Thốn Mang

Quyển 6 - Chương 6: Tầm Mịch Nhạc Chương

Ngã Cật Tây Hồng Thị

08/04/2013

Đã hai năm liền Lý Dương bế quan tu luyện, hôm nay đao phách của Lý Dương đã đột phá chuyển hóa hoàn toàn thành hoàng sắc. Lý Dương tâm trạng rất tốt trực tiếp đi thẳng lên đỉnh núi.

Trên đỉnh tuyết phong.

Từng bông tuyết bay tán loạn trong gió. Lý Dương cũng rất thích những bông tuyết này , mặc cho mấy bông tuyết phủ kín lên người hắn nhưng hắn không dùng nội công để tan chảy đi.

Lý Dương từ từ rút ra Bích Thủy địch. Thong thả nhắm mắt lại bắt đầu thổi lên Luyện Tâm Khúc, tiếng địch phảng phất theo gió vờn xung quanh ngọn núi.

Tiếng đich du dương uyển chuyển , dường như đang tâm tình lại chuyện tình yêu khi xưa, làm cho người ta không khỏi cảm động rơi lệ. Nhưng lần này là sự cảm động là nguyện ý tận tình muốn nghe cho hết khúc phổ.

Đột nhiên tiếng tiêu tự nhiên dừng hẳn lại Lý Dương vẫn đứng nguyên tại chỗ , trong lòng hắn dâng lên một cảm xúc mạnh mẽ. Bình thường hắn cứ xuy tấu đến đây thì đều gặp cái cảm giác này. Nhưng cái cảm giác này dường như không thể hòa quyện vào Luyện Tâm Khúc được. Bởi vì Lý Dương đối với nghĩa phụ hết sức tôn kính cho nên không có thử qua cách khác. Dù sao thì việc này đối với tu luyện công pháp giống nhau kiêng kị nhất chính là việc tự mình sáng tạo bậy bạ.

Chỉ có điều nửa nay năm ,hắn không thể dựa vào vào “ Hồng Trần Luyện Tâm Khúc “ mà xuy tấu cho hết được. Trong lòng hắn cũng cảm giác được “ Hồng Trần Luyện Tâm Khúc “ không cách nào hòa hợp được với tâm cảnh của hắn được. Gần như một nửa về sau hoàn toàn bất đồng với chính tư tưởng của mình.

“ Bá Vương ta quyết định thử liều một phen xem như thế nào.Trong lòng ta lúc này dường như có cảm giác rất mãnh liệt về khúc phổ này , ta thử xuy tấu lại một lần nữa.” Lý Dương đột nhiên ra quyết định.

Hạng Vũ cũng nói : “ À, trong thời gian qua tiểu tử nhà ngươi đối với “ Hồng Trần Luyện Tâm Khúc “ này cũng lao tâm khổ tứ rất nhiều. Thôi thì ngươi cứ thử một phen, quan trọng nhất là phải cẩn thận không được làm liều , nếu có cảm giác như tẩu hỏa nhập ma thì phải dừng lại ngay”. Hạng Vũ hắn căn bản chỉ lo lắng Lý Dương bị tẩu hỏa nhập ma.

Lý Dương gật đầu .Đoạn hít một hơi dài, rồi từ từ nhắm mắt lại , bắt đầu thổi lại khúc phổ. Tiếng địch lại vang lên, Lý Dương hoàn toàn chìm đắm trong kỉ niệm của chính mình. Hoàn toàn chỉ dựa vào tâm ý trong sâu thẳm của chính mình mà xuy tấu.

“ Hồng Trần Luyện Tâm Khúc “ căn bản có bốn đại nhạc chương hợp thành đó là :

Bi Thương nhạc chương

Khoái Nhạc nhạc chương

Tuyệt Vọng nhạc chương.

Truy Ức nhạc chương.

Lý Dương trong thời gian này cũng chỉ có thể xuy tấu được Bi Thương nhạc chương và Khoái Nhạc nhạc chương không thể xuy tấu thêm được. Đơn giản chỉ vì hắn vốn đang tràn đầy hi vọng có thể cùng người yêu hắn ở quỷ giới gặp lại nhau.

Nguyện vọng của hắn bây giờ cũng chỉ là sớm ngày tu luyện phi thăng lên ma giới , rồi có thể đi tìm được Tuyết của hắn. Hắn bây giờ làm như nào mà tuyệt vọng được.



Chỉ có điều tu luyện công pháp kiêng kị nhất là tự mình biến hóa lung tung. Cho nên Lý Dương không dám dựa vào cảm giác chính mình mà biến hóa được. Dù sao Luyện Tâm Khúc rất hiệu quả với Tiêu Diêu chân nhân, Lý Dương căn bản không hiểu một điều rất rõ rang thích hợp với người khác không có nghĩa là thích hợp với chính mình.

Lúc này Lý Dương đang thổi đến Bi Thương nhạc chương .Hắn đang chìm đắm trong Bi

Thương cũng là lúc hắn nhớ lại khi biết tin Tuyết chết.

Đột nhiên khúc nhạc chuyển đổi. Những âm thanh vui vẻ , hoan hỉ nổi lên- Khoái Nhạc nhạc chương! Hắn bây giờ cảm thấy như chính mình đang cùng với tuyết ở trong bệnh viện. Rồi mỗi lần được nghe qua điện thoại giọng nói nhỏ nhẹ : “ Dịch ca ca”

Khúc nhạc đi lên đến cực độ, chung quanh thậm chí bắt đầu xuất hiện ra tầng tầng lớp lớp bạo khí. Khoái Nhạc nhạc chương đã viêm mãn. Đột nhiên tiếng tiêu của Lý Dương thay đổi hắn không còn hòa cùng với “ Hồng Trần Luyện Tâm Khúc “ mà tương tư nữa. Bây giờ khúc phổ đã hoàn tòan thổi theo ý riêng của hắn.

Tầm Tầm mịch mịch ( tìm tìm kiếm kiếm) Mỗi ngày khổ tu không ngừng phấn đấu, không ngừng theo đuổi cực hạn của của mình . Vắt hết sức lực vào việc đề cao thực lực của chính mình cũng chỉ là để sớm ngày được nhìn thấy Tuyết.

Rồi bắt đầu đi vào địa hạ quyền đàn để chém giết, ở dưới đáy sông Hudson khổ tu. Lại còn đi ra sa mạc Châu phi để truy tìm bí mật trải qua hàng nghìn lần thập tử nhất sinh. Sau đó vì thất sắc hoa mà phải đi ám sát đại cao thủ của thượng thanh cung. Bây giờ đây con người quân tử , dũng cảm chánh trực như vầng thái dương Lý Dương kia đã hoàn toàn thay đổi. Hắn càng ngày càng trở nên xảo trá hung tàn, vô tình .

Miễn sao có thể đề cao được thực lực thì hắn chẳng hề hối tiếc . Trải qua những đêm dài trong đời hắn đã phải đau khổ , phải mượn rượu giải sầu…… Lữ trình tìm kiếm vẫn phải tiếp tục. Bây giờ đây Lý Dương vẫn đang không ngừng đề cao thực lực của chính mình . Bất kể kẻ nào ngăn cản hẳn cho dù có là thần thánh hay là con người hắn sẵn sàng cho kẻ đó vào tử địa .

Mặc kệ là dùng biện pháp gì , âm hiểm cũng tốt , hung tàn cũng tốt, thấp hèn đến thế nào cũng được, không ai có thể ngáng đừơng hắn được. Địch thanh của Lý Dương bắt đầu mở ảo dần.

“ Trời ơi , thật sự đáng sợ.”

Hắn hàng ngày đều cố gắng đề cao tâm cảnh của mình. Thế nhưng làm thế nào mà có thể như vậy …… Tốc độ đề cao tâm cảnh của Ma Thần Lục Tuyệt là phi thường nhanh nhưng cũng không thể so với một phầm trăm lúc này.

Hạng Vũ cũng cảm thấy tâm cảnh của Lý Dương đột nhiên phát triển mạnh mẽ . Nếu so sánh tốc độ tâm cảnh bình thường chỉ là người đi đường từng bước , từng bước tiến lên, thì bây giờ tốc độ này là của hỏa tiễn.

Bởi vì thần thức của Hạng Vũ không thể phát hiện ra được trên người Lý Dương hình thành những gợn sóng màu đỏ nhạt đang từ từ biến thành màu xanh . Trên người Lý Dương lúc này từng đợt quang hoa màu xanh lan tỏa ra. Chỉ có điều quang hoa này nếu dùng thần thức thì không thể nhìn thấy, nhưng nếu dùng mắt thường thì có thể nhìn ra được, bất quá quanh đây chẳng hề có ai .

Vô luận sau này con đường đi còn đầy chông gai , tương lai còn nhiều gian hiểm, nhưng trong lòng Lý Dương thì rất kiên định,

Đề cao thực lực để tìm Tuyết, đối với chuyện này tâm tình của hắn đã trở nên cực đoan, không có chuyện gì ngăn cản được hắn. Bất kể tương lai về sau ra sao Lý Dương hắn nhất định sẽ đi bằng hết để tìm được người mình yêu.

Tiếng tiêu đã ngừng hẳn lại

Lý Dương chậm rãi buông cây sáo ra , trong mắt lệ đã ngập tràn.

“ Hả? Lý Dương nhà ngươi làm thế nào trong nửa ngày nay tâm cảnh từ Tiên Thiên hậu kì đã biến thành La Thiên thượng tiên trung kì rồi. Tốc độ đề thăng tâm cảnh của người thực sự quá biến thái. Ba năm ở Tiêu Diêu tiên phủ khổ tu cũng không thể nào so sánh được với nửa ngày vừa rồi. Trời ạ! Bá Vương ta từ trước tới nay cũng chưa hề nhìn thấy tốc độ đề cao tâm cảnh của kẻ nào kinh khủng như thế. Quá biến thái! Tâm cảnh tu vi thế nào mà tăng lên nhanh như thế ?” Hạng Vũ khiếp sợ.



Nhưng Lý Dương hắn căn bản không có nói gì. Hắn không để ý chuyện này , hắn chỉ nghĩ đến mình cam tâm tình nguyện cho dù có khổ sở bao nhiêu miễn đề cao được thực lực để mau cháu đi tìm Tuyết càng nhanh càng tốt.

“Độn!!”

Lý Dương kết thủ ấn , ngay lập tức thân hình quay trở về mật thất tiếp tục tu luyện. Để tìm những thứ xa xôi thì không thể yếu nhược được. Chính mình phải đề cao thực lực thì mới nắm chắc .

Thời gian lại tiếp tục trôi đi

Hạng Vũ lúc này có điểm thất vọng , Lý Dương lần đầu xuy tấu Tầm Mịch nhạc chương thì tâm cảnh đề cao kinh khủng đến mức dọa chết khiếp người khác. Nhưng từ lần sau xuy tấu thì tốc độ cũng có nhanh cũng không thể so sánh với lần đấy được.

Hạng Vũ không khỏi cảm khái. Dù sao Lý Dương lần đầu tiên thổi lên Tầm Mịch nhạc chương này đã điên cuồng đề cao tâm cảnh. Hạng Vũ hắn chỉ là người đứng xem cũng không thể thừa nhận cái tốc độ đề cao tâm cảnh trong vòng nửa này quá là biến thái. Chỉ có nửa ngày xuy tấu nhưng vượt hẳn so với thời gian Lý Dương ở Tiêu Diêu tiên phủ khổ tu. Chỉ bởi vì trong thời gian ở Tiêu Diêu tiên phủ Lý Dương đã tràn đầy kỉ niệm cho nên đối với lần đầu tiên xuy tấu Tầm Mịch nhạc chương tâm cảnh đã đề cao lên hẳn. Vì thế về sau xuy tấu,tốc độ đề thăng tâm cảnh so với ban đầu đã chậm đi rất nhiều. Tuy nhiên so với việc chỉ tu luyện Ma Thần Lục Tuyệt thì tâm cảnh đề cao hơn hẳn.

Thời gian trôi qua Lý Dương không ngừng khổ tu. Biến mình trở nên mạnh mẽ. Lý Dương hiểu rằng bất luận là ở phàm nhân giới tranh đấu đã vô cùng khó khăn, đừng nói đến chuyện ở ma giới còn thường xuyên đấu tranh sinh tồn. Còn từ ma giới sang quỷ giới nếu Lý Dương không có thực lực thì không thể làm được.

Một năm sau nữa.

Tại mật thất trong tuyết phong sơn.

Lý Dương ngồi xếp bằng trên mặt đất. Giờ phút này đây hắn đang tái hấp thụ thiên địa chi khí, bởi vì Thất Diệu Tinh Cực cũng đang biến đổi liên tục . Tinh Cực tùy theo màu sắc mà biến hóa. Tinh Cực đang từ chanh sắc từ từ chuyển thành đạm hoàng sắc.

Lý Dương tay kết thủ ấn tâm thần khống chế Tinh Cực vân chuyện. Tốc độ biến đổi của Tinh Cực cũng không nhanh lắm, cho nên Lý Dương cũng đang chờ đợi.

Đột nhiên bảy khỏa Tinh Cực phát ra quang mang màu vàng nhàn nhạt. Tinh Cực đã chuyển hóa thành công. Nhất thời năng lượng của Tinh Cực mạnh mẽ hẳn lên phát ra một đạo ma sát lực tiến vào trong đao mang. Ma sát lực không ngừng bị dồn nén sau đó hút vào đao phách rồi chuyển hóa thành đao mang. Cuối cùng bị Tinh Cực chi hỏa tôi luyện chậm rãi chở thành một bộ phận của đao phách.

“ Không sai!” Lý Dương trong lòng vừa động .

Thất Diệu Tinh Cực đã thành Bắc Đẩu Thất Tinh chi hành . Dựa theo quỹ đạo vận hành Thất Diệu Tinh Cực đã đột phá . Càn Khôn chu thiên biến đổi áp suất làm khí biến to ra gấp đôi, sau đó co lại so với trước thì còn nhỏ hơn một nửa. Tinh Cực chân hỏa cũng điên cuồng thiêu đốt không ngừng phún ra rồi lại hấp thụ vào. Đao mang toàn bộ dung nhập vào trong đao phách rồi không ngừng tôi luyện.

Khi đạt tới chanh sắc cực hạn thì đao mang chậm rãi biến hóa , Lý Dương đột nhiên nhíu mày, nhất thời bên trong Thất Diệu Tinh Cực khổng lồ kia ma sát lực trong nháy mắt chuyển hóa thành đao mang rồi lại nhập luôn vào đao phách. Phảng phất như một phản ứng hóa học bình thường.Vốn ra biến hóa thành đao phách rất khó khăn nhưng chỉ trong chốc lát toàn bộ đao phách ở trong trung ương Càn Khôn chu thiên phát ra màu nhàn nhạt đầy tràn cả đan điền.

Hoàng sắc cảnh giới đao phách.

Độ Kiếp kì.!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thốn Mang

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook