Chương 8: Bản Hợp Đồng Và Mục Tiêu Mới Của Vương Bá Phong (1)
Huỳnh Bảo Linh
16/03/2017
"Cốc.. Cốc" Cô đứng trước phòng Tổng giám đốc đưa tay gõ cửa, gõ đến 3 lần mà vẫn không có tiếng trả lời, định quay người bước đi thì Lục Thiếu Nam nố vọng ra: "Vào đi".
Cô mở cửa bước vào, bước đến bàn làm việc của anh. Cô lên tiếng: " Cám.. Cám ơn anh. Đình Uyên phẫu thuật thành công rồi".
"Và cô cũng nên làm đúng như giao ước đi". Lục Thiếu Nam buông Ipad ra và tiến lại phía cô.
"Tôi.. Tôi biết rồi". Cô có chút không tự nhiên lùi về sau vài bước.
"Đem đến cho tôi một tách cafe, nhớ! Không được quá nóng cũng không quá lạnh, không được quá ngọt hay quá đắng".
"Hã? " Lam Ngân Anh định nói thêm gì đó nhưng nhận thấy ánh mắt đầm đầm sát khí của anh. Cô ý thức được bản thân liền xoay người bước ra ngoài.
Lát sau, cô mang cafe đến cho anh thì a lại nói: "Không cần nữa. Cô mang ra ngoài đi".
Cái gì mà không cần nữa. Rõ ràng là anh đang chỉnh cho đây mà.
"Về chẩn bị hồ sơ của tập đoàn Vương gia hoàng thị, chúng ta đi kí hợp đồng".
"Tôi.. Tôi á... Nhưng đó là công việc của trợ lí Hứa mà.. ". Cô trợn tròn mắt nhìn anh.
"Cô có quyền thắc mắc sao? Hử? ". Ánh mắt của anh nhìn cô cứ như thể nếu cô không làm theo thì coi chừng tôi đuổi việc cô đấy.
"Tôi.. Tôi về phòng lấy tài liệu ngay". Nhanh chóng rời đi.
Một chiếc xe Paugeda Mustem đỗ trước cửa tậo đoàn. Lục Thiếu Nam hạ kính xe xuống ra lệnh: " Lên xe".
Cô nhanh chóng mở cửa xe bước vào ghế sau liền bị Lục Thiếu Nam nắm chặt cổ tay: "Ngồi ở đây". Anh chỉ đến chỗ ngồi ngay bên cạnh mình.
Ngồi trên xe, không hiểu sao cô có cảm giác không được tự nhiên, hai chữ 'nguy hiểm' hiện rõ trên mặt của anh.
Xe của anh dừng lại tại một nhà hàng sang trọng 7 sao của thành phố, bước xuống xe, cô đi theo anh vào trong và phải lên tận lầu 6. Đến một bàn mà anh đã đặt sẵn, anh ngồi xuống, ánh mắt nhìn lướt qua người đang ngồi trước mặt, nhàn nhạt nói: "Không ngờ cựu chủ tịch lại đích thân đến đây. Chẳng phải Vương thiếu đã hẹn tôi để kí hợp đồng sao? ". Lục Thiếu Nam nhàn nhã đưa ly rượu cao chân đến khóe miệng, chất lỏng trong suốt ánh đỏ thật khiến cho người nhìn phải giật mình, chai rượu này giá phải hơn cả tháng lương của cô a.
"À, thằng con tôi nó sẽ đến sau, thật thất lễ khi để Lục Tổng phải chờ". Vương Vĩnh Quốc đưa tay mời Lam Ngân Anh ngồi, cô có chút do dự nhìn Lục Thiếu Nam, nhận được cái gật đầu của anh cô mới ngồi xuống bên cạnh.
"Chẳng hay có việc gì quan trọng mà Vương Tổng lại tự mình đến đây nhỉ". Lục Thiếu Nam nở một nụ cười nửa miệng hớp lấy một chút rượu đỏ.
"Phải. Hôm nay là ngày tập đoàn Vương gia hoàng thị của chúng tôi và tập đoàn Toàn cầu của anh kí hợp đồng quan trọng, tôi không muốn thằng con không hiểu chuyện như Bá Phong để mất cơ hội lần này".
Một giọng nói từ sau lưng Lục Thiếu Nam vang lên: " Ba à! Như thế nào ba lại không cho con một chút sỉ diện trước mặt Lục Tổng đây hã".
Vương Bá Phong đi đến và kéo ghế ngồi xuống. Miệng cười gian nói: "Đã để anh chờ lâu, đây là hợp đồng của chúng tôi, nếu lần này hợp tác thành công thì cổ phiếu của 2 bên sẽ tăng lên rất nhiều đấy ha ha". Bất chợt Vương Bá Phong đưa mắt nhìn sang Lam Ngân Anh làm cô đứng tim tại chỗ. Vương Bá Phong thật sự rất đẹp trai, xem chừng nhỏ hơn Lục Thiếu Nam 1,2 tuổi. Nhưng... Con người này có gì đó không bình thường.
Lục Thiếu Nam cầm bản hợp đồng nhìn thoáng qua rồi đưa cho Lam Ngân Anh ý bảo cô xem. Đọc đến điều khoản cuối cùng thì cô lại không hiểu, có chút thắc mắc liền hỏi: "Tôi thấy hợp đồng này rất lạ".
"Lạ sao? ". Vương Bá Phong nhìn cô với ánh mắt đầy giễu cợt.
Cô biết là anh ta đang cố ý nhắm vào mình, từ đầu xuống chân cô lập tức phát run: "Ph.. Phải.. Tôi thấy rất lạ, tại sao lại chia đôi 10% cổ phiếu cho bên anh trong khi 2 bên đang cùng hợp tác? ".
"Rất hay, thông thường thì những ông chủ khác sẽ nhìn lướt qua mà đã vội vàng kí tên, còn cô thì lại tỉ mỉ đọc đến dòng cuối cùng trong bản hợp đồng này, cô gái.. Tôi rất thích em". Vương Bá Phong cảm thấy có chút hứng thú với cô gái này, thật là một con mồi ngon mà anh cần phải săn đuổi.
Cô mở cửa bước vào, bước đến bàn làm việc của anh. Cô lên tiếng: " Cám.. Cám ơn anh. Đình Uyên phẫu thuật thành công rồi".
"Và cô cũng nên làm đúng như giao ước đi". Lục Thiếu Nam buông Ipad ra và tiến lại phía cô.
"Tôi.. Tôi biết rồi". Cô có chút không tự nhiên lùi về sau vài bước.
"Đem đến cho tôi một tách cafe, nhớ! Không được quá nóng cũng không quá lạnh, không được quá ngọt hay quá đắng".
"Hã? " Lam Ngân Anh định nói thêm gì đó nhưng nhận thấy ánh mắt đầm đầm sát khí của anh. Cô ý thức được bản thân liền xoay người bước ra ngoài.
Lát sau, cô mang cafe đến cho anh thì a lại nói: "Không cần nữa. Cô mang ra ngoài đi".
Cái gì mà không cần nữa. Rõ ràng là anh đang chỉnh cho đây mà.
"Về chẩn bị hồ sơ của tập đoàn Vương gia hoàng thị, chúng ta đi kí hợp đồng".
"Tôi.. Tôi á... Nhưng đó là công việc của trợ lí Hứa mà.. ". Cô trợn tròn mắt nhìn anh.
"Cô có quyền thắc mắc sao? Hử? ". Ánh mắt của anh nhìn cô cứ như thể nếu cô không làm theo thì coi chừng tôi đuổi việc cô đấy.
"Tôi.. Tôi về phòng lấy tài liệu ngay". Nhanh chóng rời đi.
Một chiếc xe Paugeda Mustem đỗ trước cửa tậo đoàn. Lục Thiếu Nam hạ kính xe xuống ra lệnh: " Lên xe".
Cô nhanh chóng mở cửa xe bước vào ghế sau liền bị Lục Thiếu Nam nắm chặt cổ tay: "Ngồi ở đây". Anh chỉ đến chỗ ngồi ngay bên cạnh mình.
Ngồi trên xe, không hiểu sao cô có cảm giác không được tự nhiên, hai chữ 'nguy hiểm' hiện rõ trên mặt của anh.
Xe của anh dừng lại tại một nhà hàng sang trọng 7 sao của thành phố, bước xuống xe, cô đi theo anh vào trong và phải lên tận lầu 6. Đến một bàn mà anh đã đặt sẵn, anh ngồi xuống, ánh mắt nhìn lướt qua người đang ngồi trước mặt, nhàn nhạt nói: "Không ngờ cựu chủ tịch lại đích thân đến đây. Chẳng phải Vương thiếu đã hẹn tôi để kí hợp đồng sao? ". Lục Thiếu Nam nhàn nhã đưa ly rượu cao chân đến khóe miệng, chất lỏng trong suốt ánh đỏ thật khiến cho người nhìn phải giật mình, chai rượu này giá phải hơn cả tháng lương của cô a.
"À, thằng con tôi nó sẽ đến sau, thật thất lễ khi để Lục Tổng phải chờ". Vương Vĩnh Quốc đưa tay mời Lam Ngân Anh ngồi, cô có chút do dự nhìn Lục Thiếu Nam, nhận được cái gật đầu của anh cô mới ngồi xuống bên cạnh.
"Chẳng hay có việc gì quan trọng mà Vương Tổng lại tự mình đến đây nhỉ". Lục Thiếu Nam nở một nụ cười nửa miệng hớp lấy một chút rượu đỏ.
"Phải. Hôm nay là ngày tập đoàn Vương gia hoàng thị của chúng tôi và tập đoàn Toàn cầu của anh kí hợp đồng quan trọng, tôi không muốn thằng con không hiểu chuyện như Bá Phong để mất cơ hội lần này".
Một giọng nói từ sau lưng Lục Thiếu Nam vang lên: " Ba à! Như thế nào ba lại không cho con một chút sỉ diện trước mặt Lục Tổng đây hã".
Vương Bá Phong đi đến và kéo ghế ngồi xuống. Miệng cười gian nói: "Đã để anh chờ lâu, đây là hợp đồng của chúng tôi, nếu lần này hợp tác thành công thì cổ phiếu của 2 bên sẽ tăng lên rất nhiều đấy ha ha". Bất chợt Vương Bá Phong đưa mắt nhìn sang Lam Ngân Anh làm cô đứng tim tại chỗ. Vương Bá Phong thật sự rất đẹp trai, xem chừng nhỏ hơn Lục Thiếu Nam 1,2 tuổi. Nhưng... Con người này có gì đó không bình thường.
Lục Thiếu Nam cầm bản hợp đồng nhìn thoáng qua rồi đưa cho Lam Ngân Anh ý bảo cô xem. Đọc đến điều khoản cuối cùng thì cô lại không hiểu, có chút thắc mắc liền hỏi: "Tôi thấy hợp đồng này rất lạ".
"Lạ sao? ". Vương Bá Phong nhìn cô với ánh mắt đầy giễu cợt.
Cô biết là anh ta đang cố ý nhắm vào mình, từ đầu xuống chân cô lập tức phát run: "Ph.. Phải.. Tôi thấy rất lạ, tại sao lại chia đôi 10% cổ phiếu cho bên anh trong khi 2 bên đang cùng hợp tác? ".
"Rất hay, thông thường thì những ông chủ khác sẽ nhìn lướt qua mà đã vội vàng kí tên, còn cô thì lại tỉ mỉ đọc đến dòng cuối cùng trong bản hợp đồng này, cô gái.. Tôi rất thích em". Vương Bá Phong cảm thấy có chút hứng thú với cô gái này, thật là một con mồi ngon mà anh cần phải săn đuổi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.