Thời Gian Sẽ Trả Lời

Chương 33: Buổi Tiệc Chào Mừng Cháu Gái Chủ Tịch

Huỳnh Bảo Linh

31/05/2017

Lục Thiếu Nam đánh thẳng tay lái đến khách sạn tổ chức buổi tiệc, xe của anh dừng lại. Bước xuống xe, một thân âu phục màu đen sang trọng, mang khí chất đến bức người, anh vòng qua ghế phụ, mở cửa xe đỡ Lam Ngân Anh xuống.

Anh cung tay lại, đưa mắt đến bộ dạng đang thảm hại đứng trên đôi giày cao gót của cô.

"Khoác tay tôi".

Cô cuối cùng cũng đứng vững, từ trước đến giờ, đây là đôi giày cao nhất mà cô từng đi. Cô trề môi luồn tay qua cánh tay anh cùng bước vào.

Vừa bước vào, lập tức có người đưa tay ra mở cửa, cung kính cúi đầu.

"Lục Tổng, ngài là khách quý của chủ tịch, xin mời đi hướng này".

Lục Thiếu Nam gật đầu, khoác tay cô đi theo người trước mặt.

"Chú à, sao giờ này mà Thiếu Nam vẫn chưa đến a, người ta đã cố ý mặc chiếc váy này cho anh ấy ngắm đó". Tiếng một cô gái khó chịu vang lên.

"Có lẽ Lục Tổng cũng sắp đến rồi...Đấy con xem, đã đến rồi". Hoàng Kim Đông vừa nói thì nhìn thấy Lục Thiếu Nam đang đi đến, lập tức nhanh chóng bước đến, vui vẻ chào hỏi quyết liệt.

"Lục tổng, tôi cứ nghĩ là cậu sẽ không đến, thật là vinh hạnh đón tiếp cậu, khách quý khách quý a".

Lục Thiếu Nam chán ghét, rút tay ra khỏi cánh tay Lam Ngân Anh đang khoát, trực tiếp vòng tay ôm chặt lấy eo cô.

"Buổi tiệc này chào mừng đại minh tinh về nước, sao tôi lại không đến được".

Lam Ngân Anh đưa mắt đến Chi Tử Hà đang đứng bên kia, cô ta cũng đang nhìn cô chằm chằm, nếu như cô nhớ không lầm thì hôm trước Chi Tử Hà đã xuất hiện trên bìa tạp chí cùng với Lục Thiếu Nam kèm theo một tựa đề giật gân nha.

Cô lập tức vùng ra khỏi cánh tay anh, gương mặt nhăn nhó nói nhỏ với anh.

"Tôi đi vào nhà vệ sinh một lát".

"Được, tôi đi với em".

Ặc...anh đây là có ý gì?

Anh đã nhìn thấu ra được ý đồ của cô rồi, định mượn cớ chuồn khỏi nơi này sao? Không đơn giản như vậy đâu.



"Vậy...vậy tôi không đi nữa". Cô tức giận mặt đỏ đến cả mang tai nhưng lại không nói được gì. Đành im lặng đi bên cạnh anh.

"A haha. Lục tổng cứ tự nhiên, tôi xin phép đi đến đây một lát". Hoàng Kim Đông nháy nháy mắt với Chi Tử Hà đang đứng bất động bên kia, cô lập tức hiểu ý, ngay sau khi Hoàng Kim Đông đi khỏi, cô ta bước đến kéo tay Lục Thiếu Nam.

"A Nam, người ta đứng ở đó nảy giờ, anh căn bản là không chú ý đến em nha".

Chân mày của anh nhíu lại, chuyện tạp chí lá cải lần trước chỉ là anh đang vui chơi thì bị chụp lén, lại dám nói những điều xằng bậy lên đó, anh mà điều tra ra được cái đám nhà báo đó, tuyệt đối không tha.

"Ở đây nhiều người như vậy, chẳng lẽ cô muốn lại tiếp tục lên báo sao?". Anh chỉ nhàn nhạt nói, không quan tâm đến cô ta đang cố ý để lộ phần ngực chạm vào người anh.

"A...Người ta cũng rất thích được lên báo với anh đó".

Xem ra hai người này nói chuyện rất tự nhiên a. Hoàn toàn không để ý đến Lam Ngân Anh đang bên cạnh.

Chủ tịch Hoàng Kim Đông cầm micro bước lên bậc thềm, lên tiếng.

"Chào mừng các vị đã đến buổi tiệc mừng cháu gái của tôi về nước, sau đây tôi xin mời Lục tổng nhảy một bài mở đầu buổi tiệc".

Lục Thiếu Nam buông tay trên eo Lam Ngân Anh ra, khẽ nhếch môi.

"Đứng đây chờ tôi, không được rời đi".

Anh đưa tay mời Chi Tử Hà cùng nhảy, cô ta lập tức đưa tay nắm lấy tay anh. Tiếng nhạc được mở lên, cả gian phòng đều bị ánh đèn màu nâu trầm phủ xuống tạo nên một khung ảnh thật mờ ảo. Chi Tử Hà vòng tay qua cổ anh. Gương mặt xinh đẹp vươn tới chạm môi lên môi anh.

"Em đã về nước được một tháng rồi, vậy mà anh chỉ đến gặp em có một lần, như thế không công bằng a".

Khoé môi anh khẽ nở một nụ cười nữa miệng.

"Không công bằng, vậy thì bây giờ, tôi sẽ công bằng với em". Nói xong lập tức đưa tay đến trước ngực cô, mạnh bạo xoa nắn.

"A...người ta muốn là lên giường với anh, chứ không phải ở đây đâu".

Tay anh không dừng lại trực tiếp đưa đến đường xẻ của váy trên đùi cô, tự do tiến vào.

"Lên giường? Không cần phiền phức như vậy, ở đây cũng không thành vấn đề".

Chi Tử Hà dựa sát vào người anh, cố ý gây ma sát trên ngực mình chạm vào người anh, ngón tay thon dài trượt trên ngực anh tự do xuống phía dưới.



Tiếng nhạc cũng đã tắt, toàn gian phòng lại được sáng đèn, anh đẩy cô ra, trước khi đi không quên nói lại một câu.

"Xong buổi tiệc, lên phòng 801 chờ tôi, đại minh tinh".

Chi Tử Hà lập tức gật đầu lia lịa, xem như cô đã thành công để trèo lên giường của anh rồi.

Quay lại chỗ của Lam Ngân Anh, thấy cô vẫn ngoan ngoãn đứng đó, anh kéo cô đi uống một chút cookie. Mọi người đang tự nhiên khiêu vũ, ở chỗ của hai người không còn ai cả, anh lại muốn giở trò với cô.

"Có muốn nhảy với tôi một bài hay không?". Anh hớp một ngụm cookie, đưa tay lên miệng của cô bóp chặt, anh cúi xuống truyền chất lỏng óng ánh từ miệng mình sang miệng của cô.

"Ưm...khụ khụ...".

Cô ho một trận kịch liệt, những loại nước uống này cô không thể uống được, nhưng cũng đã lỡ nuốt rồi, chỉ một ngụm nhỏ đã làm cho gương mặt cô lập tức trở nên đỏ hồng.

"Anh...khụ...khụ...".

Lục Thiếu Nam bật cười lên tiếng, anh đưa tay kéo cô vào ngực.

"Khả năng tiếp rượu của em kém như thế sao? Sau này làm sao em thay tôi đi tiếp đối tác đây hả?".

"Tôi...".

Nhìn vẻ mặt này của cô, anh thật sự không thể kìm chế nổi bản thân, bờ môi anh áp xuống hôn cô, đưa đầu lưỡi vào khoang miệng cô tự ý thăm dò.

"Ở đây...không được...". Cô bất ngờ vội đẩy anh ra, đưa ánh mắt nhìn một lượt sang phía bên mọi người đang nhảy.

"Bây giờ tôi tạm bỏ qua cho em, chờ tối về tôi xử lí em sau".

Bỗng chốc cô thấy đầu quay cuồng, trong lòng cảm thấy có gì đó cứ nóng nóng, không lẽ chỉ một chút rượu cookie mà cô đã say rồi hay sao?

"Tôi ra ngoài hành lang hóng gió một chút có được không?". Cô quay sang nói với anh.

"Được, một chút tôi đưa em về".

Cô gật đầu rồi bước ra ngoài hành lang đứng, ở đây có lẽ sẽ làm cô tỉnh táo hơn.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thời Gian Sẽ Trả Lời

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook