Chương 213: Coi Chừng, Sau Khi Tôi Trở Về, Tôi Sẽ Trừng Phạt Anh.
Lục Khinh Quân
30/04/2021
Đường Tâm Lạc trước mặt Việt Trạch thì khoác lác.
Ra của, liền hối hận.
"Diễn viên có năng lực, đoàn phim cao cấp, anh họ Lâm nói đúng, nhà Đường chúng ta có năng lực làm được hai việc này sao?"
Đường Tâm Lạc trên đường đi về nhà, gọi điện thoại cho Lâm Thiến.
"Tâm Lạc, giới thiệu mấy diễn viên gạo cội, thực lực tuyệt đối không thành vấn đề. Chẳng qua bộ này là trò đùa trong cung điện, diễn viên nữ chẳng những phải kĩ xảo, mà cần khuôn mặt xinh đẹp. Vừa có khuôn mặt đẹp vừa có khả năng diễn xuất, tốt nhất là Kiều Thị."
Nghe Lâm Thiến nói, Đường Tâm Lạc bất giác gật đầu,"Vừa rồi tôi cũng nghĩ tới họ Kiều."
"Nhưng Tâm Lạc... chúng tôi và họ Kiều chưa hề đóng cùng nhau. Cái thời điểm đầu sóng ngọn gió này, bọn chúng nhất định sẽ không hợp tác với họ Đường chúng ta."
Họ Kiều chẳng những có nữ diễn viên cao cấp, mà đoàn làm phim còn chuyên nghiệp, nếu hợp tác với họ thì quả là quá tốt.
"Không sao...Tôi sẽ nghĩ cách."
Họ Đường và họ Kiều không cùng làm phim, nhưng cô và họ Kiều có qua lại.
Nghĩ đến điều cười bất cần đời của cậu chủ, Đường Tâm Lạc lại thấy cái giá của nhà giàu.
Tắt điện thoại, cô nhìn điện thoại rầu rĩ.
Có nên gọi điện thoại cho Lục Dục Thần hỏi ở đâu?
....
Đường Tâm Lạc đang suy nghĩ, bỗng nhiên Lục Dục Thần gọi.
Đầu kia điện thoại, Lục Dục Thần nói nghe có vẻ mệt mỏi:" Vừa rồi gọi về nhà, vú Trương bảo em không có nhà. Muộn như vậy sao còn chưa về?"
Đường Tâm Lạc không nghĩ rằng Lục Dục Thần sẽ gọi về nhà, sửng sốt trả lời:" công việc buổi chiều bận rộn quá làm lỡ chút thời gian...Anh yên tâm, em đã ăn ở bên ngoài."
Cô không dám nói cho Lục Dục Thần về chuyện đã nấu mì cho Việt Trạch, chỉ có thể giấu diếm.
Thỉnh thoảng nấu một lần.
Việt Trạch cố ý bắt thực hiện điều kiện mười ngày liên tiếp.
Cho dù Lục Dục Thần không có tình cảm với cô, nhưng cô Lục đi ra ngoài nấu mì cho một người đàn ông khác hoàn toàn cảm thấy trái với đạo đức.
Sở dĩ như vậy, khi anh hỏi, theo bản năng liền nói dối.
Về nhà để vú Trương hầm tổ yến, đồ ăn ở ngoài thiếu dinh dưỡng." Lục Dục Thần giọng trầm lắng, hiếm thấy.
" Ừ, ta biết rồi." Đường Tâm Lạc ngoan ngoãn trả lời,"Đúng rồi,.. lần trước ở đám tiệc, chúng tôi thấy một người họ Kiều, hắn là bạn của anh sao?"
"Sao, em có hứng thú với hắn ta?" Bên kia điện thoại, vẻ mặt của người đàn ông tinh vi. " Không phải, không phải, em chỉ muốn hỏi anh thông tin điện thoại hắn, công ty của chúng ta..."
" Không được." Cô chưa nói xong, đã bị Lục Dục Thần cắt ngang.
"Anh không cho phép em liên lạc với hắn." Lục Dục Thần đôi mắt lạnh lùng, chứa sự nguy hiểm.
Cho dù Kiều Mạc Hàn là bạn tốt, cũng không thể được.
Anh tuyệt đối không thể chịu được ánh mắt vợ anh nhìn người đàn ông khác.
Đặc biệt, anh không có ở đó.
Đường Tâm Lạc không nghĩ Lục Dục Thần lại như vậy, nhẫn nại giải thích:"Thế nhưng em..."
"Không có nhưng gì cả."
Giọng trong điện thoại lạnh lùng, vô tình.
"Đường Tâm Lạc, tốt nhất em nên biết thân phận của mình. Em là vợ của anh, là bà Lục....Nếu em dám làm gì sai trái, lén lút với người đàn ông khác. Sau khi anh trở về, nhất định sẽ cho em biết tay, cái gọi là trừng phạt."
Bị Lục Dục Thần uy hiếp, Đường Tâm Lạc tim đập mạnh, run rẩy.
Cô run rẩy nói: "Em... em biết rồi...."
Ra của, liền hối hận.
"Diễn viên có năng lực, đoàn phim cao cấp, anh họ Lâm nói đúng, nhà Đường chúng ta có năng lực làm được hai việc này sao?"
Đường Tâm Lạc trên đường đi về nhà, gọi điện thoại cho Lâm Thiến.
"Tâm Lạc, giới thiệu mấy diễn viên gạo cội, thực lực tuyệt đối không thành vấn đề. Chẳng qua bộ này là trò đùa trong cung điện, diễn viên nữ chẳng những phải kĩ xảo, mà cần khuôn mặt xinh đẹp. Vừa có khuôn mặt đẹp vừa có khả năng diễn xuất, tốt nhất là Kiều Thị."
Nghe Lâm Thiến nói, Đường Tâm Lạc bất giác gật đầu,"Vừa rồi tôi cũng nghĩ tới họ Kiều."
"Nhưng Tâm Lạc... chúng tôi và họ Kiều chưa hề đóng cùng nhau. Cái thời điểm đầu sóng ngọn gió này, bọn chúng nhất định sẽ không hợp tác với họ Đường chúng ta."
Họ Kiều chẳng những có nữ diễn viên cao cấp, mà đoàn làm phim còn chuyên nghiệp, nếu hợp tác với họ thì quả là quá tốt.
"Không sao...Tôi sẽ nghĩ cách."
Họ Đường và họ Kiều không cùng làm phim, nhưng cô và họ Kiều có qua lại.
Nghĩ đến điều cười bất cần đời của cậu chủ, Đường Tâm Lạc lại thấy cái giá của nhà giàu.
Tắt điện thoại, cô nhìn điện thoại rầu rĩ.
Có nên gọi điện thoại cho Lục Dục Thần hỏi ở đâu?
....
Đường Tâm Lạc đang suy nghĩ, bỗng nhiên Lục Dục Thần gọi.
Đầu kia điện thoại, Lục Dục Thần nói nghe có vẻ mệt mỏi:" Vừa rồi gọi về nhà, vú Trương bảo em không có nhà. Muộn như vậy sao còn chưa về?"
Đường Tâm Lạc không nghĩ rằng Lục Dục Thần sẽ gọi về nhà, sửng sốt trả lời:" công việc buổi chiều bận rộn quá làm lỡ chút thời gian...Anh yên tâm, em đã ăn ở bên ngoài."
Cô không dám nói cho Lục Dục Thần về chuyện đã nấu mì cho Việt Trạch, chỉ có thể giấu diếm.
Thỉnh thoảng nấu một lần.
Việt Trạch cố ý bắt thực hiện điều kiện mười ngày liên tiếp.
Cho dù Lục Dục Thần không có tình cảm với cô, nhưng cô Lục đi ra ngoài nấu mì cho một người đàn ông khác hoàn toàn cảm thấy trái với đạo đức.
Sở dĩ như vậy, khi anh hỏi, theo bản năng liền nói dối.
Về nhà để vú Trương hầm tổ yến, đồ ăn ở ngoài thiếu dinh dưỡng." Lục Dục Thần giọng trầm lắng, hiếm thấy.
" Ừ, ta biết rồi." Đường Tâm Lạc ngoan ngoãn trả lời,"Đúng rồi,.. lần trước ở đám tiệc, chúng tôi thấy một người họ Kiều, hắn là bạn của anh sao?"
"Sao, em có hứng thú với hắn ta?" Bên kia điện thoại, vẻ mặt của người đàn ông tinh vi. " Không phải, không phải, em chỉ muốn hỏi anh thông tin điện thoại hắn, công ty của chúng ta..."
" Không được." Cô chưa nói xong, đã bị Lục Dục Thần cắt ngang.
"Anh không cho phép em liên lạc với hắn." Lục Dục Thần đôi mắt lạnh lùng, chứa sự nguy hiểm.
Cho dù Kiều Mạc Hàn là bạn tốt, cũng không thể được.
Anh tuyệt đối không thể chịu được ánh mắt vợ anh nhìn người đàn ông khác.
Đặc biệt, anh không có ở đó.
Đường Tâm Lạc không nghĩ Lục Dục Thần lại như vậy, nhẫn nại giải thích:"Thế nhưng em..."
"Không có nhưng gì cả."
Giọng trong điện thoại lạnh lùng, vô tình.
"Đường Tâm Lạc, tốt nhất em nên biết thân phận của mình. Em là vợ của anh, là bà Lục....Nếu em dám làm gì sai trái, lén lút với người đàn ông khác. Sau khi anh trở về, nhất định sẽ cho em biết tay, cái gọi là trừng phạt."
Bị Lục Dục Thần uy hiếp, Đường Tâm Lạc tim đập mạnh, run rẩy.
Cô run rẩy nói: "Em... em biết rồi...."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.