tới không?" Andrew nhanh chóng quyết định - anh cần thu thập thêm thông tin trước khi có thể xác định được vấn đề. Thiếu thông tin chính là một cái khuyết điểm trí mạng trong tất cả các kế hoạch
"Khoảng chừng giữa tuần sau và tuần sau nữa" Dedei cố gắng nhớ lại lời tiên tri mà tinh linh cô bé coi là "mẹ" đã gửi cho - ít nhất là thời gian còn khá nhiều cho hai người hành động chung. Chỉ hy vọng rằng với sự hỗ trợ của người đàn ông này thì ngôi làng nhỏ này có thể vượt qua được mối nguy hiểm lần này đi.
Nghe vậy, Andrew cũng thư giãn phần nào; nếu mà tên đó tấn công trong vài tháng kế tiếp thì đúng thật là anh sẽ khó khăn, bởi vì Andrew không có nhiều thời gian để tiêu phí đến vậy. Khả năng cao là anh sẽ phải đi lùng sục tìm cho bằng được tên đó
"Được rồi, vậy em cần anh làm gì nào? Ngoại trừ mang tới đồ viện trợ, khả năng cao anh còn có thể giúp đỡ dân làng một số thứ trong lúc rảnh rỗi." Andrew lên tiếng - anh vẫn chưa quên mục đích phụ của mình tới đây là để làm từ thiện. Nếu đã xác định rằng mục tiêu của anh khả năng cao sẽ xuất hiện ở đây, thì anh có thể tập trung thêm chú ý vào chỗ này.
"Anh có thể làm được gì?" Dedei hỏi với hy vọng trong mắt, dù sao thì anh ta cũng là người mà cô cần tìm - chúc phúc của cô bé cũng đã sáng lên và truyền đạt ý của "mẹ" cô rồi. "Ngôi làng này không có mấy năng lực phòng thủ, nên đã mấy ngày rồi em cũng phải cố gắng cường hóa hệ thống phòng thủ"
"Vậy sao?" Andrew không phải không nhận ra những ma pháp trận phòng thủ, nhưng mà những truyền thống ma thuật châu Phi thì anh cũng không có quá nhiều nghiên cứu.
Vậy nên anh mới mở giác gian thứ sáu của mình ra một lần nữa - và đúng thật, ẩn dưới tín hiệu năng lượng khổng lồ của cô bé là một hệ thống năng lượng tinh vi được xen giữa những phù văn trang trí túp lều và mặt đất. Những tín hiệu năng lượng hình thành một mạng lưới cỡ lớn - như một bộ rễ khổng lồ đâm xuyên xuống lòng đất rồi lan tỏa ra vậy.
— QUẢNG CÁO —
Event
"Hừm, anh không quá giỏi về mặt xây dựng hệ thống phòng thủ này, vẫn là có chuyện gì tới thì xử lý đi" như Andrew đã nói, anh sẽ trực tại đây trong thời gian này - ít nhất sẽ không có vấn đề; kể cả có đi chăng nữa thì có thể sơ tán kịp "Hiện tại thì anh cần giúp đỡ phân phát thực phẩm cứu trợ cũng như một số đồ hỗ trợ cho mọi người trước đã"
Dedei không nói gì, nhưng anh có thể nhìn ra sự chần chừ ở trong mắt cô bé - dù sao thì phương thức đứng canh nghe nó cũng không thực sự đáng tin; lỡ anh không để ý thì làm sao. Đương nhiên, suy nghĩ là vậy nhưng cô bé sẽ không nói ra, chỉ là Andrew quá nhạy cảm với mọi thứ nên mới có thể nhận ra
"Thôi được rồi, ăn một chút đi cho đỡ mệt mỏi đi, anh vẫn mang theo một số trang thiết bị để sắp xếp công sự phòng thủ" Anh cũng cười một tiếng và trấn an cô bé. Đưa tay vào trong chiếc túi trên vai và đưa cho cô bé một thanh protein - đây là loại thực phẩm chức năng đặc thù giúp cho những người có siêu năng lực hồi phục năng lượng.
Giống như những loại đồ ăn protein mà những người tập thể hình ăn thôi, chỉ là thứ này mang theo nhiều dinh dưỡng hơn, bởi có một phần lớn được chuyển hóa thành năng lượng. Chừng này đầy đủ để cô bé hồi phục lại năng lượng đã mất.
"Ăn uống nghỉ ngơi đi, việc em giúp mọi người không để ý tới anh là ổn rồi" nói vậy, Andrew cũng nhanh chóng bước ra khỏi túp lều.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.