Thời Gian Của Cô Ấy Chậm Rãi Kéo Dài
Chương 66: . Dù Sao Cô Ở Lòng Ta Chính Là Kẻ Làm Ra Vẻ
Nhứ Tiểu Thao
09/02/2022
Trần Nam nói mình sẽ không say, như vậy cô ta thật sự sẽ không say.
Cuối cùng, vẫn là cô ta kéo thân hình mập mạp của Lão Chu trở về khách sạn.
Tưởng Ban Hoa vốn không thích Trần Nam, ngửi được mùi rượu trên người cô ta, càng thêm chau mày.
"Cô đây là uống rượu ít hay nhiều vậy?" Tưởng Ban Hoa nắm cái mũi, cô cảm thấy trên người Trần Nam không chỉ có mùi rượu, còn kèm theo thuốc lá cùng đủ loại hương vị, khó ngửi cực kỳ.
Trần Nam lại không cho là đúng mà nằm trên giường của mình, cô ta nhìn trần nhà, thở dài, hoàn toàn không có để ý tới lời nói của Tưởng Ban Hoa.
Tưởng Ban Hoa tự nhiên cũng chẳng cảm thấy có gì thú vị, tình yêu cuồng nhiệt của cô ta đi dán cái mông lạnh lẽo của kẻ khác, loại chuyện này làm cô cảm thấy khinh thường.
Trần Nam nhắm hai mắt lại, trở mình, sau đó nhìn về phía Tưởng Ban Hoa đang ngồi kiểm tra đối chiếu tư liệu, vẻ mặt khinh thường nói: "Công việc này có thể cho cô bao nhiêu tiền chứ, cô cũng quá liều mạng đi."
Tưởng Ban Hoa đang kiểm tra đối chiếu danh sách trúng tuyển, nghe được cô ta nói như vậy, giận sôi máu.
"Hôm nay không tới lượt cô chỉ trích công việc của tôi."
Trần Nam từ trên giường ngồi dậy, bắt đầu cởi quần áo của mình, cô ta muốn đi tắm rửa một cái, sau đó ngủ, mệt mỏi quá, đem Lão Chu đầu heo kia kéo trở về đã hao phí bao sức lực từ nhỏ đến lớn của cô ta.
"Tôi không muốn cùng cô nhiều lời, bà đây hôm nay không vui đâu."
"Cứ vậy đi, cô là đại tiểu thư."
Tưởng Ban Hoa tưởng tượng đến việc còn phải tiếp tục cùng cô gái này chung đụng mấy ngày liền cảm thấy khổ sở, cô chỉ cần nhìn đến cô ta, liền sẽ nhớ tới những lời Lão Chu thêm mắm dặm muối, sau đó sẽ cảm thấy bản thân mình bị Đại Lý coi rẻ là không vui.
Phòng tắm truyền đến âm thanh nước chảy, Tưởng Ban Hoa thu hồi suy nghĩ của mình, tiếp tục kiểm tra đối chiếu tư liệu.
Cô muốn nhanh chóng đem việc này hoàn thành, như vậy khi trở về lượng công việc sửa sang này liền ít đi một ít.
"Ai nha. Cái này dầu gội dùng không tốt chút nào." Trần Nam hét lớn.
Tưởng Ban Hoa đỡ trán, tính lựa chọn làm lơ.
Một lát sau, trong phòng tắm lại truyền đến tiếng cô ta hô: "Cái này sữa tắm thật là tệ, bọt bèo đều không có."
Tưởng Ban Hoa thở dài, rất muốn biết cô ta có phải hay không uống say, đối với loại khách sạn ba sao này đi oán giận chất lượng dịch vụ như vậy thật sự là không cần thiết.
Dựa theo bộ dáng tinh xảo thế này của cô ta, chiếu theo đạo lý hẳn là sẽ tự mình mang dầu gội cùng sữa tắm.
Vì thế cô hỏi: "Trong rương hành lý của cô có dầu gội và sữa tắm không? Tôi có thể giúp cô lấy."
"Tôi tắm xong rồi." Giọng của cô ta từ trong phòng tắm truyền đến, chỉ chốc lát sau liền bọc khăn tắm ra tới, toàn bộ quá trình tắm rửa chỉ tầm năm phút.
"Không sấy tóc sao?" Tưởng Ban Hoa nhìn đầu tóc ướt dầm dề của cô ta, nhíu mày.
Trần Nam đem tóc hất ra sau, mặt cô ta bởi vì uống rượu, có vẻ đỏ bừng.
Tưởng Ban Hoa cảm thấy cô gái này xác thật lớn lên không tệ, chỉ là hành vi tác phong thật sự làm cô không tiếp thu nổi.
"Tôi rất chán ghét cô." Trần Nam đột nhiên nói, cô ta đi tới trước mặt Tưởng Ban Hoa, sau đó ưỡn bộ ngực của mình ra.
"Cô nhìn tôi xem, dáng người so với cô tốt hơn, mặt lớn lên so với cô đẹp hơn, dựa vào cái gì Lý Tiếu Thảo thích cô, không thích tôi?"
"Hơn nữa cô làm người thật giả tạo, từ lúc bắt đầu rõ ràng đã thích Lý Tiếu Thảo, lại không có nói với tôi."
Trần Nam mắt trợn trắng, nghĩ nghĩ sau còn nói thêm: "Tuy rằng lúc cô với tôi nói chuyện, tôi nói tôi cũng sẽ lựa chọn đi câu dẫn anh ấy, nhưng cô lại không nói với tôi chuyện này, giờ làm tôi cảm thấy cô đúng là một kẻ âm hiểm."
Kẻ âm hiểm?
Tưởng Ban Hoa lần đầu tiên nghe người khác dùng cái từ này nói về chính mình, cảm thấy thú vị.
Cô cười cười, nói: "Cô không hỏi tôi, tôi cũng không cần phải nói cho cô biết."
"Cần." Trần Nam tùy tiện từ một bên cầm lấy khăn lông, sau đó trùm lên đầu tóc ướt dầm dề của mình.
"Dù sao cô ở lòng tôi chính là cái kẻ làm ra vẻ, nói cái gì đều không thay đổi được." Trần Nam nói xong liền trở về nằm trên giường của mình, chuẩn bị cứ như vậy mà ngủ.
Tưởng Ban Hoa không sao cả mà nhún vai, sau đó nói: "Được thôi."
Cô cũng không cần thiết cùng cô ta nói lý lẽ.
Rốt cuộc Trần Nam ở trong lòng cô cũng là kẻ chẳng ra gì, cả hai cùng nghĩ đối phương như thế.
Editor: Phương Chân
Cập nhật 12/1/2022
Cuối cùng, vẫn là cô ta kéo thân hình mập mạp của Lão Chu trở về khách sạn.
Tưởng Ban Hoa vốn không thích Trần Nam, ngửi được mùi rượu trên người cô ta, càng thêm chau mày.
"Cô đây là uống rượu ít hay nhiều vậy?" Tưởng Ban Hoa nắm cái mũi, cô cảm thấy trên người Trần Nam không chỉ có mùi rượu, còn kèm theo thuốc lá cùng đủ loại hương vị, khó ngửi cực kỳ.
Trần Nam lại không cho là đúng mà nằm trên giường của mình, cô ta nhìn trần nhà, thở dài, hoàn toàn không có để ý tới lời nói của Tưởng Ban Hoa.
Tưởng Ban Hoa tự nhiên cũng chẳng cảm thấy có gì thú vị, tình yêu cuồng nhiệt của cô ta đi dán cái mông lạnh lẽo của kẻ khác, loại chuyện này làm cô cảm thấy khinh thường.
Trần Nam nhắm hai mắt lại, trở mình, sau đó nhìn về phía Tưởng Ban Hoa đang ngồi kiểm tra đối chiếu tư liệu, vẻ mặt khinh thường nói: "Công việc này có thể cho cô bao nhiêu tiền chứ, cô cũng quá liều mạng đi."
Tưởng Ban Hoa đang kiểm tra đối chiếu danh sách trúng tuyển, nghe được cô ta nói như vậy, giận sôi máu.
"Hôm nay không tới lượt cô chỉ trích công việc của tôi."
Trần Nam từ trên giường ngồi dậy, bắt đầu cởi quần áo của mình, cô ta muốn đi tắm rửa một cái, sau đó ngủ, mệt mỏi quá, đem Lão Chu đầu heo kia kéo trở về đã hao phí bao sức lực từ nhỏ đến lớn của cô ta.
"Tôi không muốn cùng cô nhiều lời, bà đây hôm nay không vui đâu."
"Cứ vậy đi, cô là đại tiểu thư."
Tưởng Ban Hoa tưởng tượng đến việc còn phải tiếp tục cùng cô gái này chung đụng mấy ngày liền cảm thấy khổ sở, cô chỉ cần nhìn đến cô ta, liền sẽ nhớ tới những lời Lão Chu thêm mắm dặm muối, sau đó sẽ cảm thấy bản thân mình bị Đại Lý coi rẻ là không vui.
Phòng tắm truyền đến âm thanh nước chảy, Tưởng Ban Hoa thu hồi suy nghĩ của mình, tiếp tục kiểm tra đối chiếu tư liệu.
Cô muốn nhanh chóng đem việc này hoàn thành, như vậy khi trở về lượng công việc sửa sang này liền ít đi một ít.
"Ai nha. Cái này dầu gội dùng không tốt chút nào." Trần Nam hét lớn.
Tưởng Ban Hoa đỡ trán, tính lựa chọn làm lơ.
Một lát sau, trong phòng tắm lại truyền đến tiếng cô ta hô: "Cái này sữa tắm thật là tệ, bọt bèo đều không có."
Tưởng Ban Hoa thở dài, rất muốn biết cô ta có phải hay không uống say, đối với loại khách sạn ba sao này đi oán giận chất lượng dịch vụ như vậy thật sự là không cần thiết.
Dựa theo bộ dáng tinh xảo thế này của cô ta, chiếu theo đạo lý hẳn là sẽ tự mình mang dầu gội cùng sữa tắm.
Vì thế cô hỏi: "Trong rương hành lý của cô có dầu gội và sữa tắm không? Tôi có thể giúp cô lấy."
"Tôi tắm xong rồi." Giọng của cô ta từ trong phòng tắm truyền đến, chỉ chốc lát sau liền bọc khăn tắm ra tới, toàn bộ quá trình tắm rửa chỉ tầm năm phút.
"Không sấy tóc sao?" Tưởng Ban Hoa nhìn đầu tóc ướt dầm dề của cô ta, nhíu mày.
Trần Nam đem tóc hất ra sau, mặt cô ta bởi vì uống rượu, có vẻ đỏ bừng.
Tưởng Ban Hoa cảm thấy cô gái này xác thật lớn lên không tệ, chỉ là hành vi tác phong thật sự làm cô không tiếp thu nổi.
"Tôi rất chán ghét cô." Trần Nam đột nhiên nói, cô ta đi tới trước mặt Tưởng Ban Hoa, sau đó ưỡn bộ ngực của mình ra.
"Cô nhìn tôi xem, dáng người so với cô tốt hơn, mặt lớn lên so với cô đẹp hơn, dựa vào cái gì Lý Tiếu Thảo thích cô, không thích tôi?"
"Hơn nữa cô làm người thật giả tạo, từ lúc bắt đầu rõ ràng đã thích Lý Tiếu Thảo, lại không có nói với tôi."
Trần Nam mắt trợn trắng, nghĩ nghĩ sau còn nói thêm: "Tuy rằng lúc cô với tôi nói chuyện, tôi nói tôi cũng sẽ lựa chọn đi câu dẫn anh ấy, nhưng cô lại không nói với tôi chuyện này, giờ làm tôi cảm thấy cô đúng là một kẻ âm hiểm."
Kẻ âm hiểm?
Tưởng Ban Hoa lần đầu tiên nghe người khác dùng cái từ này nói về chính mình, cảm thấy thú vị.
Cô cười cười, nói: "Cô không hỏi tôi, tôi cũng không cần phải nói cho cô biết."
"Cần." Trần Nam tùy tiện từ một bên cầm lấy khăn lông, sau đó trùm lên đầu tóc ướt dầm dề của mình.
"Dù sao cô ở lòng tôi chính là cái kẻ làm ra vẻ, nói cái gì đều không thay đổi được." Trần Nam nói xong liền trở về nằm trên giường của mình, chuẩn bị cứ như vậy mà ngủ.
Tưởng Ban Hoa không sao cả mà nhún vai, sau đó nói: "Được thôi."
Cô cũng không cần thiết cùng cô ta nói lý lẽ.
Rốt cuộc Trần Nam ở trong lòng cô cũng là kẻ chẳng ra gì, cả hai cùng nghĩ đối phương như thế.
Editor: Phương Chân
Cập nhật 12/1/2022
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.