Thời Gian Của Cô Ấy Chậm Rãi Kéo Dài

Chương 74: Nhất Thời Không Đoán Ra Được Người Phụ Nữ Này Đang Toan Tính Điều Gì.

Nhứ Tiểu Thao

04/03/2022

Tưởng Ban Hoa ngồi trong phòng làm việc của giám đốc, đôi tay đặt ngay ngắn trên đùi của mình.

Cô đột nhiên bị giám đốc gọi tới đây, cũng không biết là có chuyện gì.

"Tiểu Tưởng à, tôi xem báo cáo cô nộp rồi, biết là lần tuyển dụng này cô phải vất vả nhiều." Giám đốc vỗ vỗ bụng lớn của mình, thản nhiên nói.

Tưởng Ban Hoa phủ nhận nói: "Không có không có, do đoàn đội tốt ạ."

"Ừ, gần đây có một trợ lý muốn được điều từ bộ thương mại tới đây, đến lúc đó cô nhớ hỗ trợ giúp đỡ một chút."

Trợ lý? Từ bộ phận thương mại điều qua đây á?

Trong lòng của Tưởng Ban Hoa có chút nghi hoặc nhưng không có biểu hiện ra bên ngoài, chỉ là gật gật đầu, sau đó nói: "Đã rõ, giám đốc."

"Không còn việc gì nữa thì ra ngoài đi, nhớ đóng cửa lại."

"Vâng."

Tưởng Ban Hoa không đoán ra được, đi về chỗ mình ngồi.

Quý Vi nhướng mày hướng cô hỏi: "Lão đó tìm cậu làm gì vậy?"

Tưởng Ban Hoa nhún vai tỏ vẻ không biết, nói: "Nói là có một trợ lý muốn từ bộ thương mại sang đây."

"Là lính nhảy dù à?"

Tưởng Ban Hoa lại nhún vai tỏ vẻ không biết, sau đó tiếp tục làm việc.

"Hoa, nhìn bên kia kìa."

Tưởng Ban Hoa vừa cúi đầu không lâu thì liền nghe thấy Quý Vi gọi mình.

Cô ngẩng đầu lên nhìn ra ngoài cửa, Trần Nam đang ôm một cái thùng lớn đứng ở nơi đó nhìn vào chung quanh phòng.

Đừng nói với cô rằng cô ta là trợ lý mới đấy nhé. Tưởng Ban Hoa đỡ trán tiếp tục nhìn máy tính của mình, lúc thu hồi ánh mắt cũng là thời điểm tầm mắt của cô đối diện với Trần Nam.



Quả nhiên, cô ta đang đi từ từ về phía này, trên miệng còn treo nụ cười như có như không.

"Tưởng Ban Hoa, tôi đến đưa cho cô một tin."

Trần Nam đem thùng giấy đặt ở trên bàn, rồi gõ gõ cái bàn của cô.

Tưởng Ban Hoa ngẩng đầu lên nhìn cô ta một cái, sau đó tiếp tục làm công việc của mình.

"Đây là thái độ mà bộ phận nhân sự của các cô đối đãi với khách à?"

Quý Vi vừa uống nước vừa đưa mắt nhìn người phụ nữ đứng bên cạnh Tưởng Ban Hoa, lắc lắc đầu.

Nhan sắc bình thường, nhìn qua thấy tính cách chả ra làm sao cả, không phải là đèn cạn dầu.

"Cô cũng là một nhân viên công ty, tổn hại tôi cũng tương đương tổn hại chính cô."

Tưởng Ban Hoa đứng lên, chỉ chỉ văn phòng tổng giám đốc cách đó không xa, sau đó nói: "Giám đốc ở trong đó, cô tự đi tìm anh ta đi."

"Tìm anh ta làm gì? Tôi tới đây là muốn làm trợ lý cho cô."

Gì hả?

Tưởng Ban Hoa đỡ trán, cô chính là một trái ở nhỏ(*), cô ta làm trợ lý cho cô là muốn làm cái gì.

(*) Ý chỉ nhân viên cấp dưới nhỏ nhoi.

Đúng lúc này giám đốc vừa mới từ trong phòng đi ra nhìn thấy Trần Nam nên liền vẫy tay gọi cô ta.

Quý Vi nhìn bóng lưng rời đi của cô ta, liền di chuyển ghế dựa ghé lại bên cạnh người Tưởng Ban Hoa, sau đó nói: "Loại người này không biết xấu hổ làm trò quỷ gì vậy?"

"Cậu biết cô ta là ai không?" Tưởng Ban Hoa hỏi.

Quý Vi gật gật đầu: "Tớ có thấy trên trang web của tập đoàn có hình ảnh của cô ta, chính là người gây ra tai tiếng giữa cậu với Lý Tiếu Thảo mà."



"Ừm."

Nhưng cô không viết vì sao cô ta bị điều động đến đây.

Tưởng Ban Hoa nhớ lại người đàn ông đi ăn cùng cô ta vào lúc trưa, chẳng lẽ?

Cô liền dẹp suy nghĩ về cô ta sang một bên, cứ cho tới đây hay tới đó vậy, dù gì cô cũng không phải người ăn chay(*) mà lớn, sợ gì chứ.

(*) Người ăn chay nghĩa là: Người hiền lành, dễ bị nạt.

Tưởng Ban Hoa lại bị giám đốc gọi vào lại văn phòng, nguyên nhân là vì anh ta muốn Trần Nam làm trợ lý cho cô.

"Giám đốc, công việc của tôi có thể tự hoàn thành, tôi không cần trợ lý." Tưởng Ban Hoa không suy nghĩ gì liền từ chối.

Trần Nam cười nói: "Chị Hoa à, điều này chứng tỏ năng lực của chị có thể đảm nhiệm chức vụ khác, nhận thêm một trợ lý là tôi cũng không sao. Hay là nói, chị vốn không muốn tôi đi theo chị."

Tưởng Ban Hoa nhếch khoé miệng, khoanh tay trước ngực nhìn cô ta và hỏi: "Vậy cho hỏi cô Trần có hiểu biết gì về nhân sự không?"

"Tôi cảm thấy cô không thích hợp làm cấp dưới dưới tay tôi, nên tôi từ chối."

Giám đốc bị hai người cãi nhau ồn ào làm cho phiền lòng nên liền cau mày đứng lên, sau đó nói: "Tiểu Tưởng, đủ rồi. Cứ quyết định như vậy đi."

Liền quyết định như vậy ư?

Làm sao có thể được!

"Giám đốc..."

"Cô không cần nghe lời tôi nói đúng không?"

Tưởng Ban Hoa nhìn vẻ mặt vênh váo, đắc ý của Trần Nam thì trong lúc nhất thời không đoán ra được, người phụ nữ này đang toan tính điều gì.

Editor: Alissa

Cập nhật 19/1/22

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thời Gian Của Cô Ấy Chậm Rãi Kéo Dài

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook