Chương 127: Ta muốn đánh mười cái (1)
Tây Qua Cáp Mật Qua
19/07/2020
Ngồi ở trên linh mạch tu hành cho người một loại cảm giác quá nhanh, tốc độ giống như bay.
Lâm Phong tinh thần phấn chấn, không qua bốn năm ngày, tu vi đã tinh tiến hơn phân nửa, cách đột phá không xa, chỉ cần hai ba ngày nữa là đủ.
Tinh tế tính toán ra, nửa tháng tuyệt đối đủ Lâm Phong đột phá một cảnh giới nhỏ, thậm chí còn có thể đẩy tam phẩm tới hơn phân nửa, đến lúc đó đột phá tứ phẩm sẽ khá nhẹ nhàng.
Tu luyện tựa như ngồi tên lửa, thời gian chớp mắt liền qua, tu vi của Lâm Phong đã đạt tới Trúc Cơ kỳ nhị phẩm, thậm chí có thể mỗi ngày không ngừng vận hành chu thiên, rốt cuộc không cần giống như Luyện Khí kỳ bị thực lực liên lụy như thế.
Thậm chí bởi vì thu nạp linh tinh chí thuần, cho nên Lâm Phong tu hành cực kì thuận lợi, đột phá cũng thuận lý thành chương.
- Tiểu hỗn đản, tu luyện thế nào?
Đang tu luyện, thanh âm của Nhị sư tỷ truyền đến.
Linh mạch nơi này cực kì trân quý, giống như Liễu Tiếu Tiếu ngày bình thường cũng bị hạn chế, không thể tùy ý ra vào nơi này.
Lâm Phong hiếu kỳ nói:
- Nhị sư tỷ, các ngươi không phải luận võ sao, sao có thời gian tới tìm ta?
Liễu Tiếu Tiếu thở dài:
- Ngươi đoán kết quả luận võ như thế nào.
Dựa theo thực lực của đệ tử tinh anh Huyền Cơ Môn, cùng giai không đến mức thua quá thảm, tối thiểu cũng chia năm năm, Kim Đan kỳ thì có Nhị sư tỷ, Tứ sư tỷ, Lâm Phong chỉ lo lắng người Tẩy Tâm Các đừng thua quá thảm.
Nhưng qua nét mặt của Liễu Tiếu Tiếu, kết cục tựa hồ không quá lạc quan, Lâm Phong nói:
- Kết quả rất không lý tưởng?
Liễu Tiếu Tiếu gật đầu nói:
- Không sai, thật không biết đệ tử Tẩy Tâm Các làm sao lại lợi hại như vậy, từng cái giống như ăn thuốc tăng lực, thế mà đè đệ tử Huyền Cơ Môn đánh, bây giờ ở trong Linh Đài kỳ chỉ có Phó Cảnh Thiên và Vương Hiên thắng, ngay cả Lăng Ba cũng thua.
Lâm Phong có chút kinh ngạc, tu vi của Lăng Ba sàn sàn với Phó Cảnh Thiên, huống chi lúc trước ba người giao thủ, Phó Cảnh Thiên còn không tổn thương được mình, nhưng Lăng Ba Tiên Tử lại liên tiếp chém mình bị thương.
Liễu Tiếu Tiếu lại nói:
- Kim Đan kỳ còn tốt, Trúc Cơ kỳ thì tương đối thảm, cơ hồ bị quét ngang, hiện tại sĩ khí của đệ tử chúng ta thấp đến đáng thương, không có khai chiến đã thua.
Lâm Phong cũng minh bạch, đánh nhau có đôi khi khí thế rất trọng yếu, thua khí thế còn chưa bắt đầu đã sợ ba phần.
- Vậy làm sao bây giờ? Mọi người cũng không thể thua thiệt nha!
Lúc đầu những phần thưởng kia là Tẩy Tâm Các lấy ra bồi thường, kết quả lại bị Tẩy Tâm Các thắng về, thật sự là hố cha.
- Cho nên mọi người quyết định, để ngươi ra ngoài đánh một trận, kéo sĩ khí một chút.
Liễu Tiếu Tiếu nói rõ ý đồ đến.
Bản thân Nhị sư tỷ xuất mã, để Lâm Phong ra ngoài đánh một trận, há có đạo lý không đi, Không Hư Tử cũng nói với Tẩy Tâm Các, an bài Lâm Phong xuất trận.
Tẩy Tâm Các thắng liền sáu bảy trận, sĩ khí cao tới cực điểm, tự nhiên không có ý tứ cự tuyệt, bất quá là Trúc Cơ kỳ, có thể nhảy nhót tới trình độ nào.
An bài Lâm Phong tham dự, nhưng Tẩy Tâm Các an bài lại làm Lâm Phong tức giận đến dậm chân, buồn bực nói:
- Cái gì, không bồi thường thời gian, lại nhét ta tỷ thí ở sau cùng, nếu như chờ đánh xong, tối thiểu sẽ mất một ngày thời gian.
Một ngày, ở trong linh mạch tu luyện, bằng Lâm Phong khổ tu hơn nửa tháng, quá thiệt thòi.
- Không được, ta muốn đánh mười cái, để bọn hắn cùng một chỗ lên đi!
Lâm Phong tức giận nói.
Liễu Tiếu Tiếu bất đắc dĩ, ngươi không biết khiêm tốn một chút sao, còn càn rỡ muốn đánh mười cái.
- Nhất định phải đánh mười cái, đánh xong ta còn về linh mạch tu luyện, Nhị sư tỷ giúp ta lĩnh phần thưởng đi, thời gian quá quý giá, không thể lãng phí!
Lâm Phong khẳng định nói.
Không Hư Tử híp mắt, tựa hồ đang suy nghĩ cái gì, nửa ngày sau mới mỉm cười, đồng ý ý kiến của Lâm Phong.
Các chủ Dược Các trợn tròn mắt, đây là đồ đần nơi nào đến, một người đánh mười người, hắn cho rằng mình là ai? Lý Thiên Hạo vốn muốn cự tuyệt, nhưng nhìn thấy ánh mắt của Lý Phàm thì ngừng lại, mở miệng nói:
- Luận võ có chỗ thương vong là không thể tránh được, huống chi lấy một địch mười, một khi thu tay không kịp, xảy ra sai lầm thì làm sao bây giờ!
Không Hư Tử trả lời:
- Còn xin các chủ phân phó thủ hạ lưu tình một chút, cho đệ tử không biết trời cao đất rộng kia của ta chút giáo huấn là được.
Lý Thiên Hạo gật đầu đồng ý, trong mười người có Lý Phàm xuất chiến, chỉ là đệ tử Chiến Các liền có năm sáu tên, trong mười người tu vi Trúc Cơ thất phẩm trở lên chiếm sáu cái.
Đệ tử Huyền Cơ Môn nghe nói việc này, không khỏi trợn mắt hốc mồm.
- Lâm sư huynh điên sao? Đối phương không biết chuyện gì xảy ra, hoàn toàn nghiền ép đối thủ cùng cảnh giới, hắn như vậy quá ăn thiệt thòi.
Lâm Phong tinh thần phấn chấn, không qua bốn năm ngày, tu vi đã tinh tiến hơn phân nửa, cách đột phá không xa, chỉ cần hai ba ngày nữa là đủ.
Tinh tế tính toán ra, nửa tháng tuyệt đối đủ Lâm Phong đột phá một cảnh giới nhỏ, thậm chí còn có thể đẩy tam phẩm tới hơn phân nửa, đến lúc đó đột phá tứ phẩm sẽ khá nhẹ nhàng.
Tu luyện tựa như ngồi tên lửa, thời gian chớp mắt liền qua, tu vi của Lâm Phong đã đạt tới Trúc Cơ kỳ nhị phẩm, thậm chí có thể mỗi ngày không ngừng vận hành chu thiên, rốt cuộc không cần giống như Luyện Khí kỳ bị thực lực liên lụy như thế.
Thậm chí bởi vì thu nạp linh tinh chí thuần, cho nên Lâm Phong tu hành cực kì thuận lợi, đột phá cũng thuận lý thành chương.
- Tiểu hỗn đản, tu luyện thế nào?
Đang tu luyện, thanh âm của Nhị sư tỷ truyền đến.
Linh mạch nơi này cực kì trân quý, giống như Liễu Tiếu Tiếu ngày bình thường cũng bị hạn chế, không thể tùy ý ra vào nơi này.
Lâm Phong hiếu kỳ nói:
- Nhị sư tỷ, các ngươi không phải luận võ sao, sao có thời gian tới tìm ta?
Liễu Tiếu Tiếu thở dài:
- Ngươi đoán kết quả luận võ như thế nào.
Dựa theo thực lực của đệ tử tinh anh Huyền Cơ Môn, cùng giai không đến mức thua quá thảm, tối thiểu cũng chia năm năm, Kim Đan kỳ thì có Nhị sư tỷ, Tứ sư tỷ, Lâm Phong chỉ lo lắng người Tẩy Tâm Các đừng thua quá thảm.
Nhưng qua nét mặt của Liễu Tiếu Tiếu, kết cục tựa hồ không quá lạc quan, Lâm Phong nói:
- Kết quả rất không lý tưởng?
Liễu Tiếu Tiếu gật đầu nói:
- Không sai, thật không biết đệ tử Tẩy Tâm Các làm sao lại lợi hại như vậy, từng cái giống như ăn thuốc tăng lực, thế mà đè đệ tử Huyền Cơ Môn đánh, bây giờ ở trong Linh Đài kỳ chỉ có Phó Cảnh Thiên và Vương Hiên thắng, ngay cả Lăng Ba cũng thua.
Lâm Phong có chút kinh ngạc, tu vi của Lăng Ba sàn sàn với Phó Cảnh Thiên, huống chi lúc trước ba người giao thủ, Phó Cảnh Thiên còn không tổn thương được mình, nhưng Lăng Ba Tiên Tử lại liên tiếp chém mình bị thương.
Liễu Tiếu Tiếu lại nói:
- Kim Đan kỳ còn tốt, Trúc Cơ kỳ thì tương đối thảm, cơ hồ bị quét ngang, hiện tại sĩ khí của đệ tử chúng ta thấp đến đáng thương, không có khai chiến đã thua.
Lâm Phong cũng minh bạch, đánh nhau có đôi khi khí thế rất trọng yếu, thua khí thế còn chưa bắt đầu đã sợ ba phần.
- Vậy làm sao bây giờ? Mọi người cũng không thể thua thiệt nha!
Lúc đầu những phần thưởng kia là Tẩy Tâm Các lấy ra bồi thường, kết quả lại bị Tẩy Tâm Các thắng về, thật sự là hố cha.
- Cho nên mọi người quyết định, để ngươi ra ngoài đánh một trận, kéo sĩ khí một chút.
Liễu Tiếu Tiếu nói rõ ý đồ đến.
Bản thân Nhị sư tỷ xuất mã, để Lâm Phong ra ngoài đánh một trận, há có đạo lý không đi, Không Hư Tử cũng nói với Tẩy Tâm Các, an bài Lâm Phong xuất trận.
Tẩy Tâm Các thắng liền sáu bảy trận, sĩ khí cao tới cực điểm, tự nhiên không có ý tứ cự tuyệt, bất quá là Trúc Cơ kỳ, có thể nhảy nhót tới trình độ nào.
An bài Lâm Phong tham dự, nhưng Tẩy Tâm Các an bài lại làm Lâm Phong tức giận đến dậm chân, buồn bực nói:
- Cái gì, không bồi thường thời gian, lại nhét ta tỷ thí ở sau cùng, nếu như chờ đánh xong, tối thiểu sẽ mất một ngày thời gian.
Một ngày, ở trong linh mạch tu luyện, bằng Lâm Phong khổ tu hơn nửa tháng, quá thiệt thòi.
- Không được, ta muốn đánh mười cái, để bọn hắn cùng một chỗ lên đi!
Lâm Phong tức giận nói.
Liễu Tiếu Tiếu bất đắc dĩ, ngươi không biết khiêm tốn một chút sao, còn càn rỡ muốn đánh mười cái.
- Nhất định phải đánh mười cái, đánh xong ta còn về linh mạch tu luyện, Nhị sư tỷ giúp ta lĩnh phần thưởng đi, thời gian quá quý giá, không thể lãng phí!
Lâm Phong khẳng định nói.
Không Hư Tử híp mắt, tựa hồ đang suy nghĩ cái gì, nửa ngày sau mới mỉm cười, đồng ý ý kiến của Lâm Phong.
Các chủ Dược Các trợn tròn mắt, đây là đồ đần nơi nào đến, một người đánh mười người, hắn cho rằng mình là ai? Lý Thiên Hạo vốn muốn cự tuyệt, nhưng nhìn thấy ánh mắt của Lý Phàm thì ngừng lại, mở miệng nói:
- Luận võ có chỗ thương vong là không thể tránh được, huống chi lấy một địch mười, một khi thu tay không kịp, xảy ra sai lầm thì làm sao bây giờ!
Không Hư Tử trả lời:
- Còn xin các chủ phân phó thủ hạ lưu tình một chút, cho đệ tử không biết trời cao đất rộng kia của ta chút giáo huấn là được.
Lý Thiên Hạo gật đầu đồng ý, trong mười người có Lý Phàm xuất chiến, chỉ là đệ tử Chiến Các liền có năm sáu tên, trong mười người tu vi Trúc Cơ thất phẩm trở lên chiếm sáu cái.
Đệ tử Huyền Cơ Môn nghe nói việc này, không khỏi trợn mắt hốc mồm.
- Lâm sư huynh điên sao? Đối phương không biết chuyện gì xảy ra, hoàn toàn nghiền ép đối thủ cùng cảnh giới, hắn như vậy quá ăn thiệt thòi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.