Thời Gian Không Phải Là Dĩ Vãn
Chương 1: Một Thời Quá Khứ U Buồn
Người vô danh
22/07/2021
Mùa xuân.
Khi mà những cánh hoa anh đào tung bay quanh gió
Và tôi Toukitou Sanamu.
Học sinh năm nhất của trường Inco.
Mùa xuân đó sẽ mang đến cho tôi những kỉ niệm nhiều màu sắc như những cánh hoa bay trong gió kia vậy. Tôi nghĩ vậy…..mà cũng không chắc nữa.
“ Haizz! Lại lạc đường tốn thời gian quá”.
Tôi là Toukitou Sanamu đang đến dự buổi khai giảng trường cấp 3. Cuộc sống của tôi rất là vô vị
Tôi là người dân vùng thôn quê mới chuyển lên thành thị để học cấp 3 và hiện tại tôi đang ….. LẠC ĐƯỜNG.
“ Bạn cũng là học sinh trường Inco à?”
Bỗng giọng nói khá trầm ở sau tôi vọng lại. Tôi quay lại thì thấy một bạn nam cao ngang tôi cũng mặc đồ giống tôi với vẻ mặt vui vẻ, hòa đồng đang thở hổn hển mà vẫn bắt chuyện với tôi.
“ Ừm đúng rồi á”- Tôi đáp.
“ Sao đến giờ này bạn vẫn ở đây ? Chuẩn bị đến giờ nhận lớp rồi đó”
“ Um thì tôi mới chuyển lên đây nên bị lạc đường”.
“ Mình cũng là học sinh trường Inco đây ”.
“ Nhìn biết mà. Sao mà giờ này bạn mới bắt đầu đi vậy?”.
“ Mình ngủ quên hehe”. Cậu ta vừa cười vừa nói với một nụ cười coi cuộc sống thật là đơn giản.
“ Thôi đi nhanh không muộn”. Tôi vừa đi vừa giục. Thực chất tôi cũng không muốn kéo dài cuộc nói chuyện này.
Trong lúc tôi và người bạn mới quen đang chạy đến trường thì tôi mới biết được là tên cậu ta là Okazuki Sazasuzu. Vì tên cậu ta quá dài khiến tôi lười đọc nên tôi gọi cậu ta là “ Sazu” luôn cho nhanh. Và cậu ta cũng gọi tôi là “ Sana”.
Thực sự tôi gọi câu ta vậy để cho gọn chứ bạn bè thì chắc không đâu bởi ai cũng quên tôi nhanh mà thôi. " Không cần phải ghi nhớ gì nhiều về tôi cho phưc tạp". Tôi nói nhỏ.
Và cuối cùng tôi đã đến được ngôi trường Inco - nơi mà mọi người đều có được những gì của bản thân trong khoảng thời gian cao trung mà thật sự những thứ đó tôi thấy không cần thiết cho lắm và thực sự tôi không muốn nổi bật lắm “ thật sự phiền phức”. Tôi thầm nghĩ như vậy
Khi mà những cánh hoa anh đào tung bay quanh gió
Và tôi Toukitou Sanamu.
Học sinh năm nhất của trường Inco.
Mùa xuân đó sẽ mang đến cho tôi những kỉ niệm nhiều màu sắc như những cánh hoa bay trong gió kia vậy. Tôi nghĩ vậy…..mà cũng không chắc nữa.
“ Haizz! Lại lạc đường tốn thời gian quá”.
Tôi là Toukitou Sanamu đang đến dự buổi khai giảng trường cấp 3. Cuộc sống của tôi rất là vô vị
Tôi là người dân vùng thôn quê mới chuyển lên thành thị để học cấp 3 và hiện tại tôi đang ….. LẠC ĐƯỜNG.
“ Bạn cũng là học sinh trường Inco à?”
Bỗng giọng nói khá trầm ở sau tôi vọng lại. Tôi quay lại thì thấy một bạn nam cao ngang tôi cũng mặc đồ giống tôi với vẻ mặt vui vẻ, hòa đồng đang thở hổn hển mà vẫn bắt chuyện với tôi.
“ Ừm đúng rồi á”- Tôi đáp.
“ Sao đến giờ này bạn vẫn ở đây ? Chuẩn bị đến giờ nhận lớp rồi đó”
“ Um thì tôi mới chuyển lên đây nên bị lạc đường”.
“ Mình cũng là học sinh trường Inco đây ”.
“ Nhìn biết mà. Sao mà giờ này bạn mới bắt đầu đi vậy?”.
“ Mình ngủ quên hehe”. Cậu ta vừa cười vừa nói với một nụ cười coi cuộc sống thật là đơn giản.
“ Thôi đi nhanh không muộn”. Tôi vừa đi vừa giục. Thực chất tôi cũng không muốn kéo dài cuộc nói chuyện này.
Trong lúc tôi và người bạn mới quen đang chạy đến trường thì tôi mới biết được là tên cậu ta là Okazuki Sazasuzu. Vì tên cậu ta quá dài khiến tôi lười đọc nên tôi gọi cậu ta là “ Sazu” luôn cho nhanh. Và cậu ta cũng gọi tôi là “ Sana”.
Thực sự tôi gọi câu ta vậy để cho gọn chứ bạn bè thì chắc không đâu bởi ai cũng quên tôi nhanh mà thôi. " Không cần phải ghi nhớ gì nhiều về tôi cho phưc tạp". Tôi nói nhỏ.
Và cuối cùng tôi đã đến được ngôi trường Inco - nơi mà mọi người đều có được những gì của bản thân trong khoảng thời gian cao trung mà thật sự những thứ đó tôi thấy không cần thiết cho lắm và thực sự tôi không muốn nổi bật lắm “ thật sự phiền phức”. Tôi thầm nghĩ như vậy
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.