Thôn Phệ Tinh Không 2: Khởi Nguyên Đại Lục(Dịch)
Chương 6: Hoa Lam Tử Huyết Tinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
05/04/2024
Đội ngũ bay trên không của La Phong lao nhanh một đường.
“Đây chính là cách đi đường của Vĩnh Hằng Chân Thần hả?” Mặc Ngọc Hổ say mê cái loại cảm giác này: “Trước đây ta phải rất cẩn thận giấu đi mọi hơi thở sau khi ra khỏi thành. Còn bây giờ, cái loại cảm giác tự do bay lượn thật sự là sảng khoái!”
La Phong và Ma La Tát cùng nhau quan sát Khởi Nguyên đại lục.
Mọi hiểu biết trước đây đều thông qua tình báo. Bây giờ mới là tận mắt nhìn thấy. Vô số ngọn núi cao ngất, dòng sông nhìn mãi không thấy điểm cuối, ao hồ sâu thẳm khó dò, các loại dị thú thần kỳ… tất cả đều là mới lạ trong mắt La Phong và Ma La Tát.
Đám dị thú rất nhạy bén, từ xa đã cảm nhận được dao động, sợ hãi đến mức bỏ chạy ngay.
“Nhạy bén thật đấy!”
La Phong không đi bắt đám dị thú nhỏ yếu kia. Một là vì dị thú nào cũng có thiên phú riêng, khá là khó để bắt. Hai là dị thú nhỏ yếu không có giá trị cao, không đáng để mình phải ra tay.
“Thượng tôn, phía trước là sào huyệt của dị thú cấp bậc Vĩnh Hằng Chân Thần.” Mặc Ngọc Hổ chỉ về phía xa xa: “Dị thú kia tên là Giác Xà, sở trường chui xuống đất, quân Hộ Dương thành đã bao vây tiêu diệt vài lần rồi mà cũng không thể bắt được nó.”
“Giác Xà?” La Phong chợt nghĩ đến gì đó.
Dị thú cấp bậc Vĩnh Hằng Chân Thần có giá trị rất cao.
Mình vừa đến Khởi Nguyên đại lục, đang trong lúc một nghèo hai trắng, lại không muốn bán bảo bối trên người mình đi, đương nhiên là phải nghĩ cách kiếm tài nguyên rồi.
“Ngươi tiếp tục giữa hơi thở Hư Không Chân Thần, đừng dọa cho Giác Xà bỏ chạy!” La Phong truyền âm.
“Vâng, chủ nhân.” Ma La Tát có thần thể hoàn mỹ, ngụy trang hơi thở không hề có sơ hở, vẫn luôn ngụy trang hơi thở Hư Không Chân Thần kể từ khi đi vào Khởi Nguyên đại lục. Nó là một giới thú, cần phải điệu thấp tuyệt đối kể từ khi đi vào Khởi Nguyên đại lục. Chỉ cần cho nó đủ thời gian và năng lượng là sẽ có một ngày nó trưởng thành lên đến mức cao nhất.
Còn La Phong thì cần phải trải qua đủ mài giũa mới có thể trưởng thành.
Đám người La Phong, Ma La Tát, Mặc Ngọc Hổ bắt đầu giảm tốc độ bay, thu lại hơi thở dao động, tới gần hang ổ của Giác Xà.
“Ong ”
Ở chỗ sâu trong núi lớn, mơ hồ có một con mắt to nhìn đám người La Phong một cái từ phía xa. La Phong lập tức cảm nhận được áp lực không gian tăng mạnh hàng tỉ lần, cả không gian đều trở nên vặn vẹo, một ít núi đá cây cối xung quanh lặng lẽ hóa thành bột mịn.
Thần lực của La Phong tự nhiên mà chống chọi với luồng áp lực kinh khủng kia, đồng thời che chở cho đồng bạn.
“Vĩnh Hằng chân thần, ngươi đến đây làm gì?” Giác Xà nhìn vào La Phong từ chỗ sâu trong núi lớn, mang theo kiêng kị mà truyền suy nghĩ vào trong đầu La Phong.
Phù…
La Phong mặc kệ nó, lao nhanh hơn nữa về phía ngọn núi lớn kia.
“Có gan thì đuổi theo đi!” Giác Xà khổng lồ truyền suy nghĩ qua, sau đó biến mất trong không khí.
La Phong dừng bước. Hắn có thể cảm nhận được hơi thở Giác Xà đã đi sâu vào trong lòng đất và đang đi sâu hơn nữa.
“Đại Địa Độn Hành?” La Phong nhíu mày: “Thời gian, không gian, thậm chí là vật chất ở Khởi Nguyên đại lục đều vô cùng rắn chắc. Cho dù là ta muốn chui xuống lòng đất thì cũng rất phiền phức. Vậy mà con Giác Xà kia lại có thể lập tức biến mất. Chắc là nó nắm được một loại pháp tắc nào đó về Đại Địa.”
“Chủ nhân, muốn đuổi theo không?” Ma La Tát hỏi.
“Không kịp!” La Phong lắc đầu.
Mình nắm giữ Sinh Diệt. Ma La Tát sở trường đại đạo Hủy Diệt. Cả hai chủ tớ đều sở trường đánh thẳng mặt và rất bình thường trong khoản Đại Địa Độn Hành.
“Đám dị thú kia đúng là thần kỳ, rõ ràng là trí tuệ thấp, lại nhờ có huyết mạch mà trời sinh nắm giữ pháp tắc, thậm chí là những dị thú đứng đầu còn có được thực lực Thần Vương nhờ vào huyết mạch.” La Phong cảm khái.
“Chủ nhân, con Giác Xà kia nhát gan thật đấy!” Ma La Tát cũng cảm khái.
“Đúng là có chút nhát gan!” La Phong cười cười. Mới thấy mình từ xa thôi mà nó đã chui xuống đất bỏ chạy rồi.
“Không trách nó được.” La Phong nói: “Đám dị thú cấp bậc Vĩnh Hằng Chân Thần chỉ dựa vào thiên phú huyết mạch mới có được thực lực như thế. Còn người tu hành vạn tộc thì lại nắm giữ bí pháp, biết sử dụng vũ khí mạnh mẽ, thậm chí còn tìm hiểu bản chất pháp tắc. Cùng một cấp bậc, dị thú Vĩnh Hằng Chân Thần sẽ đánh không lại Vĩnh Hằng Chân Thần. Vậy nên cực kì ít dị thú to gan đánh nhau với Vĩnh Hằng Chân Thần.”
“Có điều, một khi chúng nó dám đánh thẳng mặt, thì chúng nó nhất định là dị thú cấp bậc Vĩnh Hằng Chân Thần đặc biệt.” La Phong nói: “Đôi khi cũng sẽ xuất hiện dị thú thực lực mạnh mẽ hơn hẳn trong đám dị thú cấp bậc Vĩnh Hằng Chân Thần.”
Trong cùng một cấp bậc, dị thú có thực lực siêu mạnh sẽ có huyết mạch đặc thù và giá trị cao hơn hẳn, có khi một con có giá bằng mười con bình thường, thậm chí còn nhiều hơn nữa. La Phong rất mong chờ được gặp loại dị thú như vậy.
“Rất khó để săn dị thú cấp bậc Vĩnh Hằng Chân Thần!” La Phong lắc đầu, không lãng phí thời gian nữa: “Lên đường tiếp đi!”
Thường thì nơi ở của dị thú cấp bậc Vĩnh Hằng Chân Thần sẽ là nơi thích hợp với thiên phú huyết mạch, dẫn tới bọn nó rất giỏi trong việc chạy trốn.
Phù…
Ba người La Phong tiếp tục chạy về hướng Hộ Dương thành.
“Đây chính là cách đi đường của Vĩnh Hằng Chân Thần hả?” Mặc Ngọc Hổ say mê cái loại cảm giác này: “Trước đây ta phải rất cẩn thận giấu đi mọi hơi thở sau khi ra khỏi thành. Còn bây giờ, cái loại cảm giác tự do bay lượn thật sự là sảng khoái!”
La Phong và Ma La Tát cùng nhau quan sát Khởi Nguyên đại lục.
Mọi hiểu biết trước đây đều thông qua tình báo. Bây giờ mới là tận mắt nhìn thấy. Vô số ngọn núi cao ngất, dòng sông nhìn mãi không thấy điểm cuối, ao hồ sâu thẳm khó dò, các loại dị thú thần kỳ… tất cả đều là mới lạ trong mắt La Phong và Ma La Tát.
Đám dị thú rất nhạy bén, từ xa đã cảm nhận được dao động, sợ hãi đến mức bỏ chạy ngay.
“Nhạy bén thật đấy!”
La Phong không đi bắt đám dị thú nhỏ yếu kia. Một là vì dị thú nào cũng có thiên phú riêng, khá là khó để bắt. Hai là dị thú nhỏ yếu không có giá trị cao, không đáng để mình phải ra tay.
“Thượng tôn, phía trước là sào huyệt của dị thú cấp bậc Vĩnh Hằng Chân Thần.” Mặc Ngọc Hổ chỉ về phía xa xa: “Dị thú kia tên là Giác Xà, sở trường chui xuống đất, quân Hộ Dương thành đã bao vây tiêu diệt vài lần rồi mà cũng không thể bắt được nó.”
“Giác Xà?” La Phong chợt nghĩ đến gì đó.
Dị thú cấp bậc Vĩnh Hằng Chân Thần có giá trị rất cao.
Mình vừa đến Khởi Nguyên đại lục, đang trong lúc một nghèo hai trắng, lại không muốn bán bảo bối trên người mình đi, đương nhiên là phải nghĩ cách kiếm tài nguyên rồi.
“Ngươi tiếp tục giữa hơi thở Hư Không Chân Thần, đừng dọa cho Giác Xà bỏ chạy!” La Phong truyền âm.
“Vâng, chủ nhân.” Ma La Tát có thần thể hoàn mỹ, ngụy trang hơi thở không hề có sơ hở, vẫn luôn ngụy trang hơi thở Hư Không Chân Thần kể từ khi đi vào Khởi Nguyên đại lục. Nó là một giới thú, cần phải điệu thấp tuyệt đối kể từ khi đi vào Khởi Nguyên đại lục. Chỉ cần cho nó đủ thời gian và năng lượng là sẽ có một ngày nó trưởng thành lên đến mức cao nhất.
Còn La Phong thì cần phải trải qua đủ mài giũa mới có thể trưởng thành.
Đám người La Phong, Ma La Tát, Mặc Ngọc Hổ bắt đầu giảm tốc độ bay, thu lại hơi thở dao động, tới gần hang ổ của Giác Xà.
“Ong ”
Ở chỗ sâu trong núi lớn, mơ hồ có một con mắt to nhìn đám người La Phong một cái từ phía xa. La Phong lập tức cảm nhận được áp lực không gian tăng mạnh hàng tỉ lần, cả không gian đều trở nên vặn vẹo, một ít núi đá cây cối xung quanh lặng lẽ hóa thành bột mịn.
Thần lực của La Phong tự nhiên mà chống chọi với luồng áp lực kinh khủng kia, đồng thời che chở cho đồng bạn.
“Vĩnh Hằng chân thần, ngươi đến đây làm gì?” Giác Xà nhìn vào La Phong từ chỗ sâu trong núi lớn, mang theo kiêng kị mà truyền suy nghĩ vào trong đầu La Phong.
Phù…
La Phong mặc kệ nó, lao nhanh hơn nữa về phía ngọn núi lớn kia.
“Có gan thì đuổi theo đi!” Giác Xà khổng lồ truyền suy nghĩ qua, sau đó biến mất trong không khí.
La Phong dừng bước. Hắn có thể cảm nhận được hơi thở Giác Xà đã đi sâu vào trong lòng đất và đang đi sâu hơn nữa.
“Đại Địa Độn Hành?” La Phong nhíu mày: “Thời gian, không gian, thậm chí là vật chất ở Khởi Nguyên đại lục đều vô cùng rắn chắc. Cho dù là ta muốn chui xuống lòng đất thì cũng rất phiền phức. Vậy mà con Giác Xà kia lại có thể lập tức biến mất. Chắc là nó nắm được một loại pháp tắc nào đó về Đại Địa.”
“Chủ nhân, muốn đuổi theo không?” Ma La Tát hỏi.
“Không kịp!” La Phong lắc đầu.
Mình nắm giữ Sinh Diệt. Ma La Tát sở trường đại đạo Hủy Diệt. Cả hai chủ tớ đều sở trường đánh thẳng mặt và rất bình thường trong khoản Đại Địa Độn Hành.
“Đám dị thú kia đúng là thần kỳ, rõ ràng là trí tuệ thấp, lại nhờ có huyết mạch mà trời sinh nắm giữ pháp tắc, thậm chí là những dị thú đứng đầu còn có được thực lực Thần Vương nhờ vào huyết mạch.” La Phong cảm khái.
“Chủ nhân, con Giác Xà kia nhát gan thật đấy!” Ma La Tát cũng cảm khái.
“Đúng là có chút nhát gan!” La Phong cười cười. Mới thấy mình từ xa thôi mà nó đã chui xuống đất bỏ chạy rồi.
“Không trách nó được.” La Phong nói: “Đám dị thú cấp bậc Vĩnh Hằng Chân Thần chỉ dựa vào thiên phú huyết mạch mới có được thực lực như thế. Còn người tu hành vạn tộc thì lại nắm giữ bí pháp, biết sử dụng vũ khí mạnh mẽ, thậm chí còn tìm hiểu bản chất pháp tắc. Cùng một cấp bậc, dị thú Vĩnh Hằng Chân Thần sẽ đánh không lại Vĩnh Hằng Chân Thần. Vậy nên cực kì ít dị thú to gan đánh nhau với Vĩnh Hằng Chân Thần.”
“Có điều, một khi chúng nó dám đánh thẳng mặt, thì chúng nó nhất định là dị thú cấp bậc Vĩnh Hằng Chân Thần đặc biệt.” La Phong nói: “Đôi khi cũng sẽ xuất hiện dị thú thực lực mạnh mẽ hơn hẳn trong đám dị thú cấp bậc Vĩnh Hằng Chân Thần.”
Trong cùng một cấp bậc, dị thú có thực lực siêu mạnh sẽ có huyết mạch đặc thù và giá trị cao hơn hẳn, có khi một con có giá bằng mười con bình thường, thậm chí còn nhiều hơn nữa. La Phong rất mong chờ được gặp loại dị thú như vậy.
“Rất khó để săn dị thú cấp bậc Vĩnh Hằng Chân Thần!” La Phong lắc đầu, không lãng phí thời gian nữa: “Lên đường tiếp đi!”
Thường thì nơi ở của dị thú cấp bậc Vĩnh Hằng Chân Thần sẽ là nơi thích hợp với thiên phú huyết mạch, dẫn tới bọn nó rất giỏi trong việc chạy trốn.
Phù…
Ba người La Phong tiếp tục chạy về hướng Hộ Dương thành.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.