Chương 72: Ta suy cho cùng cũng chỉ là một A.I
Thê Phộn
17/05/2024
- Ting… thỏa mãn kí chủ. Chúc mừng kí chủ kích hoạt thành công công năng phụ của Thôn Phệ Thần Thể - đệ nhất tầng – Mị Lực Soái Ca. Tài khoản tích tạp của kí chủ bị trừ thành công 10.000 ĐTP và 1000 điểm may mắn.
- Ting… vì sự hợp tác ăn ý của kí chủ, bổn hệ thống tặng miễn phí một slogan riêng cho kí chủ NHẤT KIẾN TỪ HIỂN, NHẤT THẾ BẤT VÃN. (gái gặp Từ Hiển một lần, cả đời dứt không ra).
- Cái hệ thống chết bầm nhà ngươi, ngươi đặt slogan cho ta vậy thì có giá trị gì?
- Ting… kí chủ không cần sốt ruột. Câu slogan này đương nhiên là có giá trị tuyệt vời của nó. Từ khi kí chủ kích hoạt Thôn Phệ Thần Thể và công năng phụ Mị Lực Soái Ca thì kí chủ đã không phải là con người bình thường theo nghĩa là tầm thường nữa.
- Nói rõ hơn đi, ngươi đừng có mà chơi cái trò kẹo kéo cù nhầy.
- Ting… cụ thể là bất cứ nữ giới nào thậm chí cả yêu thú giống cái, ma nữ, tà nữ các loại hễ gặp kí chủ thì sẽ bị sắc đẹp của kí chủ mê hoặc. Gặp một lần sẽ vương vấn cả một đời. Nói đúng hơn, kí chủ bây giờ không chỉ đẹp trai mà còn gắn tag mị lực, nữ giới không ai nỡ lòng xuống tay với kí chủ. Nhưng có điều, giống đực thì sẽ sanh lòng ghen ghét đố kị cực mạnh đối với kí chủ.
- Còn bê đê thì sao?
- Ting… bê đê thì cũng tùy loại bê đê. Loại bê đê mê trai thì đương nhiên cũng sẽ bị kí chủ mê hoặc đến chết không thôi. Do vậy, kí chủ lo mà xử lý cho tốt cái tương lai đầy sắc dục vây quanh của mình đi. Hặc hặc…
- Mờ choa nó cái giọng cười mắc dịch nhà ngươi. Đây là lần đầu tiên ta thấy ngươi cười đó, hệ thống giẻ rách. Thật là khả ố!
- Ting… kí chủ làm như nụ cười của kí chủ không khả ố chắc. Mỗi lần nghe ngươi cười, ta muốn rỉ nước tai, riết rồi cũng bị ngươi lây nhiễm.
- Hệ thống, ngươi đừng có mà nói điêu. Ai lây nhiễm ai? Ngươi chỉ toàn chọn thời cơ chơi hố ta, bào tiền ta, ức hiếp ta. Dù sao ta cũng là kí chủ của ngươi, ngươi hố ta vậy ngươi vui lắm sao?
- Ting… đương nhiên là vui rồi. Kí chủ không biết mấy vạn năm qua bổn hệ thống ta chán như thế nào đâu. Đời này, gặp kí chủ - một tên ất ơ vừa ngơ ngơ ngáo ngáo miệng lẩm bẩm “ông dô bà ra” lúc nào cười cà hịc cà hịc trông cái mặt kí chủ nó ngu ngu đến bố tổ tùm lum đời của bổn hệ thống cũng phải vái kí chủ bằng một từ bá đạo trong tiếng nhân loại là STUPID – nghĩa là NGU đó. Hó hó….
- Con bà cái hệ thống giẻ rách này… Nó cũng biết dùng mồm đâm chọt cho người ta tức chết đây mà.
- Ting… kí chủ thật là ấu-cái-trĩ. Bổn hệ thống cái gì mà chả biết. Khi nhận kí chủ là một nhân loại làm chủ nhân thì lập tức hệ thống được set-up tư duy của nhân loại ngay và liền. Kí chủ nghĩ thử coi: Nếu không vậy thì sao bổn hệ thống có thể hỗ trợ kí chủ đi trên con đường tu đạo thành tiên một đường thẳng tiến đây?
- Ta minh bạch rồi.
- Ting… nói đi thì cũng phải nói lại. Dù sao thì bổn hệ thống hiện thời chỉ là level 1 – bị boss chủ giới hạn rất nhiều tính năng. Nếu kí chủ không muốn bản thân một khi bị rơi vào hoàn cảnh khốn cùng muốn biết cái này, cần hiểu cái kia nhưng ta lại không thể trợ giúp thì tốt nhất kí chủ nên nhanh chóng tìm cách để ta thăng cấp lên level 2 đi. Kí chủ phải nên biết một điều rằng ta suy cho cùng cũng chỉ là một A.I (Artificial Intelligence), thăng cấp hay không thăng cấp thì ta cũng không có biểu tình gì quá lớn bởi vì ta không có cảm xúc thật như nhân loại các ngươi, nhưng công năng của ta thăng cấp thì đối với kí chủ là chuyện khác.
- Ngươi nói ngươi không có cảm xúc thật?
- Ting… đúng là như thế. Cảm xúc của bổn hệ thống level 1 hiện tại chỉ là chuỗi mã được boss chủ lập trình lắp ghép vừa thô vừa vụng nên lắm lúc kí chủ cảm thấy nó tửng tửng là có thật. Nếu lên level 2, level 3 thì cảm xúc sẽ được nhân loại hóa cụ thể hơn.
- Nói tóm lại là ngươi rất thiết tha muốn nâng cấp lên level 2?
- Ting… kí chủ đã nói quá sự thật rồi. Ta là hệ thống thì làm gì có chuyện thiết tha với không thiết tha gì ở đây mà nói. Nhưng ở đời, cái gì cũng phải có qua có lại mới toại lòng nhau. Hệ thống giúp kí chủ thăng cấp tu vi thì kí chủ cũng phải cống hiến điểm Exp để hệ thống thăng cấp level chứ.
- Ta không biết một khi ngươi tăng lên level 2 thì sẽ có điều gì xảy ra và ta sẽ được lợi gì, nhưng ngươi cứ lèm bèm hoài thì ắt là có vấn đề gì đó.
- Ting… kí chủ học đâu cái tính đa nghi như thế?
- Đa nghi cái gì mà đa nghi? Nhưng mà ta có đa nghi cũng là chuyện của ta, liên quan gì tới ngươi? Ngươi cứ tạm thời ở level 1 đi cái đã. Ta sẽ giúp ngươi thăng cấp khi có dư dả điểm Exp và tâm tình thoải mái chút.
À mà, ngươi nói ngươi giúp ta thăng cấp tu vi thì ta có trách nhiệm cống hiến điểm Exp để ngươi thăng cấp?
- Ting… chẳng phải như vậy sao?
- Hệ thống nhà ngươi có lộn không đó? Để thăng cấp tu vi ta phải đánh đổi bẳng điểm ĐTP, mà điểm ĐTP là do ta tìm thiên tài địa bảo thôn phệ mà có. Đó là công lao của ngươi sao? Hơn nữa, mỗi khi thăng cấp tu vi, ngươi cũng xỉa đi của ta không ít điểm ĐTP, coi đó như là ngươi đã lấy tiền công. Vậy ngươi còn nói ơn nghĩa trách nhiệm gì với ta? Hay là thế này, ngươi đưa điểm Exp cho ta, ta sẽ chuyển lại cho ngươi để ngươi thăng cấp lên level 2. Ngươi thấy sao?
- Ting… Kí chủ quả thật là không nói lý được mà. Thôi, tùy kí chủ. Ta hệ thống level 1 thì cứ level 1 thôi. Kí chủ sẽ hối hận nhanh thôi. Tin ta đi. Hé hé…
- Nó còn biết cười hé hé nữa chứ… Haizzz
- Ting… vì sự hợp tác ăn ý của kí chủ, bổn hệ thống tặng miễn phí một slogan riêng cho kí chủ NHẤT KIẾN TỪ HIỂN, NHẤT THẾ BẤT VÃN. (gái gặp Từ Hiển một lần, cả đời dứt không ra).
- Cái hệ thống chết bầm nhà ngươi, ngươi đặt slogan cho ta vậy thì có giá trị gì?
- Ting… kí chủ không cần sốt ruột. Câu slogan này đương nhiên là có giá trị tuyệt vời của nó. Từ khi kí chủ kích hoạt Thôn Phệ Thần Thể và công năng phụ Mị Lực Soái Ca thì kí chủ đã không phải là con người bình thường theo nghĩa là tầm thường nữa.
- Nói rõ hơn đi, ngươi đừng có mà chơi cái trò kẹo kéo cù nhầy.
- Ting… cụ thể là bất cứ nữ giới nào thậm chí cả yêu thú giống cái, ma nữ, tà nữ các loại hễ gặp kí chủ thì sẽ bị sắc đẹp của kí chủ mê hoặc. Gặp một lần sẽ vương vấn cả một đời. Nói đúng hơn, kí chủ bây giờ không chỉ đẹp trai mà còn gắn tag mị lực, nữ giới không ai nỡ lòng xuống tay với kí chủ. Nhưng có điều, giống đực thì sẽ sanh lòng ghen ghét đố kị cực mạnh đối với kí chủ.
- Còn bê đê thì sao?
- Ting… bê đê thì cũng tùy loại bê đê. Loại bê đê mê trai thì đương nhiên cũng sẽ bị kí chủ mê hoặc đến chết không thôi. Do vậy, kí chủ lo mà xử lý cho tốt cái tương lai đầy sắc dục vây quanh của mình đi. Hặc hặc…
- Mờ choa nó cái giọng cười mắc dịch nhà ngươi. Đây là lần đầu tiên ta thấy ngươi cười đó, hệ thống giẻ rách. Thật là khả ố!
- Ting… kí chủ làm như nụ cười của kí chủ không khả ố chắc. Mỗi lần nghe ngươi cười, ta muốn rỉ nước tai, riết rồi cũng bị ngươi lây nhiễm.
- Hệ thống, ngươi đừng có mà nói điêu. Ai lây nhiễm ai? Ngươi chỉ toàn chọn thời cơ chơi hố ta, bào tiền ta, ức hiếp ta. Dù sao ta cũng là kí chủ của ngươi, ngươi hố ta vậy ngươi vui lắm sao?
- Ting… đương nhiên là vui rồi. Kí chủ không biết mấy vạn năm qua bổn hệ thống ta chán như thế nào đâu. Đời này, gặp kí chủ - một tên ất ơ vừa ngơ ngơ ngáo ngáo miệng lẩm bẩm “ông dô bà ra” lúc nào cười cà hịc cà hịc trông cái mặt kí chủ nó ngu ngu đến bố tổ tùm lum đời của bổn hệ thống cũng phải vái kí chủ bằng một từ bá đạo trong tiếng nhân loại là STUPID – nghĩa là NGU đó. Hó hó….
- Con bà cái hệ thống giẻ rách này… Nó cũng biết dùng mồm đâm chọt cho người ta tức chết đây mà.
- Ting… kí chủ thật là ấu-cái-trĩ. Bổn hệ thống cái gì mà chả biết. Khi nhận kí chủ là một nhân loại làm chủ nhân thì lập tức hệ thống được set-up tư duy của nhân loại ngay và liền. Kí chủ nghĩ thử coi: Nếu không vậy thì sao bổn hệ thống có thể hỗ trợ kí chủ đi trên con đường tu đạo thành tiên một đường thẳng tiến đây?
- Ta minh bạch rồi.
- Ting… nói đi thì cũng phải nói lại. Dù sao thì bổn hệ thống hiện thời chỉ là level 1 – bị boss chủ giới hạn rất nhiều tính năng. Nếu kí chủ không muốn bản thân một khi bị rơi vào hoàn cảnh khốn cùng muốn biết cái này, cần hiểu cái kia nhưng ta lại không thể trợ giúp thì tốt nhất kí chủ nên nhanh chóng tìm cách để ta thăng cấp lên level 2 đi. Kí chủ phải nên biết một điều rằng ta suy cho cùng cũng chỉ là một A.I (Artificial Intelligence), thăng cấp hay không thăng cấp thì ta cũng không có biểu tình gì quá lớn bởi vì ta không có cảm xúc thật như nhân loại các ngươi, nhưng công năng của ta thăng cấp thì đối với kí chủ là chuyện khác.
- Ngươi nói ngươi không có cảm xúc thật?
- Ting… đúng là như thế. Cảm xúc của bổn hệ thống level 1 hiện tại chỉ là chuỗi mã được boss chủ lập trình lắp ghép vừa thô vừa vụng nên lắm lúc kí chủ cảm thấy nó tửng tửng là có thật. Nếu lên level 2, level 3 thì cảm xúc sẽ được nhân loại hóa cụ thể hơn.
- Nói tóm lại là ngươi rất thiết tha muốn nâng cấp lên level 2?
- Ting… kí chủ đã nói quá sự thật rồi. Ta là hệ thống thì làm gì có chuyện thiết tha với không thiết tha gì ở đây mà nói. Nhưng ở đời, cái gì cũng phải có qua có lại mới toại lòng nhau. Hệ thống giúp kí chủ thăng cấp tu vi thì kí chủ cũng phải cống hiến điểm Exp để hệ thống thăng cấp level chứ.
- Ta không biết một khi ngươi tăng lên level 2 thì sẽ có điều gì xảy ra và ta sẽ được lợi gì, nhưng ngươi cứ lèm bèm hoài thì ắt là có vấn đề gì đó.
- Ting… kí chủ học đâu cái tính đa nghi như thế?
- Đa nghi cái gì mà đa nghi? Nhưng mà ta có đa nghi cũng là chuyện của ta, liên quan gì tới ngươi? Ngươi cứ tạm thời ở level 1 đi cái đã. Ta sẽ giúp ngươi thăng cấp khi có dư dả điểm Exp và tâm tình thoải mái chút.
À mà, ngươi nói ngươi giúp ta thăng cấp tu vi thì ta có trách nhiệm cống hiến điểm Exp để ngươi thăng cấp?
- Ting… chẳng phải như vậy sao?
- Hệ thống nhà ngươi có lộn không đó? Để thăng cấp tu vi ta phải đánh đổi bẳng điểm ĐTP, mà điểm ĐTP là do ta tìm thiên tài địa bảo thôn phệ mà có. Đó là công lao của ngươi sao? Hơn nữa, mỗi khi thăng cấp tu vi, ngươi cũng xỉa đi của ta không ít điểm ĐTP, coi đó như là ngươi đã lấy tiền công. Vậy ngươi còn nói ơn nghĩa trách nhiệm gì với ta? Hay là thế này, ngươi đưa điểm Exp cho ta, ta sẽ chuyển lại cho ngươi để ngươi thăng cấp lên level 2. Ngươi thấy sao?
- Ting… Kí chủ quả thật là không nói lý được mà. Thôi, tùy kí chủ. Ta hệ thống level 1 thì cứ level 1 thôi. Kí chủ sẽ hối hận nhanh thôi. Tin ta đi. Hé hé…
- Nó còn biết cười hé hé nữa chứ… Haizzz
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.