Thốn Mang

Quyển 8 - Chương 22: Kha Phong ma vương

Ngã Cật Tây Hồng Thị

08/04/2013

Uyển Linh Đan không thể luyện chế nữa!

Giống như sét đánh bên tai, Lý Dương chỉ cảm thấy đầu ong ong như muốn vỡ ra.

Uyển Linh Đan không thể luyện chế nữa!

Nói cách khác, mình cũng không có cách gì làm công lực tăng nhanh như trước. Mấy tháng vừa rồi, dựa vào Uyển Linh Đan, công lực mình được đề cao rất nhiều, như khổ tu hơn ngàn năm. Uyển Linh Đan giúp cho mình tiết kiệm một đại lượng thời gian.

Nhưng bây giờ...

- Ngươi nói lại một lần nữa, nói lại một lần nữa, ta vừa rồi không nghe rõ.

Lý Dương lắc lắc đầu, nhắm lại mắt rất lâu, sau đó mở ra nhìn chằm chằm vào Lily, giống như một người sắp chết đuối cố với lấy đầu cây sào của người đến cứu mình.

Lily biết Lý Dương cùng sự tình về Khương Tuyết, tự nhiên cũng hiểu tâm tình của Lý Dương vào lúc này.

- Sư huynh, không có biện pháp, thật không thể tiếp tục luyện chế Uyển Linh Đan nữa.

Lily thở dài nói.

- Tàm sao có thể như vậy được, rốt cuộc là chuyện gì thế? Làm sao lại không thể luyện chế? Jacke hắn không phải rất đang khỏe sao, hơn nữa công lực hắn hôm nay dựa vào Uyển Linh Đan đã đạt tới Đại Thành kỳ rồi, luyện đan tuyệt đối không có chuyện. Về phần tài liệu, chúng ta không phải có đại lượng ma nguyên thạch sao? Vậy như thế nào lại không thể luyện chế chứ?

Tốc độ nói chuyện của Lý Dương cực nhanh, sắc mặt cũng đỏ bừng có vẻ rất khẩn cấp.

Phải biết rằng, muốn từng bước tu luyện đến Ma Vương cảnh giới, ít nhất phải cần ngàn năm!

Ngàn năm!

Lý Dương có đợi được không? Nhưng nếu có Uyển Linh Đan, Lý Dương sẽ dựa vào dược lực của Uyển Linh Đan, tốc độ được đề cao ngàn lần vạn lần. Thậm chí còn chỉ vài năm là có thể đạt tới Ma Vương cảnh giới.

Chỉ thời gian mấy tháng, Lý Dương đã từ Ma Tướng tiền kì đạt tới Ma Tướng hậu kỳ, đó là nhờ vào công hiệu của Uyển Linh Đan.

Đợi ngàn năm, hắn quả thật không chịu nổi!

- Sư huynh, ngươi tỉnh táo lại. Tỉnh táo lại đi!

Lily quát lớn.

Lý Dương chấn động, nhắm mắt lại, hít thở sâu một hơi, rồi chậm rãi mở mắt ra, nhìn Lily, nhè nhẹ gật đầu nói:

- Lily, ngươi nói đi, ta sẽ bảo trì tỉnh táo. Rốt cuộc có chuyện gì thế?

Lily giải thích nói:

- Uyển Linh Đan phải có mười chín loại tài liệu, cũng không phải là quá trân quý. Nhưng trong đó có một loại tài liệu tên là Băng Lăng Hoa. Trước khi sản xuất Uyển Linh Đan, Băng Lăng Hoa căn bản không có tác dụng gì, mặc dù Băng Lăng Hoa này rất rất thưa thớt, nhưng cũng không tính là trân quý. Nhưng, sau khi luyện chế hơn một ngàn khỏa Uyển Linh Đan, chúng ta đã không còn tài liệu Băng Lăng Hoa nữa.

- Đúng đó, sư huynh, không có Băng Lăng Hoa căn bản không thể luyện chế Uyển Linh Đan.

Thanh âm Jacke cũng vang lên trong đại sảnh. Hắn bước từng bước đi vào trong đại sảnh, cũng có vẻ cực kỳ bất lực.

- Chẳng lẽ không có tài liệu gì có thể thay thế sao?

Lý Dương mặc dù đối với luyện đan cũng không hề nghiên cứu, nhưng hắn biết, luyện đan có thể có những tài liệu thay thế được cho nhau. Mặc dù dược hiệu không bằng nguyên trước, nhưng tốt xấu gì cũng có dược hiệu.

- Không có, không có tài liệu gì có thể thay thế được Băng Lăng Hoa, Băng Lăng Hoa chẳng những băng giá mà còn tinh khiết. Thoạt nhìn hơi giống băng quyết, nhưng có một cổ tánh mạng lực chứa đựng bên trong. Cổ tánh mạng lực này làm cho nó khác với băng quyết bình thường. Băng Lăng Hoa mặc dù hiếm thấy, nhưng vì không có tác dụng đặc thù gì, do đó trước giờ rất tiện nghi, không có ai sử dụng. Nhưng khi chúng ta luyện đan, tiêu hao không ít Băng Lăng Hoa, hôm nay, chúng ta không còn tìm thấy chúng nữa. Không có Băng Lăng Hoa, Uyển Linh Đan căn bản không thể luyện chế.

Jacke nói thập phần khẳng định.

- Đến cả một biện pháp cũng không có sao?

Lý Dương chưa từ bỏ ý định.

Jacke tàn khốc gật đầu:

- Đúng vậy. Không có một chút biện pháp nào. Băng Lăng Hoa là chủ dược trong việc luyện chế Uyển Linh Đan, tuyệt đối không thể thay đổi được, không có nó, căn bản không có khả năng luyện chế ra Uyển Linh Đan. Luyện đan chi đạo, có đôi khi có thể thay thế dược vật, nhưng có đôi khi, lại không thể sửa đổi được.

- Nói vậy... Bây giờ không có biện pháp luyện chế Uyển Linh Đan nữa, sau này, cũng không có biện pháp sao?

Lý Dương còn có chút hy vọng, hy vọng sau này có thể luyện chế được Uyển Linh Đan, cho dù đợi vài năm cũng được…

- Đúng vậy, trừ phi chúng ta có thể tìm được Băng Lăng Hoa.

Jacke nói khẳng định.

- Lily, có hy vọng tìm được Băng Lăng Hoa không?

Lý Dương nhìn về phía Lily hỏi.

Lily lắc đầu nói:

- Băng Lăng Hoa cực kỳ hiếm thấy, lúc trước bởi vì nó vô dụng, một đóa giá chỉ đạt tới một trung phẩm ma nguyên thạch. Chúng ta đã mua không ít Băng Lăng Hoa rồi. Hôm nay, một đóa cũng không tìm thấy nữa. Nhân mã của chúng ta đã hỏi rất nhiều người, đều không có nơi nào còn Băng Lăng Hoa nữa.

- Trước đây mua Băng Lăng Hoa ở đâu?



Lý Dương truy vấn

- Từ một người ở Phiêu Tuyết Sơn mạch chúng ta ngẫu nhiên phát hiện ra. Cũng chỉ có Phiêu Tuyết Sơn mạch mới có thể sinh ra Băng Lăng Hoa. Đáng tiếc xác suất sinh trưởng quá thấp, có lẽ mấy năm mới có một người phát hiện một đóa.

Lily bất lực.

- Chúng ta đã phái người ở Phiêu Tuyết Sơn mạch đi tìm rồi, nhưng vẫn không tìm thấy một đóa nào, thật sự quá khó khăn, Băng Lăng Hoa phải cần thời gian dài mới sinh ra, thật sự quá hiếm thấy.

Lý Dương hiểu ý tứ của Lily. Lily muốn nói là, căn bản không hy vọng tìm được Băng Lăng Hoa.

Nhiều nhất là tìm được một hai đóa, bất quá như vậy cũng vô dụng.

Lý Dương đột nhiên cảm thấy đầu choáng váng. Mấy tháng gần đây, Lý Dương luôn luôn trong trạng thái hưng phấn, hắn thậm chí còn tính toán, chỉ cần dùng Uyển Linh Đan, thì bao lâu có thể đạt tới Ma Vương cảnh giới. Lý Dương tính toán, trong lòng không ngừng tính toán, theo tính toán thì phải vài năm mới đạt tới Ma Vương cảnh giới, vậy mà bây giờ....

- Các ngươi đi ra ngoài trước, để ta yên tĩnh một mình!

Lý Dương khoát tay vô lực, một người một mình ngồi đó, mắt nhắm chặt.

Lily và Jacke nhìn nhau, chỉ có thể bất lực đi ra đại sảnh.

Nữ Thần Phong.

- Tuyết, ta nuốt lời rồi, lần trước ta có nói với nàng sẽ rất nhanh đạt tới Ma Vương cảnh giới, sau đó bắt đầu lữ trình tìm nàng. Nhưng, nhưng chỉ sợ thời gian còn lâu hơn nhiều. Không có Uyển Linh Đan, ta căn bản không có khả năng trong vài năm. Phải hơn mười năm, hoặc là mấy trăm năm mới đạt tới Ma Vương cảnh giới.

Lý Dương dựa vào cự thạch, uống rượu mạnh, quay về băng điêu thật lớn nói.

Mỗi khi trong lòng cao hứng, mỗi khi trong lòng ưu thương, Lý Dương đều đến nơi này cùng “Khương Tuyết” nói chuyện.

- Kỳ thật, ta cũng quá tham lam.

Lý Dương mạc nhiên cười:

- Trên thực tế, Uyển Linh Đan cũng làm cho ta tiết kiệm một ngàn năm. Ta hôm nay đã đạt tới Ma Tướng hậu kỳ, coi như là tiến bộ thần tốc rồi. Còn đường sau này chắc là phải từng bước từng bước một mà đi thôi.

Một năm trước khi không có Uyển Linh Đan, Lý Dương cũng chậm rãi khổ tu?

Mấy tháng gần đây nhờ có Uyển Linh Đan mới làm công lực của Lý Dương đề cao nhanh chóng, sau này Lý Dương phải tiếp tục khổ tu thôi.

- Tuyết, chờ ta, ta sẽ tu luyện rất nhanh thôi.

Mặc kệ như thế nào, thương tâm cũng không thể làm cho công lực gia tăng, chỉ có không ngừng khổ tu. Lý Dương hóa thành tàn ảnh, biến mất khỏi Nữ Thần Phong.

Kha Phong Sơn, trên đại điện cung điện Kha Phong Ma Vương.

Màu sắc trang trí trên đại điện của Kha Phong Ma Vương hơi tối, có vẻ rất âm trầm, phàm là người nào từng gặp Kha Phong Ma Vương trên đại điện, không ai không khỏi run sợ trong lòng. Bởi vì, Kha Phong Ma Vương đúng là rất đáng sợ.

Hạng Vũ mạnh hơn Kha Phong Ma Vương, khinh thường Kha Phong Ma Vương là đám ô hợp. Hạng Vũ đánh giá Kha Phong Ma Vương là “tiểu nhân âm hiểm”. Nhưng với những người yếu hơn Kha Phong Ma Vương thì Kha Phong Ma Vương có ấn tượng gì đây?

Vô tình tâm lãnh làm ai cũng phải sợ hãi.

Đó là đánh giá của mọi người dưới tay hắn. Hắn có một thanh chủy thủ trung phẩm ma khí gọi là “Ám Huyết”, đặc biệt sở trường cận chiến.Hắn gian trá đến đâu thì chỉ có những người nhân tài mạnh hơn hắn mới nhìn thấu. Thủ hạ của hắn chỉ cảm giác được hắn rất kinh khủng thôi.

- Ma Vương bệ hạ!

Phong Thiện Di cung kính quỳ xuống trên đại điện, hắn dập đầu không dám ngước lên nhìn lấy một chút.

- Tốt lắm!

Thanh âm Kha Phong Ma Vương có vẻ rất thân thiết:

- Thiện Di, thật sự là ngươi vất vả quá. Được rồi, lần này quá trình thu thuế có xuất hiện vấn đề gì không?

Giống như cuộc nói chuyện giữa hai bằng hữu, Kha Phong Ma Vương có vẻ rất tùy ý, nhưng Phong Thiện Di cũng không dám có chút sơ ý nào.

- Không có vấn đề gì. Phiêu Tuyết Sơn mạch. Thiết Nhận Sơn cùng với Bình Nguyên và bát đại thành thị, không ai dám can đảm kháng thuế. Lần này, thuế thu tổng cộng là một vạn sáu ngàn năm trăm thượng phẩm ma nguyên thạch.

Phong Thiện Di đứng dưới đại điện cung kính nói.

- Năm trăm? Sao lại có thêm một khoản nữa. À, đúng rồi, là Phiêu Tuyết Sơn mạch bắc vực vừa mới đổi thủ lĩnh mới.

Kha Phong Ma Vương tựa hồ như không nắm rõ sự tình này, cố ý hỏi.

- Đúng vậy. Ma Vương bệ hạ, tân nhậm thủ lĩnh gọi là Mộc Dịch. Hắn coi như thành thật, theo quy củ nộp đủ 1500 thượng phẩm ma nguyên thạch.

Phong Thiện Di đáp. Lúc này Phong Thiện Di mới dám ngẩng đầu lên, nhưng Kha Phong Ma Vương thân ở trong bóng tối, cho dù ngẩng đầu lên, cũng không cách gì thấy được hình dạng của Kha Phong Ma Vương.

- Ừ, tốt lắm, ngươi có thể trở về.

Nói xong, thân hình Kha Phong Ma Vương hóa thành tàn lượng, liền biến mất không thấy nữa.

Phong Thiện Di tóat mồ hôi lạnh. Kha Phong Ma Vương đi rồi, hắn mới dám thở phào một hơi:

- Con bà nó, mỗi lần gặp Kha Phong Ma Vương, tim ta cứ đập thình thịch, thật sự là dọa người.



Lập tức trên mặt Phong Thiện Di một lần nữa khẽ mỉm cười, rồi thư thái đi ra khỏi đại điện. Khi Phong Thiện Di vừa ra khỏi đại điện, đột nhiên…

- Hô!

Trên vương tọa (ghế của vua) ở đại điện đột nhiên xuất hiện một người, chính là Kha Phong Ma Vương.

Kha Phong Ma Vương mắt lạnh lùng nhìn theo Phong Thiện Di vừa đi ra khỏi đại điện, Phong Thiện Di còn nghĩ là Kha Phong Ma Vương đã ly khai, có vẻ rất nhẹ nhàng. Còn tùy ý nạt nộ những người chung quanh. Nhìn bộ dáng Phong Thiện Di, Kha Phong có vẻ tươi cười.

Tay phải Kha Phong Ma Vương đột nhiên vỗ vào vương tọa…

- Kẹt kẹt…

Bên cạnh vương tọa bỗng xuất hiện một cái động khẩu, Kha Phong Ma Vương thân hình chợt lóe, liền tiến vào động khẩu đó.

Đây là một mật thất rất hoa mỹ, trong mật thất chứa đầy các loại tinh thạch đang tỏa ra hào quang sáng rực, những hào quang này làm mật thất tản ra đủ mọi màu sắc, nhưng lại làm cho người ta có cảm giác quỷ bí.

Trong mật thất này có một hắc y nhân, thân hình gầy yếu, trên mặt rất mơ hồ.

- Bái kiến chủ nhân!

Hắc y nhân kia quì một gối xuống

Lúc này Kha Phong Ma Vương đã xuất hiện trong mật thất, trong ánh sáng tinh thạch, rốt cục cũng thấy được hình dạng của Kha Phong Ma Vương, điểm chú ý nhất chính là mắt. Con mắt lão rất nhỏ, nhỏ như mắt chuột. Nhưng lại tràn ngập một cổ âm ngoan, đồng thời trên mặt hắn hoàn có một vết thương thật lớn, cơ hồ chia khuôn mặt hắn thành hai nửa.

Dựa theo công lực của Kha Phong Ma Vương, tự nhiên có thể tiêu trừ vết thương này, nhưng hắn nhưng vẫn lưu trứ vết thương như vậy.

- Tìm ra Uyển Linh Đan rốt cuộc là từ nơi nào tới chưa?

Kha Phong Ma Vương lãnh thanh hỏi. Uyển Linh Đan đột nhiên xuất hiện trong lãnh địa của Kha Phong Ma Vương, điều này làm cho rất nhiều phú hào tranh nhau mua cho bằng được. Hơn nữa còn tùy ý trả giá. Ngoài ra còn có rất nhiều kì trân, trước nay không hề thấy nữa.

Chẳng những là lãnh địa của Kha Phong Ma Vương, mà trong lãnh địa hơn mười Ma Vương khác cũng thấy xuất hiện những vật này.

Trong lãnh địa hơn mười Ma Vương đồng thời có những vật phẩm xa xỉ như thế, lợi nhuận rất lớn, mỗi tháng cũng phải hơn một ngàn thượng phẩm ma nguyên thạch!

Kha Phong Ma Vương có thể tính được, nhiều đồ bán ra ngoài như vậy, sẽ có bao nhiêu thật lớn lợi nhuận, lợi nhuận lớn như vậy chắc chắn nhiều hơn việc thu thuế. Hắn cũng rất muốn cướp đoạt.

Hắc y nhân lập tức cung kính nói:

- Bẩm báo chủ nhân, mặc dù không hoàn toàn tra ra thương nhân rốt cuộc là ai, nhưng cũng có manh mối.

- Nói!

Kha Phong Ma Vương nhất thời nhãn tình sáng lên.

- Kinh doanh Uyển Linh Đan cùng với các loại kì trân chắc hẳn là của người trong lãnh địa Du Sơn Ma Vương, bất quá....

Hắc y nhân có vẻ rất chần chừ.

- Bất quá cái gì?

Kha Phong Ma Vương nghe qua Du Sơn Ma Vương đã thấy mất hứng.

- Bất quá, thương nhân đó rất độc ác, đồng thời chỉ định một đại thương nhân làm đại lí, đồng thời làm việc kinh doanh cho họ. Trong lúc nhất thời không thể tra ra chân thân của thương nhân này.

Hắc y nhân vội vàng nói:

- Nhưng có xác định một chút, thương nhân nhất định là người trong lãnh địa Du Sơn Ma Vương.

Trên thực tế, Hắc y nhân cũng không xác định, chỉ là hắn biết là nếu không có đáp án gì minh xác, nói không chừng Kha Phong Ma Vương sẽ nổi giận giết chết hắn ngay.

- Du Sơn Ma Vương, hừ, tên khốn khiếp đó rốt cục sẽ có một ngày bị ta giết. Tính ra, sự tình này tạm thời lại.

Sự tình lại dắt tới người thường xuyên đối đầu với mình, Kha Phong Ma Vương chỉ có thể bỏ qua việc cướp đoạt Uyển Linh Đan của thương nhân đầu não.

- Được rồi, kêu ngươi phái người đi giám thị Mộc Dịch, đã làm chưa?

Kha Phong Ma Vương lại hỏi.

Trong lãnh địa Kha Phong Ma Vương, tất cả các nhân vật thủ lĩnh, đều bị Kha Phong Ma Vương phái người giám thị.

- Làm rồi, Bích Lan Sơn Mộc Dịch lựa chọn năm trăm Ma Tướng cùng với năm ngàn cao thủ cấp bậc Thiên Ma đóng tại Bích Lan Sơn, trong số này có thám tử của chúng ta, nhất cử nhất động của Mộc Dịch đều nằm trong tay chúng ta.

Hắc y nhân tự tin nói.

- Ừ, tốt lắm. Ta cuối cùng vẫn có cảm giác Mộc Dịch này hơi quái dị, ngươi phải giám thị hắn cho thật kỹ.

Kha Phong Ma Vương khẽ nhíu mày. Hắn trước nay không hề nghe qua về tân thủ lĩnh Mộc Dịch. Quá khứ cho dù người nào trở thành tân đầu lĩnh, ít nhất cũng phải có danh khí ngay từ đầu.

- Dạ, chủ nhân yên tâm, Mộc Dịch một khi có cử động gì, thuộc hạ nhất định sẽ bẩm báo chủ nhân.

- Ừ, ngươi có thể đi rồi!

Kha Phong Ma Vương nói xong, liền đi tới ngồi trên một bồ đoàn, còn Hắc y nhân kia khom người, hóa thành tàn ảnh, biến mất trong thinh không.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Thốn Mang

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook