Thời Gian Quay Lại: Cho Anh Ở Bên Em!
Chương 74: Ai nói dối?
Kiều Uyển Ninh
03/02/2024
Những lời nói đanh thép của Vương Ý Vân chẳng mấy chốc làm mặt Triệu Ly tái lại. Cô ta ngồi im không dám hó hé rục rịch gì thậm chí chẳng dám ngước lên nhìn Vương Ý Vân lấy một cái. Những lần gặp trước có lẽ vì Vương Ý Vân quá hiền nên đã khiến Triệu Ly hiểu nhầm, nghĩ cô dễ ức hiếp nên bày trò chia rẽ.
Về phía Lâm Hiểu Phong anh chỉ im lặng không nói gì, vẻ mặt và cách nói chuyện hành xử của Vương Ý Vân hôm nay làm anh cảm thấy lạ lẫm. Anh chưa từng có cơ hội được nhìn thấy một Vương Ý Vân mạnh mẽ và quyết đoán như vậy. Thì ra cô cũng có một mặt bản lĩnh như thế, thời gian qua có lẽ do anh đã quá vô tâm nên mới không nhận ra rồi. Nhưng dáng vẻ hiện tại này làm Lâm Hiểu Phong rất thích, việc thấy được nhiều khía cạnh của vợ khiến anh cảm thấy thích thú. Cứ thế Lâm Hiểu Phong chỉ im lặng ngồi nhìn Vương Ý Vân xử lý.
Về phía Triệu Ly sau khi thấy được dáng vẻ cứng rắn của Vương Ý Vân lập tức run rẩy, mặt cô ta tái mét nhưng vẫn cương quyết cứng miệng:
- Tôi… lời tôi nói đều là sự thật!
- Vậy làm phiền cô nói lại một lần nữa, tôi và chồng tôi đều rất sẵn lòng nghe lại.
Triệu Ly nghe vậy thì khẽ cắn môi, ánh mắt đảo liên hồi như đang suy nghĩ tính toán. Nhìn vào chiếc bụng tròn ủm đã nhô cao của Vương Ý Vân Triệu Ly liền nghiến răng nói:
- Lâm thiếu phu nhân, tôi biết cô không thể chấp nhận sự thật nhưng ming cô thương tình suy xét. Nói sao đứa bé trong bụng tôi cũng không có tội, nó cần có một người cha. Con tôi không thể không có cha nên xin cô hiểu.
Lâm Hiểu Phong nghe Triệu Ly nói xong thì nổi trận lôi đình, anh đập mạnh tay xuống bàn hai mắt trừng lên nhìn về phía cô ả. Sự tức giận gần như làm anh mất hết lý trí, Lâm Hiểu Phong đứng bật dậy trước ánh nhìn sợ hãi của Triệu Ly, bàn tay anh vô thức siết chặt thành nắm đấm, giọng nói âm trầm nhưng sắc lạnh vang lên:
- Ăn nói bậy bạ! Tôi và cô xảy ra quan hệ khi nào mà cô dám vu khống cho tôi như thế?
Vương Ý Vân thấy Lâm Hiểu Phong tức giận thì đưa tay nắm lấy bàn tay đang siết chặt của anh. Khẽ xoa nhẹ bàn tay rồi vỗ vỗ mấy cái như ra hiệu:
- Anh bình tĩnh đi!
Thấy tình hình căng thẳng Triệu Ly liền tìm cách thoái thát, cô ta cúi mặt khẽ đưa bàn tay lên miệng cắn mấy cái sau đó lên tiếng:
- A Phong, sao anh lại đối xử với mẹ con em như vậy? Anh ăn ốc xong không chịu đổ vỏ là sao?
Nghe những lời này Vương Ý Vân chỉ im lặng, khóe miệng cô hơi nhếch lên tạo thành một đường cong hoàn hảo. Ánh mắt vẫn đăm đăm nhìn về phía Triệu Ly, chất giọng nhẹ nhàng nhưng mang sức ép vang lên:
- Triệu tiểu thư, cô trước cứ bình tĩnh đã nếu những điều cô nói là sự thật tôi nhất định sẽ trả lại cho cô một lời hợp lý. Bây giờ cô có thể kể lại cho tôi chuyện đã xảy ra giữa cô chồng tôi không?
Triệu Ly nghe thế thì như được mùa ánh mắt hiện rõ sự ranh mãnh, nước mắt cô ta bắt đầu chảy ra từ hai khóe mắt, giọng điệu ủy khuất đáng thương:
- Khoảng không lâu trước ba nhà Lâm, Vương và Triệu có một hợp đồng làm ăn. Khi ấy tôi là người phụ trách cho dự án đó còn A Phong là người trực tiếp ký hợp đồng với tôi. Vì hai nhà Vương Lâm là thông gia nên nhà Vườn tiểu thư không hề ra mặt mà giao luôn cho tập đoàn Lâm Thị.
Dừng một đoạn Triệu Ly lại kể tiếp:
- Trong quá trình làm dự án đúng là tôi có từng vài lần muốn tiếp cận A Phong, anh ấy tài giỏi và xuất sắc khiến tôi bị cuốn hút. Tuy nhiên những lần đó anh ấy đều lạnh lùng từ chối tôi. Sau khi hoàn thành dự án chúng tôi có cùng tham gia một bữa tiệc rượu để chúc mừng. Khi tôi trở về phòng thì thấy A Phong đang nằm trên giường tôi. Vì quá say nên tôi và anh ấy xảy ra quan hệ sau đó…
- Sau đó thì sao?
- Sau đó tôi cũng không nói gì vì biết anh ấy đã có vợ. Tôi chỉ lẳng lặng rời đi cho đến 1 tuần trước tôi mới phát hiện mình đã mang thai.
Vương Ý Vân nghe xong không nói gì chỉ lẳng lặng suy nghĩ, ánh mắt cô đăm chiêu hồi lâu rồi lại hỏi:
- Cô và chồng tôi xảy ra quan hệ khi nào?
- Khoảng… 3 tháng trước.
- Cô có thể cho tôi xem giấy xét nghiệm được không?
- Được!
Nói rồi Triệu Ly đắc ý lấy trong túi xách ra kết quả xét nghiệm đã mang thai có đóng mộc đỏ của bệnh viện. Vương Ý Vân nhìn thấy liền đưa tay cầm lấy tờ xét nghiệm, cô trầm tư xem qua một lượt rồi bỗng nở nụ cười. Đặt tờ giấy xuống bàn Vương Ý Vân nhìn Triệu Ly nói:
- Triệu tiểu thư này, tôi nghĩ cha của đứa bé trong bụng cô không phải Hiểu Phong nhà tôi rồi.
Triệu Ly nghe vậy thì trừng mắt, cô ta tức giận quát lớn:
- Cô nói vậy là sao? Không phải là không phải thế nào? Có phải cô không muốn nhường anh ấy cho tôi nên mới nói vậy đúng không?
Lâm Hiểu Phong nghe vậy cau mày, cách nói chuyện này quả thật một chữ anh cũng nghe không lọt. Khẽ nắm lấy tay vợ Lâm Hiểu Phong nói:
- Cô ăn nói cho cẩn thận! Cho dù báo cáo đó có là thật tôi cũng sẽ không bỏ vợ huống hồ báo cáo kia là giả.
- Anh nói vậy là sao? Báo cáo làm sao giả được?
- Đúng, báo cáo mang thai không giả nhưng người đang nói dối là cô!
Về phía Lâm Hiểu Phong anh chỉ im lặng không nói gì, vẻ mặt và cách nói chuyện hành xử của Vương Ý Vân hôm nay làm anh cảm thấy lạ lẫm. Anh chưa từng có cơ hội được nhìn thấy một Vương Ý Vân mạnh mẽ và quyết đoán như vậy. Thì ra cô cũng có một mặt bản lĩnh như thế, thời gian qua có lẽ do anh đã quá vô tâm nên mới không nhận ra rồi. Nhưng dáng vẻ hiện tại này làm Lâm Hiểu Phong rất thích, việc thấy được nhiều khía cạnh của vợ khiến anh cảm thấy thích thú. Cứ thế Lâm Hiểu Phong chỉ im lặng ngồi nhìn Vương Ý Vân xử lý.
Về phía Triệu Ly sau khi thấy được dáng vẻ cứng rắn của Vương Ý Vân lập tức run rẩy, mặt cô ta tái mét nhưng vẫn cương quyết cứng miệng:
- Tôi… lời tôi nói đều là sự thật!
- Vậy làm phiền cô nói lại một lần nữa, tôi và chồng tôi đều rất sẵn lòng nghe lại.
Triệu Ly nghe vậy thì khẽ cắn môi, ánh mắt đảo liên hồi như đang suy nghĩ tính toán. Nhìn vào chiếc bụng tròn ủm đã nhô cao của Vương Ý Vân Triệu Ly liền nghiến răng nói:
- Lâm thiếu phu nhân, tôi biết cô không thể chấp nhận sự thật nhưng ming cô thương tình suy xét. Nói sao đứa bé trong bụng tôi cũng không có tội, nó cần có một người cha. Con tôi không thể không có cha nên xin cô hiểu.
Lâm Hiểu Phong nghe Triệu Ly nói xong thì nổi trận lôi đình, anh đập mạnh tay xuống bàn hai mắt trừng lên nhìn về phía cô ả. Sự tức giận gần như làm anh mất hết lý trí, Lâm Hiểu Phong đứng bật dậy trước ánh nhìn sợ hãi của Triệu Ly, bàn tay anh vô thức siết chặt thành nắm đấm, giọng nói âm trầm nhưng sắc lạnh vang lên:
- Ăn nói bậy bạ! Tôi và cô xảy ra quan hệ khi nào mà cô dám vu khống cho tôi như thế?
Vương Ý Vân thấy Lâm Hiểu Phong tức giận thì đưa tay nắm lấy bàn tay đang siết chặt của anh. Khẽ xoa nhẹ bàn tay rồi vỗ vỗ mấy cái như ra hiệu:
- Anh bình tĩnh đi!
Thấy tình hình căng thẳng Triệu Ly liền tìm cách thoái thát, cô ta cúi mặt khẽ đưa bàn tay lên miệng cắn mấy cái sau đó lên tiếng:
- A Phong, sao anh lại đối xử với mẹ con em như vậy? Anh ăn ốc xong không chịu đổ vỏ là sao?
Nghe những lời này Vương Ý Vân chỉ im lặng, khóe miệng cô hơi nhếch lên tạo thành một đường cong hoàn hảo. Ánh mắt vẫn đăm đăm nhìn về phía Triệu Ly, chất giọng nhẹ nhàng nhưng mang sức ép vang lên:
- Triệu tiểu thư, cô trước cứ bình tĩnh đã nếu những điều cô nói là sự thật tôi nhất định sẽ trả lại cho cô một lời hợp lý. Bây giờ cô có thể kể lại cho tôi chuyện đã xảy ra giữa cô chồng tôi không?
Triệu Ly nghe thế thì như được mùa ánh mắt hiện rõ sự ranh mãnh, nước mắt cô ta bắt đầu chảy ra từ hai khóe mắt, giọng điệu ủy khuất đáng thương:
- Khoảng không lâu trước ba nhà Lâm, Vương và Triệu có một hợp đồng làm ăn. Khi ấy tôi là người phụ trách cho dự án đó còn A Phong là người trực tiếp ký hợp đồng với tôi. Vì hai nhà Vương Lâm là thông gia nên nhà Vườn tiểu thư không hề ra mặt mà giao luôn cho tập đoàn Lâm Thị.
Dừng một đoạn Triệu Ly lại kể tiếp:
- Trong quá trình làm dự án đúng là tôi có từng vài lần muốn tiếp cận A Phong, anh ấy tài giỏi và xuất sắc khiến tôi bị cuốn hút. Tuy nhiên những lần đó anh ấy đều lạnh lùng từ chối tôi. Sau khi hoàn thành dự án chúng tôi có cùng tham gia một bữa tiệc rượu để chúc mừng. Khi tôi trở về phòng thì thấy A Phong đang nằm trên giường tôi. Vì quá say nên tôi và anh ấy xảy ra quan hệ sau đó…
- Sau đó thì sao?
- Sau đó tôi cũng không nói gì vì biết anh ấy đã có vợ. Tôi chỉ lẳng lặng rời đi cho đến 1 tuần trước tôi mới phát hiện mình đã mang thai.
Vương Ý Vân nghe xong không nói gì chỉ lẳng lặng suy nghĩ, ánh mắt cô đăm chiêu hồi lâu rồi lại hỏi:
- Cô và chồng tôi xảy ra quan hệ khi nào?
- Khoảng… 3 tháng trước.
- Cô có thể cho tôi xem giấy xét nghiệm được không?
- Được!
Nói rồi Triệu Ly đắc ý lấy trong túi xách ra kết quả xét nghiệm đã mang thai có đóng mộc đỏ của bệnh viện. Vương Ý Vân nhìn thấy liền đưa tay cầm lấy tờ xét nghiệm, cô trầm tư xem qua một lượt rồi bỗng nở nụ cười. Đặt tờ giấy xuống bàn Vương Ý Vân nhìn Triệu Ly nói:
- Triệu tiểu thư này, tôi nghĩ cha của đứa bé trong bụng cô không phải Hiểu Phong nhà tôi rồi.
Triệu Ly nghe vậy thì trừng mắt, cô ta tức giận quát lớn:
- Cô nói vậy là sao? Không phải là không phải thế nào? Có phải cô không muốn nhường anh ấy cho tôi nên mới nói vậy đúng không?
Lâm Hiểu Phong nghe vậy cau mày, cách nói chuyện này quả thật một chữ anh cũng nghe không lọt. Khẽ nắm lấy tay vợ Lâm Hiểu Phong nói:
- Cô ăn nói cho cẩn thận! Cho dù báo cáo đó có là thật tôi cũng sẽ không bỏ vợ huống hồ báo cáo kia là giả.
- Anh nói vậy là sao? Báo cáo làm sao giả được?
- Đúng, báo cáo mang thai không giả nhưng người đang nói dối là cô!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.