Thời Tống, Xin Cho Tôi Một Đứa Con
Chương 81: Thích con gái
Hạ Nguyệt
22/03/2024
Tống Thải Vi nghĩ thầm, đúng đó, mặc dù Kinh Tuyết là nam hai trên danh nghĩa, nhưng thực chất suất diễn không nhiều, dù sao cũng là hình tượng tiên nhân, thời gian lên sân khấu rất ít, Tống Nhã Đình được vào phòng VIP ngồi chung bàn với đạo diễn và ảnh đế chẳng qua là nhờ Lương Mạn thôi!
Nghĩ tới đây, Tống Thải Vi đảo mắt, thở dài nói: “Tôi cũng không biết chị tôi quen biết ảnh hậu Lương khi nào, họ thân nhau thật, nhìn ảnh hậu Lương có vẻ rất thích chị tôi”.
Lưu Tiểu Lan sửng sốt, sau đó tiếp lời: “Đúng thật, họ rất thân với nhau… Nếu không phải chị cô là con gái, tôi cứ tưởng họ là một cặp cơ”.
“Thật ra chị tôi…”, Tống Thải Vi nói tới đây thì vội vàng im miệng, sửa lời: “Không có gì đâu”. Lưu Tiểu Lan cảm thấy chẳc chắn Tống Thải Vi đang che giấu điều gì đó, liền hỏi: “Chị cô sao cơ?”
“Không có gì thật mà”, Tống Thải Vi lúng túng: “Cô đừng hỏi nữa”.
Nhưng Lưu Tiểu Lan lại bám riết không tha: “Vi Vi, cô nói cho tôi biết đi mà? Tôi hứa sẽ không nói với người khác!”
Tống Thải Vi chần chừ một lúc rồi đáp: “Vậy cô hứa nhé?”
“Tôi xin hứa!”
Tống Thải Vi ghé vào tai Lưu Tiểu Lan nói nhỏ: “Thật ra chị tôi… thích con gái”.
Lưu Tiểu Lan kinh ngạc trố mắt ra: “Cô chắc chứ?!”
‘Tôi… Tôi không chắc lắm”, Tống Thải Vi bối rối: “Cô đừng hỏi tôi nữa”.
Nhưng Lưu Tiếu Lan lại cười mỉa trong lòng, cô ta đã nói rồi mà, sao Lương Mạn lại đối xử tốt với Tống Nhã Đình không lý do như vậy được chứ, hoá ra là một cặp đồng tính nữ!
Lương Mạn có nhiều fan bạn trai như thế, nếu họ biết xu hướng tính dục của nữ thần của mình, chắc chắn đều sẽ không thích cô ta nữa nhỉ? Lương Mạn là ảnh hậu, vụ này không kéo cô ta xuống nước được, nhưng còn Tống Nhã Đình thì sao?
Một người mới vừa ra mắt đã nổi như cồn thế kia, một khí dính scandal với Lương Mạn, khoan nói tới người qua đường, người hâm mộ của Lương Mạn sẽ xử Tống Nhã Đình đầu tiên!
Nhớ lại nỗi sỉ nhục mà mình đã chịu ớ chỗ Lôi Đình ngày hôm qua, Lưu Tiểu Lan nghiến răng.
Cô ta nhìn Tống Thải Vi, nụ cười trên mặt càng thêm dịu dàng, cô ta thật sự nên cảm ơn Tống Thải Vi, không thì cô ta biết tìm đâu ra mưu kế tuyệt vời này cơ chứ?
Lưu Tiểu Lan bèn rót cho Tống Thải Vi một ly rượu, nói: “Vi Vi, tôi mời cô”.
Tống Thải VI bưng ly rượu lên cụng ly VỚI cô ta, thầm cười khẩy trong lòng.
Lưu Tiếu Lan ra vẻ thông minh muốn chia rẽ cô ta với Tống Nhã Đình, làm sao ngờ được mình đã trở thành con dao giết người trong tay người khác.
Trong phòng VIP, Lương Mạn bỗng nhớ ra một chuyện: “Hôm nay tất cả diễn viên đều tới, sao lại không thấy diễn viên đóng vai ma tôn Đồ Sinh đâu nhỉ? Đạo diễn Quách, ông đã nói là tìm được rồi mà?”
Đạo diễn Quách cười tít mắt: “ừthì tìm được rồi, có điều hôm nay cậu ấy bận, không xếp được lịch trình nên phải mấy ngày nữa mới tới”.
Lục Kiến Thân lên tiếng: “Suất diễn của Đồ Sinh không nhiều, cậu ấy tới muộn mấy ngày cũng chẳng sao”.
Lương Mạn tò mò: “Thế anh Lục có biết ai là người đóng vai Đồ Sinh không?”
Lục Kiến Thân lắc đầu cười đáp: “Không biết, đạo diễn Quách giữ kín lắm, không nói cho ai cả”.
Lương Mạn chống cằm: “Là người tôi quen sao?”
“Đúng vậy”, đạo diễn Quách gật đầu, sau đó cảnh giác nói: “Cô đừng có mà dụ tôi, tôi sẽ không nói cho cô biết đâu, chờ vài ngày nữa cô sẽ biết thôi”.
“Chậc”, Lương Mạn trợn mắt:
“Không nói thì thôi”.
Cô ấy đột nhiên quay sang Tống Nhã Đình: “Đình Đình, em không quan tâm người đóng vai Đồ Sinh là ai hả? Em có nhiều cảnh đóng chung với người đó lắm đấy”.
Tống Nhã Đình cười khẽ: “Chẳng phải đạo diễn Quách đã nói rồi sao? Chờ thêm vài ngày nữa là sẽ được gặp thôi”.
Lương Mạn mất hứng: “Sao em lại không tò mò chút nào thế”.
Tống Nhã Đình nghĩ tới gì đó, trong mắt chợt có tia sáng lạnh vụt qua, cô đáp: “Đã từng có người dạy em một đạo lý, đó là mèo chết vì tò mò”.
Lương Mạn buột miệng hỏi: “Ai dạy em vậy?”
Tống Nhã Đình khựng lại một lúc mới nói: “Một người quen cũ thôi ạ”.
Khi Tống Nhã Đình tới cửa khách sạn, chuẩn bị ra về thì Tống Thải Vi đl theo: “Chi ơi! Đơi môt chút đã!”
Tống Nhã Đình dừng bước, dù bận vẫn ung dung nhìn cô ta: “Có chuyện gì không?”
Trên mặt Tống Thải Vi xuất hiện một nụ cười giả tạo, cô ta nói: “Em vẫn chưa chúc mừng chị giành được vai diễn Kinh Tuyết này nữa. Chị giỏi quá, lần đầu đóng phim đã đóng luôn vai nam, lại còn đóng nhân vật có độ nổi tiếng cao thế nữa!”
Tống Nhã Đình cười đáp trả: “Làm gì có, em giành được nhân vật Trần Như Cẩm mới khó đấy, nếu không thì đã không tới trường khoe cho cả bàn dân thiên hạ đều biết rồi”.
Nụ cười trên mặt Tống Thải Vi cứng đờ.
Lúc nhận được vai diễn Trần Như Cẩm này cô ta đã mừng như điên, làm sao có thể giấu được, thế là cô ta đã đi khoe khoang cho khắp trường. Trần Như Cấm vốn là niềm tự hào của Tống Thải Vi, nhưng sau khi Tống Nhã Đình giành được vai diễn Kinh Tuyết, nó đã hoàn toàn biến thành trò cười.
Nghĩ tới đây, Tống Thải Vi đảo mắt, thở dài nói: “Tôi cũng không biết chị tôi quen biết ảnh hậu Lương khi nào, họ thân nhau thật, nhìn ảnh hậu Lương có vẻ rất thích chị tôi”.
Lưu Tiểu Lan sửng sốt, sau đó tiếp lời: “Đúng thật, họ rất thân với nhau… Nếu không phải chị cô là con gái, tôi cứ tưởng họ là một cặp cơ”.
“Thật ra chị tôi…”, Tống Thải Vi nói tới đây thì vội vàng im miệng, sửa lời: “Không có gì đâu”. Lưu Tiểu Lan cảm thấy chẳc chắn Tống Thải Vi đang che giấu điều gì đó, liền hỏi: “Chị cô sao cơ?”
“Không có gì thật mà”, Tống Thải Vi lúng túng: “Cô đừng hỏi nữa”.
Nhưng Lưu Tiểu Lan lại bám riết không tha: “Vi Vi, cô nói cho tôi biết đi mà? Tôi hứa sẽ không nói với người khác!”
Tống Thải Vi chần chừ một lúc rồi đáp: “Vậy cô hứa nhé?”
“Tôi xin hứa!”
Tống Thải Vi ghé vào tai Lưu Tiểu Lan nói nhỏ: “Thật ra chị tôi… thích con gái”.
Lưu Tiểu Lan kinh ngạc trố mắt ra: “Cô chắc chứ?!”
‘Tôi… Tôi không chắc lắm”, Tống Thải Vi bối rối: “Cô đừng hỏi tôi nữa”.
Nhưng Lưu Tiếu Lan lại cười mỉa trong lòng, cô ta đã nói rồi mà, sao Lương Mạn lại đối xử tốt với Tống Nhã Đình không lý do như vậy được chứ, hoá ra là một cặp đồng tính nữ!
Lương Mạn có nhiều fan bạn trai như thế, nếu họ biết xu hướng tính dục của nữ thần của mình, chắc chắn đều sẽ không thích cô ta nữa nhỉ? Lương Mạn là ảnh hậu, vụ này không kéo cô ta xuống nước được, nhưng còn Tống Nhã Đình thì sao?
Một người mới vừa ra mắt đã nổi như cồn thế kia, một khí dính scandal với Lương Mạn, khoan nói tới người qua đường, người hâm mộ của Lương Mạn sẽ xử Tống Nhã Đình đầu tiên!
Nhớ lại nỗi sỉ nhục mà mình đã chịu ớ chỗ Lôi Đình ngày hôm qua, Lưu Tiểu Lan nghiến răng.
Cô ta nhìn Tống Thải Vi, nụ cười trên mặt càng thêm dịu dàng, cô ta thật sự nên cảm ơn Tống Thải Vi, không thì cô ta biết tìm đâu ra mưu kế tuyệt vời này cơ chứ?
Lưu Tiểu Lan bèn rót cho Tống Thải Vi một ly rượu, nói: “Vi Vi, tôi mời cô”.
Tống Thải VI bưng ly rượu lên cụng ly VỚI cô ta, thầm cười khẩy trong lòng.
Lưu Tiếu Lan ra vẻ thông minh muốn chia rẽ cô ta với Tống Nhã Đình, làm sao ngờ được mình đã trở thành con dao giết người trong tay người khác.
Trong phòng VIP, Lương Mạn bỗng nhớ ra một chuyện: “Hôm nay tất cả diễn viên đều tới, sao lại không thấy diễn viên đóng vai ma tôn Đồ Sinh đâu nhỉ? Đạo diễn Quách, ông đã nói là tìm được rồi mà?”
Đạo diễn Quách cười tít mắt: “ừthì tìm được rồi, có điều hôm nay cậu ấy bận, không xếp được lịch trình nên phải mấy ngày nữa mới tới”.
Lục Kiến Thân lên tiếng: “Suất diễn của Đồ Sinh không nhiều, cậu ấy tới muộn mấy ngày cũng chẳng sao”.
Lương Mạn tò mò: “Thế anh Lục có biết ai là người đóng vai Đồ Sinh không?”
Lục Kiến Thân lắc đầu cười đáp: “Không biết, đạo diễn Quách giữ kín lắm, không nói cho ai cả”.
Lương Mạn chống cằm: “Là người tôi quen sao?”
“Đúng vậy”, đạo diễn Quách gật đầu, sau đó cảnh giác nói: “Cô đừng có mà dụ tôi, tôi sẽ không nói cho cô biết đâu, chờ vài ngày nữa cô sẽ biết thôi”.
“Chậc”, Lương Mạn trợn mắt:
“Không nói thì thôi”.
Cô ấy đột nhiên quay sang Tống Nhã Đình: “Đình Đình, em không quan tâm người đóng vai Đồ Sinh là ai hả? Em có nhiều cảnh đóng chung với người đó lắm đấy”.
Tống Nhã Đình cười khẽ: “Chẳng phải đạo diễn Quách đã nói rồi sao? Chờ thêm vài ngày nữa là sẽ được gặp thôi”.
Lương Mạn mất hứng: “Sao em lại không tò mò chút nào thế”.
Tống Nhã Đình nghĩ tới gì đó, trong mắt chợt có tia sáng lạnh vụt qua, cô đáp: “Đã từng có người dạy em một đạo lý, đó là mèo chết vì tò mò”.
Lương Mạn buột miệng hỏi: “Ai dạy em vậy?”
Tống Nhã Đình khựng lại một lúc mới nói: “Một người quen cũ thôi ạ”.
Khi Tống Nhã Đình tới cửa khách sạn, chuẩn bị ra về thì Tống Thải Vi đl theo: “Chi ơi! Đơi môt chút đã!”
Tống Nhã Đình dừng bước, dù bận vẫn ung dung nhìn cô ta: “Có chuyện gì không?”
Trên mặt Tống Thải Vi xuất hiện một nụ cười giả tạo, cô ta nói: “Em vẫn chưa chúc mừng chị giành được vai diễn Kinh Tuyết này nữa. Chị giỏi quá, lần đầu đóng phim đã đóng luôn vai nam, lại còn đóng nhân vật có độ nổi tiếng cao thế nữa!”
Tống Nhã Đình cười đáp trả: “Làm gì có, em giành được nhân vật Trần Như Cẩm mới khó đấy, nếu không thì đã không tới trường khoe cho cả bàn dân thiên hạ đều biết rồi”.
Nụ cười trên mặt Tống Thải Vi cứng đờ.
Lúc nhận được vai diễn Trần Như Cẩm này cô ta đã mừng như điên, làm sao có thể giấu được, thế là cô ta đã đi khoe khoang cho khắp trường. Trần Như Cấm vốn là niềm tự hào của Tống Thải Vi, nhưng sau khi Tống Nhã Đình giành được vai diễn Kinh Tuyết, nó đã hoàn toàn biến thành trò cười.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.