Thôi Được Rồi, Làm Tiên Nữ Thì Sao Chứ!
Chương 49: Cậu Em Rể
Tiệm Tiệm Địch Hóa
07/05/2024
Đang chuẩn bị đánh thức Hạ Tiểu Bạch đi tắm rồi ngủ tiếp.
Nhưng khi cô nhìn người này trong tay cầm quần áo cũ chính mình vừa thay xuống để ở bên mặt ngửi rồi ngủ...
Nếu vậy thì thôi không nói, khóe miệng người này còn chảy nước miếng.
Chẳng lẽ người này giữa chừng tỉnh lại! Dựa trên một số kịch bản trong phim.
Cô đã điên cuồng bổ não, Hạ Tiểu Bạch có khi nào lấy quần áo cũ của cô làm chuyện không lành mạnh hay không!
Sở Thu Hi nghĩ đến đây hai tay ôm lấy hai má ửng đỏ của mình, lắc lư cặp đùi đẹp thon dài.
Có lẽ động tĩnh của cô hơi lớn, Hạ Tiểu Bạch cũng từ từ tỉnh lại.
Hai người bốn mắt nhìn nhau, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi.
Hạ Tiểu Bạch nhìn quần áo trong tay để bên người… Xong đời… Σ (°△°|||)︴
Sở Thu Hi chỉ có thể giữ vững thái độ "Tôi không xấu hổ, là anh xấu hổ", chóp mũi thanh tú hờn dỗi một tiếng.
Đoạt toàn bộ quần áo trong tay anh lại rồi ném vào máy giặt cỡ nhỏ trên ban công.
Mới chậm rãi ngồi trở lại bên mép giường, một đôi chân dài bóng loáng bắt chéo, đôi mắt đẹp cười thản nhiên nhìn Hạ Tiểu Bạch: "Tiểu Bạch chơi vui không?”
Câu nói nghe như hỏi tội, nhưng khóe miệng của cô toát ra độ cong ngọt ngào.
Hạ Tiểu Bạch đương nhiên là đánh chết cũng không có khả năng thừa nhận, anh vươn ba ngón tay ra.
“Anh Hạ Tiểu Bạch có thể thề với trời! Tuyệt đối không phải cố ý trộm ngửi quần áo của Sở giáo hoa hoa khôi trường.”
“Nếu như anh nói dối, Hạ Tiểu Bạch anh sẽ không có đại JJ!”
Sở Thu Hi vốn còn muốn nói, tôi chưa từng nói cậu ngửi trộm quần áo của tôi, không đánh tự khai có phải hay không...
Nhưng lời nói của Hạ Tiểu Bạch khiến cô ngây ngẩn cả người, lời thề này cũng quá độc đi.
Vẻ mặt cô hồ nghi, chẳng lẽ Hạ Tiểu thật sự không phải cố ý?
Nghĩ đến đây cô nhất thời có chút mất mát…
Sở Thu Hi giơ tay ngọc lên vỗ vỗ bả vai Hạ Tiểu Bạch.
“Được rồi được rồi, em tin anh là được chứ gì.”
"Sau này đừng thề độc như vậy nữa, anh không nghĩ đến bản thân mình, cũng nghĩ đến cuộc sống hạnh phúc sau này của bạn gái mình chứ.”
Hạ Tiểu Bạch giang hai tay muốn ôm mỹ nhân mát mẻ trước mắt, lại bị cô né tránh.
“Được rồi, đi tắm rửa, chơi cả đêm thối hoắc.”
Hạ Tiểu Bạch vô thức ngửi ngửi cánh tay trắng như tuyết của mình.
“Không có mùi thối mà, thơm lắm, không tin em ngửi một chút!”
Sở Thu Hi thiếu chút nữa không nhịn được ghé mũi ngửi, nhưng cô vẫn nhịn được.
Sở Thu Hi cô phải rụt rè một chút!
“Đi đi đi, mau đi tắm rửa!”
Hạ Tiểu Bạch sau khi đứng lên, lại có chút do dự: "Nhưng anh không có quần áo thay?"
Sở Thu Hi nhấc đôi chân ngọc lên đi đến tủ quần áo tìm kiếm một lúc.
Lấy ra một bộ quần áo nam đưa cho Hạ Tiểu Bạch: "Dùng bộ này đi!”
Hạ Tiểu Bạch ngây ngẩn cả người… Anh có chút ỉu xìu nhìn Sở Thu Hi kinh ngạc hỏi.
“Phòng em sao lại có quần áo con trai!” Trong giọng nói của anh mang theo một tia bối rối chất vấn.
Sở Thu Hi nhìn dáng vẻ khẩn trương của Hạ Tiểu Bạch, tay trắng nõn che đôi môi đỏ mọng "phì" một tiếng cười rộ lên.
“Sao anh lại tức giận? Được rồi, đây là quần áo của em trai em.”
"Tên nhóc đó mỗi tháng đều có một hai ngày đến thăm em."
"Nhưng em thành thật nói cho anh biết, anh là người con trai đầu tiên ngủ trên giường em."
“Ngay cả em trai ruột đến nơi này, em cũng đá nó cút ra ngoài ngủ ở phòng khách!”
Hạ Tiểu Bạch nghe lời này cũng rất vui vẻ, thì ra mình là duy nhất.
Nhưng mà trong lòng vẫn có chút khó chịu tác giả, dựa theo nội dung vở kịch anh không phải nên có một cô em vợ xinh đẹp mới đúng sao?
Sao lại có thêm một cậu em vợ. (?°? д )
Thật sự là phiền toái muốn chết, nếu như là em vợ xinh đẹp dám làm mình khó chịu.
Chính mình dưới cơn nóng giận có thể đẩy ngã nàng, hoặc là bị nàng đẩy ngã cũng không sao cả.
Về phần cậu em vợ? Đánh chết cậu ta? Không, không, bẻ cậu ta?
Sở Thu Hi có khi nào đánh chết anh hay không, dù sao cũng là em trai ruột của cô.
Hạ Tiểu Bạch hỏi: "Vậy em có em gái hay chị gái không?”
Sở Thu Hi nhún nhún vai: "Em chỉ có một em trai ruột, kém em mấy tuổi.”
“Sao vậy anh muốn có chị gái?” Cô cười ha hả nói.
“Em nói cho anh biết người thuê chung với em chính là một chị gái xinh đẹp dáng người siêu đẹp.”
Hạ Tiểu Bạch trừng to đôi mắt đẹp thốt lên: "Thật sao?”
Nhưng ngay sau đó anh biết mình trúng chiêu, bàn tay của Sở Thu Hi xoa xoa chiếc eo thon nhỏ lạnh lùng nhìn anh.
“Sao nào? Anh rất thích chị gái xinh đẹp dáng người siêu đẹp?”
Hạ Tiểu Bạch... Quả nhiên tim phụ nữ như kim đáy biển, đây không phải là cô cố ý đào hố cho anh nhảy sao.
Thử hỏi nào có người con trai nào không thích chị gái dáng người siêu đẹp chứ.
Dù cho bây giờ anh chỉ là mãnh nam không có JJ, cũng ngăn không được anh thích mỹ nữ.
------
Dịch: MBMH Translate
Nhưng khi cô nhìn người này trong tay cầm quần áo cũ chính mình vừa thay xuống để ở bên mặt ngửi rồi ngủ...
Nếu vậy thì thôi không nói, khóe miệng người này còn chảy nước miếng.
Chẳng lẽ người này giữa chừng tỉnh lại! Dựa trên một số kịch bản trong phim.
Cô đã điên cuồng bổ não, Hạ Tiểu Bạch có khi nào lấy quần áo cũ của cô làm chuyện không lành mạnh hay không!
Sở Thu Hi nghĩ đến đây hai tay ôm lấy hai má ửng đỏ của mình, lắc lư cặp đùi đẹp thon dài.
Có lẽ động tĩnh của cô hơi lớn, Hạ Tiểu Bạch cũng từ từ tỉnh lại.
Hai người bốn mắt nhìn nhau, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi.
Hạ Tiểu Bạch nhìn quần áo trong tay để bên người… Xong đời… Σ (°△°|||)︴
Sở Thu Hi chỉ có thể giữ vững thái độ "Tôi không xấu hổ, là anh xấu hổ", chóp mũi thanh tú hờn dỗi một tiếng.
Đoạt toàn bộ quần áo trong tay anh lại rồi ném vào máy giặt cỡ nhỏ trên ban công.
Mới chậm rãi ngồi trở lại bên mép giường, một đôi chân dài bóng loáng bắt chéo, đôi mắt đẹp cười thản nhiên nhìn Hạ Tiểu Bạch: "Tiểu Bạch chơi vui không?”
Câu nói nghe như hỏi tội, nhưng khóe miệng của cô toát ra độ cong ngọt ngào.
Hạ Tiểu Bạch đương nhiên là đánh chết cũng không có khả năng thừa nhận, anh vươn ba ngón tay ra.
“Anh Hạ Tiểu Bạch có thể thề với trời! Tuyệt đối không phải cố ý trộm ngửi quần áo của Sở giáo hoa hoa khôi trường.”
“Nếu như anh nói dối, Hạ Tiểu Bạch anh sẽ không có đại JJ!”
Sở Thu Hi vốn còn muốn nói, tôi chưa từng nói cậu ngửi trộm quần áo của tôi, không đánh tự khai có phải hay không...
Nhưng lời nói của Hạ Tiểu Bạch khiến cô ngây ngẩn cả người, lời thề này cũng quá độc đi.
Vẻ mặt cô hồ nghi, chẳng lẽ Hạ Tiểu thật sự không phải cố ý?
Nghĩ đến đây cô nhất thời có chút mất mát…
Sở Thu Hi giơ tay ngọc lên vỗ vỗ bả vai Hạ Tiểu Bạch.
“Được rồi được rồi, em tin anh là được chứ gì.”
"Sau này đừng thề độc như vậy nữa, anh không nghĩ đến bản thân mình, cũng nghĩ đến cuộc sống hạnh phúc sau này của bạn gái mình chứ.”
Hạ Tiểu Bạch giang hai tay muốn ôm mỹ nhân mát mẻ trước mắt, lại bị cô né tránh.
“Được rồi, đi tắm rửa, chơi cả đêm thối hoắc.”
Hạ Tiểu Bạch vô thức ngửi ngửi cánh tay trắng như tuyết của mình.
“Không có mùi thối mà, thơm lắm, không tin em ngửi một chút!”
Sở Thu Hi thiếu chút nữa không nhịn được ghé mũi ngửi, nhưng cô vẫn nhịn được.
Sở Thu Hi cô phải rụt rè một chút!
“Đi đi đi, mau đi tắm rửa!”
Hạ Tiểu Bạch sau khi đứng lên, lại có chút do dự: "Nhưng anh không có quần áo thay?"
Sở Thu Hi nhấc đôi chân ngọc lên đi đến tủ quần áo tìm kiếm một lúc.
Lấy ra một bộ quần áo nam đưa cho Hạ Tiểu Bạch: "Dùng bộ này đi!”
Hạ Tiểu Bạch ngây ngẩn cả người… Anh có chút ỉu xìu nhìn Sở Thu Hi kinh ngạc hỏi.
“Phòng em sao lại có quần áo con trai!” Trong giọng nói của anh mang theo một tia bối rối chất vấn.
Sở Thu Hi nhìn dáng vẻ khẩn trương của Hạ Tiểu Bạch, tay trắng nõn che đôi môi đỏ mọng "phì" một tiếng cười rộ lên.
“Sao anh lại tức giận? Được rồi, đây là quần áo của em trai em.”
"Tên nhóc đó mỗi tháng đều có một hai ngày đến thăm em."
"Nhưng em thành thật nói cho anh biết, anh là người con trai đầu tiên ngủ trên giường em."
“Ngay cả em trai ruột đến nơi này, em cũng đá nó cút ra ngoài ngủ ở phòng khách!”
Hạ Tiểu Bạch nghe lời này cũng rất vui vẻ, thì ra mình là duy nhất.
Nhưng mà trong lòng vẫn có chút khó chịu tác giả, dựa theo nội dung vở kịch anh không phải nên có một cô em vợ xinh đẹp mới đúng sao?
Sao lại có thêm một cậu em vợ. (?°? д )
Thật sự là phiền toái muốn chết, nếu như là em vợ xinh đẹp dám làm mình khó chịu.
Chính mình dưới cơn nóng giận có thể đẩy ngã nàng, hoặc là bị nàng đẩy ngã cũng không sao cả.
Về phần cậu em vợ? Đánh chết cậu ta? Không, không, bẻ cậu ta?
Sở Thu Hi có khi nào đánh chết anh hay không, dù sao cũng là em trai ruột của cô.
Hạ Tiểu Bạch hỏi: "Vậy em có em gái hay chị gái không?”
Sở Thu Hi nhún nhún vai: "Em chỉ có một em trai ruột, kém em mấy tuổi.”
“Sao vậy anh muốn có chị gái?” Cô cười ha hả nói.
“Em nói cho anh biết người thuê chung với em chính là một chị gái xinh đẹp dáng người siêu đẹp.”
Hạ Tiểu Bạch trừng to đôi mắt đẹp thốt lên: "Thật sao?”
Nhưng ngay sau đó anh biết mình trúng chiêu, bàn tay của Sở Thu Hi xoa xoa chiếc eo thon nhỏ lạnh lùng nhìn anh.
“Sao nào? Anh rất thích chị gái xinh đẹp dáng người siêu đẹp?”
Hạ Tiểu Bạch... Quả nhiên tim phụ nữ như kim đáy biển, đây không phải là cô cố ý đào hố cho anh nhảy sao.
Thử hỏi nào có người con trai nào không thích chị gái dáng người siêu đẹp chứ.
Dù cho bây giờ anh chỉ là mãnh nam không có JJ, cũng ngăn không được anh thích mỹ nữ.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.