Quyển 5 - Chương 5: Huyễn Quang chân nhân
Ngã Cật Tây Hồng Thị
08/04/2013
Lý Dương gật đầu.
"Sư điệt, hãy mau hành lễ!" Vương Thông lập tức truyền âm cho Lý Dương, nhưng Lý Dương thật sự y như trước đứng thẳng người.
Lý Phong Du cũng vì Lý Dương lo lắng, chỉ là hiện nay, hắn đối diện với Lý Dương, tràn đầy áy náy, ra lệnh cho Lý Dương là điều không nên. Dù sao hắn bỏ bê Lý Dương hơn ba mươi năm, ngày nay phụ tử vừa mới tương nhận, hơn nữa Lý Phong Du có thể cảm thụ được, bản thân đại nhi tử (con trai trưởng) này là một hài tử quật cường, bản thân yêu cầu hắn hành lễ, phỏng đoán kết quả ngược lại không hay.
Lý Thạc cũng hường về Lý Dương cuống quít nháy mắt, ám chỉ Lý Dương, nhưng Lý Dương y như trước vẫn không có hành động gì.
Huyễn Quang chân nhân nhìn thoáng qua Vương Thông, cười gật gật đầu, Vương Thông lập tức kích động trong lòng rúng động: "Sư tôn vừa rồi cười với ta, người đã cười với ta, chẳng lẽ người đã tha thứ cho ta rồi?" Mặc dù không cách nào xác định thái độ của Huyễn Quang chân nhân đối với hắn, nhưng Vương Thông thật sự là yên lòng, ít nhất Huyễn Quang chân nhân sẽ không mang hắn đuổi ra ngoài.
Mà Huyễn Quang chân nhân lập tức tiến về hướng Lý Dương, đi tới bên người Lý Dương nói: “Lý Dương, đến đây, nhìn xem Khả Khả có phải là rất khả ái không?" Huyễn Quang chân nhân nhìn tiểu anh hài trong lòng, trong mắt tràn đầy triều mến.
Lý Thạc lập tức nhìn Lý Dương cười hì hì nói: “Ca, đây là cháu trai của ca, sao rồi? không tệ chứ. Cậu ta gọi Lý Khả, nhủ danh Khả Khả. Nhi tử của đệ, rất là khả ái!"
“Là rất khả ái!" Lý Dương trên mặt rốt cục có một tia mỉm cười.
Huyễn Quang chân nhân đột nhiên nhìn về phía Lý Dương, rất là tùy tiện nói: “Lý Dương, tựa hồ ngươi đối gia gia có ý kiến, ngươi có thể nói không?"
Nghe nói như thế, Lý Dương lập tức sắc mặt lạnh lẽo, nói: “Người là gia gia của ta, ta thừa nhận, chỉ là ta còn muốn hỏi gia gia người, tại sao cường hành để cho Tinh Cực Tông đệ tử phải trước thì đi tìm người yêu, sau đó lại bỏ bê, từ đó mà cảm ngộ Tinh Cực tam cảnh! Người có biết. Ta và A Thạc cũng vì vậy nên mới sinh ra là đã không có phụ thân, mẫu thân ta càng cô độc một người sinh sống hơn ba mươi năm!"
Lý Dương nói đến đây, càng trở nên trầm trọng: “May mắn, mẫu thân ta cuối cùng vẫn cùng phụ thân ở chung với nhau, nhưng người khác của Tinh Cực Tông thì sao? rất nhiều Tinh Cực Tông đệ tử đợi sau khi lĩnh ngộ tam đại cảnh giới, tìm khắp nơi không thấy người yêu trong quá khứ. Cảm ngộ mười mấy năm, mấy chục năm, người yêu bọn họ có một ít lập gia đình, có ít biến mất tại trong biển người mênh mông, thậm chí có người đã chết già! Người có biết. Cái quy tắc này, rốt cuộc hại bao nhiêu người?"
Nghe được lời vấn chất của Lý Dương. Lý Phong Du bọn người, kể cả Vương Thông sắc mặt đều biến đổi, Huyễn Quang chân nhân tại trong Tinh Cực Tông là tuyệt đối nói một không hai, làm việc cũng là phi thường quả quyết, đối với Huyễn Quang chân nhân, thật sự không có người nào dám ăn nói như vậy.
Nhưng cùng một lúc, mấy tu chân giả phía sau Lý Phong Du cũng như Huyễn Quang chân nhân sắc mặt cũng có chút ảm đạm, hiển nhiên. Bọn chúng cũng biết quy tắc này đã mang đến thống khổ cho huynh đệ trong tông phái. Thậm chí bọn chúng tự thân cũng thụ quá sự hành hạ của tâm linh!
Huyễn Quang chân nhân đối mặt với Lý Dương khổ cười nói: "Hài tử, ngươi có biết, Côn Luân tiên cảnh tổng cộng có bao nhiêu tông phái?"
Lý Dương lắt đầu nói: “Không biết!"
Huyễn Quang khán nhân nói: “Côn Luân tiên cảnh môn phái nhiều vô số, thập phần rất nhiều, trong các thực lực mạnh nhất là mười môn phái tu hành đã đơn giản xưng là 'Nhất Cung Nhất Phái, Tứ Môn Tứ Tông'. 'Nhất Cung' chính là Thượng Thanh Cung được xưng Côn Luân tiên cảnh đệ nhất tông phái! 'Nhất Phái’ là Thục Sơn kiếm phái trong Côn Luân tiên cảnh là môn phái duy nhất có thể cùng Thượng Thanh Cung phân tranh."
” 'Tứ Môn' chính là Tây Cực Môn, Kim Cương Môn, Bắc Tông Ngũ Môn, Ngũ Hành Môn! Tây Cực Môn này là môn phái tu phật giả, phân ra làm Phật tông va Mật tông. Kim Cương Môn chính là Phật môn kim cương luyện thể tu hành giả. Chuyên môn luyện thể. Cùng ma đạo tu hành giả ngược lại có điểm giống nhau. Bắc Tông Ngũ Môn chính là Toàn Chân môn phái, Ngũ Hành Môn tựu không cần nói nhiều, tin tưởng nghe danh tự ngươi cũng minh bạch."
” 'Tứ Tông' chính là Độn Giáp Tông, Tạm Thiết Tông, Bách Hoa Tông, Tinh Cực Tông. Độn Giáp Tông chính là tông phái dựa vào loại thuật kỳ môn độn giáp tu luyện, Tạm Thiết Tông là tông phái duy nhất trong thập đại tông phái chuyên môn luyện khí. Bách Hoa Tông là tông phái duy nhất trong thập đại tông phái toàn bộ do nữ tử tạo thành. Tông phái cuối cùng chính là Tinh Cực Tông ta!"
Lý Dương nhìn về phía Huyễn Quang chân nhân, nói: “Nói chuyện này để làm gì? Có quan hệ sao?"
Huyễn Quang chân nhân trên người khí thế bắt đầu dâng cao, mắt nhìn thẳng Lý Dương nói: “Đương nhiên có quan hệ, trong thập đại tông phái, tông phái còn lại đều có mấy ngàn năm thậm chí trên vạn năm lịch sử, có thể chỉ có Tinh Cực Tông ta chỉ có mấy trăm năm lịch sử, một tông phái chỉ có mấy trăm năm lịch sử bằng vào cái gì trở thành thập đại tông phái?"
“Cao thủ, cao thủ tuyệt đối!" Huyễn Quang chân nhân trong mắt hiện lên một tia tinh quang.
“Một tông phái mạnh và không mạnh, chỉ là xem có bao nhiêu cao thủ, đặc biệt là đỉnh cấp cao thủ. Tuy nhiên năm đó Tinh Cực Tông ta chỉ là tiểu tông phái không có tiếng tăm trong Côn Luân tiên cảnh, muốn phát triển, thì phải có cao thủ, mà cao thủ là cần phải có thời gian mới có thể thành tựu, vì thế lĩnh ngộ ‘Tinh Cực tam cảnh’ đã trở thành đường tắt!"
"Nhìn thấy ngày nay, Tinh Cực Tông ta cao thủ như mây, Phong Du đây là một người trong số mười mấy cao thủ, cơ hồ cũng là cao thủ Độ Kiếp kỳ (hoàng sắc đao phách cảnh giới), mà Huyết Nguyệt này trong cả trăm đệ tử, đạt tới Nguyên Anh kỳ cũng có hơn phân nửa. Hơn nữa phi đao nhập đạo, bản lực công kích rất kinh người, cao thủ đồng cấp, nếu đối phương không có pháp khí trân quý gì, thậm chí có thể miểu sát! Hừ hừ, ngày nay Tinh Cực Tông ta, phóng nhãn Côn Luân tiên cảnh, cũng chỉ có Thục Sơn kiếm phái và Thượng Thanh Cung có thể phân tranh."
Trong lời nói của Huyễn Quang chân nhân tràn đầy tự hào.
Tông phái chỉ có mấy trăm năm lịch sử phát triển đến mức độ của ngày nay, hơn nữa tất cả chuyện này cơ hồ chỉ là một mình hắn quản lý tông phái đạt tới, Lý Tầm Hoan năm đó không quan tâm tông phái gì, căn bản không có quản lý tới. Hơn nữa đã sớm ngày phi thăng Tiên giới.
“Đáng giá sao? Vì để cho một điểm hư danh đáng giá sao?" Lý Dương bình đạm nói.
Huyễn Quang chân nhân nhìn về phía Lý Dương, kiên quyết nói: “Đáng giá, đương nhiên đáng giá, bất quá chuyện này không phải hư danh! Lý Dương, ngươi tưởng rằng Côn Luân tiên cảnh là nơi thần tiên? Là nơi hòa bình?" Huyễn Quang chân nhân hỏi ngược lại Lý Dương.
“Không, nơi đây không phải là nơi hòa bình!" Huyễn Quang chân nhân ngạo nghễ nói, “Nơi đây là nơi cường giả vi tôn không hơn không kém, không có tông phái cường đại, chúng đệ tử của tông phái ra ngoài bị người khi dễ đều không có biện pháp, năm đó nghĩa phụ Tầm Hoan chân nhân vừa mới phi thăng Tiên giới, Tinh Cực Tông ta thực lực cực kỳ mỏng manh, cơ hồ bất cứ tông phái nào đều cũng có thể khi dễ chúng ta, ta cùng ba vị sư đệ bị người khi dễ, cũng chỉ có thể ráng chịu, bản thân có được thiên tài địa bảo, bị người đoạt mất, cũng không dám nói cái gì!"
“Tại sao? Tại sao lại như vậy?" Huyễn Quang chân nhân nói ra lời tự đáy lòng, tựa hồ có điểm kích động. “Chỉ là bởi vì lúc trước Tinh Cực Tông ta quá yếu! Hơn nữa trong Côn Luân tiên cảnh thiên tài địa bảo cũng là không nhiều, số lượng linh thạch cũng không kể là nhiều, nếu tông phái không có thực lực, tất cả thứ này đều không có thể có được!"
”Thiên Vân sơn mạch, liên tục mấy ngàn dặm, nhưng chỉ có một tông phái Tinh Cực Tông ta, sơn mạch lớn như vậy, thiên tài địa bảo nhiều đếm không xuể, tất cả thứ này cũng chỉ thuộc về Tinh Cực Tông ta, tại sao? Bởi vì ngày nay ta Tinh Cực Tông cường đại!"
Nói đến thế. Tâm tình Huyễn Quang chân nhân yên tĩnh một chút.
Tu chân giả chung quanh Tinh Cực Tông, kể cả Vương Thông đều cũng là vẻ mặt tự hào. Bọn chúng đều cũng trải qua sự phát triển của Tinh Cực Tông, năm đó khi Vương Thông, vẫn còn nhỏ, Tinh Cực Tông vẫn không kể là đại tông phái gì, trong Thiên Vân sơn mạch cũng có mấy chục tông phái, tranh đoạt thiên tài địa bảo lẫn nhau, minh tranh ám đấu lẫn nhau.
Ngày nay, liên tục mấy ngàn dậm Thiên Vân Sơn thật sự thuộc về Tinh Cực Tông nhất tông!
“Ngày nay, Tinh Cực Tông ta cao thủ đã đủ. Chỉ cần không phát sinh cao thủ đoạn tầng (thiếu sót), Tinh Cực Tông ta sẽ vẫn luôn cường đại, đệ tử càng nhiều, cao thủ cũng càng ngày càng nhiều." Nói đến đây, đã có thể dự tính tương lai của Tinh Cực Tông.
Huyễn Quang chân nhân đột nhiên nói: "Hiện tại, lúc trước mỗi đệ tử mệnh lệnh tu tập ‘Tinh Cực tam cảnh’, đã có thể giải trừ!"
Thạch phá thiên kinh (chấn động)!
Tất cả mọi người một trận kinh hô, Lý Dương cũng chấn kinh nhìn về phía Huyễn Quang chân nhân.
Huyễn Quang chân nhân nhìn về phía Vương Thông. Mỉm cười nói: “Thông nhi, lúc trước ngươi cùng ta đề nghị phế trừ quy tắc kia. Nhưng khi đó vẫn không được, khi đó Tinh Cực Tông ta thực lực vẫn không đủ mạnh, ngày nay, Tinh Cực Tông ta đã mạnh rồi, cho dù không tu tập ‘Tinh Cực tam cảnh’, cao thủ cũng là sẽ càng ngày càng nhiều, vì thế ngày nay quy tắc kia đã không cần nữa!"
Đích xác.
Ngày nay Tinh Cực Tông nhất đại đệ tử so với đời trước đã hơn nhiều. Trong thời của Huyễn Quang chân nhân kia chỉ có bốn người, Lý Phong Du kia cùng thời thật sự có gần như hai mươi người. Mà Huyết Nguyệt này cùng đời thật sự là gần một trăm người. Ngày nay Độ Kiếp kỳ cao thủ nhiều là đệ tử cùng thời với Lý Phong Du, mà sau mấy chục năm, sẽ là đệ tử cùng thời của Huyết Nguyệt này, đến lúc đó, cao thủ sẽ càng nhiều!
Đương nhiên, đệ tử không có thể không ngừng gia tăng gấp bội như vậy, khả năng của một tông phái bồi dưỡng đệ tử cũng có cực hạn, Thiên Vân sơn mạch rộng lớn như vậy, cũng chỉ có thể nuôi sống mấy ngàn tu chân giả là nhiều nhất.
Đến mức độ của ngày nay, Tinh Cực Tông đã không cần tu luyện ‘Tinh Cực tam cảnh’, dù sao Tinh Cực Tông các cao thủ cấp bậc đều không có đoạn tầng, liên tục hình thành, quy tắc tu tập ‘Tinh Cực tam cảnh’ đích xác đã không cần.
"Sư huynh tin tức này chuẩn bị chờ sau khi huynh độ kiếp sẽ tuyên bố, không có nghĩ đến hôm nay bởi vì lời nói của hài tử Lý Dương này, thật là đề cập trước khi được tuyên bố!" Hai người từ tiền điện tiến đến, chính là hai vị sư đệ của Huyễn Quang chân nhân.
Tin tức này Huyễn Quang chân nhân đã có dự định từ trước, một thời gian khá lâu trước khi Ly Dương hỏi đến.
Lý Dương lúc này mới ấn tượng sâu sắc, phỏng đoán cho dù bản thân không nói, qua một thời gian sau, Huyễn Quang chân nhân cũng sẽ tuyên bố.
“Thông nhi, lúc trước trục ngươi ra khỏi sư môn, cũng là việc không có biện pháp, dù sao tông quy cũng phải giữ!" Huyễn Quang chân nhân hối tiếc nhìn đại đệ tử của mình nói.
Tam sư đệ của Huyễn Quang chân nhân Tán tiên Lãnh Vũ còn lại là nói: "Vương Thông, lúc trước trục ngươi xuất sư môn, tuyệt không có phế bỏ công lực của ngươi, ngươi cũng đáng lẽ có chút minh bạch dụng tâm của sư tôn ngươi là gì!"
Trong lòng Vương Thông đến giờ mới giật mình.
Trong Côn Luân tiên cảnh, thông thường khi trục xuất đệ tử khỏi sư môn, đều cũng sẽ phế bỏ công lực của đệ tử, hắn không có bị phế bỏ công lực, Vương Thông vẫn luôn rất mê hoặc. Hiện tại nhìn lại, tất cả đều cũng rất rõ ràng, lúc trước Huyễn Quang chân nhân trục xuất Vương Thông khỏi sư môn, cũng là ráng chịu đau lòng làm như vậy, không có phế bỏ công lực cũng rất dễ dàng có thể minh bạch.
"Thông nhi, ngày nay ta lại thu ngươi làm đồ đệ, cho ngươi trở về sư môn, ngươi có nguyện ý không? Huyễn Quang chân nhân nhìn Vương Thông nói.
Vương Thông vừa nghe, đầu óc như bị một trận sấm sét đanh ngang.
Trở về sư môn, hắn quả thật suy nghĩ rất là lâu, từ lúc tiến vào Côn Luân tiên cảnh lần này, hắn vẫn luôn bối rối trong lòng, thậm chí lo lắng bản thân tiến vào tông phái sẽ bị đuổi ra, hắn làm sao cũng không nghĩ đến bản thân lại có cơ hội có thể trở về sư môn.
"Ngươi có nguyện ý không?” Huyễn Quang chân nhân hỏi thêm một lần.
Vương Thông lúc này mới bừng tỉnh tiến tới, liên mang đạo: “Đệ tử nguyện ý, đệ tử nguyện ý!" lúc này, mặt Vương Thông đã ướt đẫm lệ.
Lý Phong Du cũng như nhóm huynh đệ của Vương Thông ai cũng mỉm cười nhìn Vương Thông, mọi người đều vì đại sư huynh Vương Thông của bọn họ mà cao hứng.
Lý Dương cũng cười xem tất cả mọi việc xảy ra, khiến hắn thật cao hứng.
"Gia gia, tha thứ cho tôn nhi vừa rồi đã vô lễ!" Lý Dương lúc này, mới cung kính khom người nói với Huyễn Quang chân nhân.
Huyễn Quang chân nhân lập tức mỉm cười khán gật đầu, liền nói: "Hảo, hảo, tôn nhi tốt của ta." Bỗng dưng Huyễn Quang chân nhân mắt sáng ngời, ngạc nhiên nói, “Lý Dương, ngươi không ngờ lại thành tựu đao phách, đạt tới Nguyên Anh cảnh giới!"
Hạng Vũ đem ma sát lực của Lý Dương ẩn tàng hết, nhưng đao phách tu vi thật sự không ẩn tàng.
“Thời gian chỉ mới có bấy lâu, nghe Lý Thạc nói, hai huynh đệ các ngươi chân chính tu luyện cũng là từ sau khi mười sáu tuổi trở đi!" Huyễn Quang chân nhân tán thưởng.
Lý Dương không muốn chấn động mọi người quá mức, liền gật gật đầu.
Trên thực thế, Lý Thạc là từ thập sáu tuổi chính thức bắt đầu tu luyện nội công, mà Lý Dương thật sự là từ hai mươi hai tuổi mới bắt đầu tu luyện nội công. Thời gian so với Lý Thạc còn ngắn hơn rất nhiều.
“Mười tám năm, chỉ mười tám năm đạt tới Nguyên Anh cảnh giới, kỳ tích, ngay cả nghĩa phụ Tầm Hoan chân nhân cũng không có tốc độ nhanh như vậy, thật sự là kỳ tích!" Huyễn Quang chân nhân không ngừng kinh ngạc.
Mười mấy cao thủ tiền bối Tinh Cực Tông đứng xung quanh ai cũng kinh ngạc, mười tám năm đạt tới Nguyên Anh cảnh giới, chuyện này thật là một kỳ tích.
"Phong Du, hãy mau an bài cho tốt nơi Lý Dương nghỉ ngơi, ta phải lập tức cùng tôn tử láu lỉnh của ta tâm sự cho thật tốt!" Huyễn Quang chân nhân ra lệnh cho Lý Phong Du.
"Dạ, phụ thân!" Lý Phong Du lập tức tuân mệnh nói.
"Hai người đứa trẻ này là ai? Cảm giác làm sao ……" Huyễn Quang chân nhân đột nhiên như xem thấu mọi chi tiết của Lily cùng Tiểu Jake, chỉ là Huyễn Quang chân nhân vẫn thật sự không biết tại tục thế Tây Phương có lang nhân tồn tại, trong ma giới mặc dù có, nhưng Huyễn Quang chân nhân đúng là chưa từng đi đến ma giới, đương nhiên không biết.
Vương Thông lập tức truyền âm cho Huyễn Quang chân nhân: "Sư tôn, hai người bọn chúng là đồ nhi của đồ đệ trong tục thế đã thu, bọn chúng trên người có đeo một khối ngọc bội ……" Vương Thông đem hình dáng của ngọc bội cẩn thận miêu tả rõ ràng.
Sau khi Huyễn Quang chân nhân nghe xong, lập tức mắt sáng ngời, ánh mắt nhìn Lily cùng Tiểu Jake cũng nhu hòa rất nhiều.
”Nếu đã là đồ đệ của Thông nhi, cũng xem như là đệ tử của Tinh Cực Tông ta rồi, các ngươi cứ an tâm ở lại Tinh Cực Tông ta, việc tìm kiếm phụ thân các ngươi, hãy chờ một đoạn thời gian! Đương nhiên các ngươi cứ yên tâm, Tinh Cực Tông ta nhất định sẽ giúp các ngươi tìm được phụ thân." Huyễn Quang chân nhân mỉm cười đích đối mặt với Lily cùng Tiểu Jake nói.
Lily và Tiểu Jake nhìn thấy Huyễn Quang chân nhân nói chuyện với bọn họ thân thiện như vậy, trong lòng không khỏi hưng phấn, vội vàng tuân mệnh -
"Sư điệt, hãy mau hành lễ!" Vương Thông lập tức truyền âm cho Lý Dương, nhưng Lý Dương thật sự y như trước đứng thẳng người.
Lý Phong Du cũng vì Lý Dương lo lắng, chỉ là hiện nay, hắn đối diện với Lý Dương, tràn đầy áy náy, ra lệnh cho Lý Dương là điều không nên. Dù sao hắn bỏ bê Lý Dương hơn ba mươi năm, ngày nay phụ tử vừa mới tương nhận, hơn nữa Lý Phong Du có thể cảm thụ được, bản thân đại nhi tử (con trai trưởng) này là một hài tử quật cường, bản thân yêu cầu hắn hành lễ, phỏng đoán kết quả ngược lại không hay.
Lý Thạc cũng hường về Lý Dương cuống quít nháy mắt, ám chỉ Lý Dương, nhưng Lý Dương y như trước vẫn không có hành động gì.
Huyễn Quang chân nhân nhìn thoáng qua Vương Thông, cười gật gật đầu, Vương Thông lập tức kích động trong lòng rúng động: "Sư tôn vừa rồi cười với ta, người đã cười với ta, chẳng lẽ người đã tha thứ cho ta rồi?" Mặc dù không cách nào xác định thái độ của Huyễn Quang chân nhân đối với hắn, nhưng Vương Thông thật sự là yên lòng, ít nhất Huyễn Quang chân nhân sẽ không mang hắn đuổi ra ngoài.
Mà Huyễn Quang chân nhân lập tức tiến về hướng Lý Dương, đi tới bên người Lý Dương nói: “Lý Dương, đến đây, nhìn xem Khả Khả có phải là rất khả ái không?" Huyễn Quang chân nhân nhìn tiểu anh hài trong lòng, trong mắt tràn đầy triều mến.
Lý Thạc lập tức nhìn Lý Dương cười hì hì nói: “Ca, đây là cháu trai của ca, sao rồi? không tệ chứ. Cậu ta gọi Lý Khả, nhủ danh Khả Khả. Nhi tử của đệ, rất là khả ái!"
“Là rất khả ái!" Lý Dương trên mặt rốt cục có một tia mỉm cười.
Huyễn Quang chân nhân đột nhiên nhìn về phía Lý Dương, rất là tùy tiện nói: “Lý Dương, tựa hồ ngươi đối gia gia có ý kiến, ngươi có thể nói không?"
Nghe nói như thế, Lý Dương lập tức sắc mặt lạnh lẽo, nói: “Người là gia gia của ta, ta thừa nhận, chỉ là ta còn muốn hỏi gia gia người, tại sao cường hành để cho Tinh Cực Tông đệ tử phải trước thì đi tìm người yêu, sau đó lại bỏ bê, từ đó mà cảm ngộ Tinh Cực tam cảnh! Người có biết. Ta và A Thạc cũng vì vậy nên mới sinh ra là đã không có phụ thân, mẫu thân ta càng cô độc một người sinh sống hơn ba mươi năm!"
Lý Dương nói đến đây, càng trở nên trầm trọng: “May mắn, mẫu thân ta cuối cùng vẫn cùng phụ thân ở chung với nhau, nhưng người khác của Tinh Cực Tông thì sao? rất nhiều Tinh Cực Tông đệ tử đợi sau khi lĩnh ngộ tam đại cảnh giới, tìm khắp nơi không thấy người yêu trong quá khứ. Cảm ngộ mười mấy năm, mấy chục năm, người yêu bọn họ có một ít lập gia đình, có ít biến mất tại trong biển người mênh mông, thậm chí có người đã chết già! Người có biết. Cái quy tắc này, rốt cuộc hại bao nhiêu người?"
Nghe được lời vấn chất của Lý Dương. Lý Phong Du bọn người, kể cả Vương Thông sắc mặt đều biến đổi, Huyễn Quang chân nhân tại trong Tinh Cực Tông là tuyệt đối nói một không hai, làm việc cũng là phi thường quả quyết, đối với Huyễn Quang chân nhân, thật sự không có người nào dám ăn nói như vậy.
Nhưng cùng một lúc, mấy tu chân giả phía sau Lý Phong Du cũng như Huyễn Quang chân nhân sắc mặt cũng có chút ảm đạm, hiển nhiên. Bọn chúng cũng biết quy tắc này đã mang đến thống khổ cho huynh đệ trong tông phái. Thậm chí bọn chúng tự thân cũng thụ quá sự hành hạ của tâm linh!
Huyễn Quang chân nhân đối mặt với Lý Dương khổ cười nói: "Hài tử, ngươi có biết, Côn Luân tiên cảnh tổng cộng có bao nhiêu tông phái?"
Lý Dương lắt đầu nói: “Không biết!"
Huyễn Quang khán nhân nói: “Côn Luân tiên cảnh môn phái nhiều vô số, thập phần rất nhiều, trong các thực lực mạnh nhất là mười môn phái tu hành đã đơn giản xưng là 'Nhất Cung Nhất Phái, Tứ Môn Tứ Tông'. 'Nhất Cung' chính là Thượng Thanh Cung được xưng Côn Luân tiên cảnh đệ nhất tông phái! 'Nhất Phái’ là Thục Sơn kiếm phái trong Côn Luân tiên cảnh là môn phái duy nhất có thể cùng Thượng Thanh Cung phân tranh."
” 'Tứ Môn' chính là Tây Cực Môn, Kim Cương Môn, Bắc Tông Ngũ Môn, Ngũ Hành Môn! Tây Cực Môn này là môn phái tu phật giả, phân ra làm Phật tông va Mật tông. Kim Cương Môn chính là Phật môn kim cương luyện thể tu hành giả. Chuyên môn luyện thể. Cùng ma đạo tu hành giả ngược lại có điểm giống nhau. Bắc Tông Ngũ Môn chính là Toàn Chân môn phái, Ngũ Hành Môn tựu không cần nói nhiều, tin tưởng nghe danh tự ngươi cũng minh bạch."
” 'Tứ Tông' chính là Độn Giáp Tông, Tạm Thiết Tông, Bách Hoa Tông, Tinh Cực Tông. Độn Giáp Tông chính là tông phái dựa vào loại thuật kỳ môn độn giáp tu luyện, Tạm Thiết Tông là tông phái duy nhất trong thập đại tông phái chuyên môn luyện khí. Bách Hoa Tông là tông phái duy nhất trong thập đại tông phái toàn bộ do nữ tử tạo thành. Tông phái cuối cùng chính là Tinh Cực Tông ta!"
Lý Dương nhìn về phía Huyễn Quang chân nhân, nói: “Nói chuyện này để làm gì? Có quan hệ sao?"
Huyễn Quang chân nhân trên người khí thế bắt đầu dâng cao, mắt nhìn thẳng Lý Dương nói: “Đương nhiên có quan hệ, trong thập đại tông phái, tông phái còn lại đều có mấy ngàn năm thậm chí trên vạn năm lịch sử, có thể chỉ có Tinh Cực Tông ta chỉ có mấy trăm năm lịch sử, một tông phái chỉ có mấy trăm năm lịch sử bằng vào cái gì trở thành thập đại tông phái?"
“Cao thủ, cao thủ tuyệt đối!" Huyễn Quang chân nhân trong mắt hiện lên một tia tinh quang.
“Một tông phái mạnh và không mạnh, chỉ là xem có bao nhiêu cao thủ, đặc biệt là đỉnh cấp cao thủ. Tuy nhiên năm đó Tinh Cực Tông ta chỉ là tiểu tông phái không có tiếng tăm trong Côn Luân tiên cảnh, muốn phát triển, thì phải có cao thủ, mà cao thủ là cần phải có thời gian mới có thể thành tựu, vì thế lĩnh ngộ ‘Tinh Cực tam cảnh’ đã trở thành đường tắt!"
"Nhìn thấy ngày nay, Tinh Cực Tông ta cao thủ như mây, Phong Du đây là một người trong số mười mấy cao thủ, cơ hồ cũng là cao thủ Độ Kiếp kỳ (hoàng sắc đao phách cảnh giới), mà Huyết Nguyệt này trong cả trăm đệ tử, đạt tới Nguyên Anh kỳ cũng có hơn phân nửa. Hơn nữa phi đao nhập đạo, bản lực công kích rất kinh người, cao thủ đồng cấp, nếu đối phương không có pháp khí trân quý gì, thậm chí có thể miểu sát! Hừ hừ, ngày nay Tinh Cực Tông ta, phóng nhãn Côn Luân tiên cảnh, cũng chỉ có Thục Sơn kiếm phái và Thượng Thanh Cung có thể phân tranh."
Trong lời nói của Huyễn Quang chân nhân tràn đầy tự hào.
Tông phái chỉ có mấy trăm năm lịch sử phát triển đến mức độ của ngày nay, hơn nữa tất cả chuyện này cơ hồ chỉ là một mình hắn quản lý tông phái đạt tới, Lý Tầm Hoan năm đó không quan tâm tông phái gì, căn bản không có quản lý tới. Hơn nữa đã sớm ngày phi thăng Tiên giới.
“Đáng giá sao? Vì để cho một điểm hư danh đáng giá sao?" Lý Dương bình đạm nói.
Huyễn Quang chân nhân nhìn về phía Lý Dương, kiên quyết nói: “Đáng giá, đương nhiên đáng giá, bất quá chuyện này không phải hư danh! Lý Dương, ngươi tưởng rằng Côn Luân tiên cảnh là nơi thần tiên? Là nơi hòa bình?" Huyễn Quang chân nhân hỏi ngược lại Lý Dương.
“Không, nơi đây không phải là nơi hòa bình!" Huyễn Quang chân nhân ngạo nghễ nói, “Nơi đây là nơi cường giả vi tôn không hơn không kém, không có tông phái cường đại, chúng đệ tử của tông phái ra ngoài bị người khi dễ đều không có biện pháp, năm đó nghĩa phụ Tầm Hoan chân nhân vừa mới phi thăng Tiên giới, Tinh Cực Tông ta thực lực cực kỳ mỏng manh, cơ hồ bất cứ tông phái nào đều cũng có thể khi dễ chúng ta, ta cùng ba vị sư đệ bị người khi dễ, cũng chỉ có thể ráng chịu, bản thân có được thiên tài địa bảo, bị người đoạt mất, cũng không dám nói cái gì!"
“Tại sao? Tại sao lại như vậy?" Huyễn Quang chân nhân nói ra lời tự đáy lòng, tựa hồ có điểm kích động. “Chỉ là bởi vì lúc trước Tinh Cực Tông ta quá yếu! Hơn nữa trong Côn Luân tiên cảnh thiên tài địa bảo cũng là không nhiều, số lượng linh thạch cũng không kể là nhiều, nếu tông phái không có thực lực, tất cả thứ này đều không có thể có được!"
”Thiên Vân sơn mạch, liên tục mấy ngàn dặm, nhưng chỉ có một tông phái Tinh Cực Tông ta, sơn mạch lớn như vậy, thiên tài địa bảo nhiều đếm không xuể, tất cả thứ này cũng chỉ thuộc về Tinh Cực Tông ta, tại sao? Bởi vì ngày nay ta Tinh Cực Tông cường đại!"
Nói đến thế. Tâm tình Huyễn Quang chân nhân yên tĩnh một chút.
Tu chân giả chung quanh Tinh Cực Tông, kể cả Vương Thông đều cũng là vẻ mặt tự hào. Bọn chúng đều cũng trải qua sự phát triển của Tinh Cực Tông, năm đó khi Vương Thông, vẫn còn nhỏ, Tinh Cực Tông vẫn không kể là đại tông phái gì, trong Thiên Vân sơn mạch cũng có mấy chục tông phái, tranh đoạt thiên tài địa bảo lẫn nhau, minh tranh ám đấu lẫn nhau.
Ngày nay, liên tục mấy ngàn dậm Thiên Vân Sơn thật sự thuộc về Tinh Cực Tông nhất tông!
“Ngày nay, Tinh Cực Tông ta cao thủ đã đủ. Chỉ cần không phát sinh cao thủ đoạn tầng (thiếu sót), Tinh Cực Tông ta sẽ vẫn luôn cường đại, đệ tử càng nhiều, cao thủ cũng càng ngày càng nhiều." Nói đến đây, đã có thể dự tính tương lai của Tinh Cực Tông.
Huyễn Quang chân nhân đột nhiên nói: "Hiện tại, lúc trước mỗi đệ tử mệnh lệnh tu tập ‘Tinh Cực tam cảnh’, đã có thể giải trừ!"
Thạch phá thiên kinh (chấn động)!
Tất cả mọi người một trận kinh hô, Lý Dương cũng chấn kinh nhìn về phía Huyễn Quang chân nhân.
Huyễn Quang chân nhân nhìn về phía Vương Thông. Mỉm cười nói: “Thông nhi, lúc trước ngươi cùng ta đề nghị phế trừ quy tắc kia. Nhưng khi đó vẫn không được, khi đó Tinh Cực Tông ta thực lực vẫn không đủ mạnh, ngày nay, Tinh Cực Tông ta đã mạnh rồi, cho dù không tu tập ‘Tinh Cực tam cảnh’, cao thủ cũng là sẽ càng ngày càng nhiều, vì thế ngày nay quy tắc kia đã không cần nữa!"
Đích xác.
Ngày nay Tinh Cực Tông nhất đại đệ tử so với đời trước đã hơn nhiều. Trong thời của Huyễn Quang chân nhân kia chỉ có bốn người, Lý Phong Du kia cùng thời thật sự có gần như hai mươi người. Mà Huyết Nguyệt này cùng đời thật sự là gần một trăm người. Ngày nay Độ Kiếp kỳ cao thủ nhiều là đệ tử cùng thời với Lý Phong Du, mà sau mấy chục năm, sẽ là đệ tử cùng thời của Huyết Nguyệt này, đến lúc đó, cao thủ sẽ càng nhiều!
Đương nhiên, đệ tử không có thể không ngừng gia tăng gấp bội như vậy, khả năng của một tông phái bồi dưỡng đệ tử cũng có cực hạn, Thiên Vân sơn mạch rộng lớn như vậy, cũng chỉ có thể nuôi sống mấy ngàn tu chân giả là nhiều nhất.
Đến mức độ của ngày nay, Tinh Cực Tông đã không cần tu luyện ‘Tinh Cực tam cảnh’, dù sao Tinh Cực Tông các cao thủ cấp bậc đều không có đoạn tầng, liên tục hình thành, quy tắc tu tập ‘Tinh Cực tam cảnh’ đích xác đã không cần.
"Sư huynh tin tức này chuẩn bị chờ sau khi huynh độ kiếp sẽ tuyên bố, không có nghĩ đến hôm nay bởi vì lời nói của hài tử Lý Dương này, thật là đề cập trước khi được tuyên bố!" Hai người từ tiền điện tiến đến, chính là hai vị sư đệ của Huyễn Quang chân nhân.
Tin tức này Huyễn Quang chân nhân đã có dự định từ trước, một thời gian khá lâu trước khi Ly Dương hỏi đến.
Lý Dương lúc này mới ấn tượng sâu sắc, phỏng đoán cho dù bản thân không nói, qua một thời gian sau, Huyễn Quang chân nhân cũng sẽ tuyên bố.
“Thông nhi, lúc trước trục ngươi ra khỏi sư môn, cũng là việc không có biện pháp, dù sao tông quy cũng phải giữ!" Huyễn Quang chân nhân hối tiếc nhìn đại đệ tử của mình nói.
Tam sư đệ của Huyễn Quang chân nhân Tán tiên Lãnh Vũ còn lại là nói: "Vương Thông, lúc trước trục ngươi xuất sư môn, tuyệt không có phế bỏ công lực của ngươi, ngươi cũng đáng lẽ có chút minh bạch dụng tâm của sư tôn ngươi là gì!"
Trong lòng Vương Thông đến giờ mới giật mình.
Trong Côn Luân tiên cảnh, thông thường khi trục xuất đệ tử khỏi sư môn, đều cũng sẽ phế bỏ công lực của đệ tử, hắn không có bị phế bỏ công lực, Vương Thông vẫn luôn rất mê hoặc. Hiện tại nhìn lại, tất cả đều cũng rất rõ ràng, lúc trước Huyễn Quang chân nhân trục xuất Vương Thông khỏi sư môn, cũng là ráng chịu đau lòng làm như vậy, không có phế bỏ công lực cũng rất dễ dàng có thể minh bạch.
"Thông nhi, ngày nay ta lại thu ngươi làm đồ đệ, cho ngươi trở về sư môn, ngươi có nguyện ý không? Huyễn Quang chân nhân nhìn Vương Thông nói.
Vương Thông vừa nghe, đầu óc như bị một trận sấm sét đanh ngang.
Trở về sư môn, hắn quả thật suy nghĩ rất là lâu, từ lúc tiến vào Côn Luân tiên cảnh lần này, hắn vẫn luôn bối rối trong lòng, thậm chí lo lắng bản thân tiến vào tông phái sẽ bị đuổi ra, hắn làm sao cũng không nghĩ đến bản thân lại có cơ hội có thể trở về sư môn.
"Ngươi có nguyện ý không?” Huyễn Quang chân nhân hỏi thêm một lần.
Vương Thông lúc này mới bừng tỉnh tiến tới, liên mang đạo: “Đệ tử nguyện ý, đệ tử nguyện ý!" lúc này, mặt Vương Thông đã ướt đẫm lệ.
Lý Phong Du cũng như nhóm huynh đệ của Vương Thông ai cũng mỉm cười nhìn Vương Thông, mọi người đều vì đại sư huynh Vương Thông của bọn họ mà cao hứng.
Lý Dương cũng cười xem tất cả mọi việc xảy ra, khiến hắn thật cao hứng.
"Gia gia, tha thứ cho tôn nhi vừa rồi đã vô lễ!" Lý Dương lúc này, mới cung kính khom người nói với Huyễn Quang chân nhân.
Huyễn Quang chân nhân lập tức mỉm cười khán gật đầu, liền nói: "Hảo, hảo, tôn nhi tốt của ta." Bỗng dưng Huyễn Quang chân nhân mắt sáng ngời, ngạc nhiên nói, “Lý Dương, ngươi không ngờ lại thành tựu đao phách, đạt tới Nguyên Anh cảnh giới!"
Hạng Vũ đem ma sát lực của Lý Dương ẩn tàng hết, nhưng đao phách tu vi thật sự không ẩn tàng.
“Thời gian chỉ mới có bấy lâu, nghe Lý Thạc nói, hai huynh đệ các ngươi chân chính tu luyện cũng là từ sau khi mười sáu tuổi trở đi!" Huyễn Quang chân nhân tán thưởng.
Lý Dương không muốn chấn động mọi người quá mức, liền gật gật đầu.
Trên thực thế, Lý Thạc là từ thập sáu tuổi chính thức bắt đầu tu luyện nội công, mà Lý Dương thật sự là từ hai mươi hai tuổi mới bắt đầu tu luyện nội công. Thời gian so với Lý Thạc còn ngắn hơn rất nhiều.
“Mười tám năm, chỉ mười tám năm đạt tới Nguyên Anh cảnh giới, kỳ tích, ngay cả nghĩa phụ Tầm Hoan chân nhân cũng không có tốc độ nhanh như vậy, thật sự là kỳ tích!" Huyễn Quang chân nhân không ngừng kinh ngạc.
Mười mấy cao thủ tiền bối Tinh Cực Tông đứng xung quanh ai cũng kinh ngạc, mười tám năm đạt tới Nguyên Anh cảnh giới, chuyện này thật là một kỳ tích.
"Phong Du, hãy mau an bài cho tốt nơi Lý Dương nghỉ ngơi, ta phải lập tức cùng tôn tử láu lỉnh của ta tâm sự cho thật tốt!" Huyễn Quang chân nhân ra lệnh cho Lý Phong Du.
"Dạ, phụ thân!" Lý Phong Du lập tức tuân mệnh nói.
"Hai người đứa trẻ này là ai? Cảm giác làm sao ……" Huyễn Quang chân nhân đột nhiên như xem thấu mọi chi tiết của Lily cùng Tiểu Jake, chỉ là Huyễn Quang chân nhân vẫn thật sự không biết tại tục thế Tây Phương có lang nhân tồn tại, trong ma giới mặc dù có, nhưng Huyễn Quang chân nhân đúng là chưa từng đi đến ma giới, đương nhiên không biết.
Vương Thông lập tức truyền âm cho Huyễn Quang chân nhân: "Sư tôn, hai người bọn chúng là đồ nhi của đồ đệ trong tục thế đã thu, bọn chúng trên người có đeo một khối ngọc bội ……" Vương Thông đem hình dáng của ngọc bội cẩn thận miêu tả rõ ràng.
Sau khi Huyễn Quang chân nhân nghe xong, lập tức mắt sáng ngời, ánh mắt nhìn Lily cùng Tiểu Jake cũng nhu hòa rất nhiều.
”Nếu đã là đồ đệ của Thông nhi, cũng xem như là đệ tử của Tinh Cực Tông ta rồi, các ngươi cứ an tâm ở lại Tinh Cực Tông ta, việc tìm kiếm phụ thân các ngươi, hãy chờ một đoạn thời gian! Đương nhiên các ngươi cứ yên tâm, Tinh Cực Tông ta nhất định sẽ giúp các ngươi tìm được phụ thân." Huyễn Quang chân nhân mỉm cười đích đối mặt với Lily cùng Tiểu Jake nói.
Lily và Tiểu Jake nhìn thấy Huyễn Quang chân nhân nói chuyện với bọn họ thân thiện như vậy, trong lòng không khỏi hưng phấn, vội vàng tuân mệnh -
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.