Thôn Phệ Giả

Chương 56: Tất cả là của Từ Hiển ta…

Thê Phộn

21/04/2024

Ngày xưa khi còn làm biên tập viên cho nhà xuất bản, hắn xem mấy truyện tranh của bác-hàng-xóm họ Tàu tên Khựa vẽ những phù không đảo, phù không thành… tiên hạc, mây trắng, linh vụ lượn lờ, thác nước đổ xuống giữa lưng trời… đẹp một cách thần tiên.

Hắn ước mơ có được một cái ở ngoài đời hoặc ít ra là được ngắm một lần…

Tuy biết đó là tranh vẽ theo trí tưởng tượng, nhưng ước mơ mà… có giới hạn sao?

Hắn nhiều lần cười tự giễu mình rằng già đầu rồi mà còn ước mơ viễn vông… Nhưng có ai ngờ, bây giờ trước mắt hắn là một phù không đài, không gian thuộc lãnh địa của hắn. Hắn là chủ tất cả.

Hắn lầm bầm tự nói cho riêng mình:

- Của ta, tất cả là của riêng Từ Hiển ta… ha ha…

Giấc mơ không phải đóng phí thì sao thiên hạ cứ phải ức chế bản thân mình và mọi người không được mơ? Sao cứ phải “đừng có mơ”…?

Cứ mơ… khi còn có thể… Đừng bỏ lỡ… để rồi khi thời gian trôi qua, tuổi già đến, khát khao tuổi trẻ gói lại, lặng lẽ ngồi gặm nhấm tâm tư và hát bài ca của người - I dreamed a dream - tôi đã từng mơ một giấc mơ… như một kiểu ủ lại cho mình giấc mộng.

Mơ, đôi khi, không chỉ là mơ, mà thực còn hơn những sự thực ở đời, vì đời không như mơ nhưng đời không thể thoát khỏi mơ…

Thế gian này – câu hỏi: cái gì sẽ không bỏ rơi chúng ta? – chỉ có giấc mơ là thứ khi ta cần là có, khi ta muốn là được.

Vấn đề là… phải dám mơ… Nếu bạn ngay cả mơ mà còn không dám thì xin đừng tơ tưởng đến cái gì khác trên đời này nữa.

Mơ không cần đóng phí nhưng cũng cần phải có dũng khí.



Người đến cả dũng khí ấp ủ một giấc mơ, dũng khí để mơ một giấc mơ cũng không có thì còn ý nghĩa gì để tranh đấu với người, với đời.

Mơ và Tưởng như cách bạn đơn phương yêu một người và lặng lẽ dâng hiến cho cái tình yêu lặng thầm ấy một cách vô cầu vô lợi vậy.

Yêu một người đã khó. Yêu đơn phương càng khó hơn.

- Chủ Nhân, có cần gọi thập huynh đệ tới cho ngài sai bảo gì không ạ?

Hắn đang miên man thì tiếng Thiểm Điện Báo vang lên cắt đứt dòng suy tưởng.

Hắn khịt mũi một cái, nhưng không hề tỏ vẻ gì, mắt vẫn phóng ra xa bao quát toàn không gian, và nói:

- Không cần. Để bọn hắn tiếp tục công việc của mình thôi. Đi tiếp sang những khu khác.

- Dạ, Chủ Nhân!

Thiểm Điện Báo uyển chuyển bước chân, băng qua một vòng đá lớn đi sâu vào trong.

- Chủ Nhân, bắt đầu từ vị trí này trở vào trong là khu vực thuộc Nội Khu.

- Ừ, vào trong đi. Chậm thôi để ta xem.

Thiểm Điện Báo giảm tốc độ, chân không động, nhưng cả cơ thể như một đám mây nâng Từ Hiển nhẹ trôi về phía trước. Đây là tuyệt kĩ khinh công làm nên tên tuổi tộc Thiểm Điện Báo.



Qua hết thạch môn, Nội Khu mở ra trước mắt hắn là một không gian vô cùng mỹ lệ. Có cảnh sắc không thua kém gì thiên đường trong mộng tưởng của Từ Hiển hắn.

Đây dự kiến là nơi cư trú và sinh hoạt của cao tầng quản hạt Bán Nguyệt Động, như cấp trưởng lão nội môn của các tông phái lớn trên Nguyệt Trinh Đại Lục. Đồng thời, nơi đây cũng là nơi học tập, tu luyện của đệ tử nội môn sau này (nếu có).

Nội khu chỉ có 3 tòa lầu dạng tháp cao 18 tầng, nằm theo thế Tam Tài có hành lang thông nối với nhau tạo thành một khối tam giác trụ - kiềng 3 chân tọa lạc ở chính giữa một hồ nước lớn chu vi trăm dặm.

Hồ này được các huynh đệ khu gia kiến tạo ra. Nước dẫn từ Lưỡng Hỏa Băng Tuyền vào mà thành.

3 tòa tháp này, theo dự kiến sẽ dùng để làm khu điều khiển trung tâm của Nội Khu đồng thời cũng có thể làm Tàng Bảo Các, Tàng Thư Các, Đan Các, v.v…

Xung quanh hồ là thạch bích dựng đứng cao ngút ngàn tầm mắt.

Các phòng ốc của nội khu đều được đục khoét vào lòng thạch bích. Độ lớn nhỏ phân cấp rõ ràng theo vị trí được sắp đặt từ thấp đến cao.

Sự phân cấp này gắn liền với mật độ linh khí nên giá trị phòng tu luyện và phòng kí túc xá ở nội khu đi kèm với cấp bậc tu vi và vị trí người ở trong Bán Nguyệt Động phân thành 3 cấp - Thiên (天), Địa (地), Nhân (人) – cả thảy có 1001 phòng.

Phòng chữ Thiên (天) – có 100 phòng được đánh số từ 1 đến 100, nằm ở tầng trên cùng. Linh khí dồi dào đến độ hóa lỏng.

Phòng chữ Địa (地) – có 300 phòng được đánh số từ 1 đến 300, nằm ở tầng giữa liền dưới khu phòng chữ Thiên. Tuy không sánh bằng khu phòng chữ Thiên nhưng 300 phòng này điều kiện vô cùng tốt. Tu luyện ở đây 1 ngày bằng ngoại giới cả tháng.

Phòng chữ Nhân (人) – có 600 phòng được đánh số từ 1 đến 600, nằm ở tầng thấp nhất. Linh khí tuy không sánh bằng tầng giữa chữ Địa (地) và tầng trên chữ Thiên (天) nhưng so với bên Ngoại Khu thì nồng đậm gấp hàng chục lần.

Ngoài ra còn có một phòng đặc biệt được đánh số 0 (零) – dự kiến đây sẽ là phòng phân phát nhiệm vụ nên không gian nằm ở dưới cùng ngay liền lối vào, rộng thoáng có thạch trụ chính giữa để yết thị thông cáo…. Sức chứa tối đa một lần 5000 người.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Thôn Phệ Giả

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook