Chương 61: Ye…ye… đi tắm thôi
Thê Phộn
27/04/2024
Các ngươi xong chưa? Tiểu Liệt, ngươi xem lại tình báo thiết lập lộ trình đến địa điểm tiếp theo, mục tiêu số là Nguyệt Hoa Tham. Nhưng trước hết, ngươi hãy điều phái tộc nhân tìm cho ta những nơi nào có độc khí, độc vụ, độc vật hay độc dược gần đây đi. Càng độc càng tốt.-Dạ, Chủ Nhân!
- Tiểu Hống, đây là địa bàn của ngươi, tìm cho ta một chỗ sạch sẽ. Có suối hay nước gì không? Ta muốn tắm rửa một chút.
- Dạ, mời chủ nhân đi theo ta. Phía sau cánh rừng này có một tiểu thạch khê, nước trong mát lạnh và kín đáo.
- Được, ngươi đi trước dẫn đường. tiểu Siểm, tiểu Liệt đi nào.
Nói xong, Từ Hiển lăng không lướt nhẹ lên lưng Thiểm Điện Báo, Liệt Diễm Thử Vương cũng nhảy phốc lên lưng Thiểm Điện Báo.
- Ca ca, tắm làm gì?
Nghe tiếng Linh Nhi vang lên, 3 con nô thú lúc này mới ngơ ngác nhận ra trên vai của chủ nhân không biết từ lúc nào lại có một tiểu lô-li… Ngơ ngác thì ngơ ngác nhưng không có đứa nào dám mở miệng hỏi. Chân lý con nào cũng biết: “Sự tò mò hại chết con mèo”… Liệt Diễm Thử Vương tuy là chuột nhưng cũng sợ ánh mắt băng lạnh của chủ nhân. Nó ý thức được chủ nhân nó muốn nói thì sẽ tự nói, không cần lắm lời.
- Ừm, tắm là một hành động làm sạch thân thở bằng nước. Thường thì người ta sẽ chọn những nơi có nước sạch để ngâm mình vào đó, dùng tay hoặc dụng cụ khác như vải thô để kì cọ tẩy trừ đất bẩn, mồ hôi, và những thứ không sạch sẽ bám trên người… Tắm sẽ giúp cho chúng ta được sạch sẽ, thơm tho, và sảng khoái hơn… Tắm có nhiều loại, như tắm thường (tắm nước sạch), tắm hơi, tắm nước thuốc, tắm nắng, tắm trắng ở spa, v.v… Từ từ ca sẽ dạy muội…
- Dạ, ca ca. Thế giờ mình tắm gì ạ?
- Giờ thì chúng ta đi tắm suối cho cơ thể sạch sẽ.
- Ye…ye… đi tắm thôi.
- Tiểu Liệt, Tiểu Siểm, Tiểu Hống, 3 thằng đực các ngươi nghe đây: đây là Linh Nhi, tiểu muội muội của ta. Các ngươi phải có trách nhiệm yêu thương bảo bọc, không được xàm ngôn ức hiếp nàng, không được dạy hư nàng. Nàng mà bị bắt nạt, chịu ủy khuất, ta đưa các ngươi lên giàn quay làm chuột nước, mèo nướng muối ớt hết. Nghe rõ chưa?
- Dạ, chủ nhân!
- Liệt/ Siểm/ Hống ra mắt Linh Nhi tiểu thư. (x3)
- Hi hi… Ca ca, ta gọi 3 vị này là gì?
Chưa đợi Từ Hiển trả lời, Thiểm Điện Báo nhanh miệng chen vào:
- Linh Nhi tiểu thư, 3 chúng ta là nô bộc, là thuộc hạ của chủ nhân, tiểu thư là muội muội của chủ nhân, vậy xin cứ gọi chúng ta theo cách gọi của chủ nhân đi ạ. Ta là tiểu Siểm, đại ca là tiểu Liệt và tam đệ là tiểu Hống.
- Hi hi… tiểu Liệt, tiểu Siểm, tiểu Hống… hi hi… tên các vị thúc thúc rất dễ thương… Thế này đi, ca ca, bọn họ là thuộc hạ của ca ca chứ không phải là thuộc hạ của muội, muội sẽ gọi họ là thúc thúc đi nhé.
- Được, tất nhiên là được. Muội thấy vui là được. 3 thằng này, da dày thịt thô, tướng mạo khó nhìn một chút, nhưng chúng nó làm thú rất có khí chất… muội thoải mái chơi đùa…
- Dạ, ca ca. 3 vị thúc thúc, đừng ghét bỏ Linh Nhi nhé.
Tiểu Linh chúm chím cái miệng như một con thỏ con, đôi mắt tròn xoe… vô cùng đáng yêu, khiến cho 1 con chuột đực và 2 con mèo đực cặp mắt biến thành những trái tim bắn loại xạ trong cái nhìn ngẩn ngơ…
- Dạ, không dám, Linh Nhi tiểu thư! (x3)
Nói xong, Thiên Hống Sư di động cước bộ đi trước dẫn đường. Thiểm Điện Báo chở Từ Hiển, Linh Nhi và Liệt Diễm Thử Vương nhẹ nhàng chậm rãi theo sau.
Đi chừng hơn 2 dặm đường, thì phía trước xuất hiện một hồ nước, bên trái cái dòng thác nhỏ. Nước mỏng như mảnh lụa trời rơi thẳng xuống. Linh khí hóa sương vờn quanh như một mảnh bạch y khiêu vụ… vô cùng diễm lệ.
Bên phải hồ nước là một thạch lâm cỡ nhỏ. Đá nhọn chia chỉa lên trời như những búp măng vào mùa sau cơn mưa.
Đi vòng qua tiểu thạch lâm, mọi người đến một không gian rộng thoáng, cỏ mọc xanh mướt, bờ nước thoai thoải, đây đó vài cây cổ thụ che khuất tầm nhìn như kiểu một bãi tắm bên bờ Hồng Hà kiếp trước Từ Hiển từng đến.
Khi mấy chủ tớ Từ Hiển vừa đến dưới gốc một cây đại thụ thì nghe thấy có tiếng hát của ai đó… Nhìn xuyên qua tàng lá, hắn thấy một cô nương tuổi chừng mười chín hai mươi đang ngâm mình trong hồ nước, cách bọn họ chừng 50 thước.
Cô gái đang một mình say mê rỡn đùa trong làn nước mát mà không hề biết có người đến gần. Tóc cô vấn cao, miệng nghêu ngao hát một bài ca gì đó.
Lưng trần phơi dưới ánh nắng. Làn da trắng như càng trắng hơn. Đôi mắt trong veo đầy ma mị…
- Tiểu Hống, đây là địa bàn của ngươi, tìm cho ta một chỗ sạch sẽ. Có suối hay nước gì không? Ta muốn tắm rửa một chút.
- Dạ, mời chủ nhân đi theo ta. Phía sau cánh rừng này có một tiểu thạch khê, nước trong mát lạnh và kín đáo.
- Được, ngươi đi trước dẫn đường. tiểu Siểm, tiểu Liệt đi nào.
Nói xong, Từ Hiển lăng không lướt nhẹ lên lưng Thiểm Điện Báo, Liệt Diễm Thử Vương cũng nhảy phốc lên lưng Thiểm Điện Báo.
- Ca ca, tắm làm gì?
Nghe tiếng Linh Nhi vang lên, 3 con nô thú lúc này mới ngơ ngác nhận ra trên vai của chủ nhân không biết từ lúc nào lại có một tiểu lô-li… Ngơ ngác thì ngơ ngác nhưng không có đứa nào dám mở miệng hỏi. Chân lý con nào cũng biết: “Sự tò mò hại chết con mèo”… Liệt Diễm Thử Vương tuy là chuột nhưng cũng sợ ánh mắt băng lạnh của chủ nhân. Nó ý thức được chủ nhân nó muốn nói thì sẽ tự nói, không cần lắm lời.
- Ừm, tắm là một hành động làm sạch thân thở bằng nước. Thường thì người ta sẽ chọn những nơi có nước sạch để ngâm mình vào đó, dùng tay hoặc dụng cụ khác như vải thô để kì cọ tẩy trừ đất bẩn, mồ hôi, và những thứ không sạch sẽ bám trên người… Tắm sẽ giúp cho chúng ta được sạch sẽ, thơm tho, và sảng khoái hơn… Tắm có nhiều loại, như tắm thường (tắm nước sạch), tắm hơi, tắm nước thuốc, tắm nắng, tắm trắng ở spa, v.v… Từ từ ca sẽ dạy muội…
- Dạ, ca ca. Thế giờ mình tắm gì ạ?
- Giờ thì chúng ta đi tắm suối cho cơ thể sạch sẽ.
- Ye…ye… đi tắm thôi.
- Tiểu Liệt, Tiểu Siểm, Tiểu Hống, 3 thằng đực các ngươi nghe đây: đây là Linh Nhi, tiểu muội muội của ta. Các ngươi phải có trách nhiệm yêu thương bảo bọc, không được xàm ngôn ức hiếp nàng, không được dạy hư nàng. Nàng mà bị bắt nạt, chịu ủy khuất, ta đưa các ngươi lên giàn quay làm chuột nước, mèo nướng muối ớt hết. Nghe rõ chưa?
- Dạ, chủ nhân!
- Liệt/ Siểm/ Hống ra mắt Linh Nhi tiểu thư. (x3)
- Hi hi… Ca ca, ta gọi 3 vị này là gì?
Chưa đợi Từ Hiển trả lời, Thiểm Điện Báo nhanh miệng chen vào:
- Linh Nhi tiểu thư, 3 chúng ta là nô bộc, là thuộc hạ của chủ nhân, tiểu thư là muội muội của chủ nhân, vậy xin cứ gọi chúng ta theo cách gọi của chủ nhân đi ạ. Ta là tiểu Siểm, đại ca là tiểu Liệt và tam đệ là tiểu Hống.
- Hi hi… tiểu Liệt, tiểu Siểm, tiểu Hống… hi hi… tên các vị thúc thúc rất dễ thương… Thế này đi, ca ca, bọn họ là thuộc hạ của ca ca chứ không phải là thuộc hạ của muội, muội sẽ gọi họ là thúc thúc đi nhé.
- Được, tất nhiên là được. Muội thấy vui là được. 3 thằng này, da dày thịt thô, tướng mạo khó nhìn một chút, nhưng chúng nó làm thú rất có khí chất… muội thoải mái chơi đùa…
- Dạ, ca ca. 3 vị thúc thúc, đừng ghét bỏ Linh Nhi nhé.
Tiểu Linh chúm chím cái miệng như một con thỏ con, đôi mắt tròn xoe… vô cùng đáng yêu, khiến cho 1 con chuột đực và 2 con mèo đực cặp mắt biến thành những trái tim bắn loại xạ trong cái nhìn ngẩn ngơ…
- Dạ, không dám, Linh Nhi tiểu thư! (x3)
Nói xong, Thiên Hống Sư di động cước bộ đi trước dẫn đường. Thiểm Điện Báo chở Từ Hiển, Linh Nhi và Liệt Diễm Thử Vương nhẹ nhàng chậm rãi theo sau.
Đi chừng hơn 2 dặm đường, thì phía trước xuất hiện một hồ nước, bên trái cái dòng thác nhỏ. Nước mỏng như mảnh lụa trời rơi thẳng xuống. Linh khí hóa sương vờn quanh như một mảnh bạch y khiêu vụ… vô cùng diễm lệ.
Bên phải hồ nước là một thạch lâm cỡ nhỏ. Đá nhọn chia chỉa lên trời như những búp măng vào mùa sau cơn mưa.
Đi vòng qua tiểu thạch lâm, mọi người đến một không gian rộng thoáng, cỏ mọc xanh mướt, bờ nước thoai thoải, đây đó vài cây cổ thụ che khuất tầm nhìn như kiểu một bãi tắm bên bờ Hồng Hà kiếp trước Từ Hiển từng đến.
Khi mấy chủ tớ Từ Hiển vừa đến dưới gốc một cây đại thụ thì nghe thấy có tiếng hát của ai đó… Nhìn xuyên qua tàng lá, hắn thấy một cô nương tuổi chừng mười chín hai mươi đang ngâm mình trong hồ nước, cách bọn họ chừng 50 thước.
Cô gái đang một mình say mê rỡn đùa trong làn nước mát mà không hề biết có người đến gần. Tóc cô vấn cao, miệng nghêu ngao hát một bài ca gì đó.
Lưng trần phơi dưới ánh nắng. Làn da trắng như càng trắng hơn. Đôi mắt trong veo đầy ma mị…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.