Chương 579: Ngăn Cản Bọn Họ Vào Trong
Lục Khinh Quân
02/05/2021
“Anh trai, anh đừng nghe lời của bọn họ...... Em tham gia nhiều buổi tiệc như vậy, mới lần đầu tiên nghe thấy quy định này. Dù cho ngài Tổng Thống đang ở phòng nghỉ ở trên lầu hai đón tiếp khách quý, nhưng chúng tôi cũng không đến làm phiền ngài ấy.
“Chúng tôi chỉ là lên trên đó tìm người, đang ở trong phòng nghỉ đầu tiên, lại không phải đi dạo lung tung ở các phòng nghỉ khác, dựa vào đâu không cho chúng tôi lên đó!”
Kiều Nhân Nhân lúc này còn giận hơn cả Tô Tình nữa.
Cô ấy là tiểu thư của nhà họ Kiều, có khi nào, bị đối xử như vậy đâu.
Kiều Mạc Hàn liếc nhìn nhân viên phục vụ đứng ở hàng đầu.
Nếu như nói lúc nãy, anh còn cảm thấy lời của Tô Tình và Kiều Nhân Nhân có chút phóng đại.
Vậy thì bây giờ, anh ấy đã có đủ lý do để nghi ngờ, suy đoán của Tô Tình và Kiều Nhân Nhân là đúng.
Dục Thần ở trên lầu, nhất định đã xảy ra chuyện gì đó!
“Được rồi, tránh ra đi.” Đôi mắt phượng của Kiều Mạc Hàn, lạnh lùng nhìn ba nhân viên phục vụ.
“Chúng tôi đang bận, nếu như không muốn buổi tiệc rượu của ngài Tổng Thống trở nên khó coi, mấy người tốt nhất là đừng có cản đường.”
“Cậu Kiều......” nhân viên phục vụ đó không hề ngờ đến, Kiều Mạc Hàn không hề khách sáo chút nào, không chỉ không tôn trọng ngài Tổng Thống, vả lại còn dám trực tiếp uy hiếp bọn họ.
Thế nhưng, họ đúng là không thể nhượng bộ.
Mệnh lệnh của Tổng Thống và Tổng Thống phu nhân, bọ họ sao dám......
“Nói nhiều với họ làm gì, còn nói nhảm nữa, Tâm Lạc sẽ mất chồng đấy......” Tính cách của Tô Tình là gấp gáp nhất, trực tiếp đánh gụt người nhân viên phục vụ ở trước mặt của cô.
Phòng tiệc đang chuyện trò vui vẻ, đột nhiên truyền đến một tiếng vang.
Tất cả mọi người, đều bị tiếng vang này làm cho kinh hoàng.
Mọi người liền vây lại, đúng lúc nhìn thấy ba nhân viên phục vụ, đang nằm trên đất rên rỉ một cách đau khổ.
Kiều Mạc Hàn, dẫn theo hai người phụ nữ, vội vàng xông lên lầu.
“Đã có chuyện gì xảy ra? Bọn người của cậu Kiều đang làm gì vậy......”
“Không biết nữa, lúc nãy không phải còn rất là bình thường sao?”
Mọi người, người này một câu, người kia một câu, còn chưa làm rõ đã có chuyện gì xảy ra.
Đã thấy ngài Tổng Thống sau khi nghe tin vội vàng chạy tới, chặn lại đám người của Kiều Mạc Hàn.
“Mấy người đang làm gì vậy? Ai cho phép mấy người lên đây!” Thạch Vi Chính nghe xong tin báo của thủ hạ, lập tức dẫn người đến ngăn cản.
Hên là mấy người này chưa lên đến lầu hai, bây giờ, chính là thời khắc quan trọng nhất.
Tuyệt đối không thể để cho mấy người này phá hoại!
“Ngài Tổng Thống, không phải là chuyện gì lớn, tôi muốn lên lầu tìm bạn của mình, mong ngài tránh ra.”
Dù cho đối diện với Tổng Thống nhiệm kì mới, mí mắt của Kiều Mạc Hàn cũng không hề run rẩy.
“Cậu Kiều tuổi còn trẻ, đúng là rất sung sức. Những thủ hạ ở dưới lầu, đã cư xử thất lễ với cậu Kiều, ta ở đây thay họ xin lỗi cậu. Thế nhưng thứ lỗi cho, trên lầu có khách quý, tạm thời không tiện cho người ngoài sử dụng.”
Thạch Vi Chính hận không thể cho người, trực tiếp ném bọn người Kiều Mạc Hàn ra ngoài.
Nhưng ông ấy không thể.
Ông ấy chỉ còn cách áp lại sự tức giận ở trong lòng, ông ấy mới lên nhậm chức, còn chưa đến lúc phát sinh tranh đấu với gia tộc lâu năm nhà họ Kiều.
“Ngài Tổng Thống không cần dùng chiêu này với chúng tôi đâu, người tôi muốn tìm là bạn của mình, chủ của nhà họ Lục Lục Dục Thần. Chính là ở trong phòng nghỉ gian đầu tiên, công vụ của Ngài Tổng Thống bận rộn, tôi tự đi tìm là được rồi, không phiền ông tiếp đãi ‘khách quý’ nữa.”
Kiều Mạc Hàn nói xong, chuẩn bị lách qua Thạch Vi Chính.
Thạch Vi Chính cũng không hề ngờ đến, Kiều Mạc Hàn lại to gan đến vậy.
Hành lang chật hẹp, người của ông đều ở đằng sau.
Nếu như Kiều Mạc Hàn lách qua ông như vậy, người phía sau, càng không dám ngăn lại nữa.
Thạch Vi Chính đang muốn cản lại, phía sau đột nhiên truyền đến một tiếng “xoạt xoạt”.
Đó là tiếng của nạp đạn lên nòng.
Tiếp đó, một nòng súng đen bóng, duỗi ra từ sau vai trái của Thạch Vi Chính , trực tiếp hướng tới trán của Kiều Mạc Hàn.
“Cậu Kiều, nòng súng không có mắt. Tôi khuyên cậu, tốt nhất là nên dừng bước.”
“Chúng tôi chỉ là lên trên đó tìm người, đang ở trong phòng nghỉ đầu tiên, lại không phải đi dạo lung tung ở các phòng nghỉ khác, dựa vào đâu không cho chúng tôi lên đó!”
Kiều Nhân Nhân lúc này còn giận hơn cả Tô Tình nữa.
Cô ấy là tiểu thư của nhà họ Kiều, có khi nào, bị đối xử như vậy đâu.
Kiều Mạc Hàn liếc nhìn nhân viên phục vụ đứng ở hàng đầu.
Nếu như nói lúc nãy, anh còn cảm thấy lời của Tô Tình và Kiều Nhân Nhân có chút phóng đại.
Vậy thì bây giờ, anh ấy đã có đủ lý do để nghi ngờ, suy đoán của Tô Tình và Kiều Nhân Nhân là đúng.
Dục Thần ở trên lầu, nhất định đã xảy ra chuyện gì đó!
“Được rồi, tránh ra đi.” Đôi mắt phượng của Kiều Mạc Hàn, lạnh lùng nhìn ba nhân viên phục vụ.
“Chúng tôi đang bận, nếu như không muốn buổi tiệc rượu của ngài Tổng Thống trở nên khó coi, mấy người tốt nhất là đừng có cản đường.”
“Cậu Kiều......” nhân viên phục vụ đó không hề ngờ đến, Kiều Mạc Hàn không hề khách sáo chút nào, không chỉ không tôn trọng ngài Tổng Thống, vả lại còn dám trực tiếp uy hiếp bọn họ.
Thế nhưng, họ đúng là không thể nhượng bộ.
Mệnh lệnh của Tổng Thống và Tổng Thống phu nhân, bọ họ sao dám......
“Nói nhiều với họ làm gì, còn nói nhảm nữa, Tâm Lạc sẽ mất chồng đấy......” Tính cách của Tô Tình là gấp gáp nhất, trực tiếp đánh gụt người nhân viên phục vụ ở trước mặt của cô.
Phòng tiệc đang chuyện trò vui vẻ, đột nhiên truyền đến một tiếng vang.
Tất cả mọi người, đều bị tiếng vang này làm cho kinh hoàng.
Mọi người liền vây lại, đúng lúc nhìn thấy ba nhân viên phục vụ, đang nằm trên đất rên rỉ một cách đau khổ.
Kiều Mạc Hàn, dẫn theo hai người phụ nữ, vội vàng xông lên lầu.
“Đã có chuyện gì xảy ra? Bọn người của cậu Kiều đang làm gì vậy......”
“Không biết nữa, lúc nãy không phải còn rất là bình thường sao?”
Mọi người, người này một câu, người kia một câu, còn chưa làm rõ đã có chuyện gì xảy ra.
Đã thấy ngài Tổng Thống sau khi nghe tin vội vàng chạy tới, chặn lại đám người của Kiều Mạc Hàn.
“Mấy người đang làm gì vậy? Ai cho phép mấy người lên đây!” Thạch Vi Chính nghe xong tin báo của thủ hạ, lập tức dẫn người đến ngăn cản.
Hên là mấy người này chưa lên đến lầu hai, bây giờ, chính là thời khắc quan trọng nhất.
Tuyệt đối không thể để cho mấy người này phá hoại!
“Ngài Tổng Thống, không phải là chuyện gì lớn, tôi muốn lên lầu tìm bạn của mình, mong ngài tránh ra.”
Dù cho đối diện với Tổng Thống nhiệm kì mới, mí mắt của Kiều Mạc Hàn cũng không hề run rẩy.
“Cậu Kiều tuổi còn trẻ, đúng là rất sung sức. Những thủ hạ ở dưới lầu, đã cư xử thất lễ với cậu Kiều, ta ở đây thay họ xin lỗi cậu. Thế nhưng thứ lỗi cho, trên lầu có khách quý, tạm thời không tiện cho người ngoài sử dụng.”
Thạch Vi Chính hận không thể cho người, trực tiếp ném bọn người Kiều Mạc Hàn ra ngoài.
Nhưng ông ấy không thể.
Ông ấy chỉ còn cách áp lại sự tức giận ở trong lòng, ông ấy mới lên nhậm chức, còn chưa đến lúc phát sinh tranh đấu với gia tộc lâu năm nhà họ Kiều.
“Ngài Tổng Thống không cần dùng chiêu này với chúng tôi đâu, người tôi muốn tìm là bạn của mình, chủ của nhà họ Lục Lục Dục Thần. Chính là ở trong phòng nghỉ gian đầu tiên, công vụ của Ngài Tổng Thống bận rộn, tôi tự đi tìm là được rồi, không phiền ông tiếp đãi ‘khách quý’ nữa.”
Kiều Mạc Hàn nói xong, chuẩn bị lách qua Thạch Vi Chính.
Thạch Vi Chính cũng không hề ngờ đến, Kiều Mạc Hàn lại to gan đến vậy.
Hành lang chật hẹp, người của ông đều ở đằng sau.
Nếu như Kiều Mạc Hàn lách qua ông như vậy, người phía sau, càng không dám ngăn lại nữa.
Thạch Vi Chính đang muốn cản lại, phía sau đột nhiên truyền đến một tiếng “xoạt xoạt”.
Đó là tiếng của nạp đạn lên nòng.
Tiếp đó, một nòng súng đen bóng, duỗi ra từ sau vai trái của Thạch Vi Chính , trực tiếp hướng tới trán của Kiều Mạc Hàn.
“Cậu Kiều, nòng súng không có mắt. Tôi khuyên cậu, tốt nhất là nên dừng bước.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.