Thói Quen Hằng Ngày Của Tôi Là Khoe Khoang Trên Các Chương Trình Tạp Kỹ Và Ăn Dưa
Chương 40: Liền Biết Lão Công Đối Với Ta Tốt Nhất (1)
Tụ Đường
24/06/2024
===============
Bị tẩy não nhanh như vậy sao?
" Đạo diễn, bạn trai tôi anh ấy... sẽ không xem bói, đa tạ ngài ưu ái. "
Tổng đạo diễn lộ ra vài phần thất vọng, vốn ông quả thật cũng không tin huyền học, nhưng sau khi buổi sáng ông nhìn thấy Tạ Đình ở trong sân múa kiếm, ông hoàn toàn bị động tác uyển chuyển như rồng bay của hắn hấp dẫn.
Ông mặc dù không phải người trong nghề, không hiểu môn đạo trong đó, nhưng năng lực thưởng thức cơ bản vẫn có. Tạ Đình triển lãm ra kiếm pháp sạch sẽ, ổn, chuẩn, ngoan, cao thấp nhanh chậm hấp dẫn, bản lĩnh tuyệt đối thâm hậu.
Phối hợp với khí chất tiên phong đạo cốt toát ra trên người Tạ Đình, trong nháy mắt đạo diễn phảng phất nhìn thấy tiên nhân.
Vừa lúc trong nhà đạo diễn xảy ra chút chuyện đau đầu, ông nhớ tới tiếng nghị luận của mọi người ngày hôm qua, trong lòng vừa nghĩ, đầu liền toát ra ý niệm muốn Tạ Đình xem bói như vậy.
Hứa Ánh Thư cự tuyệt, đạo diễn ngoại trừ tiếc hận cũng không có bất mãn. Nếu là đạo trưởng quả thật sẽ không xem bói, người ta là ăn ngay nói thật. Nếu là đạo trưởng biết xem bói, loại thế ngoại cao nhân này ông càng không thể đắc tội.
Hứa Ánh Thư nghe đạo diễn nói Tạ Đình đang múa kiếm, tò mò đi ra khỏi phòng.
Dưới tàng cây xanh biếc ngọc bích, một bóng dáng thon dài trong bộ đồ trắng di chuyển như rồng bay, nhanh như chớp, kiếm trong tay tựa hồ được giao cho sinh mệnh, cùng kiếm khí quanh thân hòa làm một thể.
Trong lúc nhất thời, lại có chút phân không rõ trước mặt bị kiếm hoa vờn quanh rốt cuộc là người hay là tiên.
Hứa Ánh Thư nhìn ngây người, cùng cô nhìn ngây người, còn có không ít nhân viên công tác.
Bất kể là nam hay nữ, trẻ tuổi hay lớn tuổi, trong ánh mắt đều là kinh ngạc hâm mộ.
Cho đến khi động tác Tạ Đình kết thúc, tất cả mọi người sửng sốt một hồi lâu mới đồng loạt vỗ tay khen ngợi.
Hứa Ánh Thư đây là lần đầu tiên nhìn hắn múa kiếm, cô từ hồi tiểu học liền học khiêu vũ, từ múa Trung Quốc, múa Jazz, múa Latin, múa hiện đại đến múa đường phố đều đã thử qua. Cô sở dĩ có thể ở giới giải trí xuất đạo, cũng là bởi vì vượt qua thử thách vũ đạo bằng bản lĩnh vượt trội của mình.
Người khác nhìn không ra, nhưng Hứa Ánh Thư có bản lĩnh vũ đạo, lại biết động tác múa kiếm vừa rồi của Tạ Đình, rốt cuộc lợi hại bao nhiêu.
Tạ Đình thu kiếm, đi tới trước mặt Hứa Ánh Thư, ánh mắt dừng lại trên mặt cô, " Bữa sáng muốn ăn gì, anh làm cho em. "
Hứa Ánh Thư: " ?!! "
Đạo trưởng còn biết nấu cơm?
Khuôn mặt kia, nếu là bị củi gạo dầu muối khói lửa nhiễm, cô tội lỗi có thể lớn rồi.
Hứa Ánh Thư: " Không được không được, em muốn ăn gì thì tự em làm là được. "
Tạ Đình: " Làm bữa sáng cho bạn gái là bổn phận của bạn trai. "
Nói xong câu đó Tạ Đình liền đi vào trong phòng, cũng không cho Hứa Ánh Thư cơ hội cự tuyệt.
Hứa Ánh Thư nhìn bóng lưng trong trẻo nhưng lạnh lùng của Tạ Đình, trong đầu nhớ tới câu nói vừa rồi của Tạ Đình, cảm thấy tim mình hơi nóng lên.
Bị tẩy não nhanh như vậy sao?
" Đạo diễn, bạn trai tôi anh ấy... sẽ không xem bói, đa tạ ngài ưu ái. "
Tổng đạo diễn lộ ra vài phần thất vọng, vốn ông quả thật cũng không tin huyền học, nhưng sau khi buổi sáng ông nhìn thấy Tạ Đình ở trong sân múa kiếm, ông hoàn toàn bị động tác uyển chuyển như rồng bay của hắn hấp dẫn.
Ông mặc dù không phải người trong nghề, không hiểu môn đạo trong đó, nhưng năng lực thưởng thức cơ bản vẫn có. Tạ Đình triển lãm ra kiếm pháp sạch sẽ, ổn, chuẩn, ngoan, cao thấp nhanh chậm hấp dẫn, bản lĩnh tuyệt đối thâm hậu.
Phối hợp với khí chất tiên phong đạo cốt toát ra trên người Tạ Đình, trong nháy mắt đạo diễn phảng phất nhìn thấy tiên nhân.
Vừa lúc trong nhà đạo diễn xảy ra chút chuyện đau đầu, ông nhớ tới tiếng nghị luận của mọi người ngày hôm qua, trong lòng vừa nghĩ, đầu liền toát ra ý niệm muốn Tạ Đình xem bói như vậy.
Hứa Ánh Thư cự tuyệt, đạo diễn ngoại trừ tiếc hận cũng không có bất mãn. Nếu là đạo trưởng quả thật sẽ không xem bói, người ta là ăn ngay nói thật. Nếu là đạo trưởng biết xem bói, loại thế ngoại cao nhân này ông càng không thể đắc tội.
Hứa Ánh Thư nghe đạo diễn nói Tạ Đình đang múa kiếm, tò mò đi ra khỏi phòng.
Dưới tàng cây xanh biếc ngọc bích, một bóng dáng thon dài trong bộ đồ trắng di chuyển như rồng bay, nhanh như chớp, kiếm trong tay tựa hồ được giao cho sinh mệnh, cùng kiếm khí quanh thân hòa làm một thể.
Trong lúc nhất thời, lại có chút phân không rõ trước mặt bị kiếm hoa vờn quanh rốt cuộc là người hay là tiên.
Hứa Ánh Thư nhìn ngây người, cùng cô nhìn ngây người, còn có không ít nhân viên công tác.
Bất kể là nam hay nữ, trẻ tuổi hay lớn tuổi, trong ánh mắt đều là kinh ngạc hâm mộ.
Cho đến khi động tác Tạ Đình kết thúc, tất cả mọi người sửng sốt một hồi lâu mới đồng loạt vỗ tay khen ngợi.
Hứa Ánh Thư đây là lần đầu tiên nhìn hắn múa kiếm, cô từ hồi tiểu học liền học khiêu vũ, từ múa Trung Quốc, múa Jazz, múa Latin, múa hiện đại đến múa đường phố đều đã thử qua. Cô sở dĩ có thể ở giới giải trí xuất đạo, cũng là bởi vì vượt qua thử thách vũ đạo bằng bản lĩnh vượt trội của mình.
Người khác nhìn không ra, nhưng Hứa Ánh Thư có bản lĩnh vũ đạo, lại biết động tác múa kiếm vừa rồi của Tạ Đình, rốt cuộc lợi hại bao nhiêu.
Tạ Đình thu kiếm, đi tới trước mặt Hứa Ánh Thư, ánh mắt dừng lại trên mặt cô, " Bữa sáng muốn ăn gì, anh làm cho em. "
Hứa Ánh Thư: " ?!! "
Đạo trưởng còn biết nấu cơm?
Khuôn mặt kia, nếu là bị củi gạo dầu muối khói lửa nhiễm, cô tội lỗi có thể lớn rồi.
Hứa Ánh Thư: " Không được không được, em muốn ăn gì thì tự em làm là được. "
Tạ Đình: " Làm bữa sáng cho bạn gái là bổn phận của bạn trai. "
Nói xong câu đó Tạ Đình liền đi vào trong phòng, cũng không cho Hứa Ánh Thư cơ hội cự tuyệt.
Hứa Ánh Thư nhìn bóng lưng trong trẻo nhưng lạnh lùng của Tạ Đình, trong đầu nhớ tới câu nói vừa rồi của Tạ Đình, cảm thấy tim mình hơi nóng lên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.