Thốn Mang

Quyển 7 - Chương 18: Đồ Sát Lệnh

Ngã Cật Tây Hồng Thị

08/04/2013

Màn đêm bao phủ cả thành LonDon, từ xưa đến nay trong các thành thị của Châu Âu vào bam đêm có không ít ngươi huyết tộc và lang tộc hoạt động . Nhưng hôm nay chính là đêm tai nạn của bọn chúng

Giờ phút này, trước quảng trường rộng lớn của Lý gia hơn hai nghìn tu ma giả đang đứng đợi mệnh lệnh của Lý Dương.

Lý Dương, Lý Thạc, Điền Cương, Lily đang đang đứng trên một cái đài cao.

“Nửa canh giờ” Lý Dương trong mắt xuất hiện tia hàn quang.

“Trong vòng nửa canh giờ, ngọai trừ khu vực xunh quanh Lâm gia . Tất cả hắc ám pháp sư hay huyết tộc, lang tộc , nhất luật giết không tha. Ta muốn ngoại trừ Lâm gia không chỗ nào còn bóng dáng thế lực địa hạ thế giới tồn tại!” Lý Dương ra mệnh lệnh đồ sát rất khủng khiếp.

Lí Thạc và đám người Lily nghe thấy mệnh lệnh của Lý Dương, trong lòng cũng cảm thấy nghẹt thở.

Họ làm sao tưởng tượng được tâm can của Lí Dương lúc này. Sát ý trong lòng bao năm bị dồn nén , đến bây giờ mới được bộc phát, những người đó coi như là gặp phải xui xẻo mà thôi.

“Nửa canh giờ sau, tất cả mọi người tập trung bao vây bên ngoài Lâm gia, nhưng không được tấn công. Đến lúc đó tự ta sẽ ra tay , nhớ kĩ không để một con muỗi từ trong Lâm gia bay ra được!” Lý Dương thanh âm phát ra chợt lạnh lùng.

Dưới công lực của Lí Dương, lời hắn nói ra đều in sâu vào trong đầu mỗi người đứng nghe.

“Vâng!”

Hơn hai ngàn nhân mã này đều thập phần tin tưởng. Bọn họ đều là cao thủ từ nguyên anh kì hoặc độ kiếp kì trở lên, làm sao có thể để cái đám người Hắc Ám nghị hội vào trong mắt được. Ngay cả Huyết tộc thân vương, huyết tộc công tước cùng lắm chỉ là cao thủ cấp nguyên anh kì- thất cấp cao thủ đính phong mà thôi.

Hơn nữa huyết tộc căn bản không thể so sánh với tu ma giả. Huyết tộc căn bản là không có vũ khí, trọng yếu nhất là trái tim , nhưng cũng không có linh giáp bảo vệ. Người tu ma ngòai pháp khí ra , còn có cả linh giáp bảo vệ trái tim.

Mặc dù nguyên anh kì tu ma giả và huyết tộc công tước cùng cấp bậc, nhưng tu ma giả lại có pháp khí cùng với linh giáp bảo vệ trái tim, tự nhiên khản năng chiến thắng sẽ hơn nhiều.

“Hành động!”

Lí Dương hạ lệnh, nhất thời hai ngàn tu ma giả loé lên biến mất tại chỗ.

Thập tam gia tộc của huyết tộc bất quá chỉ có hơn một trăm huyết tộc công tước mà thôi. Lí Dương lần này xuất động hai nghìn cao thủ, còn có hơn một trăm cao thủ độ kiếp kì. Thậm chí còn có thêm ba vị tán ma.

Lí Dương lần này ra tay cũng như xuất động danh tướng cỡ Lã Bố hay Quan Công đi giết vài tiểu binh vậy!

“A thạc, Lily, sư đệ, chúng ta tới Lâm gia trước xem sao!”

Lí dương nhìn ba người đứng bên cạnh nói.

Lập tức cả đám người cùng Ma Sách tứ lão ngồi lên xe chuyên dụng của Lí gia đi tới khuôn viên của Lâm gia tại thành LonDon. Đi xe từ Lí gia đến Lâm gia mất khoảng nửa canh giờ, nhưng sau nửa canh giờ nữa đám tu ma giả mới tới Lâm gia, cho nên Lí Dương cũng chẳng cần vội vàng.

Bên trong xe.

“Ca. Hôm nay ta mới biết được lực lượng của người tu ma. Haha..thật sự là cường hãn quá mức mà. Giáo đình vào Hắc ám nghị hội kia chẳng đáng là gì” Lí Thạc ngồi cạnh Lí Dương nhớ lại cảnh xuất động hai nghìn tu ma giả kia trong lòng vẫn đang hưng phấn.

Ưu thế tuyệt đối!

Cho dù giáo đình Vatican và Hắc ám nghị hội liên thủ lại cũng không chịu nổi hai nghìn cao thủ tu ma giả , đặc biệt là một trăm cao thủ độ kiếp kì và tán ma kia thì càng vô đich! Bát cấp cao thủ, cửu cấp cao thủ, thậm chí còn cao hơn cửu cấp cao thủ là tán ma cũng chủ có Hoàng Tuyền Chi Hải và Côn Lôn tiên cản mới có.

“A thạc,đây chỉ là dùng dao giết trâu để mổ gà mà thôi. Thật sự chỉ cần bốn vị trưởng lão ở xe phía sau, tùy tiện mang ra một người cũng đủ đạp nát giáo đình và Hắc ám nghị hội rồi. Dù sao người vượt qua năm lần thiên kiếp tán ma lực phòng thủ không phải mấy thứ vũ khí của người phương tây có khả năng phá được” Lí Dương hiển nhiên rất khinh thường.

Sự thật đúng là như vậy , thân thể của tu ma giả vô cùng khủng khiếp , phòng ngự thân thể của tán thực sự là vô địch.

“Có bốn vị trưởng lão tọa trấn Lí gia, sau này chúng ta chẳng còn gì phải lo lắng” Lí Thạc trong lòng đắc ý, bất quá hắn cũng minh bạch những người này đều là vì Lí Dương mà hỗ trợ.

Đột nhiên người đang lái xe cũng chính là đồ đệ La Đức Thành của Lí Dương nói:” Sư tôn, chúng ta dừng lại ở đây. Cách đây ba trăm thuớc chính là ngoại viên của Lâm gia”

Lí Dương khẽ gật đầu rồi cùng bọn Lí Thạc ra khỏi xe.

……..

Trong đêm tối mịt mùi, đạo đạo thân ảnh lóe lên. Cả thành LonDon đều chìm trong mùi máu tanh.

“Fred, xử nữ bây giờ càng ngày càng khó kiếm,nhớ lại hơn mười năm trước. hà. Xử nữ tuy không tính là nhiều nhưng vẫn có thể kiếm đựoc… Bây giờ, người xem con gái tầm mười tám tuổi làm gì có đứa nào là xử nữ. Thật sự khốn khiếp mà, ngẫm đến các tộc trưởng, trưởng lão, ngày nào cũng có xử nữ để hưởng thụ “ Một thanh niên có đôi mắt màu xanh nói.

Thanh niên có mái tóc màu vàng bên cạnh chính là Fred cũng gật đầu : “ Đúng rồi, hơn một tuần nay ta đã không kiếm được một xử nữ nào. Quên đi, dùng tạm mấy phụ nữ xinh đẹp là được…” Đột nhiên Fred con mắt mở lớn nhìn một nữ tử mĩ lệ đứng cách đấy khoảng trăm mét.



“Hi, ngươi làm sao vậy?” Thanh niên bên cạnh hỏi.

Fred đột nhiên rống to : “ Tiểu tử, là ta thấy trước….” Fred nhất thời hóa thành đạo quang mang màu đen vọt đi.

Thanh niên đứng bên cạnh cũng lập tức nhìn thấy nữ tử kia vội vàng phóng theo : “Xử nữ”

“Fred, chúng ta là huynh đệ mà, hai ta cùng hưởng thụ một lúc đi, tinh huyết của xử nữ này không ít, tuyệt đối đủ cho hai chúng ta hưởng thu” Nói xong hắn cũng vọt đến nơi.

Người con gái tóc đen này lúc này vẫn chưa biết đựơc cơn ác mộng đang đến với mình vẫn đang nói chuyện với người bạn bên cạnh.

Đột nhiên!

“Tê tê”

Hai âm thanh vang lên, tia chớp từ đâu đánh trúng vào người hai tên huyết tộc kia, ngay lập tức trái tim của hai tên này bị người ta móc lấy.

Một người phương đông da vàng xuất hiện , trên tay vẫn cầm thanh đỏan đao dính máu tươi nhè nhẹ chùi đi.

“Hừm… tu ma giả chúng ta mặc dù giống với bọn huyết tộc này, hạch tâm thân thể đều là trái tim, nhưng bọn chúng không hề có linh giáp bảo vệ, thật là ngu ngốc” Không có linh giáp bảo vệ trái tim người tu ma muốn giết huyết tộc công tước là điều rất dễ dàng.

Chỉ đơn giản hai đao đã lấy mạng được hai huyết tộc rồi.

….

“Vèo!!”

Một thanh niên phương đông lạnh lùn, tay cầm một thanh băng đao. Đao mang chớp lóe lên một gã lang nhân đã ngã xuống đất.

Vị đông phương cao thủ này chính là một tu ma giả độ kiếp kì. Hắn dùng linh thức dễ dàng tìm ra chỗ một đám lang nhân tụ tập. Lúc này đám lang nhân đang hương thụ bữa tiệc thiên nhiên(natural Panty??) hơn mười kẻ này không biết sát tinh đã đến nơi.

“hống!”

Trong đêm tối cả đám lang nhân bắt đầu biến thân, trong mắt phát ra lục quang, điên cuồng nhắm hướng thanh niên phương đông này công kích

Tuy bọn chúng sức mạnh bạo phát nhưng trước mặt thanh niên này không có chút khả năng phản kháng gì.

Tu ma giả lực chiến đấu nặng về cận thân chiến đấu, không giống như tu tiên giả là công kích từ xa.

“xoát!” “xoát!” “xoát!” “xoát!” “xoát!”……

Thanh niên phương đông nhất thời hóa thành đạo đạo tàn ảnh, từng đạo đao mang lạnh như băng lướt qua chi đôi thân thể từng lang nhân một. Chỗ tụ tập của lang nhân lớn nhất trong thành LonDon này đã bị hủy diệt như vậy.

“Không có tính khiêu chiến!”

Đông phương thanh niên hừ lạnh một tiếng băng đao trong tay nhất thời đã được thu vào trong cơ thê. Thân thể lập tức biến thành hắc quang rồi biến mất để lại mấy thi thể của lang nhân.

……

So với huyết tộc cao thủ và lang nhân, hắc ám pháp sư thì gần như không có lực phản kháng.

Trước tốc độ của tu ma giả, hắc ám pháp sư căn bản không có khả năng thi triển pháp thuật, một khi không có pháp thuật thì hắc ám pháp sư cũng chẳng khác gì người thường, không có khả năng phản kháng.

“Vèo”

Chỉ thấy trong phòng xuất hiện một đạo cuồng phong, hắc ám pháp sư đứng bên trong cũng bị quấn theo luồng gió bay ngược lại.

……

Chỉ vì một câu nói của Lí Dương, mà nhân mã của giáo đình ở thành LonDon đã bị đồ sát. Vô luận là tài phán cuả giáo đình hay giáo chủ chỉ cần gặp phải tu ma giả thì nhất loạt chẳng có hi vọng gì.

Chênh lệch thật quá lớn

“Tê”

Một vị thánh đấu sĩ tọa trấn thành LonDon cũng dễ dàng bị một đao giết chết.

“Làm”



Vị thánh đầu sĩ vừa tử vong trên người rơi ra một bộ chiến giáp- bạch ngân chiến giáp.

“Oa. Trung phẩm pháp khí, pháp khí phòng ngự” Tu ma giả kia nhất thời đại hỉ, lập tức thu lấy chiến giáp kia. Nhìn thấy lấy được chiến giáp, các tu ma giả bên cạnh nhất thời mắt đỏ lên. Đây là pháp khí phòng ngự trân quý hơn nhiều với pháp khí công kích.

Giả dụ như một thanh đao ,dùng chân hỏa luyện hóa thì có thể tạo ra được, nhưng luyện chế ra chiến giáp thì gian nan vô cùng. Không phải là tu ma giả bình thường nào cũng có thể luyện ra được . Cho nên các tu ma giả bình thường cũng chăng kiếm đâu ra chiến giáp, giờ đây lại từ người của giáo đình mà lấy được một kiện chiến giáp.

“Giết!”

Tất cả tu ma giả đều điên cuồng lên, hướng về phía nhân mã của giáo đình chém giết.

Giết sạch cả đám người của giáo đình, nhưng gần một trăm tu ma cũng chỉ phát hiện ra một bạch ngân chiến giáp và thanh đồng chiến giáp mà thôi. Cho dù là vậy nhưng sau khi đã đạo quân tu ma giả giải tán vẫn còn nhiều người kiếm người giáo đình chém giết mong lấy được pháp khí chiến giáp nữa.

……

Giết, sau mộ trận chém giết những kẻ tự nhân mình lợi hại hơn người bình thường, hay là cho mình cao giá, quý phái hơn người khác như Huyết tộc, Lang tộc, Giáo đình gì đó đều bị đạo quân tu ma giả chà đạp, căn bản không hề có chút phản kháng. Cho dù có gặp huyết tộc công tước, thì các tu ma giả cũng dễ dàng giết chết.

…….

Ban đêm thành London, dưới ánh sáng như ngọc của các ngọn đèn.

Lí Dương bước chậm đi trước, Lí Thạc, Lily, Điền Cương và Ma Sách tứ lão đi sau Lý Dương , đợi nghe mệnh lệnh của Lý Dương.

“lâm gia”

Lý Dương hơi nheo con mắt lại, một đạo hàn quang bắn ra về phía Lâm gia. Giờ phút này đay Lâm gia chìm trong im lặng. Phỏng chừng cả Lâm gia đang chìm trong giấc ngủ. Lý Dương xoay người một chút nhìn về hướng café thính (phòng uống café)

“Chúng ta tới chỗ kia nghỉ ngơi một lúc, sau nửa giờ nữa chính thức hành động” Lí Dương nói xong cả đám cùng tiến về hướng Café thính.

Trong Café thính, Lí Dương đợi mọi người lên hết rồi mở cánh cửa sổ nhìn qua cánh cửa sổ này có thể nhìn thấy toàn bộ Lâm gia.

“Lăn ra ngòai, tất cả mọi người lăn ra hết”

Đột nhiên trong café thình vang lên tiếng quát, một vài vệ sĩ từ đâu xuát hiện phía dưới café thính.

“Vu tân thiếu gia, mời sang bên này ngồi”

Một thanh niên Trung Hoa quay lại nói với thiếu niên bên cạnh.

Thiếu niên kia tên là Vu Tân, khoảng mười tuổi. Trên mặt có chút tiếu ý, nhưng vẫn đủ làm người khác lạnh người. Đứng sau hắn là một lão già, lão già này trên người tán phá ra vẻ quý tộc. Bên cạnh còn một lão già khác trên người phá ra bá khí, cao khoảng hai mét.

“Lâm Tường, xem bộ dạng thủ hạ của ngươi chẳng ra sao cả” Vu Tân thản nhiên cười nói nhìn đám người Lí Dương tỏ vẻ chờ đợi. Đám vệ sĩ kia đã bị La Đức Thành ngăn cản lại.

Lily đột nhiên đứng dậy.

“Là ngươi, Vu tân”Lilly trong mắt phát ra tia lãnh quang.

Vu tân lập tức sững sỡ nói : “ À, không phải là tổng tài của Tuyết Lan-Lily tiểu thư của tập đoàn sao? Gia gia ta vẫn thường nhắc đến ngươi, sinh ý lần trước đã làm cho các ngươi mất 100 tỷ dollar. Vẫn chưa đủ sao” Vu tân trên mặt lộ ra vẻ hàm tu (???)

Lí Dương nhìn Lily hỏi : “ Lily, ngươi biết tiểu tử này?”

Nếu chỉ là một thiếu niên tầm thường chắc Lily đã không như vậy.

Lily lập tức nói : “ Đây chính là con của Vu Minh đổng sự trưởng của đệ nhất tài đòan ở Nga- Vu Thị tập đoàn, lần trước đã chiếm lấy của chúng ta gần 100 tỷ dollar” Lily bất đắc dĩ. Bối cảnh Lí gia như thế,mấy người dám đến Lí gia gây chiến, cho nên đến lúc Vu thị tài đoàn ra tay Lily cũng không ngờ Vu thị tài đòan dám làm thật.

“Bất quá chỉ có 100 tỷ dollar, tin rằng chỉ một thời gian nữa ta sẽ cho cả Vu thị tài đòan bị hủy diệt mà thôi” Lily lạnh lùng nói . Lily vốn là kì tài trong buôn bán. Lần này nàng bị thất bại chủ yếu là vì khinh địch.

“Lâm tường, cái LonDon này không phải là thiên hạ của Lâm gia sao….” Vu Tân không thèm nói chuyện với Lily,hắn cũng biết Lý gia thực lực vô cùng hùng mạnh vượt qua Vu thị tài đòan của hắn nhiều, nếu không phải Vu gia ở nước Nga thì chưa chắc dám đấu với Lí gia.

Ở nước Nga, quân đội với các thế lực địa phương cấu kết. Hắc bang quốc tế không có ảnh hưởng gì lớn,

Lâm Tường nhất thời sắc mặt đỏ hồng nói : “ Mẹ kiếp,mười mấy kẻ ngu ngốc các ngươi, ta mời các người đến đây làm gì, mau bắt chúng lăn ra ngòai”

Lập tức mười đại hán rút trong người ra mấy khẩu sung laser.

“Hà, tiên sinh nếu còn không đi thì mấy khẩu laser S-12 này không nể mặt đâu” Mười mấy đại hán trên mặt lộ ra vẻ dữ tợn.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Thốn Mang

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook