Chương 20: Chương 20: Giúp tôi một tay
Lục Khinh Quân
03/08/2018
Anh không thích gặp người lạ, biết hôm nay cô tới nên mới xuống xem thử. Không nghĩ vừa mới xuống thì cô lại cho anh một cái "Bất ngờ đáng mừng" như vậy.
"Dẫn đi."
Lúc ở trên lầu, anh nhìn từ trên cao xuống phát hiện một người lén lén lút lút đi phía sau cô.
"Dạ, Lục gia"
Mạnh Trạch nhận mệnh lệnh, đưa kẻ đằng sau xuống dưới.
Lục Dục Thần bế người phụ nữ đang quấn lấy anh lên.
"Đừng đi, giúp tôi..." Cả người đột nhiên ở trên không trung, cô vất vả dựa vào khối băng giải nhiệt đang di chuyển, lập tức đưa tay ôm cổ anh.
"Không đi, tôi đưa cô lên." Người đàn ông có kinh nghiệm dày dặn, chỉ nhìn sắc mặt này cũng biết cô đã trúng thuốc.
Biểu hiện lần trước của cô anh rất hài lòng, thân phận cũng rất được, cô càng thích hợp hơn nhưng người Mạnh Trạch tìm cho anh, thậm chí còn thích hợp hơn người bà nội đề nghị.
Lục Dục Thần không chút do dự ôm người lên, anh muốn đưa người vào phòng ngủ của mình ở lầu bốn, thế nhưng mới tới lầu hai thì mỹ nhân trong lòng không nhịn được đã đốt lửa khắp người anh.
Lục Dục Thần không do dự mở cửa một phòng khác ra, để cô gái nhỏ không đứng đắn này lên giường.
"Đừng đi mà, tôi khó chịu quá..."
Khối băng đột nhiên đi mất, Đường Tâm Lạc hết sức khó chịu.
Lục Dục Thần bị âm thanh mềm mại của Đường Tâm Lạc khiến anh trở nên dịu dàng.
Khóa trái cửa lại, Lục Dục Thần không chút do dự trở lại mép giường.
"Khó chịu..." Từ nhỏ tới giờ Đường Tâm Lạc chưa từng chịu cảm giác này hành hạ lần nào.
"Yên tâm, lát nữa sẽ hết khó chịu ngay." Lục Dục Thần nhẹ nhàng xoa bả vai cô, giống như đang dỗ dành.
"Đừng đi... Giúp tôi..."
Đường Tâm Lạc cái gì cũng không biết, chỉ cảm thấy bàn tay đang vuốt ve mình không đáng ghét chút nào.
Nó giống như một bàn tay rất quen thuộc, rộng lớn và khô ráo, đầu ngón tay hơi to, nhưng cảm giác rất an toàn.
Cô không nhịn được dụi mặt vào lòng bàn tay một cái.
Mỹ nhân hoàn toàn mơ hồ, không hiểu vì sao có thể làm động tác đáng yêu như vậy.
Ban đầu Lục Dục Thần cũng không tính nhịn, cho cô thời gian cân nhắc chỉ là đúng với vẻ ngoài lịch lãm thôi.
Lục Dục Thần anh trước giờ không phải thiện nam tín nữ gì, đối với người phụ nữ mà mình nhắm tới càng không bao giờ nhường cho người khác.
Đừng nói là cô sắp ly hôn với người khác, cho dù là đang vợ chồng ân ái thì anh cũng sẽ cướp đi.
Không chần chừ nữa...
"Dẫn đi."
Lúc ở trên lầu, anh nhìn từ trên cao xuống phát hiện một người lén lén lút lút đi phía sau cô.
"Dạ, Lục gia"
Mạnh Trạch nhận mệnh lệnh, đưa kẻ đằng sau xuống dưới.
Lục Dục Thần bế người phụ nữ đang quấn lấy anh lên.
"Đừng đi, giúp tôi..." Cả người đột nhiên ở trên không trung, cô vất vả dựa vào khối băng giải nhiệt đang di chuyển, lập tức đưa tay ôm cổ anh.
"Không đi, tôi đưa cô lên." Người đàn ông có kinh nghiệm dày dặn, chỉ nhìn sắc mặt này cũng biết cô đã trúng thuốc.
Biểu hiện lần trước của cô anh rất hài lòng, thân phận cũng rất được, cô càng thích hợp hơn nhưng người Mạnh Trạch tìm cho anh, thậm chí còn thích hợp hơn người bà nội đề nghị.
Lục Dục Thần không chút do dự ôm người lên, anh muốn đưa người vào phòng ngủ của mình ở lầu bốn, thế nhưng mới tới lầu hai thì mỹ nhân trong lòng không nhịn được đã đốt lửa khắp người anh.
Lục Dục Thần không do dự mở cửa một phòng khác ra, để cô gái nhỏ không đứng đắn này lên giường.
"Đừng đi mà, tôi khó chịu quá..."
Khối băng đột nhiên đi mất, Đường Tâm Lạc hết sức khó chịu.
Lục Dục Thần bị âm thanh mềm mại của Đường Tâm Lạc khiến anh trở nên dịu dàng.
Khóa trái cửa lại, Lục Dục Thần không chút do dự trở lại mép giường.
"Khó chịu..." Từ nhỏ tới giờ Đường Tâm Lạc chưa từng chịu cảm giác này hành hạ lần nào.
"Yên tâm, lát nữa sẽ hết khó chịu ngay." Lục Dục Thần nhẹ nhàng xoa bả vai cô, giống như đang dỗ dành.
"Đừng đi... Giúp tôi..."
Đường Tâm Lạc cái gì cũng không biết, chỉ cảm thấy bàn tay đang vuốt ve mình không đáng ghét chút nào.
Nó giống như một bàn tay rất quen thuộc, rộng lớn và khô ráo, đầu ngón tay hơi to, nhưng cảm giác rất an toàn.
Cô không nhịn được dụi mặt vào lòng bàn tay một cái.
Mỹ nhân hoàn toàn mơ hồ, không hiểu vì sao có thể làm động tác đáng yêu như vậy.
Ban đầu Lục Dục Thần cũng không tính nhịn, cho cô thời gian cân nhắc chỉ là đúng với vẻ ngoài lịch lãm thôi.
Lục Dục Thần anh trước giờ không phải thiện nam tín nữ gì, đối với người phụ nữ mà mình nhắm tới càng không bao giờ nhường cho người khác.
Đừng nói là cô sắp ly hôn với người khác, cho dù là đang vợ chồng ân ái thì anh cũng sẽ cướp đi.
Không chần chừ nữa...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.