Quyển 5 - Chương 27: Nguyên Anh Kim Huyết
Ngã Cật Tây Hồng Thị
08/04/2013
Lý Dương nhất thời cảm thấy dễ chịu.
Ở trong Thái Cực Phong Nguyên đại trận này, Lý Dương chưa lúc nào buông lỏng.
Dù sao thì trong tam đại trưởng lão của Thượng Thanh cung tùy ý chọn một người đem so sánh, hắn cũng đều không phải là đối thủ.
Bây giờ, Tiêu Diêu tán nhân đã quay lại cho nên Lý Dương cảm thấy hoàn toàn có thể thoải mái rồi.
Không cần lo lắng đến nguy hiểm, nếu gặp phải nguy hiểm, mặc kệ như thế nào, nghĩa phụ cũng nhất định sẽ không bỏ rơi.
“Đi nào, đệ tử Thượng Thanh cung chuẩn bị mà thưởng thức.” Lý Dương nhún chân một chút lập tức giống như một trận gió lóe lên đã cách xa vài trăm thước.
Nguyên Thanh trưởng lão đi bên cạnh Nguyên Minh trưởng lão.
“Sư đệ, hôm nay ba người chúng ta trong đó ngươi là Đại Thành kỳ còn ta và Tằng Thăng sư huynh đã thành tán tiên .Cho nên ngươi cũng nên cẩn thận, ngàn vạn lần đừng để tên tặc tử Tinh Cực tông đánh lén đó.” Nguyên Minh quay đầu về phía Nguyên Thanh nhắc nhở.
Nguyên Thanh cười lạnh nói: “Sư huynh đừng lo lắng Tằng Thăng chỉ vì chủ quan thôi, còn ta tuyệt sẽ không để chuyện như vậy phát sinh đâu. Đây không phải chỉ là một tên đệ tử của Tinh Cực tông thôi sao? Dĩ nhiên Thượng Thanh cung chúng ta bị hý lộng như thế cũng thật là mất thể diện!”
Nguyên Minh tán đồng nói: “Đúng vậy, căn cứ vào sự quan sát của ta, hắn ngay cả Độ Kiếp kỳ cũng chưa đạt đến, thật không hiểu tại sao hắn có thể hủy đi nhục thể của Tằng Thăng trưởng lão.”
Nguyên Thanh khinh thường nói:” Tinh Cực tông chỉ là bộc phát mà thôi, chẳng có bối cảnh gì. Cho dù có bị tiêu diệt, Lý Tầm Hoan trên tiên giới cũng không làm gì nổi. Lúc trước ta từng đề nghị Ngọc Minh chân nhân tiêu diệt Tinh Cực tông, nhưng Ngọc Minh chân nhân vẫn chưa đưa ra chủ ý rõ ràng.”
Đám đệ tử Thượng Thanh cung đều kiêu ngạo, một ngàn năm trở lại đây, Thượng Thanh cung ở Côn Lôn tiên cảnh là đệ nhất tông phái cho nên đệ tử trở nên kiêu ngạo là chuyện rất bình thường.
Đối với đệ tử Tinh Cực tông có rất nhiều ác cảm.
Ngày đó Huyễn Quang chân nhân Độ Kiếp, trưởng lão Ngọc Sanh của Thượng Thanh cung châm chọc ra mặt, từ đó có thể tưởng tượng Thượng Thanh cung đối với Tinh Cực tông thái độ ác cảm như thế nào, Nguyên Thanh đối với việc này thành kiến cũng vô cùng sâu sắc.
Bối cảnh! Lịch sử!
Tinh Cực tông chẳng hề có bối cảnh gì, không bị người của Thượng Thanh cung xem thường mới là lạ.
“Nguyên Minh sư huynh, chúng ta chia nhau vây công tên tiểu tặc Tinh Cực tông này như vậy sẽ nhanh hơn!” Nguyên Thanh quay đầu nói với Nguyên Minh
Nguyên Minh lập tức dặn dò: “Ngươi phải cẩn thận, ngàn vạn lần đừng như Tằng Thăng trưởng lão”
“Yên tâm, nếu hắn tới, ta sẽ làm cho hắn phải hối hận” Nguyên Thanh khoát tay, liền tách ra khỏi Nguyên Minh.
Nhưng mà Nguyên Thanh không có phát hiện, phía sau hắn vài trăm thước vẫn có người theo dõi hắn.
“Muốn diệt Tinh Cực tông ta?” Lý Dương trên mặt xuất hiện một tia lãnh tiếu “Ta đây sẽ khiến cho ngươi lặp lại một lần nữa!” Lý Dương giống như tia chớp, tiến về phía Nguyên Thanh.
Linh thức của Nguyên Thanh cẩn thận tra xét các nơi, nhưng hắn không thể nào phát hiện ra Lý Dương đang ở phía sau, hơn nữa Nguyên Thanh cũng không mang tiên nguyên lực ra bảo hộ nhục thể. Điều này không phải làm cho Lý Dương hưng phấn sao? Không phải sẽ khiến cho Lý Dương dễ dàng hủy đi nhục thể của hắn sao?
Lý Dương giống như u linh nhắm hướng Nguyên Thanh đi tới.
Nguyên Thanh không hề có chút cảm ứng nào.
“Haha.....” Đột nhiên Nguyên Thanh cười lớn thân thể chợt lóe lên tránh sang một bên thoát khỏi chiêu ám toán của Lý Dương. Đồng thời tiên nguyên lực phát ra bao trùm lấy người Lý Dương. Lý Dương không kịp có phản ứng đã bị vây ở bên trong.
Nguyên Thanh đắc ý nhìn Lý Dương đang kinh ngạc, trong tay hắn tiên nguyên lực hình thành một cái bát quái.
“Tham trắc thuật”
Hạng Vũ cả kinh bất đắt dĩ nói với Lý Dương:” Lý Dương, Ài… Bọn tiên nhân thường dùng cái tiểu pháp thuật này.Bổn Bá Vương cũng quên mất. Không nghĩ tới tu tiên giả đã sử dụng được pháp thuật này” Không thể trách Hạng Vũ, Hạng Vũ đã ở phàm nhân giới hơn hai ngàn năm. Hơn nữa Tham trắc thuật chỉ tính là tiểu pháp thuật của tiên nhân thôi, cao thủ tại ma giới đều như Hạng Vũ không chú ý tới.
“Haha… Tinh Cực tông tặc tử, cái này chính là tiên giới bí pháp chuyên dùng để phòng ngừa kẻ khác ám toán, ngươi một khi tới gần ta trong vòng mười mét, cái bát quái này tự động khởi động và báo hiệu cho ta biết, ha ha, tiểu tử ngươi chết chắc rồi!”
Nguyên Thanh dương dương đắc ý, trên tay cầm bát quái hình thành từ tiên nguyên lực.
Lý Dương cũng không đào tẩu, Lý Dương cũng có thể ngạnh phá, chỉ có điều là mất thời gian thôi.
“Hừ hừ… nếu Tằng Thăng trưởng lão sớm biết ngươi lợi hại như vậy, dùng tới bí pháp này thì làm sao ngươi có khả năng làm tổn thương đến ông ta? Ngươi không phải hủy đi nhục thể của Tằng Thăng trưởng lão sao? Bây giờ ta cũng sẽ hủy đi thủ cấp của ngươi” Nguyên Thanh cười lạnh một tiếng
Đao mang trong tay Lý Dương đã chuẩn bị sẵn sàng.
“Lý Dương, cái này phải ngạnh phá, cần phát ra liên tục mười đạo đao mang, nhưng phải tập trung cùng một chỗ. Nếu ngươi dùng đến Phá Sơn Liệt Không, tin rằng chỉ cần hai đạo đao mang là có thể làm xong rồi” Thần thức Hạng Vũ phân tích tỉ mỉ.
Lý Dương hết thảy đã chuẩn bị sẵn sàng.
Nguyên Thanh dương dương đắc ý, từ trong người lôi ra mười khoả Thí Khiển Lôi.
“Ta đã nghe Nguyên Minh sư huynh cho biết tiểu tử ngươi có thể ngăn cản Thí Khiển Lôi, Tằng Ngạn chỉ sử dụng có một viên mà thôi, nếu ta cùng lúc tung ra một lần mười khỏa Thí Khiển Lôi, tuyệt đối không tin ngươi có thể chống cự được. Ta không nóng vội đâu, nếu ngươi có khả năng ngăn cản mười khỏa, thì ta sẽ tung tiếp hai mươi khỏa thử xem thế nào” Nguyên Thanh tỏ vẻ rất đắc ý.
Hắn đã bố trí xong. Hắn biết, cho dù là Độ Kiếp kì cao thủ cũng khó có thể công phá, đừng nói đến kẻ trước mặt đây ngay cả Độ Kiếp kì còn chưa đạt tới. Mười khoả Thí Khiển Lôi uy lực mặc dù lớn, nhưng nếu không phải cùng lúc tung ra thì chưa chắc làm gì được Lý Dương. Nhưng đây là mười khỏa Thí Khiển Lôi đồng thời công kích Lý Dương.
Đích xác hắn thật lợi hại, ngay cả Lý Dương dùng đao mang cũng phải dùng tới mười đạo đao mang, hơn nữa công kích cùng một chổ. Nếu sử dụng Phá Sơn Liệt Không vẫn phải dùng tới hai đạo đao mang, có thể tưởng tượng uy lực thật là kinh người.
“Chỉ một chút nữa thôi là ngươi chết chắc!”
Nguyên Thanh đắc ý cười, mười khỏa Thí Khiển Lôi được chính tiên nguyên lực của hắn khống chế ném đi. Bởi vì mười khỏa Thí Khiển Lôi được tiên nguyên lực bố trí mặt ngòai cho nên không dễ gì cản đươc. Dù sao đây cũng là tiên nguyên lực của Nguyên Thanh tự bố trí.
“Nguyên Thanh trương lão người đã bắt được tiểu tử này rồi a!” thanh âm hưng phấn của tiểu đội hai mươi đệ tử vang tới.
Lý Dương trong mắt hiện lên một tia lãnh quang nhìn mười khỏa Thí Khiển Lôi đang bay đến.
Tử Cực Ma Thể Huyền Công
Tinh thể hồng sắc tiểu viên cầu trong đầu Lý Dương nhất thời xoay tròn, ngay lập tức phát xuất ra đạo đạo tử sắc quang hoa.....
“Oanh long!”
Mười khỏa Thí Khiển Lôi uy lực thật lớn. Tuyệt đối làm cho người ta sợ hãi cực kỳ, thậm chí vượt qua Cục Từ Ma Sát công kích lúc trước.
Chỉ là…..
Lý Dương hôm nay thân thể năng lượng vượt xa lúc đâu khi còn ở sa mạc Châu Phi, lúc đó năng lượng chỉ mới vượt quá trăm vạn tinh, còn bây giờ đã là chín trăm vạn tinh, đạt tới thất cấp cao thủ đính phong. Hơn nữa Từ Cực Ma Thể Huyền Công có thể tự động giảm bớt lực công kích từ bên ngoài đánh vào.
Oanh! Oanh! Oanh!
Oanh! Oanh! .......
Thí Khiển Lôi nổ mạnh ngay bên cạnh thân thể Lý Dương. Nhất thời trong cấm chế, đất đá cát bụi đều bị cuốn tung lên. Trong cơ thể Lý Dương đạo đạo tử sắc quang mang không ngừng hấp thu năng lượng của Thí Khiển Lôi đang nổ hình thành lớp lớp phù triện màu tím dung nhập vào trong cơ nhục của Lý Dương.
Tử cực ma thể huyền công làm suy giảm đi uy lực của vụ nổ, cùng với thân thể Lý Dương chống cự lại lực đạo này. Hoàn toàn ngăn cản lực công kích của mười khỏa Thí Khiển Lôi.
Trong mắt Lý Dương hàn quang chợt lóe!
Hưu! Hưu!
Đông thời lưỡng đạo đao mang cùng bắn ra bay vào cùng một vị trí.
Phá Sơn Liệt Không!
Đầu mũi hai đạo đao mang bắt đầu rung động mạnh lên, tại đầu hai đạo đao mang cũng đã xuất hiện sóng gợn… Bùm!
Mười khỏa Thí Khiển Lôi tập trung nổ lớn lúc này thanh âm cấm chế bị phá vỡ cơ hồ đã bị quên lảng.
Nguyên Thanh cùng với hai mươi đệ tử Thượng Thanh cung ở phái sau cách xa cấm chế ngoài mười thướt, đám người đó cười đắc ý. Mười khỏa Thí Khiển Lôi uy lực quá mạnh ngay cả cao thủ Đại Thành kỳ củng không dám ngạnh tiếp.
“Sư thúc, uy lực của Thí Khiển Lôi quả nhiên lợi hại, ngay cả cấm chế củng bị tàn phá rồi!” hai mươi vị Thượng Thanh cung đệ tử quay đầu về Nguyên Thanh nói.
Nguyên Thanh khó hiểu nói, “Cấm chế bị phá? Không có khả năng a” Nguyên Thanh còn không có phản ứng lại thì đột nhiên.
Oanh! Oanh! Oanh!
Oanh! Oanh!
Trong phút chóc vô số quyền ảnh hung hăng kích đến thân thể Nguyên Thanh
Lý Dương bạo một trăm phần trăm lực lượng, hơn nửa ngay cả đao mang trêm nắm tay củng lóe ra. Vừa rồi bị vây dưới cấm chế và chịu sự công kích của Thí Khiển Lôi bọn người Nguyên Thanh đang xem náo nhiệt nên căn bản không hề đề phòng đến tình huống này.
Một tiếng nổ mạnh củng với thanh âm khoảng cách chỉ mười thước, với khoảng cách mười thước đối với Lý Dương không tính là gì.
“A! Ta phải giết ngươi!”
Thanh âm bén nhọn vang lên, thân thể Lý Dương nhất thời chợt lóe, bỗng xuất hiện nguyên anh thân ảnh nhỏ xíu tựa như trẻ con, diện mạo giống Nguyên Thanh như đúc. Chỉ thấy hắn kêu một tiếng chói tai rồi khống chế phi kiếm đánh tới.
“Mơ tưởng!”
Hai mươi Thượng Thanh cung đệ tử phản ứng cực nhanh. Đương khi Lý Dương công kích Nguyên Thanh thì bọn họ lập tức bầy bố đại trận để tiếp đón Lý Dương
Lý Dương nhìn chung quanh mười hai đệ tử không khỏi nhin được cười lạnh
“Bằng vào các ngươi cũng muốn đấu với ta?”
Lý Dương ngửa mặt lên trời hét to, hai tay vung lên, nhất thời đao phách trong đan điền rung động, từng đạo đao mang từ hai tay Lý Dương, giống như tiên nử hái hoa bình thương trực tiếp bốn phương tám hướng kích tới một hơi mấy trăm đạo quang mang.
Đao mang dày đặc bắn về bốn phía, cơ hồ mổi một Thượng Thanh cung đệ tử đều bị mười đạo đao mang công kích.
Hai mươi vị để tử này chỉ có một vị Độ Kiếp kỳ còn lại cũng chỉ là Nguyên Anh kỳ mà thôi. Đối mặt với đao mang của Lý Dương căn bản là bọn họ không thể ngăn cản được, vốn có lợi thế về nhân số nhưng Lý Dương vì thế mà nổi giận cho nên chấp nhận hao phí một lượng lớn công lực xuất ra mấy trăm đạo đao mang.
Lý Dương giống như sử dụng Bạo Vũ Lê Hoa Châm
A! A! A! A! .....................
Hai mươi đệ tử, mười hai đệ tử Nguyên Anh kỳ bị phá, bảy đệ tử thân thể bị tổn thương nặng chỉ có vị Độ Kiếp kỳ cao thủ là chỉ phải lãnh một vết thương nhẹ.
Kể từ đó Lý Dương liên dể dàng có thể đào tẩu!
Lúc này, Nguyên Thanh nhìn thần thái Nguyên Anh kỳ để tử, trong lòng thập phần thương cảm, trong phạm vi ngàn dặm, thiên địa linh khí đã bị Tằng Thăng hấp thu cơ hồ cạn kiệt , Nguyên Thanh vừa nhìn Lý Dương có ý định đào tẩu thì vô cùng tức giận
” Oa nha nha!!! “
Nguyên Thanh phẫn nộ hống lên, nguyên anh trạng thái củng ngửa mặt lên trời điên cuồng hét lớn, kim sắc tiên huyết phun ra từ miệng nguyên anh. Hắc Bạch song châu trên trời quang mang đại biến, lập tức bay về hướng Nguyên Thanh. Nguyên Thanh song thủ liên tục xuất chỉ, kim sắc tiên huyết lập tức dung hợp cùng hắc bạch song châu.
“Phong!”
Nguyên Thanh hô một tiếng, nguyên anh trạng thái chỉ hướng Lý Dương. Nhất thời hắc bạch song cầu tỏa ra quang hoa
Lý Dương khựng lại vừa mới nổi giận đối phó với hai mươi đệ tử Thượng Thanh cung, chuẩn bị đào tẩu thì đả bị khốn trở lại.
Vi hình Thái Cực phong nguyên đại trận!
Lúc này hắc bạch song châu hình thành như một cái lưới, hoàn toàn bao bọc Lý Dương. Đó là Thái Cực phong nguyên đại trận cỡ nhỏ.
“Lão phu hao phí nguyên thần kim huyết mấy trăm năm tu luyện, bị mất trong phút chốc, chẳng lẽ không vây bắt được ngươi?” vẻ mặt nguyên anh trông vô cùng dữ tợn, Nguyên Thanh có thể nói vừa rồi hết thảy không tiếc, trực tiếp sử dụng hắc bạch song châu, hơn nữa trong lúc đó liền bố trí ngay vi hình Thái Cực phong nguyên đại trận.
Nguyên anh kim huyết đó tuyệt đối trọng yếu. So với máu huyết của nhục thể còn trân quý hơn.
“Sư đệ, ngươi...”
Nguyên Minh thân hình chợt lóe. Liền xuất hiện bên cạnh Nguyên Thanh không nói gì thêm, lập tức ngồi xuống .
“Hô hô.....”
Đồ hình lớn của Thái Cực phong nguyên đại trận bị triệt tiêu, Nguyên Thanh liền có thể hấp thu thiên địa linh khí, nhất thời thiên địa linh khí điên cuồn tụ tập lại, lấy Nguyên Thanh làm trung tâm, hình thành một long quyển phong thật lớn.
Trong thời gian mười cái hô hấp, long quyển phong từ từ tan biến.
Nguyên Thanh vừa khôi phục lại nhân hình. Chỉ là sắc mặt trắng bệch. Thậm chí có điểm chút màu vàng.
“Nguyên Anh kim huyết tiêu hao hơn phân nửa công lực, tâm huyết mấy trăm năm khổ tu xem như uổng phí rồi!” Nguyên Thanh nhìn Nguyên Minh, Tằng Thăng trưởng lão mấy người bên cạnh, cười khổ nói. Lúc này, đệ tử Thượng Thanh cung đều đả đến. Tu chân giả trong thiên vân trận cũng đã đi ra.
Tại đại trận đám người tu tiên củng ồ ạt kéo đến.
Mấy ngàn người tu chân, người ngự phi kiếm, người ngự vân đoá, người ngự ngọc địch, đây là một chuyện thiên kì bách quái, người tu chân đến che kín cả bầu trời.
“Hừ, ta xem tiểu tử ngươi hôm nay làm thể nào để chạy thoát đây? Nếu không hành hạ ngươi trăm năm cho ngươi nếm mùi như thế nào là địa ngục thì ta làm sao cam tâm?” Nguyên Thanh hung hăng quay về phía Lý Dương trong vi hình Thái Cực phong nguyên đại trận mà nổi giận mắng. Tằng Thăng trưởng lão bên cạnh cũng biểu hiện nét mặt dữ tợn vô cùng.
Trận chiến này Thượng Thanh cung đả chết gần hai mươi người, Độ Kiếp kỳ củng đả chết Tằng Ngạn, Diệt Trang. Quan trọng nhất là hai vị trưởng lão Tằng Thăng và Nguyên Thanh bị hủy nhục thể, làm cho Đại Thành kỳ cao thủ phải tu tán tiên.
Mà đối phương chỉ là một Tinh Cực tông đệ tử, tu vi lại chưa có đạt tới Độ Kiếp kỳ. “Ai dám vây khốn tôn nhi của ta”
Một tiếng hét lớn, tiếp đó một đạo quang mang chói mắt hung hăng kích ngay vi hình Thái Cực phong nguyên đại trận.
Oanh!
Nguyên Thanh hao phí nguyên thần kim huyết bố trí vi hình Thái Cực phong nguyên đại trận vậy mà bị người khác phá mất, Huyễn Quang chân nhân cùng với ba vị tán tiên cùng lúc xuất hiện trước mặt mọi người.
Ở trong Thái Cực Phong Nguyên đại trận này, Lý Dương chưa lúc nào buông lỏng.
Dù sao thì trong tam đại trưởng lão của Thượng Thanh cung tùy ý chọn một người đem so sánh, hắn cũng đều không phải là đối thủ.
Bây giờ, Tiêu Diêu tán nhân đã quay lại cho nên Lý Dương cảm thấy hoàn toàn có thể thoải mái rồi.
Không cần lo lắng đến nguy hiểm, nếu gặp phải nguy hiểm, mặc kệ như thế nào, nghĩa phụ cũng nhất định sẽ không bỏ rơi.
“Đi nào, đệ tử Thượng Thanh cung chuẩn bị mà thưởng thức.” Lý Dương nhún chân một chút lập tức giống như một trận gió lóe lên đã cách xa vài trăm thước.
Nguyên Thanh trưởng lão đi bên cạnh Nguyên Minh trưởng lão.
“Sư đệ, hôm nay ba người chúng ta trong đó ngươi là Đại Thành kỳ còn ta và Tằng Thăng sư huynh đã thành tán tiên .Cho nên ngươi cũng nên cẩn thận, ngàn vạn lần đừng để tên tặc tử Tinh Cực tông đánh lén đó.” Nguyên Minh quay đầu về phía Nguyên Thanh nhắc nhở.
Nguyên Thanh cười lạnh nói: “Sư huynh đừng lo lắng Tằng Thăng chỉ vì chủ quan thôi, còn ta tuyệt sẽ không để chuyện như vậy phát sinh đâu. Đây không phải chỉ là một tên đệ tử của Tinh Cực tông thôi sao? Dĩ nhiên Thượng Thanh cung chúng ta bị hý lộng như thế cũng thật là mất thể diện!”
Nguyên Minh tán đồng nói: “Đúng vậy, căn cứ vào sự quan sát của ta, hắn ngay cả Độ Kiếp kỳ cũng chưa đạt đến, thật không hiểu tại sao hắn có thể hủy đi nhục thể của Tằng Thăng trưởng lão.”
Nguyên Thanh khinh thường nói:” Tinh Cực tông chỉ là bộc phát mà thôi, chẳng có bối cảnh gì. Cho dù có bị tiêu diệt, Lý Tầm Hoan trên tiên giới cũng không làm gì nổi. Lúc trước ta từng đề nghị Ngọc Minh chân nhân tiêu diệt Tinh Cực tông, nhưng Ngọc Minh chân nhân vẫn chưa đưa ra chủ ý rõ ràng.”
Đám đệ tử Thượng Thanh cung đều kiêu ngạo, một ngàn năm trở lại đây, Thượng Thanh cung ở Côn Lôn tiên cảnh là đệ nhất tông phái cho nên đệ tử trở nên kiêu ngạo là chuyện rất bình thường.
Đối với đệ tử Tinh Cực tông có rất nhiều ác cảm.
Ngày đó Huyễn Quang chân nhân Độ Kiếp, trưởng lão Ngọc Sanh của Thượng Thanh cung châm chọc ra mặt, từ đó có thể tưởng tượng Thượng Thanh cung đối với Tinh Cực tông thái độ ác cảm như thế nào, Nguyên Thanh đối với việc này thành kiến cũng vô cùng sâu sắc.
Bối cảnh! Lịch sử!
Tinh Cực tông chẳng hề có bối cảnh gì, không bị người của Thượng Thanh cung xem thường mới là lạ.
“Nguyên Minh sư huynh, chúng ta chia nhau vây công tên tiểu tặc Tinh Cực tông này như vậy sẽ nhanh hơn!” Nguyên Thanh quay đầu nói với Nguyên Minh
Nguyên Minh lập tức dặn dò: “Ngươi phải cẩn thận, ngàn vạn lần đừng như Tằng Thăng trưởng lão”
“Yên tâm, nếu hắn tới, ta sẽ làm cho hắn phải hối hận” Nguyên Thanh khoát tay, liền tách ra khỏi Nguyên Minh.
Nhưng mà Nguyên Thanh không có phát hiện, phía sau hắn vài trăm thước vẫn có người theo dõi hắn.
“Muốn diệt Tinh Cực tông ta?” Lý Dương trên mặt xuất hiện một tia lãnh tiếu “Ta đây sẽ khiến cho ngươi lặp lại một lần nữa!” Lý Dương giống như tia chớp, tiến về phía Nguyên Thanh.
Linh thức của Nguyên Thanh cẩn thận tra xét các nơi, nhưng hắn không thể nào phát hiện ra Lý Dương đang ở phía sau, hơn nữa Nguyên Thanh cũng không mang tiên nguyên lực ra bảo hộ nhục thể. Điều này không phải làm cho Lý Dương hưng phấn sao? Không phải sẽ khiến cho Lý Dương dễ dàng hủy đi nhục thể của hắn sao?
Lý Dương giống như u linh nhắm hướng Nguyên Thanh đi tới.
Nguyên Thanh không hề có chút cảm ứng nào.
“Haha.....” Đột nhiên Nguyên Thanh cười lớn thân thể chợt lóe lên tránh sang một bên thoát khỏi chiêu ám toán của Lý Dương. Đồng thời tiên nguyên lực phát ra bao trùm lấy người Lý Dương. Lý Dương không kịp có phản ứng đã bị vây ở bên trong.
Nguyên Thanh đắc ý nhìn Lý Dương đang kinh ngạc, trong tay hắn tiên nguyên lực hình thành một cái bát quái.
“Tham trắc thuật”
Hạng Vũ cả kinh bất đắt dĩ nói với Lý Dương:” Lý Dương, Ài… Bọn tiên nhân thường dùng cái tiểu pháp thuật này.Bổn Bá Vương cũng quên mất. Không nghĩ tới tu tiên giả đã sử dụng được pháp thuật này” Không thể trách Hạng Vũ, Hạng Vũ đã ở phàm nhân giới hơn hai ngàn năm. Hơn nữa Tham trắc thuật chỉ tính là tiểu pháp thuật của tiên nhân thôi, cao thủ tại ma giới đều như Hạng Vũ không chú ý tới.
“Haha… Tinh Cực tông tặc tử, cái này chính là tiên giới bí pháp chuyên dùng để phòng ngừa kẻ khác ám toán, ngươi một khi tới gần ta trong vòng mười mét, cái bát quái này tự động khởi động và báo hiệu cho ta biết, ha ha, tiểu tử ngươi chết chắc rồi!”
Nguyên Thanh dương dương đắc ý, trên tay cầm bát quái hình thành từ tiên nguyên lực.
Lý Dương cũng không đào tẩu, Lý Dương cũng có thể ngạnh phá, chỉ có điều là mất thời gian thôi.
“Hừ hừ… nếu Tằng Thăng trưởng lão sớm biết ngươi lợi hại như vậy, dùng tới bí pháp này thì làm sao ngươi có khả năng làm tổn thương đến ông ta? Ngươi không phải hủy đi nhục thể của Tằng Thăng trưởng lão sao? Bây giờ ta cũng sẽ hủy đi thủ cấp của ngươi” Nguyên Thanh cười lạnh một tiếng
Đao mang trong tay Lý Dương đã chuẩn bị sẵn sàng.
“Lý Dương, cái này phải ngạnh phá, cần phát ra liên tục mười đạo đao mang, nhưng phải tập trung cùng một chỗ. Nếu ngươi dùng đến Phá Sơn Liệt Không, tin rằng chỉ cần hai đạo đao mang là có thể làm xong rồi” Thần thức Hạng Vũ phân tích tỉ mỉ.
Lý Dương hết thảy đã chuẩn bị sẵn sàng.
Nguyên Thanh dương dương đắc ý, từ trong người lôi ra mười khoả Thí Khiển Lôi.
“Ta đã nghe Nguyên Minh sư huynh cho biết tiểu tử ngươi có thể ngăn cản Thí Khiển Lôi, Tằng Ngạn chỉ sử dụng có một viên mà thôi, nếu ta cùng lúc tung ra một lần mười khỏa Thí Khiển Lôi, tuyệt đối không tin ngươi có thể chống cự được. Ta không nóng vội đâu, nếu ngươi có khả năng ngăn cản mười khỏa, thì ta sẽ tung tiếp hai mươi khỏa thử xem thế nào” Nguyên Thanh tỏ vẻ rất đắc ý.
Hắn đã bố trí xong. Hắn biết, cho dù là Độ Kiếp kì cao thủ cũng khó có thể công phá, đừng nói đến kẻ trước mặt đây ngay cả Độ Kiếp kì còn chưa đạt tới. Mười khoả Thí Khiển Lôi uy lực mặc dù lớn, nhưng nếu không phải cùng lúc tung ra thì chưa chắc làm gì được Lý Dương. Nhưng đây là mười khỏa Thí Khiển Lôi đồng thời công kích Lý Dương.
Đích xác hắn thật lợi hại, ngay cả Lý Dương dùng đao mang cũng phải dùng tới mười đạo đao mang, hơn nữa công kích cùng một chổ. Nếu sử dụng Phá Sơn Liệt Không vẫn phải dùng tới hai đạo đao mang, có thể tưởng tượng uy lực thật là kinh người.
“Chỉ một chút nữa thôi là ngươi chết chắc!”
Nguyên Thanh đắc ý cười, mười khỏa Thí Khiển Lôi được chính tiên nguyên lực của hắn khống chế ném đi. Bởi vì mười khỏa Thí Khiển Lôi được tiên nguyên lực bố trí mặt ngòai cho nên không dễ gì cản đươc. Dù sao đây cũng là tiên nguyên lực của Nguyên Thanh tự bố trí.
“Nguyên Thanh trương lão người đã bắt được tiểu tử này rồi a!” thanh âm hưng phấn của tiểu đội hai mươi đệ tử vang tới.
Lý Dương trong mắt hiện lên một tia lãnh quang nhìn mười khỏa Thí Khiển Lôi đang bay đến.
Tử Cực Ma Thể Huyền Công
Tinh thể hồng sắc tiểu viên cầu trong đầu Lý Dương nhất thời xoay tròn, ngay lập tức phát xuất ra đạo đạo tử sắc quang hoa.....
“Oanh long!”
Mười khỏa Thí Khiển Lôi uy lực thật lớn. Tuyệt đối làm cho người ta sợ hãi cực kỳ, thậm chí vượt qua Cục Từ Ma Sát công kích lúc trước.
Chỉ là…..
Lý Dương hôm nay thân thể năng lượng vượt xa lúc đâu khi còn ở sa mạc Châu Phi, lúc đó năng lượng chỉ mới vượt quá trăm vạn tinh, còn bây giờ đã là chín trăm vạn tinh, đạt tới thất cấp cao thủ đính phong. Hơn nữa Từ Cực Ma Thể Huyền Công có thể tự động giảm bớt lực công kích từ bên ngoài đánh vào.
Oanh! Oanh! Oanh!
Oanh! Oanh! .......
Thí Khiển Lôi nổ mạnh ngay bên cạnh thân thể Lý Dương. Nhất thời trong cấm chế, đất đá cát bụi đều bị cuốn tung lên. Trong cơ thể Lý Dương đạo đạo tử sắc quang mang không ngừng hấp thu năng lượng của Thí Khiển Lôi đang nổ hình thành lớp lớp phù triện màu tím dung nhập vào trong cơ nhục của Lý Dương.
Tử cực ma thể huyền công làm suy giảm đi uy lực của vụ nổ, cùng với thân thể Lý Dương chống cự lại lực đạo này. Hoàn toàn ngăn cản lực công kích của mười khỏa Thí Khiển Lôi.
Trong mắt Lý Dương hàn quang chợt lóe!
Hưu! Hưu!
Đông thời lưỡng đạo đao mang cùng bắn ra bay vào cùng một vị trí.
Phá Sơn Liệt Không!
Đầu mũi hai đạo đao mang bắt đầu rung động mạnh lên, tại đầu hai đạo đao mang cũng đã xuất hiện sóng gợn… Bùm!
Mười khỏa Thí Khiển Lôi tập trung nổ lớn lúc này thanh âm cấm chế bị phá vỡ cơ hồ đã bị quên lảng.
Nguyên Thanh cùng với hai mươi đệ tử Thượng Thanh cung ở phái sau cách xa cấm chế ngoài mười thướt, đám người đó cười đắc ý. Mười khỏa Thí Khiển Lôi uy lực quá mạnh ngay cả cao thủ Đại Thành kỳ củng không dám ngạnh tiếp.
“Sư thúc, uy lực của Thí Khiển Lôi quả nhiên lợi hại, ngay cả cấm chế củng bị tàn phá rồi!” hai mươi vị Thượng Thanh cung đệ tử quay đầu về Nguyên Thanh nói.
Nguyên Thanh khó hiểu nói, “Cấm chế bị phá? Không có khả năng a” Nguyên Thanh còn không có phản ứng lại thì đột nhiên.
Oanh! Oanh! Oanh!
Oanh! Oanh!
Trong phút chóc vô số quyền ảnh hung hăng kích đến thân thể Nguyên Thanh
Lý Dương bạo một trăm phần trăm lực lượng, hơn nửa ngay cả đao mang trêm nắm tay củng lóe ra. Vừa rồi bị vây dưới cấm chế và chịu sự công kích của Thí Khiển Lôi bọn người Nguyên Thanh đang xem náo nhiệt nên căn bản không hề đề phòng đến tình huống này.
Một tiếng nổ mạnh củng với thanh âm khoảng cách chỉ mười thước, với khoảng cách mười thước đối với Lý Dương không tính là gì.
“A! Ta phải giết ngươi!”
Thanh âm bén nhọn vang lên, thân thể Lý Dương nhất thời chợt lóe, bỗng xuất hiện nguyên anh thân ảnh nhỏ xíu tựa như trẻ con, diện mạo giống Nguyên Thanh như đúc. Chỉ thấy hắn kêu một tiếng chói tai rồi khống chế phi kiếm đánh tới.
“Mơ tưởng!”
Hai mươi Thượng Thanh cung đệ tử phản ứng cực nhanh. Đương khi Lý Dương công kích Nguyên Thanh thì bọn họ lập tức bầy bố đại trận để tiếp đón Lý Dương
Lý Dương nhìn chung quanh mười hai đệ tử không khỏi nhin được cười lạnh
“Bằng vào các ngươi cũng muốn đấu với ta?”
Lý Dương ngửa mặt lên trời hét to, hai tay vung lên, nhất thời đao phách trong đan điền rung động, từng đạo đao mang từ hai tay Lý Dương, giống như tiên nử hái hoa bình thương trực tiếp bốn phương tám hướng kích tới một hơi mấy trăm đạo quang mang.
Đao mang dày đặc bắn về bốn phía, cơ hồ mổi một Thượng Thanh cung đệ tử đều bị mười đạo đao mang công kích.
Hai mươi vị để tử này chỉ có một vị Độ Kiếp kỳ còn lại cũng chỉ là Nguyên Anh kỳ mà thôi. Đối mặt với đao mang của Lý Dương căn bản là bọn họ không thể ngăn cản được, vốn có lợi thế về nhân số nhưng Lý Dương vì thế mà nổi giận cho nên chấp nhận hao phí một lượng lớn công lực xuất ra mấy trăm đạo đao mang.
Lý Dương giống như sử dụng Bạo Vũ Lê Hoa Châm
A! A! A! A! .....................
Hai mươi đệ tử, mười hai đệ tử Nguyên Anh kỳ bị phá, bảy đệ tử thân thể bị tổn thương nặng chỉ có vị Độ Kiếp kỳ cao thủ là chỉ phải lãnh một vết thương nhẹ.
Kể từ đó Lý Dương liên dể dàng có thể đào tẩu!
Lúc này, Nguyên Thanh nhìn thần thái Nguyên Anh kỳ để tử, trong lòng thập phần thương cảm, trong phạm vi ngàn dặm, thiên địa linh khí đã bị Tằng Thăng hấp thu cơ hồ cạn kiệt , Nguyên Thanh vừa nhìn Lý Dương có ý định đào tẩu thì vô cùng tức giận
” Oa nha nha!!! “
Nguyên Thanh phẫn nộ hống lên, nguyên anh trạng thái củng ngửa mặt lên trời điên cuồng hét lớn, kim sắc tiên huyết phun ra từ miệng nguyên anh. Hắc Bạch song châu trên trời quang mang đại biến, lập tức bay về hướng Nguyên Thanh. Nguyên Thanh song thủ liên tục xuất chỉ, kim sắc tiên huyết lập tức dung hợp cùng hắc bạch song châu.
“Phong!”
Nguyên Thanh hô một tiếng, nguyên anh trạng thái chỉ hướng Lý Dương. Nhất thời hắc bạch song cầu tỏa ra quang hoa
Lý Dương khựng lại vừa mới nổi giận đối phó với hai mươi đệ tử Thượng Thanh cung, chuẩn bị đào tẩu thì đả bị khốn trở lại.
Vi hình Thái Cực phong nguyên đại trận!
Lúc này hắc bạch song châu hình thành như một cái lưới, hoàn toàn bao bọc Lý Dương. Đó là Thái Cực phong nguyên đại trận cỡ nhỏ.
“Lão phu hao phí nguyên thần kim huyết mấy trăm năm tu luyện, bị mất trong phút chốc, chẳng lẽ không vây bắt được ngươi?” vẻ mặt nguyên anh trông vô cùng dữ tợn, Nguyên Thanh có thể nói vừa rồi hết thảy không tiếc, trực tiếp sử dụng hắc bạch song châu, hơn nữa trong lúc đó liền bố trí ngay vi hình Thái Cực phong nguyên đại trận.
Nguyên anh kim huyết đó tuyệt đối trọng yếu. So với máu huyết của nhục thể còn trân quý hơn.
“Sư đệ, ngươi...”
Nguyên Minh thân hình chợt lóe. Liền xuất hiện bên cạnh Nguyên Thanh không nói gì thêm, lập tức ngồi xuống .
“Hô hô.....”
Đồ hình lớn của Thái Cực phong nguyên đại trận bị triệt tiêu, Nguyên Thanh liền có thể hấp thu thiên địa linh khí, nhất thời thiên địa linh khí điên cuồn tụ tập lại, lấy Nguyên Thanh làm trung tâm, hình thành một long quyển phong thật lớn.
Trong thời gian mười cái hô hấp, long quyển phong từ từ tan biến.
Nguyên Thanh vừa khôi phục lại nhân hình. Chỉ là sắc mặt trắng bệch. Thậm chí có điểm chút màu vàng.
“Nguyên Anh kim huyết tiêu hao hơn phân nửa công lực, tâm huyết mấy trăm năm khổ tu xem như uổng phí rồi!” Nguyên Thanh nhìn Nguyên Minh, Tằng Thăng trưởng lão mấy người bên cạnh, cười khổ nói. Lúc này, đệ tử Thượng Thanh cung đều đả đến. Tu chân giả trong thiên vân trận cũng đã đi ra.
Tại đại trận đám người tu tiên củng ồ ạt kéo đến.
Mấy ngàn người tu chân, người ngự phi kiếm, người ngự vân đoá, người ngự ngọc địch, đây là một chuyện thiên kì bách quái, người tu chân đến che kín cả bầu trời.
“Hừ, ta xem tiểu tử ngươi hôm nay làm thể nào để chạy thoát đây? Nếu không hành hạ ngươi trăm năm cho ngươi nếm mùi như thế nào là địa ngục thì ta làm sao cam tâm?” Nguyên Thanh hung hăng quay về phía Lý Dương trong vi hình Thái Cực phong nguyên đại trận mà nổi giận mắng. Tằng Thăng trưởng lão bên cạnh cũng biểu hiện nét mặt dữ tợn vô cùng.
Trận chiến này Thượng Thanh cung đả chết gần hai mươi người, Độ Kiếp kỳ củng đả chết Tằng Ngạn, Diệt Trang. Quan trọng nhất là hai vị trưởng lão Tằng Thăng và Nguyên Thanh bị hủy nhục thể, làm cho Đại Thành kỳ cao thủ phải tu tán tiên.
Mà đối phương chỉ là một Tinh Cực tông đệ tử, tu vi lại chưa có đạt tới Độ Kiếp kỳ. “Ai dám vây khốn tôn nhi của ta”
Một tiếng hét lớn, tiếp đó một đạo quang mang chói mắt hung hăng kích ngay vi hình Thái Cực phong nguyên đại trận.
Oanh!
Nguyên Thanh hao phí nguyên thần kim huyết bố trí vi hình Thái Cực phong nguyên đại trận vậy mà bị người khác phá mất, Huyễn Quang chân nhân cùng với ba vị tán tiên cùng lúc xuất hiện trước mặt mọi người.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.