Thời Không Hỗn Loạn

Chương 139: Bị tập kích

Trần Thiên Nam

23/11/2021

Đoàn xe đi khá thuận tiện bởi vì có bảo tiêu đi xung quanh, ai nấy tay đều mang theo súng trường loại bắn một phát phải lên đạn đời đầu, lúc này vẫn chưa có các loại súng tự động, liên thanh, nhưng như vậy cũng đã thừa lực uy hiếp đối với đại đa số người.

Dù sao hệ thống sức mạnh thế giới này khác biệt với thế giới hải tặc, cơ thể nhân loại không mạnh, thông qua rèn luyện cũng không thể nào đạt tới mức độ cao, chỉ có đạt được Teigu hoặc ma dược thông qua rèn luyện mới có thể đột phá được giới hạn, vì thế đại đa số người đều sẽ bị súng đạn giết chết.

Được hơn một tiếng, đoàn xe đi đến được ga tàu gần nhất, phải nói thật thì ga tàu này lớn thật, với điều kiện thời bấy giờ mà xây dựng được một ga tàu to lớn như này thì rất tài giỏi.

Diện tích ga tàu đâu đó chắc cũng gần tám mươi ngàn mét vuông, khá lớn, lưu lượng khách một năm cũng khoản sáu triệu, được xem là một trong những cảng sầm uất nhất lục địa.

Lúc này đám người In đi vào khiến cho nhiều ánh mắt dồn dập nhìn tới, nhất là In cùng người thế giới hải tặc, ai nấy đều cao ngoại hạng, nhất là bản thân hắn cao hơn ba mét, ở thời đại này có thể nói là cao gấp đôi một người trưởng thành, nhìn rất quái dị.

Một tên canh cổng nói với người bên cạnh.

“ Nhìn kìa, người kia thật cao!”

Tên bên cạnh nghe được thì mở miệng đáp.

“ Chỉ chú ý đến hắn, cô gái đi bên cạnh thật quyến rũ, nếu có thể một đêm thì có chết cũng được.”

Tuy nhiên hắn chỉ nói đến đó thì đã im bặt đi, đồng bạn cũng không để ý mà theo hắn nói nhìn về phía Esdeth không ngừng nuốt nước bọt.

Một số thiếu nữ nhìn thấy In thì xuân tâm nổi lên, trái tim trực nhảy, nhất là các quý phụ và nữ quý tộc, đám người này sinh hoạt có chút sa đoạ, nhìn thấy In hận không thể nhào vào cùng hắn thăm dò khởi nguyên nhân loại, khoẻ mạnh vận động một đêm xem như là giao lưu.

“ Thật soái!”

“ Khí chất đó, thân hình đó, nhan sắc đó, thật muốn vì hắn sinh mấy đứa nhóc, chắc hẳn mấy đứa nhóc cũng sẽ thừa hưởng được ưu điểm này.” — QUẢNG CÁO —

Mặc dù nhiều người chú ý và bàn luận nhưng không có ai đi qua chặn đường bắt chuyện, ai nấy đều bị đám bảo tiêu chấn nhiếp đứng xa xa nhìn, đoàn người vừa đi qua thì hết thì bất chợt một tiếng la thất thanh vang lên.

“ Chết, chết rồi, có người chết!”

Mọi người nghe tiếng la dồn dập nhìn đến thì thấy tên lính buông lời cợt nhã Esdeth khi nãy đã đầu một nơi thân một nẻo, máu từ cổ phun ra thành một cột máu cao ướt cả tên đồng bạn kế bên.

Bên trong đoàn người, một tên CP 0 thầm mở miệng.

“ Muốn chết!”



Đám người In nhanh chóng leo lên một toa tàu hoả đặc biệt được chuẩn bị từ trước, toa tàu này thường dùng cho quý tộc cao đẳng và hoàng gia, người bình thường không được phép đi toa này mà chỉ có thể ở các toa từ hạng nhất hạng hai đến hạng ba, mỗi hạng lại có điều kiện khác nhau, hạng ba là tệ nhất, thường dùng cho dân nghèo, giá rẻ chất lượng tệ, nhồi nhét chật cứng, mùi vị không khí cũng không hề tốt, mùi thuốc lá, tất chân, rượu,…hoà quyện cùng một chỗ chẳng khác gì một khu ổ chuột.

Bên trong khoang tàu hoàng gia chẳng khác nào một cung điện thu nhỏ, có phòng tắm, bồn tắm còn được mạ vàng, cả khoang tàu lấy hai tông màu chủ đạo là đỏ và vàng, lấy nền là đỏ còn các chi tiết trang trí thì được mạ vàng, các loại ghế đều được phủ lên lông thú, dưới sàn cũng có thảm trải, giường ngủ cũng lớn chứa được vài người, khả năng cao là thiết kế tính đến quý tộc sẽ có người mang theo nhiều vợ.

Tiếng còi tàu vang lên, tiếp nối là tiếng bánh xích xình xịch xình xịch vang lên, đoàn tàu bắt đầu khởi hành hướng về thủ đô vương quốc Goan tiến tới, đây là vương quốc đã lọt vào khống chế của In.

Trong phòng khách In đang ngồi lên ghế chủ vị, Esdeth thì ngồi một bên hắn, đối diện ngồi đứng lấy CP 9 cùng với một vài quý tộc tiêu biểu đều mang tước vị công tước, đây là tước bị cao nhất trong hệ thống quý tộc, chỉ thua mỗi đức vua, là người nắm giữ quyền lực và địa vị to lớn một lời quyết định mạng sống vạn người, tuy nhiên lúc này lại đứng khép nép có chút lo lắng nhìn lấy In.

“ Tìm được các gia tộc siêu phàm sao?”

In trực tiếp hỏi thẳng, hắn không có thời gian, chỉ còn nửa năm nữa là cổng thế giới Ninja Hokage sẽ xuất hiện, hắn không thể dành quá nhiều thời gian ở nơi này chơi tâm kế, hắn cần nhanh chóng lấy được các phương pháp phối chế ma được để chuẩn bị, hiện giờ hắn còn chưa sẵn sàng, thiếu rất nhiều thứ.

Một tên quý tộc bước lên một bước hơi cuối thấp đầu chào rồi mở miệng.

“ Thưa điện hạ, thần Jowgue, các gia tộc siêu phàm rất khó phát hiện, bọn họ ẩn trong bóng tối thao túng lấy tiến trình thế giới, tuy nhiên bên trong lịch sử gia tộc thần có ghi chép lại, ở đế quốc Quropa có sự hiện diện của gia tộc siêu phàm, một vị tổ tiên đã từng suy đoán hoàng gia đế quốc Quropa cùng với tứ đại công tước tam đại chiến tướng đế quốc đều là siêu phàm giả, mà lại lịch sử hình thành cũng đã miêu tả các thành viên tham gia kiến lập đế quốc đều mang sức mạnh vượt trội người thường

Nhưng đế quốc Quropa thành lập từ rất lâu, muốn truy vấn khởi nguyên sẽ rất khó khăn.

Bản ghi chép của vị tổ tiên này đã từng đi qua đế quốc Quropa được viết từ hơn 200 năm trước, thần cũng không biết được đến hiện tại có còn đúng hay không.”

— QUẢNG CÁO —

In nghe được Jowgue nói thì gật đầu, đây cũng là chuyện hết sức bình thường, lục địa này rất lớn, theo vệ tinh đo đặc nó lớn gấp ba lần châu âu cùng châu á cộng lại, vương quốc Goan nằm ở phía đông còn đế quốc Quropa lại nằm ở phía tây, với phương tiện giao thông thô sơ và điều kiện thông tin thiếu thốn của nơi này thì biết như vậy đã là rất tốt, chỉ cần có manh mối thì xác định sẽ không khó khăn.

Bên cạnh Jowgue, các vị công tước nhìn với ánh mắt hâm mộ, tuy nhiên bọn họ cũng biết bản thân không có được tin tức nên cũng không lăn tăn lên tranh công hay nói xấu nhưng lại âm thầm quyết tâm trở về tìm kiếm thông tin có liên quan, dù sao một số quý tộc đều có quan hệ ngầm với một hai siêu phàm giả cấp thấp nhưng chỉ là siêu phàm giả hoang dại nhờ cơ duyên mà thành, loại này rất dễ tìm.

Nhưng động đến gia tộc siêu phàm giả thì rất khó biết được, bọn họ rất bí ẩn, thậm chí có nhiều quý tộc cao đẳng cũng chưa từng nghe thấy nhưng lại nắm giữ tài nguyên to lớn, truyền thừa lâu đời, không phải các quý tộc có thể so sánh được.

“ Được rồi, nếu tìm được ghi nhớ một phần công cho ngươi.”

In cũng không keo kiệt khen ngợi, lời nói cũng không mất gì, nếu tìm được thưởng một ít xem như mua chuộc lòng người đi.

Ánh mắt hắn đảo qua CP 9, người kia hiểu ý mang theo đám người lui ra bên ngoài.

“ Điện hạ nghỉ ngơi, chúng thần xin phép lui!”



“ Được rồi!”

In phất tay, đám người mau chóng lui ra bên ngoài sang toa tàu khác, lần này bọn hắn đã bao trọn các to từ hạng nhất trở lên, ban đầu định bao trọn cả con tàu nhưng hắn không đồng ý nên chỉ bao mỗi từ toa hạng nhất trở lên, cũng không phải là hắn không muốn rêu rao mà là vì Akame cùng Tatsumi.

Hai người này là thế giới chi tử, mang theo khí vận mạnh mẽ, hắn để các toa còn lại vẫn có khách để xem xem có phát hiện gì không, dù sao đám người mang khí vận mạnh mẽ đi đến đâu đều sẽ có chuyện đến đó, không tốt thì xấu nhưng chắc chắn có chuyện, càng nhiều người càng phức tạp lại càng dễ xảy ra.

Một biểu chiều không có việc gì xảy ra, người hầu mau chóng mang các món ăn đêm lên, khá đặc biệt là các món ăn này lại có phần giống phương tây, khoai tây nghiền, súp, bò bít tết, bánh mì trắng, xúc xích cùng với bơ.

In đưa tay lấy một miếng bánh mì trắng, phết ít bơ đậu phộng cùng với mức dâu tây lên đưa đến miệng Esdeth, nàng đỏ mặt cắn một cái, trong lòng ngọt lịm.

Ầm~ ầm~

Đang lúc hai người vãi thức ăn cho chó thì một tiếng động lớn vang lên phía sau đuôi tàu, In nhanh chóng mở ra Kenbunshoku haki cảm giác.

Thật ra hắn có thể mở ra cả ngày để cảm giác nhưng hắn tự chủ đóng lại bởi vì trong phạm vi các loại tiếng nói, hành động đều không sót truyền vào đầu hắn, giống như có ngàn người cùng nói, thanh âm hỗn tạp cả ngày ai mà chịu cho nổi, cũng không phải tu tiên suốt ngày quét thần thức, mở ra cả ngày khéo điên sớm, do đó hắn cũng không thường xuyên mở ra Kenbunshoku haki.

. . . — QUẢNG CÁO —

Trước đó một giờ, bên trong một cánh rừng gần với đường ray tàu hoả, một đám người mặc trang phục màu vàng mang giáp trụ trắng, bên trên có in lấy hoa văn kiếm cùng khiên, ai nấy thân hình thẳng tắp đứng đều nhau, có thể nhìn ra được bọn họ là một đội được huấn luyện rất bài bản, chuyên nghiệp.

Một thanh niên tóc vàng, mắt xanh, da trắng mở miệng hỏi.

“ Đội trưởng, chúng ta mai phục chỗ này đã ba ngày, kẻ kia có tới hay không?”

Đội trưởng với mái tóc màu nâu nhạt, con ngươi xanh lục, gương mặt có một vết sẹo kéo dài từ má phải đến càm trông rất dữ tợn lúc này nghe được quay đầu lại nhìn nói.

“ Kiên nhẫn chút, tên kia chắc chắn sẽ trở lại, bên kia đã báo hắn đang ngồi tàu hoả khoảng chừng một tiếng nữa sẽ đến đây, nói mọi người chuẩn bị đi, tên kia cũng không dễ đối phó.”

Thanh niên tóc vàng nghe được quay lại bảo đám người chuẩn bị, lúc sau có chút thấp thỏm hỏi dò.

“ Đội trưởng, ta nghe đồn tên kia mang theo một kiện thần khí, không biết có đúng hay không?”

Đội trưởng nghe được lời này ánh mắt có chút loé lên, tuy nhiên rất nhanh che lấp.

“ Không cần hỏi thứ không nên, yên lặng chấp hành mệnh lệnh từ thần điện là được, biết quá nhiều dễ chết sớm.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Thời Không Hỗn Loạn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook